Đọc truyện Mười Tội Ác: Bóng Ma Đêm Mưa – Chương 74: Búp Bê
Trước đây, cô nữ sinh vừa đen vừa béo vừa lùn này sống một cuộc sống rất đỗi yên bình và tĩnh lặng.
Từ khi bảy tuổi cho tới tận năm 16 tuổi, “Quê Béo Tròn” không có lấy một người bạn chân chính, một người cũng không có.
Cô gái này là fan hâm mộ của rất nhiều ca sĩ nổi tiếng.
Cô đặc biệt thích những chàng trai có ánh mắt hút hồn, tất cả các ca sĩ mà cô thích đầu vì họ có ánh mắt đặc biệt thu hút.
Cô thường xuyên đứng trước tivi, phấn khích nói một mình: “Aaa…!giết tôi đi!”
Khi nhìn thấy Hàn Canh trên ti vi, hai mắt cô sáng lên, chảy nước miếng, mắt không rời màn hình, nói: “I love you! I love you so much! “
Nhìn thấy Võ Nghệ trên màn ảnh, Cô thốt lên: “Đây mới là ngôi sao của lòng em.”
Thấy nhóm nhạc TVXQ, cô lẩm bẩm: “Em muốn làm vợ các anh.”
Lí Vĩ xuất hiện trên sân khấu, có lại thì thào: “Lí Vĩ, anh thật si tình, thật ngốc nghếch, thật đáng thương, thật cuốn hút.”
Cô thường xuyên tuyên bố mình thích ai đó, rồi tìm kiếm khắp nơi những thông tin liên quan đến thần tượng, có không thể chịu đựng nổi ai đó nói xấu thần tượng của mình, do đó thường xuyên mâu thuẫn với bạn cùng phòng.
Ngoài việc thích theo đuổi người nổi tiếng, “Quê Béo Tròn” còn thích lên Blog của QQ, thích chụp tự sướng, trước khi chụp cô thường đeo kính áp tròng, dán mí giả, còn làm các động tác giả nai như đưa ngón tay chọc má, chúm chím môi, mở to mắt ra vẻ đáng thương.
Có lúc cô cảm thấy tự ti, có lúc lại nghĩ mình rất đẹp, làm gì có cô gái nào không như thế?
Một hôm, “Quê Béo Tròn” đang đau khổ bước lửng thừng trong đường trường, mấy cậu học sinh cùng trường đang chơi bóng rổ, trái bóng chẳng may lăn tới chân cô, cô ngẩng đầu, đưa chân sút mạng vào quả bóng.
Kết quả, chỉ thấy một chiếc dép bay rất cao, còn quả bóng vẫn đứng yên tại chỗ.
Các học sinh nam trong sân bóng phá lên cười ầm ỉ một cậu nhảy lên đỡ lấy chiếc dép, rồi vừa cười vừa tiến lại trả cho cô.
Cô nhìn vào ánh mắt của cậu bạn, trong phút chốc bao nhiêu tình yêu chất chứa trong lòng suốt 16 năm qua ùa về như nước vỡ đê, dâng lên thành từng cơn sóng cồn cào.
Cậu học sinh đó chính là hot-boy Lý Thông Hạo đó cũng là lần đầu tiên họ quen nhau.
Từ đó cô “thay lòng đổi dạ” , quên hết những ca sĩ, minh tinh, chỉ còn lại tình yêu nồng cháy dành cho chàng hot-boy chơi bóng rổ.
Cô chủ động xin số điện thoại và QQ của hot-boy.
Buổi tối hôm họ quen nhau, Lý Thông Hạo đến dự sinh nhật một người bạn, hát một ca khúc nồng nàng, trở về kí túc liền đổi điện thoại sang chế độ im lặng và đi ngủ.
Sáng hôm sau tỉnh dậy, cậu phát hiện điện thoại của mình có 207 cuộc gọi lỡ, cậu dùng điện thoại đăng nhập QQ, thì thấy đến mấy chục tin “đề nghị kết bạn” , tất cả đều là của “Quê Béo Tròn” gửi.
Lý Thông Hạo bỗng nhiên thấy khó chịu, chạy thẳng vào nhà vệ sinh nôn ra bằng hết.
