Bạn đang đọc Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện – Chương 32: Lẩu Cay Địa Ngục
Giang Tri ngại ngùng thấp giọng nói: “Cũng không phải do bọn họ, là tôi khởi động dụng cụ phát xạ đi nhầm vào vị diện này, lại còn tự tiện hái ớt địa ngục của Ma Vương nữa.”
“Giao dịch công bằng thôi.” Bản thân Giang Tri cũng đói bụng, nhưng hiện tại bên ngoài có rất nhiều quỷ sai, chỉ có thể ngây người trong này trước đã, “Anh còn chưa bị lộ, đợi chút nữa tôi làm đồ cho anh.”
Thời Nghiêu liếc nhìn ngoài cửa lớn, nãy giờ hắn đều ẩn đi hơi thở bản thân, chỉ để mình Giang Tri cảm nhận được tung tích của hắn.
Còn về bên cục quản lý vị diện kia, Thời Nghiêu càng lãnh khốc mà trực tiếp thay đổi số liệu, bọn Từ Hắc, Fiboga bên kia cho dù có xem livestream của Giang Tri cũng không thể phát hiện sự tồn tại của thượng thần hắn, đồng thời năng lực cảm ứng vị diện nơi Giang Tri đang ở cũng bị chỉnh thành số không tròn trĩnh.
“Có thể nấu ăn trong phòng.” Thời Nghiêu cũng không tính uỷ khuất chính mình.
A Mao cũng vỗ vỗ đệm thịt tỏ vẻ đồng thuận.
Giang Tri thấy hai tên này đứng cùng chiến tuyến, không giãy giụa nữa mà gật đầu: “Vậy được, chúng ta ăn món gì đơn giản thôi.”
Trong phòng không có nồi và củi lửa, Giang Tri vào tuỳ thân không gian, vừa vặn có mấy cái nồi lẩu nhỏ mới mua.
Hắn xách hai cái ra, dẫn Thời Nghiêu và A Mao đi đến cửa sổ sau phòng, chuẩn bị nấu lẩu cay trên bộ xương lớn đặt trên bàn.
S00006 lúc hắn mở ra không gian, nhắc nhở: “Nếu Giang Tri lại tiếp tục nỗ lực, thăng đến cấp 20, hệ thống sẽ giải khoá [Nhà bếp giả thuyết].
Trong [Nhà bếp giả thuyết], Streamer có thể giải quyết vấn đề hoàn cảnh hạn chế khi ra ngoài, có thể thoải mái phát huy trù nghệ.”
Cấp 20 nghe ngon đó nhưng xa xôi quá! Giang Tri nghe xong vừa chờ mong lại vừa lo lắng, một nhà bếp rộng rãi sáng ngời, dụng cụ đầy đủ, có thể nói là mộng tưởng vô cùng tốt đẹp.
“Thời Nghiêu, tôi tiếp tục mở livestream nấu ăn, anh không có ý kiến gì chứ?” Giang Tri tuy rằng thở dài không biết đến năm nào tháng nào mình mới khai thông được [Nhà bếp giả thuyết] đây, nhưng mộng tưởng vẫn luôn phải có.
Thời Nghiêu tỏ vẻ không sao cả.
Sau nửa giờ, Giang Tri lại một lần nữa mở livestream, làm người xem nán lại xem phát lại kinh ngạc mười phần.
“Chào mọi người, tôi quay lại rồi.
Vì sớm ngày thăng cấp, hiện tại tôi lại chuẩn bị livestream nấu ăn, ăn ké giờ giải lao của phòng livestream.” Giang Tri nói thẳng.
Mở livestream vào những khoảng nghỉ thường sẽ kéo được người xem qua đường, thậm chí thêm những ngôi sao cày mòn đáy quần trên phòng livestream vị diện, Giang Tri vẫn rất thực tế tiếp tục tập trung sự nghiệp livestream mỹ thực.
“Oa, Streamer lại nấu ăn tiếp nha! Đương nhiên sẽ xem rồi, Streamer cứ livestream nhiều nhiều vào, chúng ta đều rất thích xem nha.
Chờ anh thăng cấp là có thể giải khoá thêm được càng nhiều chức năng thú vị rồi!”
