Bạn đang đọc Mỹ Thực Chinh Phục Toàn Vị Diện – Chương 31: Đồ Ăn Ấm Áp
Ma Vương gật đầu nói: “Hoàn toàn không thành vấn đề, ngươi muốn nhiều ít đều có thể.”
Giang Tri rất thưởng thức thái độ sảng khoái như vậy của Ma Vương: “Deal!”
Ma Vương không có lập tức rời đi mà vẫn bay lơ lửng giữa không trung nhìn Giang Tri tung tăng vui vẻ đi đến ven bờ sông địa ngục, cũng bay qua chung với hắn.
Lúc này đã vứt được gánh nặng tâm lý, Giang Tri hái ớt cũng đặc biệt vui vẻ, hắn một hơi hái trước ớt địa ngục ngọt màu vàng, loại này dùng xào với thịt thái sợi hoặc làm bánh thịt bò là đặc biệt ngon.
Túi áo hắn thật sự không chứa nổi nữa, Giang Tri lấy S00006 ra, mở ra tuỳ thân không gian, lựa chọn [Sắp xếp tự động], hái đầy lại bỏ vào không gian.
Sau khi hắn bỏ ớt địa ngục vào, S00006 nói bên tai: Kiểm tra đo lường: [Nguyên liệu nấu ăn] – [Quả địa ngục], tên ớt địa ngục, vị cay độc, trừ ẩm thấp, tráng kiện thân thể, sắc hương vị đều đạt chuẩn nguyên liệu nấu ăn.” Giang Tri nghe nó nói xong, cũng thầm đồng ý.
Ớt đỏ thì phơi khô làm ớt khô, ớt đen tím thì để làm bột ớt, Giang Tri một bên hái, một bên sắp xếp.
Những quả này đúng là thiên đường của người nghiện đồ cay.
Hắn cảm thấy mỹ mãn, nhìn mười mấy ô ớt địa ngục đầy ắp trong tuỳ thân không gian, lúc này mới dừng tay.
Sau khi hái xong, cả hai tay đều nóng rát cả lên.
Chưa cần chuẩn bị nguyên liệu nấu bữa tiếp theo cho Ma Vương sớm như vậy, Giang Tri thừa lúc hiện tại rảnh định làm tàu hũ ky (phù chúc) xào ớt, bột ớt hoặc tương ớt.
Hắn thấy Ma Vương phiêu đãng sau lưng mình, nhịn không được hỏi: “Ma Vương đại nhân còn có yêu cầu gì sao?” Không có chuyện gì thì mai lại gặp.
Ma Vương hừ hừ: “Ta đi tuần tra lãnh địa, ngươi cứ làm việc của ngươi.” Trong lòng thì nghĩ khi nào Streamer lại nấu đồ ăn tiếp.
Giang Tri nghe hắn nói vậy đành phải gắng gượng ngó lơ hắn, xoay người tiếp tục hái một âu lớn ớt địa ngục, nước trong tuỳ thân không gian là nước giếng từ nhà hắn, nước sơn tuyền, chứ nước sông địa ngục ai dám dùng đâu? Hắn dùng nước rửa sạch sẽ ớt địa ngục, sau đó bắt đầu băm nhỏ, tay cầm dao băm ớt cay trên thớt đến nhuyễn mịn.
Vị cay này thật sặc mũi, híp mắt cũng khó có thể ngăn cản hơi cay sộc lên mắt, Giang Tri quay mặt đi, Ma Vương cũng tránh đến tít xa.
Ma vương xem đến chán, qua thời gian ngủ cũng lâu rồi.
hắn bỗng nhiên cảm thấy bụng kêu rột rột, sau đó cuồng phong bão tố quay cuồng…!Ma Vương thừa dịp Giang Tri không chú ý lén bay đi.
Giang Tri vừa băm ớt vừa nghĩ, hơi ẩm trong cơ thể quỷ sai kỳ thật cũng không khó giải quyết, mỗi ngày chỉ cần nhai hai quả ớt địa ngục vàng là được rồi.
