Đọc truyện Mười Tội Ác: Bóng Ma Đêm Mưa – Chương 114: Trong Gương Có Ma
Khi mô phỏng lại hành vi của nạn nhân, Tô My phát hiện ở hành lang phía ngoài thang máy có một chiếc gương, chắc chắn khi đó nạn nhân đã soi gương!
Chiếc gương hình tròn, được khảm trong khung sắt hình tròn, trong khách sạn Hill có rất nhiều tấm gương tương tự như thế, trong phòng tắm các phòng cũng lắp cùng loại gương đó.
Khi bước vào thang máy, Hoàng Ái Lệ rất thong dong, có lẽ cô còn chưa ý thức được mối nguy hiểm, cô đứng trong góc chết thang máy như thể muốn quan sát tình hình qua tấm gương đặt ở hành lang, không ai rõ khi ấy cô đã nhìn thấy gì?
Chỉ biết lúc đó Hoàng Ái Lệ sững người, vẻ mặt rất căng thẳng, cô chậm chạp nhúc nhích cơ thể, trốn sau gương, điều chỉnh góc độ thích hợp để quan sát, sau đó bước ra khỏi thang máy, đứng trực điện trước gương, dường như cô nhìn thấy hình ảnh gì đó phản quang qua gương, vào khoảnh khắc ấy, cô bắt đầu cảm thấy sợ hãi.
Hoàng Ái Lệ lại bước vào thang máy lần nữa, cửa thang máy không đóng, cô bước ra ngoài, đứng trước gương làm các động tác kì quái, rồi biến mất từ đó.
Người chịu trách nhiệm phía cảnh sát Gia Châu chỉnh lí lại thời gian biểu vụ án của Hoàng Ái Lệ:
Hai giờ sáng ngày 31 tháng 1, camera gắn gần thang máy đã chụp được các hành vi kì quặc của Hoàng Ái Lệ.
Ngày 1 tháng 2, Hoàng Ái Lệ ngày thường vẫn luôn liên lạc với gia đình bỗng nhiên mất tích, cô cắt đứt mọi liên hệ với người nhà, hoàn toàn bặt vô âm tín.
Lẽ ra hôm đó Hoàng Ái Lệ phải trả phòng khách sạn, nhưng hành lí của cô vẫn còn trong phòng, cảnh sát xác định thời gian tử vong chính là ngày hôm đó.
Khi cảnh sát tiến hành điều tra dư luận thì những người khách ở tầng dưới phòng Hoàng Ái Lệ phản ánh, hôm xảy ra án mạng, họ nghe thấy rất nhiều tạp âm ồn ĩ trên tầng bốn, trần nhà và nền nhà tầng bốn bị nhỏ giọt vì ngấm nước.
Khách cạnh phòng Hoàng Ái Lệ còn nghe thấy tiếng loạt soạt như thể tiếng người bò ra từ túi nilon.
Từ ngày mùng 1 đến ngày 13 tháng 2, vào khoảng thơi gian Hoàng Ái Lệ mất tích, cảnh sát thành phố Gia Châu mở cuộc tìm kiếm trên diện rộng, ba chú cảnh khuyển lùng sục từng ngóc ngách trên tầng thượng khách sạn, nhưng không phát hiện thấy gì.
Ngày 14 tháng 2, sở vệ sinh môi trường tiến hành kiểm tra toàn diện đối với khách sạn Hill, nhưng các chỉ số về chất lượng nước hoàn toàn bình thường.
Cũng vào hôm đó cảnh sát công bố video clip trong thang máy của Hoàng Ái Lệ với hi vọng sẽ thu thập được thêm các manh mối.
Ngày 18 tháng 2, khách trú trong khách sạn Hill rầm rộ phản ảnh áp suất nước trong khách sạn quá thấp và nước có mùi hôi.
Ngày 19 tháng 2, nhân viên khách sạn kiểm tra bồn nước trên tầng thượng, họ bất ngờ phát hiện thi thể của Hoàng Ái Lệ nên vội vàng thông báo cho cảnh sát.
Cảnh sát tìm thấy thi thể của nạn nhân, kết quả khám nghiệm tử thi bước đầu cho thấy Hoàng Ái Lệ không có vết thương ngoài da, nguyên nhân tử vong là bị đuổi nước.
Các xét nghiệm cho thấy nạn nhân không hề uống rượu hay uống các loại thuốc gây ảo giác.
Cảnh sát thành phố Gia Châu và tổ chuyên án vẫn chưa thể xác định Hoàng Ái Lệ bị sát hại hay tự sát.