Vì dụng cụ có giới hạn, Giang Tri cũng không thể nấu món gì quá phức tạp, lúc này, nấu lẩu vừa nhanh, vừa dễ lại siêu cấp ngon.
Giang Tri rửa sạch nồi lẩu, lặng lẽ đổ nước ra ngoài cửa sổ.
Thời Nghiêu ăn ý tiến lên đốt lửa, phóng ra hai ngọn lửa, cùng lúc đốt nóng hai cái nồi lẩu đang lơ lửng trước mặt Giang Tri.
S00006 lợi dụng góc quay đánh lừa thị giác, hỗ trợ giấu đi chân tướng của nồi lẩu lơ lửng trôi.
Thời Nghiêu đốt lửa xong liền đứng sang bên cạnh, dụng cụ phát sóng cũng không quay tới hắn.
Ớt địa ngục hôm qua Giang Tri tốn cả buổi băm rốt cuộc có cơ hội phát huy tác dụng.
Hắn bỏ ít dầu thực vật vào hai cái nồi, chờ dầu nóng thì bỏ ớt địa ngục, hành, gừng, tỏi vào phi thơm.
Nồi lẩu này vốn định dùng để nấu cháo, hầm canh, hiện tại cũng không có đồ làm bếp khác, chỉ có thể dùng tạm.
Ớt địa ngục thật sự rất hăng, mới phi trong dầu nóng một chút đã kích phát ra vị cay nồng nặc.
Thời Nghiêu né mặt quay đi.
“Nấu cho anh nên tôi dùng ớt ngọt, không có cay như vậy đâu.” Giang Tri thấy vậy, cười với người đang đứng dựa tường bên cạnh.
Hắn còn nhớ rõ trước đó không lâu ở Đế quốc, Thời Nghiêu bị nồi lẩu uyên ương đỏ lòm làm cay đến nỗi nốc Coca ừng ực.
Tất cả người xem livestream đều tò mò, sôi nổi thảo luận xem có phải Streamer lại chuẩn bị ăn cơm cùng bạn hay không.
“Tôi hiện đang làm lẩu cay, hiện tại có rất nhiều vị lẩu mới lạ: nào là lẩu cà chua chua chua ngọt ngọt, lẩu dầu ớt tê cay điên đảo, còn có lẩu cà ri đậm vị đặc trưng.” Giang Tri cho hoa tiêu và tương hột vào xào đến khi tiết dầu đỏ hồng, sai đó đổ vào hai chén nước lớn, “Có người sẽ dùng nước hầm gà, xương bò, xương heo để nấu nước dùng, nước dùng là nhân tố quan trọng nhất quyết định hương vị của món ăn.
Chỉ là hôm nay vội vội vàng vàng, nên đành trước tiên làm lẩu cay địa ngục phiên bản đơn giản vậy.”
Lửa của Thời Nghiêu rất nhanh đã đốt nồi nóng đến sôi sùng sục, lúc nấu nước dùng, Tiểu Lục cũng ngoan ngoãn cố định vị trí trên không trung, quay trực diện từ trên xuống, cái mùi hương dầu cay nồng đậm quen thuộc lại quen cửa quen nẻo tiếp tục tấn công chiếc mũi bé nhỏ của người xem.
Trong lúc đợi nước dùng hầm, Giang Tri đi rửa các loại nguyên liệu chay mặn nhúng lẩu, chất đầy cả một chậu lớn từ củ sen (lotus root), khoai tây (potato), xà lách (lettuce), tàu hủ ky (phù chúc) (dry beancurd), nấm kim châm (enoki mushroom), cải thảo (napa cabbage), rong biển sợi (seaweed), mì khoai nưa (konjac noodles), bò viên (beef balls), ức gà (chicken breast), tôm tươi (prawn/shrimp), ba chỉ bò (thinly sliced beef).
Thấy nước lẩu đã trở nên đỏ rực ngon miệng, Giang Tri dùng muỗng vớt hương liệu trong nồi ra.
“Anh muốn ăn loại nào?” Giang Tri một tay cầm khay lớn, một tay cầm đũa hỏi Thời Nghiêu.
Thời Nghiêu nhìn nhìn, hỏi: “Có thể ăn hết không?”
“Được.” Giang Tri trước tiên bỏ các loại viên, củ sen, khoai tây lát, những nguyên liệu lâu chín vào, sau đó mới dần dần bỏ những loại đồ nhúng khác vào.