Tối hôm đó, “Quê Béo Tròn” không ngừng gọi điện thoại, trong lòng cô ngập tràn sự xúc động, vui sướng, hồi hộp, ngượng ngùng, không thể nào ngủ nổi.
Mấy hôm sau, Lý Thông Hạo không thể chịu đựng nổi nữa, đành trả lời một tin nhắn: “Cô em, làm ơn đừng gọi điện làm phiền tôi nữa được không?”
“Quê Béo Tròn” nhận được tin trả lời, nhảy lên vui sướng, cô đứng một chân, chân kia giơ lên, quay một vòng rồi nhắn tin trả lời: “Lý Thông Hạo , tên anh nghe thật ” manly” , giống như tên người Hàn Quốc vậy.
Nhưng mà, em thích gọi anh là Thông Hạo Sama cơ.”
Lý Thông Hạo trả lời: “Sama là gì? Cô thích gọi thế nào thì gọi, chỉ cần đừng gọi điện làm phiền tôi nữa là được.”
“Quê Béo Tròn” nhận được trả lời, sung sướng vô cùng rồi cô hít một hơi thật sâu lấy lại bình tĩnh, nhắn tin trả lời: “Ông xã, em gọi anh là ông xã được không? Sama là từ trong tiếng Nhật, có nghĩa là đại nhân, điện hạ ấy mà, em rất sùng bái anh, anh biết không?”
Lý Thông Hạo trả lời: “Cô giống như một búi trĩ khiến tôi thấy khó chịu cô biết không?”
“Quê Béo Tròn” vẫn cố chấp trả lời: “Em nguyên làm viên thuốc đặt hậu môn của anh.”
Lý Thông Hạo trả lời: “Mắc ói! Phải làm thế nào cô mới thôi quấy rối tôi hả? Tại sao Iphone 4 không có mục chặn cuộc gọi thế này?”
” Quê Béo Tròn” trả lời: “Ông xã, em sẽ ngoan, em không gọi điện nữa, anh nhận lời kết bạn trên QQ của em đi đã, được không?”
Không còn cách nào khác, Lý Thông Hạo đành đồng ý làm bạn trên QQ, và kể từ đó, “Quê Béo Tròn” càng thích chụp tự sướng hơn nữa.
Cô đi mượn những bộ váy ngắn theo kiểu đồng phục trường học, rồi mua những đôi tất mỏng màu đen hoặc nhiều màu sắc khác từ những sạp ven đường, nhờ bạn cùng phòng chụp ảnh cho mình.
Cô cho rằng chụp tự sướng không thể nào thế hiện hết vẻ đẹp của cô, giờ cô phải chụp ảnh toàn thân mới thỏa mãn.
Tất nhiên cô sẽ chọn cách chụp quỳ, như thế sẽ “ăn gian” được chiều cao một mét rưỡi của mình, nếu chụp đứng nhất định cô phải đứng sát tường, hai chân đan vào nhau, đưa tay chữ “V” ra phía trước, như thế cặp đùi voi trông mới có phần thon thả, có dùng mái tóc che bớt khuôn mặt tròn xoe của mình, rồi ghé sát mặt, trợn cặp mắt to bằng hạt đậu xanh ra cho to tròn.
Sau khi chụp xong, “Quê Béo Tròn” mở phần mềm chỉnh sửa ảnh ra và thao tác một cách thành thạo.
Tù làm mịn da, chính màu sắc, làm nhỏ eo, hóp mặt, trắng da, to mắt…!cứ thế cho tới khi bản thân cô cũng không còn nhận ra mình nữa có mới hài lòng, cuối cùng là đăng bức ảnh lên Blog QQ.
Có bạn vào bình luận bức ảnh, gọi cô là “nữ thần” , còn có cả những người lạ muốn làm quen.
Cô ngồi khoanh chân trên giường, mặc chiếc váy ngủ do chị họ mua trên Taobao về, đưa tay vuốt mái tóc đã bết dính, đọc bình luận của một “ông chú” lạ mặt ngỏ lời hẹn hò, trong lòng nghĩ: “Đúng là đồ hâm! Ta đây chỉ yêu Sama của ta thôi, chẳng thèm bọn qua đường một đêm.”