Tuy nhiên thi thể Hoàng Ái Lệ được phát hiện trong tình trạng không mặc quần áo nên cảnh sát nghiêng về khả năng nạn nhân đã bị người khác sát hại.
Nếu cô tự sát hoặc gặp tai nạn bất ngờ thì cô ấy trèo lên téc nước bằng cách nào.
Téc nước trên tầng thượng khách sạn là loại bồn hình tròn, cao hai mét rưỡi, không tìm thấy chỗ đặt chân để trèo lên, thường ngày, nhân viên khách sạn đầu phải dùng thang để trèo lên nóc, nắp đậy téc nước rất nhỏ hẹp, không đủ cho người chui vào.
Khi phát hiện nạn nhân nằm trong téc nước, cảnh sát phải lấy cưa máy cắt vách téc nước mới lấy được thi thể ra.
Khi ấy, nước trong thùng chỉ còn ba phần tư.
Tổ chuyên án biết rõ khách sạn Hill là một khách sạn vô cùng quái lạ, nơi đây từng xảy ra nhiều vụ hung án, trong đó có hai vụ án mạng gây chấn động cả nước!
Mấy chục năm trước, một phụ nữ dắt con gái đến hàng sửa giày để sửa lại đôi giày cho cô bé, khi đi ngang qua bãi cỏ mọc um tùm, bà nhìn thấy một mô hình người bằng thạch cao bị vỡ hỏng nằm lăn lóc trong bụi cỏ, bà bước đến gần và kinh hoàng phát hiện thì ra đó là thi thể một cô gái.
Nhờ người phụ nữ phát hiện mà vụ án chặt xác gây chấn động cả thế giới này mới được vén tấm màn bí mật.
Cảnh sát điều tra vụ án này suốt ba năm, nhưng vẫn không thể tóm cổ hung thủ, đến giờ vụ án mạng đầy li kì và rùng rợn này vẫn chưa được giải phá.
Khách sạn nơi xảy ra cái chết của Hoàng Ái Lệ cũng chính là địa điểm xảy ra vụ án chặt xác thảm khốc tới nay vẫn là ẩn số kia.
Một vụ án khác xảy ra vào năm 1991, nạn nhân là một cô gái tên là Tĩnh Tử, trú ở phòng 1414 của khách sạn Hill.
Tĩnh Tử cũng du lịch bụi một mình giống như Hoàng Ái Lệ.
Khi đó, cô gái vô tình quen người lái taxi tên là Lưu Học Cường.
Lưu Học Cường mượn cớ đưa cô đi thăm thú quanh thành phố, rồi lừa cô về nhà mình, y muốn vui vẻ với cô gái nhưng bị từ chối, thẹn quá hóa giận, y lấy cây cung hình chữ thập giết chết Tĩnh Tử.
Đây là loại hung khí rất khác thường, khi đó Lưu Học Cường bắn bốn mũi tên vào Tĩnh Tử, vì không thể rút mũi tên ra nên y bực mình phanh thây nạn nhân, cuối cùng mang các phần thi thể chôn ở nơi hoang vắng.
Sau khi Tĩnh Tử mất tích, vụ án giậm chân tại chỗ suốt một năm không có tiến triển.
Ban đầu cảnh sát cũng hoài nghi gã lái taxi tên Lưu Học Cường, nhưng y không hề để lộ dấu vết.
Mãi một năm sau, khi cảnh sát tiến hành điều tra Lưu Học Cường thêm lần nữa thì phát hiện con người y như thay đổi một trăm tám mươi độ.
Hai tay Lưu Học Cường đeo đầy chuỗi vòng Phật, trong xe cũng bày tượng Phật.
Qua tìm hiểu, cảnh sát được biết một năm nay Lưu Học Cường hầu như không về nhà, thậm chí y còn ngủ ngay trong xe mình.
Anh ta không thể giải thích rõ nguyên nhân vì sao mình không dám về nhà, cảnh sát liền điều tra và phỏng vấn hàng xóm xung quanh nhà anh ta xem họ có phát hiện thấy hiện tượng bất thường gì không.
Hàng xóm cho hay: “Chúng tôi thường nghe thấy tiếng phụ nữ khóc từ trong nhà cậu Cường vọng ra vào lúc nửa đêm.”
Lúc gặp Lưu Học Cường, hàng xóm còn hỏi thăm, họ đoán Lưu Học Cường có bạn gái và hai người thường cãi nhau lúc nửa đêm.
