Đọc truyện Mười Tội Ác: Bóng Ma Đêm Mưa – Chương 117: Kẻ Mắc Chứng Nhìn Trộm
Bốn thành viên tổ chuyên án đổ xô vào phòng tắm quái dị, mặt người trên gương đã biến mất.
Họa Long hỏi: “Liệu có phải cô hoa mắt không đấy?”
Tô My run rẩy đáp: “Không thể có chuyện đấy! Tôi nhìn thấy một khuôn mặt trong gương thật mà!”
Bao Triển lẩm bẩm: “Lạ thật! Có thấy mặt gương có điều gì khác thường đâu?”
Giáo sư Lương nói: “Có lẽ Hoàng Ái Lệ cũng gặp phải tình cảnh giống cháu vừa rồi.
Cô ấy đã nhìn thấy thứ gì đó xuất hiện trong gương.”
Sau loạt âm thanh “loảng xoảng”, chiếc gương đã vỡ tan.
Chẳng ngờ phía sau chiếc gương không phải vách tường mà là một gian phòng nhỏ dùng để chứa đồ vật vặt.
Bao Triển nhặt mảnh gương vỡ lên quan sát tỉ mỉ, hóa ra đây là tấm gương hai chiều, giá gương hình tròn, có thể xoay chuyển.
Loại gương này thường được lắp đặt trong phòng thẩm vấn của các cơ quan công an, viện kiểm sát, toà án, nhà tù hoặc bệnh viện tâm thần.
Loại gương này cho phép người bên ngoài có thể nhìn rõ mọi chuyện diễn ra bên trong, nhưng người bên trong không thể nhìn thấy người bên ngoài, nó có tác dụng nhìn trộm rất tốt.
Gian phòng chứa đồ lặt vặt phía sau tấm gương chất đầy dây điện, dụng cụ đèn điện và cả các thiết bị phòng cháy chữa cháy.
Trên mặt đất vương đầy đầu mẩu thuốc lá, rõ ràng có người từng đứng sau gương nhìn trộm Tô My và Hoàng Ái Lệ tắm gội.
Quản lí khách sạn Hill không hề hay biết chuyện này, họ phủ nhận khách sạn lắp đặt gương hai chiều để rình trộm khách hàng, mọi nghi vấn đều đổ dồn lên nhân viên điện nước.
Anh ta giữ chìa khoá phòng chứa đồ và cũng chỉ một mình anh ta có thể tự do ra vào căn phòng chứa đồ có thể rình trộm khách tắm này!
Nhân viên điện nước là gã đàn ông trung niên họ Lý.
Anh ta có kiểu tóc rất đặc biệt, chỉ có một chòm tóc trước trán để che vầng trán hói nên mọi người đều gọi anh ta là Lý hói.
Hoạ Long lập tức đi bắt Lý hói, quần nhau một hồi cuối cùng anh cũng khuất phục được kẻ tình nghi, bập còng số tám vào cổ tay y.
Hoạ Long tóm lấy chỏm tóc phất phơ trước trán Lý hói.
Lý hói bị giải vào phòng thẩm vấn nhưng y kiên quyết không trả lời Bao Triển và Tô My.
Khi đi ngang qua hành lang dành riêng cho nhân viên của khách sạn, Lý hói phản ứng kịch liệt, y lấy hết sức đẩy Hoạ Long ra, rồi chạy thục mạng về phía tầng thượng.
Hoạ Long, Bao Triển, Tô My tức tốc đuổi theo sau, cửa tầng thượng vốn luôn khoá, nhưng khi chạy Lý hói đã kịp nhấn nút báo cháy trên tường, nên cánh cửa tự động bật mở.
Lý hói chạy thẳng ra lan can rồi tung mình nhảy xuống không chút do dự.
Tô My báo cáo khẩn cấp cho giáo Sư Lương rằng nghi phạm đã sợ tội tự sát.
Hoạ Long và Bao Triển lập tức chạy xuống lầu, nhưng lạ thay dưới mặt đất không hề có thi thể nào.
Tô My lẩm bẩm: “Gặp ma à?”
Bao Triển nói: “Chúng ta tìm cẩn thận lại xem! “
Hai người ngẩng đầu lên quan sát vị trí Lý hói vừa nhảy xuống, tầm nhảy không hề vướng dây điện, cũng không có máy điều hoà lắp ngoài, trên các vách tường nhô ra không hề có vật gì.
Cuối cùng họ không tìm thấy Lý hói, y biến mất như tan vào không trung vậy, không một ai có thể lí giải hiện tượng kì lạ này.