“Ông chủ” lạ mặt gửi liền một lúc mấy tin nhắn mời gọi, “Quê Béo Tròn” bực đọc trả lời: “Xin lỗi! Tôi có chủ rồi, tôi là bé yêu của Thông Hạo Sama, sống là người của Sama, chết là…!linh vật của Sama.”
“Ông chủ” lạ mặt vẫn không bỏ cuộc, nhất quyết mời cô gái trong ảnh đi ăn một bữa, mong cô nể mặt mà nhận lời.
Cô tìm một lí do cự tuyệt, nhưng trong lòng có chút buồn bã, nghĩ thầm: “Chú tưởng tôi không thích hẹn hò sao? Nhưng gặp ở ngoài chắc chắn chú sẽ lại giả vờ đi vệ sinh rồi chạy mất dép thôi.
Tôi có đứng trước mặt chú cũng chẳng nhận ra nổi.”
“Quê Béo Tròn” trang trí Blog của mình rất bắt mắt, nhưng Lý Thông Hạo chưa bao giờ ghé qua, và cũng chẳng có ý định đó, trên danh sách khách ghé thăm chưa bao giờ xuất hiện tên của cậu.
“Quê Béo Tròn” chỉ biết an ủi bản thân: ” Có thể anh ấy đã tự xóa ghi chép ghé thăm của mình chăng, hoặc có thể anh ấy chẳng thích lên mạng.”
Cô bắt đầu hỏi thăm bạn bè về Sama của mình, Lý Thông Hạo mấy giờ thức giấc, mấy giờ ăn sáng, mấy giờ đi vệ sinh,…!Cô nắm rõ lịch trình một ngày của hot-boy trong lòng bàn tay.
Cô lỗ mảng xông vào kí túc xá nam, chạy tới phòng Lý Thông Hạo, nói với ba người cùng phòng của cậu: “Xin cảm ơn mọi người!”
Trần Thương Hải, Lạc Lạc, Trình Bối Dương đều trợn mắt không hiểu có chuyện gì xảy ra, hỏi lại: “Cảm ơn chúng tôi việc gì cơ?”
“Quê Béo Tròn” trả lời: “Cảm ơn mọi người hàng ngày đã chăm sóc Sama của tôi.”
Lạc Lạc nói: “Vãi! Anh ta không ở phòng đâu, xin nghỉ ốm đi du lịch rồi.
“
“Quê Béo Tròn” điềm đạm nói: “Tôi biết, bất kể anh ấy có đi tới chân trời góc bề, tôi cũng phải tiễn nghìn dặm mới rời.”
Trần Thương Hải thắc mắc: “Cô định tiễn nghìn dặm cái gì? A…!tôi hiểu rồi, ha ha.”
“Quê Béo Tròn” giọng khẩn khoản, nói: “Nhờ mọi người một việc, nhưng đừng kể với Sama của tôi được không.
Các anh có thể lấy trộm và bán “chiến bào” của Sama cho tôi được không?”
“Quê Béo Tròn” mua một con búp bê rất lớn, coi đó là người trong mộng của mình, tối tối ôm búp bê ngủ, còn thường xuyên thì thầm nói chuyện với nó.
Một hôm, cô bỗng có ý tưởng, sẵn sàng bỏ ra tám trăm tệ để mua “chiến bào” của Lý Thông Hạo về mặc cho con búp bê đó.
“Chiến bào” là gì?
Đó là bộ đồ thể thao mà Lý Thông Hạo mặc khi chơi bóng rổ, do trên đó có mồ hôi, và đặc biệt, có mùi cơ thể của Lý Thông Hạo , nên cô muốn mua lại để mặc cho con búp bê của mình, như thế mỗi khi ôm con búp bê cô sẽ có cảm giác như đang ôm Lý Thông Hạo.
Sau một hồi cầu xin, muốn mua “chiến bào” Của hot-boy chơi bóng rổ, Trần Thương Hải có phần múi lòng, định kín đáo bán chiếc áo đi, nhưng hai người còn lại là Lạc Lạc và Trình Bối Dương cho rằng như thế là không tốt, cuối cùng ba cậu học trò đuổi “Quê Béo Tròn” ra khỏi kí túc.