Quỷ sai muốn tới gần quan sát đều bị A Mao chặn ở vòng ngoài, A Mao cũng là bị hơi cay xông cho chạy trốn, nhưng vì lo lắng cho Giang Tri, nó bèn ngoan ngoãn đứng ở cách đó không xa canh chừng.
Hoàn toàn không bị người quấy rầy, Giang Tri làm việc đặc biệt thư thái, hắn thầm nghĩ, tuy rằng cách tìm kiếm nguyên liệu nấu ăn tốt nhất này rất tiện, nhưng tính không xác định quá cao.
Lúc này còn ổn, rơi đến địa ngục còn gặp được ngôi sao của hắn – vậy ngày mai cũng nấu món gì đó cho nhóm quỷ sai đi.
Nếu không nhờ họ, nói không chừng hắn thật sự bị bắt lại làm cu li, chiên chảo dầu a.
Xào thơm hai nồi tương ớt, Giang Tri hỏi mượn quỷ sai hai cái nồi to để mai nấu ăn, sau đó quyết định đi thẩm vấn A Mao bị hắn cố ý ngó lơ một hồi.
“Không nghĩ tới nha, lúc trước thấy cưng đáng thương vô cùng, tưởng đâu bé đáng thương chạy lạc nào, không nghĩ là tới là vua muông thú nha.” Giang Tri nhẹ nhàng xoa đầu hổ lớn, “Khó trách ăn thùng uống vại như vậy.”
A Mao cũng không dám động đậy, lúc đó đúng thật là nó cố ý rụt xương thu nhỏ hình thể, một là sợ nguyên hình hổ doạ Giang Tri, hai là lúc trước Giang Tri cũng không có bao nhiêu tiền, nếu thấy “mèo” khổng lồ như vậy, hắn chắc chắc biết mình sẽ nuôi không nổi.
A Mao tự biết thân biết phận, nó thật sự có thể ăn Giang Tri đến rỗng túi.
Giang Tri nói chuyện, tay vẫn không ngừng vuốt lông A Mao, xúc cảm giữa hổ với mèo khác biệt rất lớn, lông mèo mềm mại mượt mà, lông hổ lại dính dính có chút thô ráp, bất quá trăm sông đổ một biển, đều có thể thoả mãn tật mao khống (thích lông) của hắn.
A Mao lúc trước chính là ngửi được một lần lầm lỡ cả đời, vứt bỏ uy phong chúa tể sơn lâm, mặt dày mày dạn ở lại nhà Giang Tri.
Động vật khai linh trí ít nhiều hiểu được hấp thụ linh khí đất trời, tinh hoa nhật nguyệt, biến lớn biến nhỏ là tu hành cơ bản nhất.
Hôm nay lộ clone, còn không phải vì nơi này quỷ khí dày đặc, Giang Tri lại gặp phải Ma Vương, A Mao nó là sốt ruột cứu chủ a.
“Được được, sớm biết là chúa sơn lâm đã kêu cưng đi bắt đám lợn rừng chiếm đất chiếm núi sau Thanh Lương Sơn rồi.” Hừ, đây là đường đường chính chính bỏ lỡ không ít nguyên liệu nấu ăn hoang dã nha.
Ma Vương đi rồi quay lại: “Streamer, không bằng nghỉ ngơi một lát?” Chờ hắn ngủ dậy có thể nấu ăn tiếp rồi.
Giang Tri nghĩ nghĩ gật đầu, cùng A Mao đi theo Ma Vương.
Dọc đường đi, sương đen mờ mịt, râm mát ẩm ướt, thường thường còn có thể nghe được tiếng quỷ khóc quỷ gào vọng lại từ đằng xa xa.
Ma vương dẫn Giang Tri đi đến đại điện của hắn.
Đại điện thật rộng lớn hùng vĩ, trong một mảnh hoang vu cùng bóng tối, chỉ có mình nó một toà kiến trúc được khảm pha lê địa ngục lấp lánh từ trên xuống dưới, pha lê màu trắng, xanh lục, da cam kết hợp càng làm tăng thêm sắc thái thần bí u ám.