Qua điều tra, cảnh sát biết Lý hỏi là kẻ có thói quen thị dâm, y thích rình trộm phụ nữ tắm, thói quen bệnh hoạn này dần phát triển thành chứng bệnh kinh niên khó bỏ.
Kẻ thị dâm khác với kẻ phô dâm.
Kẻ thị dâm là những kẻ thích nhìn cơ thể người khác, còn kẻ phô dâm là những kẻ thích người khác nhìn mình.
Nếu một phụ nữ gặp một kẻ thích phô dâm chứng tỏ người phụ nữ đó ít nhiều có điểm hấp dẫn người khác phái.
Những kẻ thích “khoe” thường lựa chọn mục tiêu, chúng muốn khoe cơ thể mình cho những cô gái xinh đẹp, gợi cảm xem, để từ đó chúng hưởng thụ vẻ mặt đầy sợ hãi và kinh ngạc của các cô gái.
Còn kẻ thích thị dâm thường không lựa chọn mục tiêu, chúng không từ chối bất kì một ai bất kể đối tượng xấu hay đẹp, già hay trẻ, chúng núp ở nhà vệ sinh, phòng thay quần áo, phòng tắm và thậm chí cả những nơi bẩn thỉu như nhà xí, chúng tìm trăm phương nghìn kế để nhìn trộm phụ nữ.
Ngay từ khi còn nhỏ, Lý hói đã thể hiện khuynh hướng biến thái này, y lấy đinh ngoáy một lỗ nhỏ trên tường nhà vệ sinh công cộng.
Những lỗ nhỏ trên tường thường bị người ta bịt lại, nhưng dẫu vậy cũng không thể ngăn cản sự tò mò sôi sục trong lòng y, y trèo lên tường ngồi chồm hỗm trên bờ tường nhìn xuống.
Mùa đông, hố nước tiểu phía sau nhà vệ sinh đóng băng, phân và nước tiểu chảy ra sau nhà vệ sinh, dần dần tích tụ thành hố lớn như hồ nước.
Cái hồ nước đó tuy không có cá bơi lượn lờ nhưng vẫn có bóng liễu rủ và bóng sao soi mình xuống đó, giờ nó đã khô nứt.
Hố nước tiểu cạnh rặng liễu và nhà vệ sinh công cộng chính là thiên đường của cậu thiếu niên bệnh hoạn là Lý hói năm đó.
Y thích mùa đông, thích những đêm có trăng sáng, khi ấy, y sẽ khe khẽ với tay nắm lấy cành liễu, đứng trên hố nước tiểu đã đóng băng, mở to mắt nhìn trộm đàn bà con gái.
Thực ra y cũng chẳng nhìn thấy gì rõ ràng cả, nhưng thế cũng đủ để y thấy hưng phấn.
Mặt y nóng bừng khiến một vùng nước đóng băng tan chảy.
Gió thổi ù ù qua những rặng liễu, lá liễu rụng tơi tả chỉ để lại những cành cây trơ trụi oằn mình trong cơn gió lạnh.
Đa số kẻ mắc bệnh thích nhìn trộm đều ý thức được hành vi của mình sai trái và nguy hiểm, nhưng họ vẫn không thể kiểm soát nổi bản thân, đó là loại dục vọng muốn xóa bỏ mà không được, là nỗi khổ cứ phải tái phạm nhiều lần.
Sau khi trưởng thành, Lý hói li dị hai lần, cả hai lần đều liên quan đến chứng thị dâm của y.
Hàng xóm cạnh nhà đôi khi vẫn kể cho nhau nghe những câu chuyện bệnh hoạn của y sau mỗi buổi trà dư tửu hậu.
Chuyện kể rằng có một đôi vợ chồng mới cưới, người vợ luôn cảm thấy có kẻ xấu ẩn nấp đâu đó trong nhà mình.
Người chồng nhẹ nhàng trấn an vợ, bảo cô đừng thần hồn nát thần tính.
Một đêm, người chồng đã ngủ say, người vợ bị đau bụng, cô lấy hết can đảm vào nhà xí và đóng cửa lại.
Trên mặt đất có khe hở đủ để tia sáng lọt vào, cô cảm thấy có người khe khẽ bước đến gần và đứng ở ngoài cửa.
Một lát sau, phía ngoài im lặng như tờ, cô đột ngột đẩy mạnh cửa ra thì thấy chồng mình đang nằm rạp trên mặt đất nhìn trộm cô đi vệ sinh.
Người chồng đó chính là Lý hói, sau lần li dị đó, y không tái hôn nữa.
Y đảm nhiệm công việc sửa điện nước trong khách sạn Hill, thường ngày y sống trong khách sạn.