Người xem livestream hâm mộ bạn Streamer không để đâu cho hết, Streamer nấu ăn cho hắn, hắn có thể được ăn đủ loại món ngon, thật là hạnh phúc mà!
Chỉ cần 30 phút, lẩu cay địa ngục đã hoàn thành.
Thời Nghiêu thu lửa lại, đổ nồi lẩu ra bát to.
Lẩu cay lần này màu sắc mười phần diễm lệ, lớp dầu đỏ hồng bóng bẩy, các loại nguyên liệu đều thấm đẫm nước lẩu cay.
Giang Tri đưa đũa cho Thời Nghiêu, chia phần lẩu của mình với A Mao, hai người một mèo lúc này mới bắt đầu ăn.
“Ăn đi.” Giang Tri cúi đầu, gắp một lát khoai tây, khoai tây mềm nhưng vẫn giữ được độ giòn vừa phải.
Cắn một miếng bò viên, chắc dai mười phần, mùi thịt đậm đà, nước lẩu cay nóng chen chúc nhau trong viên bò cũng theo dịp ào ạt tấn công khoang miệng.
Các loại rau củ khác đều hút đẫm nước dùng, tươi giòn sảng khoái, thịt ức gà tươi chắc, tôm dai chắc thịt, ba chỉ bò mềm tan, những nguyên liệu này được ngâm trong nước lẩu tê cay ấm nóng, dính thêm chút dầu béo ngậy ăn vào trong miệng, quả thực là sự xa hoa cực hạng.
Giang Tri thích vừa ăn vừa húp nước lẩu, nước lẩu cay không thể uống nhiều nhưng Giang Tri cảm thấy ăn kiểu đó mới đã! Hắn ăn nhanh như bay, dính miệng cũng không thèm quan tâm, ăn đến nỗi môi dính đầy dầu, đỏ hồng, thoả mãn tràn trề.
Đây không phải lần đầu tiên Thời Nghiêu ăn lẩu, nhưng lẩu lần này không giống lắm với lẩu lần trước, hắn thấy Giang Tri uống nước lẩu đến vui vẻ, cũng múc một muỗng lên, cúi đầu nhấp một ngụm, nước lẩu hấp thu toàn bộ tư vị của các đồ nhúng trở nên ngon đậm đà lại còn nóng hầm hập, vô cùng hấp dẫn.
Khó trách Giang Tri ăn đến thích thú như vậy.
Hai người ăn xong, Giang Tri lười biếng nằm liệt lên chiếc ghế đen lạnh lẽo, nhìn thoáng qua thống kê, ngôi sao của hắn lại bắt đầu từ từ tăng lên.
Hắn cũng không biết, từ khi Tinh Võng vị diện ở Đế quốc bị phong toả, tinh tệ phòng livestream cũng giảm rất nhiều – Giang Tri cho rằng đám người Chung Mật còn đang tập trung chiến đấu đâu.
Cửa bị gõ vang, Giang Tri mở choàng mắt, đứng dậy đi qua mở cửa.
Hắn chân trước mới vừa đi, Thời Nghiêu ở phía sau liền vung tay lên, toàn bộ mùi thơm vấn vương của lẩu cay đều bị thổi tan ngay lập tức.
Người tới quả nhiên là Ma Vương, hắn bay giữa không trung, không hề chú ý trong phòng có gì không đúng.
“Streamer, ngươi có thể bán một ít nguyên liệu nấu ăn cho chúng ta không? Chính là cái loại đậu đỏ, đậu trắng mới nãy.” Ma Vương thương lượng nói.
Giang Tri nhìn phía sau hắn, yên lặng thở dài.
Không thể tưởng tượng được chỉ trong 1 giờ, Ma Vương thế nhưng cho thuộc hạ hái được một đống lớn ớt địa ngục, còn muốn trao đổi nguyên liệu nấu ăn với hắn nữa.
Giang Tri nghĩ, những nguyên liệu nấu ăn đó cũng không quý, chẳng qua là địa ngục không có nên mới có vẻ đặc biệt trân quý mà thôi.
Mà ớt địa ngục đối với hắn mà nói kỳ thật cũng là một loại nguyên liệu nấu ăn hiếm có khó tìm.
