Đọc truyện Mười Tội Ác: Bóng Ma Đêm Mưa – Chương 77: Quái Vật Háo Sắc Trong Trường Học
“Cô bé này vẫn còn nguyên vẹn” – Tô My nói.
“Nhưng…!cô ta lại có thai!” Bao Triển thắc mắc.
Trinh nữ có thai đó quả là điều khó hiểu.
Những tờ giấy xét nghiệm của bệnh viện đều có đóng dấu đỏ, không giống như giấy xét nghiệm giả, hai tờ kết quả giám định này cho kết quả mâu thuẫn nhau.
Một nữ sinh vẫn còn nguyên màng trinh nhưng lại có thai, đó là điều khiến bất cứ ai cũng phải đặt dấu hỏi.
” Quê Béo Tròn” có một con búp bê lớn, suốt đêm cô chỉ ôm nó ngủ, nhưng vì cơ thể quá khổ, chiếc giường lại bé, nên con búp bên đã sắp bị cô đè bẹp.
Bao Triển lại cầm con búp bê lên, lắc nhẹ mấy cái, trong bụng con búp bê vọng ra tiếng va chạm.
Sau khi kiểm tra, phát hiện trong bụng con búp bê đầy những mẩu Hamburger ăn thừa, có cả đầu lọc thuốc lá, đầu bút, còn có cả một chiếc vòng tay pha lê màu xanh nước biển.
Nữ sinh đến báo án nói: “Chiếc vòng tay này là của Lý Thông Hạo.
“
Tô My hỏi lại: “Em có chắc không?”
Nữ sinh bảo án trả lời dứt khoát: ” Chắc ạ.
Lúc cậu ta chơi bóng rổ, em thấy cậu ta đeo nó mà.”
Họa Long nói: “Tại sao vòng tay của cậu ta lại nằm trong bụng con búp bê này được nhỉ?”
Nữ sinh báo án nói: ” Chắc chắn là do “Quê Béo Tròn” ăn trộm, tháng trước em còn mất cả một lọ kem dưỡng da nữa ấy.”
Bao Triển nhắc nhở: “Chưa có chứng cứ rõ ràng, không nên đoán bừa.”
Tổ chuyên án phỏng đoán, những thứ này đều là của Lý Thông Hạo , ” Quê Béo Tròn” thu thập những thứ này, sau đó nhét vào bụng con búp bê, với mong muốn con búp bê kia có thể mang chút hơi thở của người mình yêu, lúc ôm con búp bê ngủ cũng thấy ngọt ngào hơn.
Các phản ứng sinh lí của nữ sinh này cũng có thể do đó mà ra, nhưng như thế cũng làm sao mang thai được!
Nữ sinh bảo ăn nói, sau khi Lý Thông Hạo bị giết, con búp bê này bỗng trở nên vô cùng ma quái.
Có lúc, nó có thể tự thay đổi vị trí, có lúc lại phát ra những âm thanh vô cùng ghê sợ.
Lý Thông Hạo bị người ta hại chết, oan hồn chưa tan, không thể nào yên nghi được, hồn cậu ta có thể đã nhập vào chính con búp bê này.
” Quê Béo Tròn” có thai, nhưng màng trình vẫn còn nguyên vẹn, xem ra…!cái thai đó là “thai quỷ”.
Họa Long và Tô My thấy những lời của nữ sinh đến báo án có phần buồn cười, nhưng họ cũng không có lời giải thích nào hợp lí cho sự việc này.
Bao Triển tiếp tục moi các thứ trong bụng con búp bê ra.
Mọi người suýt phát nôn khi Bao Triển lôi từ bên trong con búp bê ra xác một con chuột chết.
Bao Triển cho rằng, con búp bê tự thay đổi vị trí là do bên trong có con chuột, còn mắt con búp bê chảy máu là do “Quê Béo Tròn” khi nằm ngủ đè lên con búp bê, khiến con chuột chết bẹp trong đó.
