Muốn Em Là Của Riêng

Chương 15: Khangkhang Trạch H


Bạn đang đọc Muốn Em Là Của Riêng FULL – Chương 15: Khangkhang Trạch H


Khang Trạch quay người Mễ Nhiên lại ngồi đối diện với bản thân, khuôn mặt nữ nhân e thẹn phiếm đỏ, mái tóc rủ xuống che đi nét ngài thanh tú.

Nam nhân nhìn cô đầy thâm tình, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vén gọn vào mang tai, xong lại rờ ngón cái xuống hai cánh môi mọng của Mễ Nhiên, một ngón len lỏi sâu vào bên trong, cà rỡn nghịch lưỡi nhỏ, d*ch bọt trong khoang miệng nhe nhớp hai đầu ngón tay hắn nhưng không hề hấn gì.

Một tay vòng xuống trấn ngự bên một bánh bao lớn, bóp nhè nhẹ để cả lồng ng*c bảo bối căng phồng hấp hối.

Bất ngờ Dụ Khang Trạch chui đầu vào trong áo, trực tiếp áp mặt cạ cạ vào khe rãnh ng*c.

Mễ Nhiên chính vì bị động mà hốt hoảng:
– Khang..Khang Trạch..

Nam nhân không để vật nhỏ kháng cự, hắn giữ hai tay cô sau lưng, chiếc áo len co giãn giúp bó chặt khuôn mặt hắn sát vào thớ da mềm mịn này.

Mễ Nhiên mới tắm ban nãy, mùi sữa tắm thơm lừng, quần áo cũng có mùi nước giặt thơm tho, và nhất là cơ thể nữ giới tự phát ra thứ độc hương quyến rũ, tất cả như các loại tầng nước hoa hoà với nhau.


Khang Trạch nằm áp má vào một bên ng*c, làn da hơi rám kèm chút bụi bặm trưởng thành rờ rờ vào bầu ng*c mềm mịn to lớn không khác gì đang dựa vào gối ôm.

Hắn chồm lên một bên, trực tiếp ngậm lấy bầu ng*c lớn vào miệng, bắt đầu ngậm mút đầu n*m như đứa trẻ được cho kẹo.

Hôm nay hắn rất từ tốn hưởng thụ, không dồn dập hay mạnh bạo, mọi thứ đều ôn nhu, nhẹ nhàng.

Bên dưới hoa t*m ngọt ngào của nữ nhân cũng sớm khổ sở, túp lều dưới quần Khang Trạch căng phồng giương cao, hướng thẳng vào hoa t*m của Mễ Nhiên.

Cả hai cách nhau sau lớp quần bông dày nhưng sò hu*ệt đã cảm thấy sức nóng toả ra, có vẻ đang hừng hực sức lực lắm nên mới thấy na c*n căng cứng mạnh mẽ như vậy, cô hơi nhích người ngồi tránh ra.

Không động đậy được chút nào ngược lại tên bỉ ổi này liên tục khiến cô giật mình.

Dụ Khang Trạch bất ngờ chui ra khỏi áo, sau cùng ngửng mặt lên hít lấy khí xung quanh, miệng còn nhếch lên cười rỡn, điệu bộ vô cùng khó hiểu.

Trông hắn ở trước mặt cô những tưởng là tên nghiện mới được nạp đủ đồ nên đang sung sướng1
Mễ Nhiên đảo mắt một hồi rồi nhanh nhảu nói:
– Muộn rồi, hơn 22h30 rồi…đến lúc em phải đi ngủ
Nữ nhân định vin vào bộ quy tắc mà hắn đặt ra nhằm trốn tránh cái hung mãn trong lòng Khang Trạch.

Không biết ý nam nhân sao, chỉ thấy hắn cười phá lên rồi dí sát mặt cô lại thủ thỉ:
– Nhiên Nhiên, mai là cuối tuần nên hãy ngủ muộn một chút.

Nói xong Dụ Khang Trạch xê bàn làm việc tạo ra một khoảng trống lớn, lấy theo chiếc áo măng tô đang vắt sau ghế trải rộng lên mặt bàn, nhẹ nhàng đặt Mễ Nhiên nằm ngửa lên trên, chen lấy thân mình vào giữa hai chân cô.

Hắn cúi xuống hôn lên cánh môi đào thơm mọng của cô, tay lân la hai bên eo rồi cởi chiếc quần bông vướng víu cho cả hai.


Ánh mắt hắn di chuyển xuống nộn ngu*ệt, nhìn ngắm nơi này rồi bắt đầu châm chọc:
– Tiểu Nhiên, nơi đây sớm thành khe suối nhỏ rồi, ha
D*ch phủ óng ánh dưới hoa t*m của Mễ Nhiên, miệng nhỏ đang ra sức hấp hối hít lấy luồng không khí bên ngoài.

Nghe hắn nói vậy, Mễ Nhiên xấu hổ, cơ thể phản ứng run lên mà hai chân cũng muốn ép chặt che đi ánh nhìn hau háu lộ liễu của hắn.

Khang Trạch đưa ngón tay xuống rờ lấy hạt trân tr*u hồng, d*ch chạy dọc lên đầu ngón, càng rờ mạnh d*ch càng tiết nhiều.

Nam nhân đưa lên miệng liếm láp, ánh mắt tà tà nhìn xuống khuôn mặt đỏ gay của vật nhỏ, hai gò má xấu hổ đến độ căng cả dây mạch máu đỏ mờ mờ.

Làn da Mễ Nhiên quá trắng, rất dễ nhìn được mạch máu hay dây thần kinh xanh.

Ánh mắt cô nhìn hắn ái ngại trước hành động đó rồi nghiêng mặt quay đi.

Bên dưới côn th*t giương ngang chờ sẵn, Khang Trạch nâng hai bên chân cô cao lên, chen lấy thứ hùng vĩ đó dần sâu vào hoa t*m nhỏ.

Không biết có phải hôm nay là một sự dạo đầu nhẹ nhàng, tư m*t tiết ra nhiều d*ch nên khi côn th*t tiến sâu vào không thấy đau, khoái cảm lấp đầy từ dưới lên.


Khoang bụng nhỏ của Mễ Nhiên phập phồng thổn thức, khuôn mặt hắn rúc xuống hốc cổ vật nhỏ, đôi môi lạnh lướt qua khắp thớ da mẫn cảm của cô.

Các đầu ngón tay Mễ Nhiên len lỏi vào chân tóc của Khang Trạch, miệng nhỏ dè chừng rên lên thỏ thẻ:
– A~..hm..um..um
Khang Trạch bên dưới đưa đẩy nhịp nhàng, không những không khiến Mễ Nhiên cảm thấy đau mà ngược lại khiến vật nhỏ khoái cảm như ngập tràn, điểm G liên tục được chạm tới, hạt tr*n trâu rung rung lên vì chịu kích tình.

Hắn trườn lên vành tai cô, hơi thở trầm mặt phả vào bên trong nồng ấm, khàn khàn ra lệnh:1
– Tiểu Nhiên, gọi tên tôi…gọi tên tôi mau
Mễ Nhiên hấp hối từng đợt khí trong lồng ng*c, trời vẫn lạnh mà xung quanh hai người nóng ẩm vô cùng, mồ hôi rịn ra trên thớ da mịn màng của cô và rắn rỏi của anh.

Hai tay Mễ Nhiên ôm lấy vòng cổ Khang Trạch, miệng một lần nữa cất lời thổn thức:
– Ưm..Khang Trạch…!Dụ Khang Trạch..hm…a~ um..um.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.