Lý hói âm thầm mua hai tấm gương hai chiều, lần lượt lắp ở phòng tắm phòng 414 và 415 thay thế cho tấm gương cũ, y cũng cải tạo khung giá để gương có thể xoay chuyển hoặc có thể cố định bằng ốc vít.
Từ đó gian phòng chứa đồ phía sau tấm gương trở thành thiên đường của y, y có thể thoải mái rình trộm khách nữ tắm gội bất kể khi nào y thích.
Có lẽ ảo thuật gia vô tình phát hiện ra bí mật này nên sau đó họ đã âm thầm ám thị cho tổ chuyên án biết.
Ảo thuật gia biểu diễn màn ảo thuật đi xuyên tường li kì để nói với tổ chuyên án rằng rất có thể hung thủ giết hại Hoàng Ái Lệ đã đột nhập vào phòng bằng cách này.
Một số câu hỏi phải liên tưởng với sự kiện này hoặc hiện tượng khác mới có thể xâu chuỗi và tìm ra đáp án.
Ví như ảo thuật gia đội mũ, trong mũ giấu một chú thỏ, trong dạ dày của chú thỏ có vài hạt cỏ, những hạt cỏ này sẽ đâm chồi nảy lộc vào mùa xuân năm sau, những chiếc lá non run rẩy trong gió ở một ngõ vắng, run rẩy trong mưa ở một thành phố phồn hoa, rồi biến đổi thứ tự của vạn vật, cuối cùng trở thành một cánh đồng cỏ mênh mông, bát ngát.
Ví như cậu sinh viên Tả Ương vốn không tin vào chuyện ma quỷ, trước khi vào phòng tắm gọi hồn của Bloody Mary, cậu ta không hề biết rằng có một hồn ma thực sự đang đứng đằng sau tấm gương.
Tấm gương hai chiều này cũng sẽ lão hóa theo thời gian, nhờ vậy mà Hoàng Ái Lệ đã nhìn thấy hồn ma đó thấp thoáng sau gương.
Cô không thể giải thích hiện tượng đó, cũng không tin vào cảnh tượng diễn ra trước mắt, nhưng nó lại làm cô khiếp hãi đến cực điểm.
Lý hói nhìn các vị khách đến trọ trong phòng 414 và 415.
Tô My là cô gái đẹp nhất mà Lý hói từng nhìn trộm.
Khi y đứng đằng sau tấm gương, y nhìn thấy từng giọt nước rỏ xuống từ tóc cô, mái tóc cô đen óng và mềm mại như dòng suối xõa ra theo động tác lắc đầu của cô, y nhìn thấy Tô My, y thấy Tô My tắm, dáng người gợi cảm đến mê hồn, thân hình đẹp tuyệt luân… Có lẽ lúc đó y thầm nghĩ: “May mà mình được nhìn ngắm cô ấy! Mình lắp tấm gương này là quá đúng!”
Y không ngờ tấm gương đã hao mòn theo thời gian, nên Tô My tình cờ phát hiện ra kẻ rình trộm phía sau gương.
Khi một người rửa mặt xong, ngẩng đầu lên lại phát hiện trong gương có thêm một khuôn mặt khác, người đó liền ngoảnh lại phía sau xem ai mới bước vào phòng, nhưng rõ ràng trong phòng tắm chỉ có một mình mình, có lẽ chỉ trong những bộ phim kinh dị mới xuất hiện màn rùng rợn này.
Dẫu là Tô My, một nữ cảnh sát dạn dày trận mạc mà cũng sợ đến mức thét lên thất thanh, huống hồ là Hoàng Ái Lệ.
Rình trộm là niềm hạnh phúc lớn nhất của Lý hói.
Khi còn nhỏ, y bị đuổi học cũng vì rình trộm bạn gái, khi lớn lên y bị vợ bỏ cũng vì rình trộm vợ.
Nếu không thể nhìn trộm đàn bà con gái thì cuộc đời này còn ý nghĩa gì nữa? Nên sau khi bị bắt y quyết định nhảy lầu tự tử từ tầng thượng khách sạn.
Khách sạn Hill cao mười lăm tầng, Lý hói nhảy từ tầng thượng xuống chắc chắn chỉ còn nước chết, vậy mà cảnh sát không hề tìm thấy thi thể của y.
Giáo sư Lương và Tô My quan sát camera gắn ở đầu đường dẫn vào khách sạn, cuối cùng họ đã tìm ra câu trả lời.
Khi Lý hói nhảy lầu thì vừa khéo có mấy chiếc xe chở đá vụn đi ngang qua, Lý hói rơi cắm vào thùng xe, tài xế không hề hay biết.