“Ghê quá, cô ta không thấy mùi hôi thối sao? Trong bụng búp bê nhét cả hamburger, còn “bẫy” được cả chuột vào nữa cũng giỏi.” Tô My nhăn mặt, nói.
“Tình yêu của cô ta đã đến mức điên cuồng và biến thái rồi.” Bao Triển lắc đầu nói.
“Bây giờ tôi đã có phần tin rằng cô gái này có thể giết người rồi.” Họa Long trầm giọng.
Tổ chuyên án đến lớp học tìm “Quê Béo Tròn”.
Khi bị đeo còng vào tay, “Quê Béo Tròn” ngớ người, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Cô bắt đầu khóc lóc, làm ầm ĩ cả lớp học rồi ngồi phệt xuống đất không chịu đi, rất nhiều học sinh và giáo viên đều tới xem.
Họa Long dọa, nếu cô không phối hợp với cảnh sát, thì nguyên việc ăn trộm vòng tay của nạn nhân cũng đủ để cô bị giam nửa tháng.
“Quê Béo Tròn” sợ xanh mắt, ngoan ngoãn đi theo ba người Hoa Long về đồn cảnh sát lưu động, khai hết toàn bộ việc mình có thai.
Chiếc vòng tay không phải đồ ăn trộm, mà là cô tự mua, còn những thứ khác đều do cô nhật về.
Lý Thông Hạo và Bạch Băng Á yêu nhau, Lý Thông Hạo tặng chiếc vòng tay của mình cho người yêu.
“Quê Béo Tròn” muốn mua “chiến bào” của Lý Thông Hạo , nhưng các bạn cùng phòng của cậu ta không chịu bán, “Quê Béo Tròn” đành phải tìm đến Bạch Băng Á, lấy tám trăm tệ mua “chiến bào” để mua chiếc vòng tay này.
Tô My điều tra được biết, chiếc vòng tay pha lê màu xanh nước biển này trên mạng chỉ bán với giá một trăm tệ, nhưng đối với ” Quê Béo Tròn” thì đó là thứ đồ vô giá.
Chắc chắn Bạch Băng Á cũng biết giá trị thực của chiếc vòng tay, nên khi được trả mức giá ngất trời, cô ta mới dễ dàng bán nó cho “Quê Béo Tròn” như thế.
Điều này cũng đã được chứng thực sau khi giáo sư Lương thẩm vấn Bạch Băng Á.
Bạch Băng Á trông vẻ ngoài thuần khiết trong sáng, nhưng lại thường xuyên xuất hiện trong các quán bar, cô ta là kiểu người thích hư vinh và rất thực dụng.
Một cô gái dù trong sáng đến đâu cũng có nhu cầu về sinh lí.
Một cô gái mặc chiếc áo hai dây trễ nải xuất hiện giữa đám đông, những người đàn ông nhìn cô sẽ bị coi là “háo sắc” , còn nếu không nhìn sẽ bị mắng là “mắt mù”.
Những cô gái đó ngoài miệng giả nai, nũng nịu đòi đi xem phim, nhưng trong lòng lại đang rất “đói khát” , ngoài mặt ra vẻ lạnh nhạt với những kẻ theo đuổi mình.
nhưng trong lòng đã hừng hực khao khát.
“Quê Béo Tròn” thường xuyên theo dõi Bạch Băng Á, một hôm cô phát hiện Bạch Băng Á và Lý Thông Hạo đưa nhau vào kí túc xá.
“Quê Béo Tròn” chỉ biết ngồi ngoài cửa mà buồn tủi, mà đợi chờ.
Không ai biết được lúc đó trong lòng cô nghĩ gì? Ngưỡng mộ? Đố kị? Hận thù? Rồi bỗng một chiếc bao cao su từ trong phòng bị vứt ra ngoài cửa sổ, ngay gần chỗ ” Quê Béo Tròn” đang ngồi.
