[NaLu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy

Chương 37: Chỗ của Natsu


Đọc truyện [NaLu] Bạn Trai Bước Ra Từ Một Trang Giấy – Chương 37: Chỗ của Natsu

Đột nhiên hôm nay Lucy dở chứng muốn đến thăm nhà Natsu , chính xác là trại trẻ mồ côi St. John nơi mà anh đang sống . Natsu đã mời cô đến từ lâu , nhưng do quá lười nên cứ lần lữa mãi . Tuy nhiên hôm nay , Lucy quyết tâm sẽ đến . Cô muốn hiểu hơn về anh , mà không nhận ra bây giờ là trễ rồi .
– Em chỉ cần đến chơi thôi , đâu cần phải mang nhiều quà đến cho lũ nhóc . – Natsu nói .
– Chúng nó là trẻ con mà , một chút quà như thế này là quá bình thường . – Lucy đáp lại .
– Nhưng phải công nhận là chỗ quà này nặng kinh . – Natsu nói , hai tách anh xách hai túi quà , còn Lucy xách một túi .
– Bình thường mà . – Lucy nói , rồi cô bắt đầu châm chọc anh . – Hay tại vì anh yếu đuối quá ?
– Này , đừng có coi thường sức mạnh của anh . – Natsu phân bua . – Anh có thế nâng em lên chỉ bằng một tay đấy .
– Ồ … thôi nào … Một người nặng như tôi thế này , sao … – Lucy công kích . – Á …
Chưa nói hết câu , Lucy đã bị Natsu nhấc bổng lên không trung một cách rất dễ dàng . Nhân tiện , địa điểm cả hai đang đứng là ở một ngã tư , khi đang chờ đèn đỏ . Do vậy nên rất nhiều người đã nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng vừa kể ở trên . Lucy mặt đỏ tưng bừng , cô cứ lấy tay đập vào người Natsu hòng để anh thả xuống .

– Thả tôi xuống ngay , Natsu . – Lucy nhấn mạnh từng chữ trong câu , mặt vẫn đỏ như không thể đỏ hơn được nữa .
Natsu đặt cô xuống , nhưng nét mặt anh chẳng thay đổi chút nào , thậm chí còn có chút gì đó vui vẻ ?
***
Khi đứng trước cổng trại trẻ , Natsu bắt đầu tuyên truyền cho Lucy một loạt những thông tin về trại trẻ , chủ yếu là về cách hành xử của lũ trẻ con và cô bảo mẫu tại đây , tuy nhiên Lucy chẳng bận tâm cho lắm , cô biết cách ứng xử với trẻ con mà , còn đối đãi với người vế trên thì … tuỳ vào loại người cô gặp thôi .
Cánh cổng sắt nặng nề mở ra cùng tiếng “kẹt kẹt” chối tai . Lucy hít thở sâu rồi bước vào bên trong .
Một lũ trẻ con khoảng hơn chục đứa đang chơi cùng nhau ở gần đó , những nụ cười vui vẻ hiện lên trên những khuôn mặt thơ ngây sáng ngời , dường như chúng chẳng biết buồn là gì cả . Khi cánh cổng mở ra , bọn trẻ đồng loạt quay về hướng phát ra tiếng động . Mắt chúng sáng rực khi thấy Natsu , và bắt đầu lao về phía hai người .
– Bọn trẻ quý anh ghê nhỉ ? – Lucy trầm trồ trước thái độ của đám trẻ con .
– Không phải đâu . – Natsu nói . – Do em đấy .
Lucy thắc mắc quay sang nhìn Natsu . Cùng lúc đó , lũ trẻ đã bay đến vây xung quang Lucy , chúng bắt đầu nhao nhao lên , đứa nào cũng tỏ ra vui sướng .
– Chị ý là bạn gái anh đúng không ? – Một cậu nhóc có vẻ đu bám Natsu hơn , thì thầm hỏi ông anh cả .
– Đúng rồi , anh rất yêu chị ý . – Natsu hồn nhiên khoác lấy vai Lucy tỏ ra thân mật . Và xơi một cái huých vào bụng mình .
– Chị ơi , chị tên gì ế ? Chị là bạn gái của anh Natsu à ? Chị yêu anh ý nhiều không ? – Bọn trẻ nghe được lời nói của Natsu thì được đà , bắt đầu hỏi những câu tọc mạch .
– Chị là Lucy . Chị đúng là bạn gái của Natsu . – Lucy ngồi xuống để vừa tầm nhìn với đám trẻ , cô trả lời rất nhẹ nhàng . Đến câu hỏi thứ ba , cô đánh mắt về phía Natsu , nhìn hằn học . – Chị yêu anh ấy .