Cô gái vô cùng buồn bã, trong tay vẫn cầm nắm định dùng để mua “chiến bào” , đó là tất cả số tiền dành dụm và đi vay mượn khắp nơi mới có đủ.
“Quê Béo Tròn” hỏi ý kiến mấy cô bạn, làm thế nào để hot-boy yêu mình.
Các cô bạn mỗi người một ý, cuối cùng cũng cho ra được kết luận: “Con trai đầu thích con gái háo sắc.”
” Quê Béo Tròn” cười phá lên, mỗi lần như thế chiếc giường lại rung lên như sắp sập, cô nghĩ rằng bản năng của cô chính là ” háo sắc” , do đó đây là một điểm mạnh.
Cô ôm con búp bê vào lòng, trèo lên giường, nói: ” Thông Hạo Sama, ông xã Thông Hạo, anh thật đẹp, thật đáng yêu, thật hấp dẫn…”
“Quê Béo Tròn” đến quán internet, lên mạng thu âm một bài hát, đăng lên Blog QQ của mình, rồi gửi cho hot-boy nghe, cô định dùng bài hát đó để thu hút sự chú ý của đối phương.
Điều đáng nói là khi cô bắt đầu cất tiếng hát, tất cả mọi người trong quán internet đều có chung cảm giác bị sét đánh, họ ngừng tay phím, toàn thân như hóa thạch, nhìn “Quê Béo Tròn” đang ngồi trên ghế, cơ thể ngúng nguẩy, miệng “hét” lên những ca từ nông cạn từ một bài hát không chính thống.
Sự nhiệt tình và lãng mạn ấy vẫn không thể cảm động được trái tim của Lý Thông Hạo, chàng hot-boy vẫn không hề động lòng trước tình cảm của “Quê Béo Tròn”.
Cách cuối cùng “Quê Béo Tròn” có thể nghỉ tới, chính là hạ quyết tâm…!giảm béo!
Xung quanh mỗi chúng ta luôn có một cô gái như thế này: Cô gái mang lòng yêu một chàng trai, nhưng lại cảm thấy vô cùng tự ti về bản thân mình, cô sống trong một góc khuất mà chúng ta không nhìn thấy.
Cô rất kiên cường, nhưng thường cảm thấy cô độc, mỗi khi một mình cô chỉ biết khóc.
Câu cửa miệng của cô là – giảm béo.
Nhưng “kẻ địch” quá mạnh, có không đánh thẳng nổi “thịt kho tàu”, chịu bại trận trước ” gà Vịt quay” , phải bó tay với đồ ăn vặt.
Khi cô nói ra từ “giảm béo”, đã không ai còn tin vào điều đó, vì ngay trước đó…!cô vừa ăn uống no nê.
Sau này, cô đổi sang một câu cửa miệng khác: “Mẹ kiếp! Đứa nào chê tao béo, tao sẽ giết đứa ấy.”
Bạn cùng phòng tránh cô như tránh tà, cố gắng hết mức để không chạm mặt, không nói chuyện, không động đến con búp bê của cô.
Tình yêu của cô bung nở mọi lúc mọi nơi, không cần để ý đến bất cứ ai khác, mãi cho tới một ngày, một người bạn cùng phòng khi trở về kí túc, phát hiện ra ” Quê Béo Tròn” đang ” cưỡng bức” con búp bê.
Để tránh rắc rối, cô bạn cùng phòng đành im lặng quay trở ra, đóng cửa phòng lại, thở phào một tiếng rồi bỏ đi chỗ khác.
Sau một thời gian, “Quê Béo Tròn” tâm sự với chính cô bạn cùng phòng đã chứng kiến cảnh tượng hôm đó: “Tháng này tớ không thấy gì, có phải là…!tớ bầu rồi không?”
Cô bạn cùng phòng giật mình, hỏi: “Ai? Với ai cơ?”
“Quê Béo Tròn” nghĩ một lát rồi lại buồn bã nói: “Đáng buồn là…!Tớ vẫn còn nguyên vẹn.”
Cô bạn cùng phòng ngây như trời trồng, từ từ quay sang con búp bê trên giường “Quê Béo Tròn” , rồi hét lên thất thanh, chạy một mạch khỏi kí túc.