Lúc đó, cô giống như một con chó hoang lên cơn điên loạn, nhặt lấy chiếc bao cao su rồi chạy về kí túc xá của mình.
Suốt chặng đường, cô cười như kẻ điên đại, có lẽ trong đầu cô cho rằng mình vừa nhặt được thứ đáng quý nhất của người mình yêu.
Lần này cô không nhét những thứ đồ nhặt được vào trong con búp bê như trước, mà trong đầu cô này ra một suy nghĩ vô cũng biến thái…!Nghĩ đến đây cô bỗng thấy vui sướng vô cùng, cho rằng mình quá là một thiên tài.
“Quê Béo Tròn” thường xuyên mơ tưởng một ngày nào đó sẽ nhận được một nụ hôn của người mình yêu, nhưng hôm nay cô còn nhận được thứ mà cô cho rằng vô giá.
Cô nữ sinh yêu đến tẩu hỏa nhập ma này đã làm một việc khiến không ai có thể tưởng tượng nổi.
Cô ta không nhét chiếc bao cao su vào trong bụng con búp bê, mà tìm cách đưa thứ ” bảo bối” trong bao cao su vừa nhặt được vào cơ thể mình.
Sau khi xong việc, cô ta thấy một niềm vui chưa từng có, nhưng ngay sau đó lại tủi thay cho số phận của mình.
Thứ mà cô cho là quý giá kia thực ra chỉ là đồ bỏ đi của người cô yêu và một người con gái khác.
Nghĩ đến đó, cô bật khóc.
..
Nhìn Lý Thông Hạo ở bên cạnh người con gái khác cô mới biết mình yêu cậu ta đến nhường nào.
Khi nhặt được chiếc bao cao su, “Quê Béo Tròn” đang trong thời kì rụng trứng, có lẽ đó là một phần lí do khiến trong đầu cô này ra những suy nghĩ điên cuồng như thế.
“Quê Béo Tròn” vẫn còn trong trắng, nhưng trên màng trình có những lỗ nhỏ, khoa học đã chứng minh trong điều kiện 37 độ C, thứ “quý giá” kia vẫn có thể sống sót trong vòng bốn đến tám tiếng đồng hồ.
Hành động của cô cũng giống như một dạng thụ tinh nhân tạo, do đó “Quê Béo Tròn” đã có thai.
Tô My bỗng thấy “Quê Béo Tròn” thật đáng thương, không có chứng cứ chứng tỏ “Quê Béo Tròn” là hung thủ, sau khi thẩm vấn xong, cô đã được thả về.
Họa Long cảnh cáo “Quê Béo Tròn” không được tự ý rời khỏi trường học, và bắt buộc phải có mặt bất cứ lúc nào khi cảnh sát gọi.
Khi rời khỏi đó, “Quê Béo Tròn” vừa khóc vừa nói: “Mọi người có thể lấy mất con búp bê, nhưng sẽ không thể giết được đứa trẻ trong bụng cháu.”
Việc “Quê Béo Tròn” có thai làm chấn động cả trường.
Trước đây, không ai tin khi cô nói rằng mình có thai, nhưng giờ ai cũng biết cô mang trong mình đứa con của Lý Thông Hạo.
Phía nhà trường bắt đầu nghiên cứu làm thế nào để xử lí việc này, kí túc xá nữ đồn nhau rằng “Quê Béo Tròn” mang “quỷ thai” , kí túc xá nam lại truyền tai nhau về việc “Quê Béo Tròn” cưỡng bức hot boy.
Suốt một khoảng thời gian dài, mọi người bàn tán om sòm, mỗi người một phách, không ai chịu thua.
“Quê Béo Tròn” ngốc nghếch đến mức, bàn bạc với bạn cùng phòng mình xem có cần phải tự mình làm rách màng trình hay không?
“Quê Béo Tròn” nói: “Tớ phải tìm một người giúp tớ làm rách màng trình mới được.”
