Bạn đang đọc Muốn Đi Hả? Dắt Em Theo Đã: Q 2 – Chương 70
Sáng hôm ấy Hanako bị đám quỷ cái ấy lôi xềnh xệch xuống khu vực nhà hàng, tôi cũng phải lẽo đẽo theo sau. Người dân thành phố này đặc biệt yêu mến nhạc rock hơn những nơi khác nên band nhạc của mấy cô nàng này rất được yêu mến tại đây.
Đúng là người nổi tiếng có khác, đi đến đâu là fan ngập tràn đến đấy, sáng hôm nay lại xuất hiện thêm cô nàng gothic lolita ngực khủng nữa làm không khí cả nhà hàng nháo nhào hẳn lên. Tôi thở dài gãi đầu: “Haiz… fuck my life!”, em Trâm thấy vậy thì gằn giọng:
– Cái tên này! đi kiếm bàn cho tụi chị đi, chờ đợi gì nữa?
– Sặc! Tui á? – Tôi tròn mắt ngơ ngác.
– Chứ ai nữa? Thứ… – Ẻm bặm môi, trợn mắt…
– Hơ… dạ dạ… em đi liền đây chị hai… – Tôi lắc đầu chán nản.
Tôi đi kiếm bàn và sắp xếp đủ 6 chỗ rồi cũng ra chỗ mấy ẻm lựa buffet. Mấy cô rocker kia lựa đồ ăn max kĩ, lại ít nữa, tôi nhìn mà cứ tự hỏi: “No thế éo nào được ta…?”
Sáng hôm ấy mọi người cùng ăn sáng vui vẻ, chỉ có mình tôi là không ngừng trố mắt ra chứng kiến độ “điên” của mấy con mụ này khi mấy ẻm ngồi chọc Hanako đến đỏ bừng hết cả mặt mày, mà lại toàn mấy câu đen tối. “Đẹp gái mà bựa vãi!” – Tôi nhủ thầm
Em Tâm chống cằm rồi lên tiếng hỏi Hanako:
– Ngực em nhìn hấp dẫn quá! Bao nhiêu vậy?
– Dạ… 99… – Hanako đỏ mặt đáp lại bằng giọng lơ lớ.
– Ú ú ú…. – Cả đám hú lên xửng sốt – Chắc tui chớt! sao bất công dữ z? – Tâm than thở.
– … – Hanako cúi đầu, mặt đỏ lựng lên.
– Số đo 3 vòng của em là bao nhiêu vậy? nhìn vòng nào cũng hấp dẫn hết…
– Dạ… em… em… – Ẻm ngập ngừng.
– Ầy xì… nói đi đừng sợ!
– Dạ… là 99-58-91… nhưng cao có 1m50 àh…
– AAA! Bất công! Bất công! – Tâm, Trâm, Thúy cùng thi nhau lắc đầu nguầy nguậy! chỉ có bà chị Nhi là khẽ trợn mắt lên, mặt tái đi vì số đo quá khủng của “Gà Con”
Tôi ngồi bên ngoài thấy vậy thì chêm vô:
– Hỏi người ta rồi, còn không mau tự khai mình ra! hí hí…
– Ê Ê! muốn gì đây tên kia? – Em Trâm trợn mắt.
– Thì hỏi số đo của con bé rồi chẳng lẽ định giấu luôn số đo của mình? không đủ tự tin hỏng? –Tôi khích.
– Dâm tặc, biến thái!
– Ơ! Thế mấy người hỏi thì không sao àh?
– Tất nhiên, đồ dâm tặc…
– Hix… – Tôi cứng họng.
Sau bữa ăn, Thúy gọi tôi lại và nói:
– Àh! Ryu này…
– Hở? sao vậy?
– Àh! Lúc sáng Nhi mới gọi cho em, nó nói mai nó về liền á! mua được vé máy bay sớm…
– Sặc! nhanh vậy á?
– Ừ…
– Hix.. cám ơn em nhé!
– Không có gì… – Thúy mỉm cười.
“Chết mịe! về sớm dữ vậy…” – Tôi nhủ thầm. Chạy qua chỗ Hanako, tôi kéo gấp ẻm đi, con bé cũng ngạc nhiên nên hỏi tôi:
– Có chuyện gì vậy Date san?
– Chết rồi! Nhi về sớm quá! Chưa giải quyết xong vụ tụi EOS nữa…
– Vậy chờ chị Nhi về rồi giúp mình luôn, càng tốt chứ sao? Nghe nói chỉ cũng giỏi lắm mà…
– Tốt con khỉ chớ tốt! Anh không muốn Nhi dính đến chuyện này hiểu không?
– Thế anh tính sao?
– Phải đánh nhanh rút gọn thôi…
– …
Kéo Hanako xuống hầm để xe, tôi lên tiếng:
– Suy luận của em hôm qua là đúng, anh biết phải kiếm hắn ở đâu rồi…
– Nhưng… hôm qua anh đánh thua rồi mà…
– Tầm bậy… anh cố tình thua thôi!