Giang Tri bước lên hơn 30 bậc thang, nhìn Ma Vương mở ra cổng lớn được vẽ lên đủ loại hình thù kỳ quái, đi vào cung điện.
“Buổi tối ở điện trước sẽ ầm ĩ, điện sau là nơi nghỉ ngơi, ngươi tuỳ tiện chọn một gian nghỉ đi.” Ma Vương ngồi xếp bằng giữa không trung.
Giang Tri đánh giá xung quanh, nơi này hiện tại thật an tĩnh, cơ bản không nhìn thấy bóng hình, nhưng dư quang nơi khoé mắt vẫn nhìn thoáng qua được không ít quỷ ảnh.
Đi qua trung tâm đại điện, Giang Tri bước chậm lại, bị u quang đổ xuống từ nóc đại điện hấp dẫn.
Trên mái hiên được điêu khắc một cái miệng năng nanh đen bóng phun ra viên ngọc lục bảo hướng xuống dân cư phía dưới, vừa nhìn thấy rất doạ người.
“Đây là đại điện tiếp kiến thuộc hạ mười phương.” Thấy Giang Tri tò mò đứng lại xem, Ma Vương giải thích cho hắn.
“Đẹp.” Giang Tri khen, rốt cuộc cũng nghe rất rõ kiêu ngạo cùng biệt nữu trong giọng Ma Vương.
Tới điện sau an tĩnh, Giang Tri tuỳ ý chọn một gian ngay góc nhưng cũng không quá hẻo lánh.
“Bên trong cái gì cũng có, Streamer cứ nghỉ ngơi cho tốt, ta chờ ngươi tỉnh ngủ lại đây.” Lại đây ăn cơm.
Giang Tri nghe ra ẩn ý của hắn, vừa bất đắc dĩ vừa buồn cười, gật đầu đồng ý.
Hắn vừa mở cửa phòng, bên trong có đèn treo tường hình đầu lâu màu xanh lục, Giang Tri sớm đã quen với nhìn trong bóng tối, lúc này cũng nhìn rõ ràng trong phòng.
Lúc nãy sắp đi ngủ thì A Mao ấn nhầm nút đen kích hoạt, dẫn tới cả hai bị rơi vào nơi này.
Dù sao hiện tại cũng nhàn rỗi không có việc gì, ngủ một giấc cũng tốt.
Giang Tri không hề lo lắng mà nằm trên giường lớn trang trí bằng đầu lâu, A Mao ngoan ngoãn thu nhỏ lại, cũng đi theo nằm ở cuối giường.
Lúc Giang Tri đang say ngủ, Ma Vương lại một mình một ma phiêu đãng ở đại điện.
Lần đầu tiên ăn thức ăn cay ngon ngất trời, hắn không cố kỵ mà ăn như rồng cuốn, cay nóng đến đổ mồ hôi đầm đìa, kỳ diệu nhất chính là hắn cảm giác cả người hiện tại vẫn còn nóng hừng hực, trong bụng cũng đặc biệt ấm áp, hơi ẩm tích luỹ bao năm đều từ từ bị ép ra ngoài.
Hằng ngày Ma Vương đều dùng lửa địa ngục của mình để trừ ẩm, nhưng những quỷ sai âm binh khác lại không có năng lực mạnh như vậy, chỉ có thể bị ép chịu ướt chịu nóng – thật sự nhịn không được, bọn họ sẽ chờ đến hoàng hôn rồi nhảy vào sông địa ngục tắm.
Nhìn Streamer nấu ăn, quỷ sai lập tức đi hái ớt địa ngục vàng gặm nhấm, ngoài ý muốn phát hiện quả địa ngục mọc tràn lan khắp nơi này thật sự hiệu quả diệu kỳ! Một truyền mười, mười truyền trăm, truyền đi khắp toàn bộ địa ngục.