Sau khi nghe hàng xóm hỏi chuyện, sắc mặt Lưu Học Cường đột nhiên trắng bệch, toàn thân run lập cập.
Lưu Học Cường vứt bỏ tất cả đồ đạc trong nhà, ngay cả chăn chiếu cũng đốt sạch, khắp nhà bày toàn tượng Phật, dẫu làm vậy nhưng y vẫn không dám về nhà ở.
Cuối cùng vì không thể chịu đựng được áp lực tâm lí nên Lưu Học Cường đã khai rõ sự thực rằng mình chính là thủ phạm vụ án mạng chặt xác dã man đó.
Căn cứ vào lời khai của y, cảnh sát đã tìm được hiện trường chôn xác, khai quật mộ, tìm di thể.
Điểm kinh dị nhất của vụ án này là có một vài chuyện quái dị rất khó giải thích đã xảy ra!
Sau khi chặt xác nạn nhân, Lưu Học Cường bị mắc chứng ảo giác rất nghiêm trọng, y liên tục nhìn thấy cô gái mặc áo trắng lảng vảng trong nhà mình.
Có người còn nói họ nhìn thấy một cô gái mặc áo trắng không đầu đi vòng quanh gốc cây ở ruộng lúa gần địa điểm chôn xác.
Tô My mệt nhoài suốt một ngày, lúc nghỉ tay đã là gần sáng, cô định bụng tắm rửa xong sẽ nghỉ ngơi cho lại sức.
Dẫu đây là gian phòng đã xảy ra nhiều vụ án mạng của khách sạn Hill, nạn nhân Hoàng Ái Lệ cũng ở gian phòng này, nhưng do Hoạ Long và Bao Triển ở ngay phòng sát vách, cô có thể loáng thoáng nghe thấy tiếng hắt xì hơi của Hoạ Long nên Tô My vẫn cảm thấy rất an toàn, cô hoàn toàn không hề lo lắng gì!
Vậy mà đêm đó đã xảy ra một chuyện quái dị đến mức không thể tưởng tượng nổi!
Tô My mặc áo vest nữ màu xanh đen hơi trễ ngực dành riêng cho nữ viên chức, khuôn ngực đầy đặn, vòng eo nhỏ nhắn, vòng ba căng mẩy tạo ra những đường cong Vệ Nữ hoàn hảo, chiếc tất da chân màu đen ôm trọn lấy cặp đùi thon dài đầy mê hoặc.
Cô cởi bỏ giày cao gót rồi ngồi xuống giường cởi tất giấy, đôi chân ngọc thẳng tắp và dài miên man dần dần lộ ra, tiếp đó cô cởi bỏ đồng phục, chiếc khăn lụa quàng cổ màu vàng lông gà con.
Tô My bước vào phòng tắm, khoá trái cửa lại, đứng trước gương tự ngắm mình.
Thân hình hoàn hảo không tì vết như ngà như ngọc, mái tóc dài mềm mại như dòng suối đổ xuống bờ vai, da trắng như tuyết, các đường cong kiêu hãnh, đôi mắt hạnh long lanh mê hồn, bờ môi đỏ thắm như trái anh đào, dẫu cô đứng ở tư thế nào thì trông vẫn vô cùng gợi cảm.
Đúng lúc này, đột nhiên cô nghe thấy tiếng rên rỉ văng vẳng vọng đến, có lẽ là cặp tình nhân ở phòng kế bên đang vui vẻ…!Hiệu quả cách âm giữa các gian phòng không được tốt lắm nên âm thanh cứ dội vào tai cô như không biết ngượng ngùng, Tô My đỏ mặt, trề môi, khẽ lẩm bẩm: “Đáng ghét!”
Tô My bắt đầu tắm, cô đứng trong bồn nước, xả nước ấm vào cơ thể.
Lúc gội đầu, cô tắt vòi hoa sen, phòng tắm bềnh bồng hơi khí, tiếng nước chảy dừng lại, trên đầu và cơ thể cô toàn bọt xà phòng.
Trận chiến ở phòng kế bên càng lúc càng kịch liệt khiến người ta không muốn phát huy trí tưởng tượng cũng khó.
Giọng cô gái nũng nịu, cố tình kéo dài từng tiếng, cuối cùng hét nhỏ đầy phấn khích, rồi âm thanh tắt hẳn.
Tô My nhắm mắt lại, mở vòi nước xả hết bọt xà phòng trên người.
Sau khi tắm xong, có lấy khăn tắm lau người và đứng yên trước gương.