Những chiếc xe này là xe của đội công trình đi lấp biển, trước khi cảnh sát lái xe đến tìm thì thể thì Lý hỏi đã sớm bị vùi xuống biển sâu theo những vật liệu lấp biển rồi!
Vì Lý hói đã chết nên rất nhiều tình tiết không thể chứng thực, cuối cùng cảnh sát không thể đưa ra kết luận chính xác về vụ án của Hoàng Ái Lệ, họ chỉ có thể đưa ra các phân tích dựa trên những suy luận hình sự.
Có lẽ cái chết của Hoàng Ái Lệ diễn ra theo trình tự như thế này:
Sau khi Hoàng Ái Lệ vào ở khách sạn Hill, cô phát hiện thấy phòng tắm có điểm quái lạ, lúc cô tắm xong, trên gương xuất hiện dòng chữ gọi hồn Bloody Mary, rồi dòng chữ đó dần dần biến mất một cách li kì.
Sau đó, cô lại nhìn thấy một khuôn mặt trong gương, rồi sau đó cũng dần dần biến mất.
Những chuyện kinh dị ấy khiến cô vô cùng sợ hãi, không ai hiểu vì sao cô lại lên tầng mười bốn, nhưng khi cô đáp thang máy đi xuống thì ngẫu nhiên lại nhìn thấy tấm gương gắn ngoài thang máy giống hệt tấm gương ở phòng cô, điều đó khiến tinh thần cô quỵ ngã, chính bởi vậy cô mới có những hành vi bất thường.
Có thể cô từng muốn báo cảnh sát hoặc thông báo cho phía khách sạn, nhưng nếu cô bảo họ trong phòng tắm có ma hay trong gương hiện ra mặt người thì nghe có vẻ rất nực cười, sẽ chẳng một ai tin cô cả! Cô biết tiếng Anh, nên cô hiểu dòng chữ hiện trên mặt gương có ý nghĩa gì, thêm vào đó việc cánh cửa thang máy không thể đóng lại càng khiến cô tin rằng linh hồn tà ác của Bloody Mary đang bám theo cô như hình với bóng.
Từ thang máy, Hoàng Ái Lệ trở về phòng mình, cô vô tình gặp anh thợ sửa điện nước ở hành lang, người thợ sửa điện nước đó chính là Lý hói.
Cô lắp bắp yêu cầu Lý hói kiểm tra lại phòng tắm, thế là Lý hói dìm chết cô trong phòng tắm, giấu thi thể trong phòng chứa đồ.
Sau khi khách sạn tiến hành kiểm tra chất lượng nước, y liền thả thi thể của nạn nhân vào trong téc nước.
Lý hói giết chết Hoàng Ái Lệ không chỉ vì lo lắng hành vi rình trộm của mình bị phát hiện mà còn bởi y lo mất việc.
Y càng sợ hơn nếu từ nay về sau mình không còn cơ hội rình trộm ai nữa.
Phía sau tấm gương chính là nội tâm của y, là cả thiên đường của y.
Xin trích một vài mẩu tin liên quan đến các vụ rình trộm:
Ở thành phố Nam An có một nam sinh đội tóc giả đóng giả nữ sinh chui vào nhà vệ sinh nữ nhìn trộm các nữ sinh.
Ở Tân Châu có lão chủ nhà biến thái nhìn trộm khách thuê nhà qua camera suốt hai mươi năm.
Một đại đội trưởng mang hàm trung úy của trường Hậu cần ở Đài Loan hai lần trèo lên trần nhà nhìn trộm nữ giáo viên hướng dẫn mang hàm thiếu úy tắm gội, đồng thời còn chụp ảnh trộm.
Vì ánh đèn flash lóe lên nên anh ta bị phát hiện, lúc bỏ trốn khỏi trần nhà, anh ta trượt chân ngã ngay xuống phòng ngủ của nữ giáo viên và bị bắt tại trận.
Anh ta bị phạt sáu tháng tù.
Cựu chủ tịch danh dự của câu lạc bộ Manchester United là nhà tỉ phủ năm mươi bảy tuổi Martin Edwards bò lồm ngồm trong phòng vệ sinh của câu lạc bộ thể hình, cổ vươn dài, mắt không chớp nhìn trộm một phụ nữ trung niên, chẳng may ông ta lại lọt đúng vào tầm ngắm của cảnh sát nên bị bắt tại trận, từ đó nhà tỉ phú thân bại danh liệt, hành vi rình trộm của ông ta gây chấn động khắp thành Manchester.
Phải chăng những khán giả ngồi trước màn hình vi tính xem video clip của Hoàng Ái Lệ cũng mang tâm lí rình trộm?
Có lẽ nhìn phía sau tấm gương mới có thể thấy rõ thế giới này!.