– Thật không vậy? lần này đi để em giúp anh…
– Cũng được thôi, nhưng em phải nghe theo kế hoạch của anh!
– Dạ được…
– Tối nay đánh luôn!
– Nhanh vậy?
– Mai Nhi về rồi, không giải quyết nhanh là to chuyện á!
– Hix… Được rồi…
– Lấy xe đi, theo anh đến chỗ này để chuẩn bị đồ đạc…
– Dạ…
Tôi và Hanako sau đó phóng thẳng về lại gara chỗ thằng Duy. Gara ban ngày vẫn hoạt động như bình thường, anh Vĩ cùng những anh em khác ban ngày lại quay lại đây làm việc như bình thường. Trông thấy tôi và Hanako đến, thằng Duy trầm trồ:
– Ây yô người đẹp! con nhà ai mà xinh vãi…
– Dạ… – Hanako lại tỏ ra ngượng ngùng, mặc dù là les nhưng cá tính vẫn bánh bèo vãi.
– Em đi cùng thằng chột àh?
– Dạ… em là bạn của Date san!
– Em tên gì?
– Dạ em là Hanako!
– “Bé Hoa” àh?
– Ui! Anh cũng hiểu àh?
– Biết chút chút… haha…
– Anh tên gì vậy?
– Anh là Duy!
– Oh! Rất vui được biết anh! Duy san!
– Haha… nghe nó cứ gượng gượng thế nào ấy… Gọi anh Duy được rồi…
– Dạ… hì hì…
Tôi đứng nghe tụi nó nói chuyện hợp rơ với nhau quá thì sốt cả ruột, lên tiếng:
– Ầyzz… 2 cái đứa này nhiều chuyện quá nhe!
– Ơ đmm khách tới nhà nói chuyện vui vẻ sí không được àh? – Thằng Duy trả lời.
– Haiz… ok ok… nói tiếp đi! móa…
– Phải vậy chứ…
Để Hanako lại nói chuyện với thằng Duy, trông con bé cũng có vẻ thích thú. Tôi giỡ túi xách trên xe xuống rồi xách vào trong nhà đổ ra và bắt đầu chuẩn bị một số thứ cho tối nay.
Mãi một lúc sau thì thằng Duy và Hanako mới tạm thời dừng câu chuyện vì thằng bựa kia bị anh Vĩ mắng. Hanako lại lon ton chạy vào chỗ tôi để thằng Duy quay lại làm việc. Tôi lên tiếng:
– Hợp rơ quá nhợ!
– Hì hì… ảnh nói chuyên vui mà…
– Haha… Công nhận là em học tiếng Việt nhanh kinh khủng luôn!
– Em học lâu lắc á anh… phải cả năm trời là ít, lúc quyết định đi theo anh em lại bỏ ra cả tuần học cấp tốc nữa nên mới được như vậy nè…
– Oh! Tiếng Việt max khó luôn mà em thạo vậy là super giỏi rồi…
– Hì hì…
Tôi và Hanako cùng chuẩn bị đồ đạc được một lúc thì tôi nhảy xuống dưới nhà và qua chỗ anh Vĩ hỏi:
– Hú anh ơi!
– Hở? gì vậy ku?
– Chỗ mình còn xăng thơm không cho em xin ít…
– Ủa chi vậy?
– Em có tí việc á mà…
– Ừ… ở trong kho á! lấy bao nhiều tùy thích! hehe…
– Haha… em chỉ cần vài ngụm thôi…
– Hả? – Anh Vĩ tròn mắt.
– Àh àh… không có gì! Anh cứ tiếp tục đi…
– Ờ ờ…
Tôi vào kho lục lọi một lúc cũng tìm thấy can xăng thơm trong đó, đổ đầy một chai nhỏ rồi mang lên trên gác tiếp tục chuẩn bị. Hanako thấy vậy thì ngạc nhiên hỏi:
– Ủa anh xin xăng chi vậy?
– Để phòng thân thôi! haha… khoogn xài tốt bằng đồ của thầy Hayabusa nhưng cũng tạm ổn… – Tôi cười.
– Àh mà tối này kế hoạch sẽ như thế nào vậy?
– Àh… Tối nay anh sẽ chuẩn bị để đột nhật vào trong bar…
– Còn em?
– Bên cạnh tòa nhà đó có một khách sạn, em thuê một phòng có ban công hướng ra cửa chính của tòa nhà, đeo máy liên lạc nữa, có tình hình gì phải báo gấp cho anh.
– Dạ…! ủa mà chỉ vậy thôi àh?
– Ừ…
– Hix… vậy chả khác gì anh hoạt động một mình cả… tính lừa em àh?
– Chứ em cũng vào luôn thì ai thông tin cho anh?
– … – Ẻm im lặng.
– Cứ vậy đi!
– Hix… nhưng phải cẩn thận á!
– Được rồi!