“Được, chúng ta trao đổi đi.” Giang Tri nói, “Tôi đưa ngài 10 túi đậu đỏ, năm túi bo bo, ngài đưa cho tôi số ớt địa ngục này là được.”
Ma Vương đã chuẩn bị Giang Tri sẽ dở công phu sư tử ngoạm, không ngờ hắn lại chỉ cần ớt địa ngục, vui mừng quá đỗi: “Streamer, ngươi thật là người tốt!”
Giang Tri lắc đầu: “Vậy sau này tôi quay lại đây hái ớt địa ngục sẽ không bị bắt đến làm cu li nữa chứ?” Dù sao sau này hắn cũng cần ớt địa ngục tươi mới mà.
Ma Vương xấu hổ cười: “Sẽ không, lúc nào cũng hoan nghênh Streamer.”
Giang Tri đi xuống bậc tam cấp, lấy ra từng túi từng túi bao tải, hắn không chỉ đưa đậu đỏ, bo bo, mà còn đưa thêm ít đậu xanh và gạo kê, những món này cũng có hiệu quả trị liệu giải độc trừ ẩm rất tốt.
Giang Tri khiêng bao tải từ trong không gian ra, mặt không đổi tay không run, chẳng qua có chút đau lòng cho số lương thực dự trữ đều bị dọn sạch sành sanh đến đây, chắc cũng được kha khá rồi nhỉ.
Hắn cuối cùng mới bỏ số ớt địa ngục vừa hái xuống vào tuỳ thân không gian, ít nhiều lấp lại những ô trống trải.
Ma Vương muốn nói lại thôi, hắn nhìn trên mặt đất, lại nhìn Giang Tri: “Streamer, sau này còn có thể tìm ngươi mua sao?” Chừng này cũng quá ít, địa ngục hắn có ngàn ngàn vạn vạn thuộc hạ, sao có thể đủ chia đây.
Đồ ăn của Streamer vô cùng có ma lực, hắn cùng nhóm thuộc hạ rõ ràng có thể cảm nhận được loại cảm giác thoải mái kỳ diệu do mỹ thực mang đến này.
Giang Tri nghĩ nghĩ, gật đầu, nói không chừng về sau có thể đem bo bo rang chín bán trên cửa hàng, hoặc lần sau quay lại hái ớt địa ngục có thể trực tiếp mang đợt hàng mới lại đây cho bọn họ.
“Khụ khụ.” Ma Vương chờ nhóm thuộc hạ dọn bao tải đi, chỉ còn dư lại hắn và Giang Tri trên mảnh đất trống, nhấc cằm nói: “Streamer, ngươi cũng mau đi đi.
Trước khi đi, cho ngươi một phần lễ vật nhỏ.”
Giang Tri: “A?”
Ma Vương tiếp tục hừ hừ: “Xem ngươi có năng lực có thể tuỳ ý xuyên qua vị diện, nhất định không phú cũng quý.
Lễ vật của địa ngục cũng không quá đáng giá, mong Streamer đừng ghét bỏ.” Lúc trước khi mình hung dữ uy hiếp bắt Streamer ở lại làm cu li, kỳ thật nếu Streamer không vui, hắn hoàn toàn có thể tự ý rời đi.
Nghĩ đến Streamer vì quả địa ngục mới đến nơi này, hắn ngẫu nhiên vào nhầm, lại ngoài ý muốn hỗ trợ nhóm cư dân thường trú địa ngục phát hiện công dụng diệu kỳ của quả địa ngục, còn làm mỹ thực cho bọn họ, khai sáng cho họ hiệu quả trị liệu thần kỳ của đồ ăn.
Ma Vương nói xong, duỗi tay ra đưa cho Giang Tri hai viên đá quý trong suốt to như quả trứng gà.
Giang Tri sửng sốt, vươn hai tay nhận lấy hai viên đá quý một đỏ một xanh trong suốt này, vừa mới chạm vào liền nghe Ma Vương nói: “Đây là đá lửa ác ma và đá hàn băng, coi như là món quà nhỏ tặng ngươi.”
Vừa dứt lời, liền thấy hai viên đá xanh đỏ chậm rãi hoá thành một ngọn lửa một dòng nước, tách ra dung nhập vào hai bàn tay trái phải của Giang Tri..