Quỷ sai ở vòng ngoài còn đỡ, còn tất cả âm binh quỷ sai quanh năm suốt tháng túc trực trong địa ngục đều ôm tâm lý thử một lần, đi hái ớt địa ngục, ăn xong một bên cay đến khóc sướt mướt, một bên lại tiếp tục ăn.
Giang Tri ngủ cỡ năm sáu tiếng rồi thức dậy.
Dưới địa ngục không có ánh mặt trời, khó phân biệt ngày đêm, hắn rửa mặt sạch rồi bắt đầu chuẩn bị nấu ăn.
Ma Vương nhàn đến mốc meo là người đầu tiên chạy tới điện sau.
Trong cung điện, mỗi chỗ rẽ đều có một khoảng đất trống, Giang Tri vừa bước ra khỏi cửa, Ma Vương đã hiện ra.
“Streamer, ngươi muốn bắt đầu nấu ăn sao?”
Giang Tri kinh ngạc trong lòng: Khó trách mọi người đều muốn làm người đứng đầu, Ma Vương cũng không cần làm việc mệt nhọc gì.
“Đúng vậy, tôi muốn mở livestream, Ma Vương đại nhân có ngại không?” Giang Tri nói thẳng.
“Không ngại, ngươi cứ tuỳ ý.” Ma Vương không nói hắn nhân dịp Giang Tri ngủ say, đã lặng lẽ theo dõi phòng livestream vị diện của hắn, mò đi xem lại video những lần livestream trước của hắn.
Dù phát lại không cảm nhận được hương vị đồ ăn, nhưng hắn biết những món kia tuyệt đối là mỹ vị đỉnh cấp.
Ma Vương vẫy tay liền có quỷ sai đến hỗ trợ nhóm lửa, mang lên tất cả nào là nồi, bàn gỗ, thớt gỗ, dao lớn.
Sau khi Giang Tri nói cảm ơn bọn họ, mở Tiểu Lục lên, đi vào tuỳ thân không gian khiêng ra một túi đậu đỏ, một túi hạt bo bo.
Giang Tri mở dụng cụ phát sóng, chào hỏi với người xem: “Hôm nay tôi muốn nấu canh bài độc trừ ẩm, lại làm thêm ruột già xào cay.
Không biết thời tiết hiện tại ở vị diện mọi người thế nào, nếu trời ẩm ướt oi bức, không ngại có thể làm thử mấy món này.”
Người xem livestream nhìn thấy Giang Tri đang đứng ở một nơi âm trầm, chỉ có những đốm lửa màu xanh phiêu đãng giữa không trung chiếu sáng Streamer và nồi niêu xoong chảo quanh hắn, không khỏi kinh ngạc.
“Nơi Streamer nấu cơm hôm nay có chút sợ sợ nha, không phải lại đi tới nơi kỳ quái nào rồi đấy chứ?”
Giang Tri mở bao tải, lấy vá múc nước múc đầy một vá đậu đỏ, “ào ào xôn xao” mà rang trong nồi cho khô và thơm, trên một bếp khác hắn bắt rồi rang hạt bo bo.
Nồi bị đốt nóng lên, bo bo bị rang thành màu vàng kim bắt đầu bốc mùi thơm.
“Cái này hình như là hồng đậu (đậu tương tư, khác với đậu đỏ) a! Ăn ngon không Streamer” Có người nhìn thấy đậu đỏ, hỏi một câu.
Giang Tri đang đảo bo bo, nhìn thấy bình luận này vội trả lời: “Hồng đậu và đậu đỏ không giống nhau, hồng đậu có độc tố mạnh, mọi người cẩn thận không bị nhầm, ngàn vạn lần đừng tuỳ tiện ăn.” Ở một số vị diện có khả năng sẽ có rất nhiều nguyên liệu nấu ăn chưa được khám phá, bọn họ ăn uống thường ngày chủng loại không nhiều, lỡ như không cẩn thận ăn nhầm nguyên liệu nấu ăn mới lạ nào đó, nếu nghiêm trọng có thể nguy hiểm đến cả tính mạng.