Bạn cùng phòng hỏi: “Tại sao lại thế? Cậu không yêu Lý Thông Hạo nữa sao?”
“Quê Béo Tròn” đáp: “Yêu chứ.
Tớ sẽ yêu cho tới khi chết!”
Bạn cùng phòng hỏi: “Thế tại sao phải tìm người giúp cậu làm chuyện kia?”
“Quê Béo Tròn” ngờ nghệch đáp: “Nhưng tớ không muốn để con tớ làm rách, cậu nghĩ mà xem, lúc tớ sinh con Cái màng sẽ rách, thế thành ra lần đầu tiên của tớ lại dành cho con tớ à, cậu bảo thế có nghe được không?”
Cô bạn cùng phòng kể lại cuộc nói chuyện với Tê My, Tô My cũng thấy bất ngờ về cách nghĩ ngây thơ của “Quê Béo Tròn” , chỉ biết bảo cô bạn cùng phòng tiếp tục theo dõi.
Tối hôm đó, Bao Triển và Tô My, trực ban trong chiếc xe cảnh vụ, Họa Long đi uống rượu cùng Phó cụ trưởng Lương.
Đang lúc học sinh lên lớp tự học buổi tối, Bao Triển chạy ra ngoài mua cho Tô My một hộp bột ngó sen.
Vừa mở chiếc hộp, hơi nóng bốc lên nghi ngút, lớp bột ngó sen trong hộp đông lại như một miếng thạch mã não, khiến người ta chỉ muốn nuốt chửng ngay lập tức.
Tô My cười hỉ hả, đưa tay cầm lấy chiếc hộp, nói: “Ái chà, sao cậu biết tôi thích ăn món này?”
Bao Triển lại lôi trong túi ra mấy viên thuốc, bảo: “Chị Tô My, mấy hôm nay chị có vẻ hơi cảm cúm đấy, ăn xong nửa tiếng uống mấy viên thuốc này đi nhé.”
Tô My cảm động nói: “Bao Triển, cậu tốt với tôi quá, để tôi thơm cậu một cái nào.”
Nói đoạn, Tô My vờ chu miệng về phía trước, Bao Triển phì cười rồi ngả người ra sau, mặt bỗng nhiên đó ửng.
Tô My chỉ một loáng đã ăn hết hộp bột ngó sen, vẫn còn thòm thèm liếm quanh môi.
Vụ án “người kén” vẫn đang trong thời kì căng thẳng, mặc dù ngày nào cũng có những đầu mối mới, nhưng cứ tình hình này vụ án sẽ không có gì khởi sắc.
Hai người ngồi nói chuyện với nhau một lát, Tô My hỏi Bao Triển: “Chúng ta làm việc cùng nhau cũng tương đối lâu rồi, cậu ấn tượng nhất về vụ án nào mà chúng ta đã phá?”
Bao Triển nói: “Vụ bù nhìn da người.”
Tô My nghĩ lại, rồi bật cười, bằng trực giác nhạy cảm của một cô gái, Tô My dường như đã đoán ra được gì đó.
Trong ngôi trường tiểu học miền núi với những vườn đào đua nở ấy, Bao Triển từng đóng giả cảnh treo cổ tự vân, anh đưa chân đạp để chiếc ghế mình đang đứng, toàn thân lơ lửng trên dây, suýt nữa thì chết treo thật.
Cũng may Họa Long phát hiện kịp thời, Tô My lập tức làm hô hấp nhân tạo, cứu sống Bao Triển.
Tô My nghĩ, có lẽ mình đã “lỡ” lấy đi nụ hôn đầu đời của Bao Triển mất rồi.
Sau giờ tự học buổi tối.
các học sinh dần rời khỏi lớp, “Quê Béo Tròn” bỗng nhiên chạy đến chỗ xe cảnh vụ báo án.
” Quê Béo Tròn” hốt hoảng nói: “Trong trường có tên quỷ háo sắc, hắn ta sờ người em, còn định giở trò nữa.”
