Muốn Em Là Của Riêng

Chương 14: Mùa Đông


Bạn đang đọc Muốn Em Là Của Riêng FULL – Chương 14: Mùa Đông


Khang Trạch về tới biệt phủ, chân mau luống cuống lên phòng, đèn tắt tối mù mịt, duy có cửa ban công vẫn mở để gió lùa vào.

Nam nhân đi lại khép hờ rồi lên giường nằm áp bên cạnh Mễ Nhiên, đầu cúi rúc xuống mái tóc của cô, toan hửi hửi thì đột nhiên Mễ Nhiên quay lại, ánh mắt nhíu lại nhìn anh rồi lù ra xa, mè nheo:
– Khang Trạch..

cơ thể anh nồng mùi rượu, cả thuốc lá..và có mùi nước hoa phụ nữ.

Anh mau vào tắm đi hay thay đồ đi, em không ngửi được mùi thuốc lá
Nam nhân bất ngờ, đúng là cơ thể có mấy mùi pha tạp vào nhau thật nhưng thứ hắn chú ý hơn cả là muộn rồi sao Mễ Nhiên còn thức:
– Em chưa ngủ? Muộn rồi còn chưa ngủ?
Mễ Nhiên chùm chăn lên đắp, lí nhí đáp:
– Tại em trằn trọc không ngủ được, không phải em cố tình ngủ muộn
Dụ Khang Trạch đặt ra các quy tắc cho cô, bao gồm cả việc sinh hoạt hằng ngày, đi ngủ cũng trước 22h30.


Nam nhân cười nhẹ rồi vào phòng tắm, tiếng vòi hoa sen xả ra khoảng 15 phút rồi ngưng lại, Khang Trạch tiếp tục thay đồ, sạch sẽ thơm tho rồi lại nhanh lao lên giường, kéo Mễ Nhiên ủ ấp trong lòng, trêu ghẹo:
– Giờ tôi thơm tho rồi nhé
Tay hắn đưa lên nhéo nhẹ vào cánh mũi đang hửi mùi thơm, sau cùng trầm mặc nói tiếp:
– Tôi biết tại sao em lại ngủ muộn như vậy rồi..

Em trằn trọc vì thiếu tôi, em bện hơi tôi rồi Mễ Nhiên, vì vậy phải nằm trong lòng tôi em mới có thể ngủ…!
Bàn tay hắn uốn nhẹ đuôi tóc của cô, ánh mắt thâm tình nhìn sâu vào khuôn mặt non nớt của Mễ Nhiên.

Cô nghe vậy nhưng không đáp, sau cùng chỉ cúi xuống dần chìm vào giấc ngủ.

Hắn nói cô bện hơi hắn, Mễ Nhiên cũng không rõ điều này đúng hay sai nhưng khi để Khang Trạch ủ ấp trong vòng tay, nữ nhân thấy an tâm đôi phần.

Còn phần nam nhân, hắn đã nhung nhớ Mễ Nhiên từ lâu nên việc bện hơi, muốn gắn bó với cơ thể nhỏ nhắn này là lẽ bình thường
Mùa đông năm ấy rồi cũng đến, mới ngày nào còn chớm hè với ánh nắng gay gắt thì giờ đây đã giữa đông.

Mễ Nhiên mới tắm xong, phòng bốc hơi nóng của nước, cô mặc chiếc áo bông lớn khoác ngoài rồi nhanh nhanh mặc bộ đồ vào, phòng đã đóng kín mà gió vẫn lùa vào lành lạnh.

Tủ đồ mùa hè với những chiếc váy, đồ cộc, áo hai dây…trước đây thì giờ thay vào là những chiếc áo lên cao cổ, quần suông nỉ bông.

Mễ Nhiên mặc đồ xong liền xuống phòng khách, Khang Trạch đi công việc mới về, hắn yêu cầu Mễ Nhiên phải đứng ở sảnh đón.

Cô nhanh chân chạy trên cầu thang, lòng thầm rủa tên này toàn đặt ra những thứ vô lí.

Khang Trạch lộp cốp giày Tây bước vào, thấy Mễ Nhiên liền vui vẻ đi lại, cô nhìn hắn hơi căng thẳng rồi rướn chân lên cho cao, hôn nhẹ vào bên má của nam nhân.


Dụ Khang Trạch kéo lấy nữ nhân sát vào lòng, bên ngoài trời có tuyết, chiếc áo măng tô hai bên cầu vai vẫn còn đượm lại bông tuyết trắng.

Bên môi nam nhân cười nhẹ, nói:
– 15 phút nữa lên thư phòng với tôi1
Cô gật gù, Khang Trạch sau cùng lướt qua đi lên phòng, đi ngoài trời lạnh về không gì bằng một bể suối khoáng nóng để làm ấm cơ thể.

Hắn ngâm mình thư thái trong bồn, xong xuôi thay đồ đi xuống nhà, vị quản gia đi tới hỏi gì đó, nam nhân mau đáp:
– Dọn đi, tôi dùng bữa rồi…!với hôm nay Mễ Nhiên ăn hết phần cơm và uống sữa chưa?
Vị quản gia trả lời:
– Dạ rồi, hôm nay có nấu các món như bác sĩ dinh dưỡng chỉ định, sau cùng là uống chút sữa nóng..

Cô chủ còn vui mừng khen bữa ăn ngon
Dụ Khang Trạch lòng cũng vui, liếc mắt cho vị quản gia lui đi rồi mình đi ra phòng khách, Mễ Nhiên ngồi vật vờ ngoài ghế sofa, hắn gọi lớn:
– Nhiên Nhiên, đi
Cô lạch bạch chạy tới, Khang Trạch nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn của bảo bối.

Bàn tay hắn gân guốc, lành lạnh bao trọn cả bàn tay mềm mại, ấm áp của Mễ Nhiên.


Lên đến thư phòng, cô lấy một cuốn sách rồi yên vị trong lòng hắn, cơ thể cô đỗi nhỏ bé lọt thỏm trên đùi hắn, điều này lại khiến Khang Trạch thoải mái, thỉnh thoảng có thể châm chọc cô một chút.

Công việc cuối cùng cũng xong, nam nhân thở phào ôm chặt vòng eo nhỏ của Mễ Nhiên, áp mặt hôn lên sau gáy của vật nhỏ.

Bàn tay đằng trước mân mê bên ngoài áo, từ bụng rờ lên hai bánh bao lớn đang căng phồng lên sau lớp áp len bó.

Ở nhà dĩ nhiên nữ nhân không mặc áo trong bao giờ, hai bánh bao lớn tròn trịa lại thêm cả n*m đào nhô lên.

Ngón tay nam nhân bóp nhẹ, se se chúng qua lớp áo len dày vẫn tạo được kích thích.

Mễ Nhiên ngồi trên đùi hắn, bên dưới cũng cảm nhận được hạ bộ nam nhân đang trồi lên, thứ to lớn hung mãn đó bắt đầu cạ cạ vào tư m*t Mễ Nhiên sau lớp quần.

Dụ Khang Trạch từ đằng sau đang làm càn, cánh môi di chuyển xuống vành tai, hôn lên rồi lại cạ răng xuống dái tai, d*ch bọt từ miệng hắn nhe nhớp ra khắp thớ da ngọt ngào của bảo bối.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.