Bo bo đảo đến hơi chuyển màu vàng, mùi thơm thanh nhẹ cũng bay ra.
Bo bo rang bài độc trừ ẩm rất tốt, sau đó mang đi ngâm nước sơn tuyền.
Xương sườn ở bên đã rã đông, Giang Tri mang đi trụng nước sôi một lần để loại bỏ chất bẩn.
Bí đao thì cắt thành khúc đặt một bên, chuyển sang rửa ruột già.
Trong không gian của Giang Tri cái gì cũng có, hắn thấy năng lực ăn uống của Ma Vương không khác gì A Mao liền cầm ra không ít ruột già.
Muốn rửa ruột già cho sạch sẽ, nhất định phải dùng thật nhiều muối và bột mì, dùng sức xoa bóp cả trong lẫn ngoài, cái này còn cực gấp mấy lần giặt đồ bằng tay.
Sau khi loại bỏ hết chất nhầy, súc rửa thật sạch với nước hai lần, trụng qua nước sôi, lại tiếp tục xoa bóp với rượu gia vị.
Người xem livestream không khỏi cảm thán, Streamer đúng là nhân vật lợi hại không gì không làm được, nói không chừng có ngày bọn họ sẽ được chứng kiến thêm nhiều kỹ năng ẩn giấu khác.
Thời Nghiêu ở thời không cách xa hàng ngàn năm ánh sáng, vốn đã đặt phòng livestream của Giang Tri vào mục [Chú ý đặc biệt], nên Giang Tri vừa online phát livestream, hắn lập tức nhận được thông báo.
Hắn mang theo bánh quy nhỏ Giang Tri làm quay về cục quản lý vị diện, thỉnh thoảng lại ăn một cái bánh quy xâu xấu, ngẫu nhiên quay qua thấy Từ Hắc đang mang vẻ mặt khiếp sợ.
Hấn thừa dịp Thời Nghiêu không chú ý, đi lại tám với mấy người: “Thượng thần lâu rồi không nhập thế sao? Ngài ấy thế mà mới nãy cầm bánh quy ăn đến vui vẻ.” Quan trọng nhất chính là bánh quy kia hình dáng thật kỳ quái, vừa nhìn đã biết là hàng lỗi rồi.
An thấp giọng trả lời: “Đây cũng có gì lạ, chúng ta và thượng thần cách nhau cả tầng tầng lớp tường, ngài ấy hiện tại toàn bộ đều không đúng.” Thân là cấp dưới thượng thần, lúc nào cũng phải lo đông lo tây, không chỉ muốn giữ gìn hoà bình vị diện, còn phải thời thời khắc khắc để ý trạng thái của thượng thần, trấn an cảm xúc của ngài ấy, nếu không ngài ấy buồn chán hoặc nổi giận liền sẽ chủ động phá huy cấu trúc vị diện Đại Thiên.
May mắn sao lần này Thời Nghiêu tỉnh dậy sau một giấc ngủ rất dài, lại trở nên bình tĩnh ôn hoà ngoài ý muốn.
Fiboga duỗi tay kéo tới một khung hình: “Lần du lịch vị diện này của cục, hay chúng ta đi đến vị diện của Streamer đi.” Nơi đó vừa mới mẻ vừa thú vị, lại có hàng trăm hàng ngàn loại đồ ăn cho bọn họ thoả sức lựa chọn.
Giang Tri trong khung hình đang cắt ruột già đã sơ chế sạch sẽ và ớt địa ngục, chờ dầu trong chảo nóng thì bắt đầu xào thơm ớt cắt khúc, hành gừng tỏi, cà chua, sau đó thả ruột già vào, lập tức phát ra tiếng dầu văng “tách tách tách” khắp nơi.
Fiboga chuyển sang hình thức hiển thị mùi vị, đám người Từ Hắc ngửi được mùi thơm câu dẫn của ruột già xào ớt cay sa tế đều nhịn không được mà hít sâu một hơi.