Tô My vội vàng hỏi: “Tên đó trông ra sao?”
“Quê Béo Tròn” nói: “Đó là một ông khuân gạch, làm ở công trường ngay cạnh trường ấy.”
Bao Triển hỏi: “Em còn nhận ra không?”
“Quê Béo Tròn” gật đầu lia lịa, Bao Triển và Tô My gọi thêm mấy cảnh sát cạnh đó, rồi lập tức đến công trường theo sự dẫn đường của “Quê Béo Tròn” , tên quỷ háo sắc đã bị bắt ngay tại chỗ.
Gã khuân gạch già mồm: “Tôi làm gì mà bắt tôi?”
“Quê Béo Tròn” nói: “Ông sờ người tôi.”
Gã khuân gạch nói: “Oắt con, là mày cho tao sờ tao mới sờ chứ.”
Lời nói của gã khuân gạch và “Quê Béo Tròn” có phần mâu thuẫn.
Trong trường có một khu vực đang thi công, “Quê Béo Tròn” nói, sau khi từ lớp tự học ra, cô thấy gã khuân gạch đang giở trò sờ mó một học sinh nữ, có lập tức chạy lại giải cứu, nữ sinh kia thừa cơ chạy thoát, gã khuân gạch liền chuyển hướng sang “Quê Béo Tròn”.
Gã khuân gạch nói: “Mấy đứa học sinh trường này mất dạy lắm, toàn đến ăn trộm sắt thép trong công trình xây dựng, ngày trước bắt được hai thằng con trai ăn trộm khóa giàn giáo, hôm nay lại bắt được một đứa con gái đến ăn trộm sắt.”
Sau khi thẩm vấn, Bao Triển và Tô My mới làm rõ sự việc.
Gã khuân gạch nghi ngờ nữ sinh kia tới công trường ăn trộm, liền chất vấn rồi chẳng may đẩy ngã cô bé, đúng lúc đó thì “Quê Béo Tròn” nhìn thấy.
” Quê Béo Tròn” cho rằng gã khuân gạch định giở trò với cô bé kia, liền chạy tới, cô bé thấy vậy thừa cơ chạy mất.
“Quê Béo Tròn” không rời đi ngay, mà tiến lại gần gã khuân gạch, chắc chắn lúc đó tìm cô đang đập thình thịch, lo sợ gã khuân gạch sẽ giở trò với mình.
“Quê Béo Tròn” tiến lại gần rồi bỗng giả vờ ngất, trông bộ dạng như không còn sức sống.
Thấy vậy gã khuân gạch có phần giật mình, vội đỡ lấy “Quê Béo Tròn”, miệng cuống quýt hỏi: ” Sao thế này? Con nhóc này sao thế?”
“Quê Béo Tròn” không hiểu vì sao lại có hành động như thế, cô không phản ứng gì mà cứ nằm yên.
Gã khuân gạch do dự một hồi, rồi đưa tay xoa lưng “Quê Béo Tròn” mấy cái, ông ta thấy không phản ứng liền lấn tới.
Gã vừa định ôm hôn, thì bị “Quê Béo Tròn” phản ứng kịch liệt, gã sợ lộ nên cũng bỏ chạy.
“Quê Béo Tròn không hiểu vì sợ hãi hay tức giận, liền chạy tới báo án.
Tô My nói: “Tôi nghĩ, gã khuân gạch có phần hơi bị oan.”
Một cảnh sát nói: “Dù sao thì cũng có hành động sàm sỡ trẻ vị thành niên rồi, cứ đưa về đồn đã, nếu không có vấn đề gì lớn sẽ phê bình giáo dục mấy câu rồi thả ra.”
Bao Triển nói: “Nhưng tôi thấy có một điều hơi lạ, cô bé kia là ai? Sau giờ tự học tại sao không về nhà mà đến công trường làm gì?”.