Hơi nước đọng lại trên gương khiến mặt gương mờ ảo, phòng tắm nghi ngút hơi sương trắng đục khiến cô không nhìn rõ mọi vật trong phòng.
Tô My bước lại gần tấm gương, định giơ tay lau, nhưng cô chợt phát hiện một vài hình hoạ rất khó phân biệt hiện lên trên mặt gương, còn có vết ba ngón tay quệt một đường dài.
Hình ảnh trước mắt khiến cô lạnh gáy, cánh cửa phòng tắm vẫn khoá trái, không thể có chuyện ai đó đột nhập vào đây, vậy sao lại có vết tay in trên mặt gương?
Chắc chắn Hoàng Ái Lệ đã từng tắm trong phòng tấm này khi cô vào ở trong khách sạn.
Càng lúc Tô My càng sợ hãi, cô liên tưởng đến cảnh Hoàng Ái Lệ bị chết ngạt trong téc nước đang bò trên nền nhà tắm, thò tay ra và cào mặt gương…
Đúng lúc đó, đèn phòng tắm chợt nhấp nháy rồi vụt tắt.
Tô My hét to, cô không kịp mặc quần áo, chỉ vội vàng quàng chiếc khăn tắm vào người, mặt tái mét lao ra khỏi phòng tắm, cô cuống quýt gõ cửa phòng Hoạ Long và Bao Triển.
Hoạ Long và Bao Triển cấp tốc sang phòng Tô My, không ai hiểu vừa xảy ra chuyện gì.
Tô My run lấy bẩy ngồi trên giường, cô thuật lại chuyện mình vừa trải qua trong phòng tắm, trong lúc khua chân múa tay vì hoảng loạn, cô vô tình suýt làm tuột chiếc khăn tắm.
Bao Triển khẽ ho một tiếng, quay mặt đi chỗ khác.
Mắt Hoạ Long sáng rực, anh cười hì hì: “Này Tiểu My? Cô nhìn thấy ma thật hay là cố tình…”
Tô My quên cả tường thuật, cô quát Hoạ Long quay đi rồi đi mặc vội quần áo.
Mọi người gọi thợ điện nước của khách sạn vào sửa lại đèn trong phòng tắm.
Cửa phòng tắm bật mở, hơi nước đã tan hết, mặt gương trong vắt không hề có bất kì hoạ tiết nào, càng chẳng hề có vết ngón tay.
Hoạ Long nhún vai thể hiện mình chẳng thể làm gì hơn, Bao Triển thận trọng kiểm tra mặt gương nhưng cũng không phát hiện thấy điều gì khác lạ.
Tô My chỉ thấy tê bì hết da đầu, rõ ràng cô nhìn thấy vết vân tay trên mặt gương, sao giờ lại biến mất không tăm tích vậy?
Bao Triển hỏi: “Chúng ta có cần báo cho giáo sư biết không?”
Hoạ Long gạt đi: “Giờ đã nửa đêm, mà cũng đâu có gì quan trọng đến mức phải đánh thức bác dậy!”
Tô My lẩm bẩm: “Nhưng tôi không hề nói đùa! Rõ ràng tôi đã nhìn thấy thật mà!”
Bao Triển nghĩ ra một cách, anh mở vòi tắm hoa sen rồi đóng cửa phòng tắm lại, một lát sau, trong phòng nghi ngút hơi nước, mọi người nhìn thấy hình hoạ trên mặt gương và dấu tay dần dần hiện ra một cách quái dị và không thể lí giải nổi.
Bao Triển tắt vòi hoa sen, hơi nước theo đó cũng dần tan biến, các hình hoạ và dấu tay cũng không thấy đâu nữa.
Người chịu trách nhiệm phía cảnh sát thành phố Gia Châu mang thiết bị đo đạc hiện đại đến, họ kiểm tra thâu đêm, cuối cùng phát hiện ai đó đã dùng son môi hoặc son dưỡng môi viết một câu tiếng Anh lên mặt gương, nhưng sau đó lại bị xoá mất, ba vết ngón tay in trên đó chắc là dấu vết để lại khi cố gắng lau sạch các chữ.
Thành phần chính của son môi và son dưỡng môi là dầu, chất béo và sáp nến, nên mức độ bám dính khá tốt, dù đã lau đi và mắt thường không nhìn thấy nhưng khi hơi nước ngưng tụ trên mặt gương thì vết chữ và vết tay vẫn sẽ hiện ra.
Câu tiếng Anh đó là “Bloody Mary! “
Dịch ra là “Mary đẫm máu! “..