Trong lúc bọn họ còn mãi chìm đắm trong mùi hương của mỹ vị, Thời Nghiêu ở trên không đã biến mất, bước vào đường hầm hắc động với tốc độ ánh sáng, không bao lâu đã đáp đến địa ngục.
Cơm đã chín, ruột già xào cay cũng đã thành, một đĩa lớn bóng dầu đỏ nhẩy, ruột già thấm vị cay ngon miệng phối cùng ớt đỏ và ớt xanh, hương vị tương giao trùng điệp.
Bởi vì gia vị đủ, độ lửa đủ, ruột già xào ra được màu caramel, đây chứng minh món ăn đạt chuẩn.
Ma Vương ngo ngoe rục rịch, Giang Tri thấy vậy, bưng mâm đồ ăn qua cho hắn: “Mời ngài từ từ thưởng thức.”
Thấy một mảnh quỷ khóc sói gào trên phòng livestream, Giang Tri cười nói: “Mọi người đừng nóng vội, vẫn còn một mâm ruột già xào cay để dành tặng mọi người đây.” Giang Tri lại xào thêm một mẻ nữa, có vài món ăn cần lượng ít mới thấm được vị ngon.
“Món này khả năng sẽ rất cay, mọi người nếu không thể ăn quá cay thì đừng miễn cưỡng chính mình ha.” Giang Tri chia phần cơm cùng ruột già xào cay, để dụng cụ phát sóng đưa tặng ra ngoài.
“Cay như vậy? Streamer, anh có thể bán ít ớt cay không? Vị diện chúng ta thật sự rất thiếu thốn gia vị, mỗi lần mặc dù được ăn thịt nhưng đều thanh thanh đạm đạm nhạt thếch, không cảm nhận được chút hương vị nào.”
Giang Tri nhìn thấy, nghĩ nghĩ rồi nói: “Tôi về sẽ làm thêm ít tương ớt, đến lúc bán sẽ báo với mọi người một tiếng.”
Ma Vương ăn đến nước mắt đua nhau tuôn rơi, ruột già vừa giòn vừa dai, nhai rất thích miệng, bên ngoài thấm đẫm nước sốt dầu cay, càng nhai càng thơm, thật sự là mười phần ngon miệng!
Ngôi sao vừa mới đề nghị Giang Tri mở bán gia vị thế mà cũng may mắn được chọn: “Ố mài gót! Đây mới là đồ ăn này! Đây mới là mỹ vị này! Streamer thật quá chu đáo mà, tất cả ruột già đều được cắt khúc nhỏ, vừa vặn cho một miếng, ruột già cay rát gia vị đậm đà, nhai nhai dai dai rất ngon miệng! Lúc trước ta ăn ruột già nướng đúng là hàng pha kè…!QwQ Streamer, anh còn thiếu ruột già không? Còn thiếu thịt tươi không? Em ra tay, em có thể ship dã thú đến tận cửa cho anh, Streamer có thể mở bán ớt cay được không?!”
Lúc này Giang Tri đang khuấy cháo đậu đỏ bo bo, sau khi nấu một tiếng cháo đã nở mềm, đặc sệt như bông, mùi thơm của đậu cùng ngũ cốc cứ mãi lượn lờ nơi đây mây khói mờ nhân ảnh.
Trong một nồi to khác, canh xương sườn bí đao bo bo cũng đã nấu đủ thời gian, hương vị thanh mát dịu nhẹ của bí đao cũng càng lúc càng nồng đậm.
Nhóm quỷ sai âm binh đứng vây bên ngoài tất cả đều không kìm nén được xúc động, Ma Vương đại nhân ăn đến quá thơm, quá ngon, quá hấp dẫn, bọn họ chỉ mới ngửi thấy hương vị tê cay dụ hoặc kia đã không nhịn nổi nữa rồi.