Bọn trẻ reo lên sung sướng . Chúng hiếm khi có bạn mới , người đến thăm thì còn hiếm hơn nhiều . Vậy nên khi Natsu đưa về một chị gái xinh đẹp , dịu dàng , bọn trẻ đã trở nên thích mê chị cả .
– Anh chị mang quà cho mấy đứa này . – Lucy giơ túi quà quà , tươi cười với lũ trẻ .
Bọn trẻ im lặng trong vài giây khiến Natsu và Lucy lo lắng không biết có phải do chúng không thích quà hay không . Nhưng rồi bọn trẻ lại hú hét như ong vỡ tổ khiến hai anh chị lớn giật mình .
– Bọn em thích tất cả . – Một cậu bé , có vẻ lớn nhất ở đó vui mừng hớn hở .
Lucy và Natsu bắt đầu phát quà cho bọn trẻ . Những món quà chủ yếu là của Lucy và một vài người bạn trong lớp , những món đồ không dùng nữa , như là búp bê , gấu bông , siêu nhân , mô hình , trò chơi lắp ghép và cả lượng lớn màu vẽ của Lucy .
Sau khi phát quà xong , có một người phụ nữ bước ra từ trong ngôi nhà lớn cổ kính . Cô ấy rất ngạc nhiên khi thấy Lucy xuất hiện ở đây . Bọn trẻ thì thi nhau chạy về phía người phụ nữ đó , khoe những món quà mình được “chị xinh đẹp” tặng .
– Chào cháu , cô là Chikara , người trông nom lũ trẻ . Rất cảm ơn cháu đã đến thăm và tặng quà cho chúng . – Cô ấy còn rất trẻ , và xinh đẹp .
– Cháu là Lucy ạ . – Lucy chào lại .
– Mẹ ơi , chị ý là bạn gái anh Natsu đấy ! – Bọn trẻ lại nhao nhao lên .
– Bạn gái ư ? – Cô Chikara quay lại nhìn Lucy . – Chao ôi , xinh thế này cơ mà . Natsu cũng giỏi tán gái ghê cơ .

– À … dạ … – Luc bối rối .
– Thôi , mấy đứa cứ ở ngoài này chơi với lũ trẻ giúp cô nhé , để cô vào làm nốt bữa trưa . – Cô Chikara cười tủm tỉm rồi lui về hậu cung .
– Một trại trẻ mồ côi mà chỉ có một người duy nhất thế này … thiếu thốn quá . – Lucy nói .
– Vì trại chỉ còn 12 đứa bé nên cũng ít người để ý . Khi đứa bé cuối cùng được nhận nuôi , trại sẽ giải tán . Nhưng anh nghĩ điều đó sẽ rất khó khăn , vì trại trẻ này từ lâu vốn đã bị quên lãng . – Natsu nói .
Lucy im lặng không nói gì . Sau một lúc , cô mới thì thầm bàn với anh một kế hoạch nào nó nghe vẻ rất phủ hợp với hoàn cảnh hiện tại . Nội dung là cô sẽ rủ một vài bạn , thậm chí sẽ thu hút fan của mình đến đây giúp đỡ cho Chikara trông nom trại trẻ . Còn cô và anh sẽ cùng nhau làm cách nào đó để thu hút người muốn nhận nuôi đến đây .
– Đấy là lời nói thôi , còn hành động mới là chính . Vào kia giúp cô Chikara phụ bếp nào . – Lucy đứng dậy , kéo theo Natsu và đội quân tí hon vào bên trong nhà .
Tua đến một thời gian không lâu sau , kế hoạch đó đã thành công , lũ trẻ được nhận nuôi hết , cô Chikara cũng tìm được một hạnh phúc mới với một người đàn ông muốn nhận con nuôi và cô bé út trong trại . Chỉ có một điều tiếc nuối duy nhất ….


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.