Mùi thơm này so với ớt địa ngục bọn họ ăn sống hoàn toàn khác nhau, vẫn còn rất nhiều quỷ sai bọn họ chưa từng được biết mùi đồ ngon là gì.
Giang Tri nhìn Ma Vương ăn đến dính dầu đầy miệng nói: “Ma Vương đại nhân, đây là canh trừ khí ẩm tôi chuẩn bị cho nhóm quỷ sai âm binh, bây giờ tôi mang ra đưa cho bọn họ đây.” Có Ma Vương ở chắc chắn những quỷ khác không dám hó hé.
Ma Vương đột nhiên ngẩng đầu, đương lúc đang sa đoạ trong mỹ thực vô cùng thoải mái bỗng nghe thấy Streamer nói còn có món ngon khác, lập tức hô: “Chậm đã!”
Giang Tri bị tam trọng âm chấn đến long màng nhĩ, lỗ tai ong cả lên: “…”
Ma Vương rống xong nhận ra mình không tốt, liền hạ thấp âm thanh ngượng ngùng nói: “Để ta nếm thử trước, nếu không những quỷ khác ăn sẽ bị tiêu chảy.”
Giang Tri không còn gì để nói, múc cho hắn một chén cháo một chén canh, lúc này mới kêu ba tên quỷ sai vẫn luôn phụ giúp, cùng nhau khiêng hai nồi cháo canh đi ra ngoài điện.
Quỷ sai và âm binh đứng bên ngoài hưng phấn không thôi, tuy rằng có quá nhiều quỷ nên mỗi tên chỉ được chia có một chén nho nhỏ, vừa đủ húp hai ngụm là xong.
Nhưng mà cháo và canh ấm áp sánh mịn này giống như hoá thành một nguồn năng lượng ấm áp chậm rãi mà dũng mãnh xông qua cổ họng, chạy đến lục phủ ngũ tạng, khoảnh khắc ấy bọn họ hưởng thụ đến run rẩy cả người.
Giang Tri nhìn một mảng dày đặc những bóng hình màu đen đang không ngừng phát ra từng tiếng thở dài thở mãn, cũng không khỏi vui lây, cũng không quá để ý đến tiếng kêu kháng nghị của cái bụng nhỏ.
A Mao ở một bên cảm thán, xem đi, vừa sập bẫy mỹ thực là không thèm bò ra luôn.
Giang Tri bỗng nhiên càm giác được có tiếng người ho nhẹ, xung quanh chỉ toàn là quỷ làm gì có người nào, nhưng âm thanh này lại rất quen thuộc, Giang Tri sửng sốt, vội quay người liền thấy Thời Nghiêu đã lặng lẽ xuất hiện đứng bên cạnh hắn không biết từ lúc nào.
“Anh sao cũng tới đây?” Giang Tri hạ giọng, lôi kéo Thời Nghiêu rời đi.
Ma Vương và quỷ sai với hắn là quan hệ giao dịch ngang hàng, cho nên hắn ở đây cũng không sợ hãi gì, nhưng Thời Nghiêu liệu có khiến nhóm không phải người này chú ý hay không mới là vấn đề lớn.
Thời Nghiêu bị hắn lôi lôi kéo kéo đi nhanh trở về phòng, sau khi A Mao cũng vào phòng, đóng cửa lại, Giang Tri lúc này mới thở phảo nhẹ nhõm.
“Dụng cụ xuyên thời không này cũng không thể dùng tuỳ tiện, lỡ như tới địa phương nào xa lạ thì biết làm sao? Anh thế nào cũng theo tới đây a?” Giang Tri cho rằng Thời Nghiêu cũng giống như hắn, đều là dùng Thần khí kia phá vỡ lớp tường ngăn cách vị diện.
“Tôi không sao, cậu sao lại đi nấu ăn cho người khác.
Cậu đã ăn chưa?” Thời Nghiêu vừa nói xong liền nghe bụng nhỏ của Giang Tri và bụng to của A Mao cùng nhau phát ra âm thanh “rì rầm” trả lời..