Mùa thu tóc ngắn

– Chương 2.8


Bạn đang đọc Mùa thu tóc ngắn: – Chương 2.8

Xô mạnh cửa phòng Đoàn Dũng , Hoài Thu giận dữ đi vào.
– Tại sao hôm qua , em gọi mà anh không lên ?
Thái độ của cô làm Đoàn Dũng khó chịu , tuy nhiên anh cố ôn hòa.
– Anh bận.
– Bận ?
Hoài Thu nói như quát.
– Có phải là nó không cho anh đi ?
– Cô ấy không hề biết em và anh có mối quan hệ khác . Anh đã nói với em , chúng ta hãy dừng lại . Nếu không , cửa hàng này em hãy tự quản lý . Em có thừa khả năng để kinh doanh , sự có mặt của anh hay không , không còn quan trọng nữa.
– Nhưng em muốn anh là của em.
– Em đừng quá đáng , Hoài Thu ạ.
Hoài Thu cười nhạt.
– Hoá ra những lời ca tiếc nuối về 1 mối tình tan vỡ , anh viết ngày đời yêu em là lời nói dối à ?
– Anh nghĩ thời gian thay đổi , con người cũng phải thay đổi.
– Anh nhất định chia tay với em ?

– Anh đã có vợ, chúng ta hãy là bạn.
– Anh xem cái này đi.
Hoài Thu quẳng xấp ảnh xuống bàn trước mặt Đoàn Dũng . Anh ngơ ngác cầm lấy xem , mặt chợt đỏ như gấc . Anh giận dữ xé vụng.
– Em chụp những bức ảnh này để làm gì ? Anh thật xấu hổ.
Hoài Thu khoanh 2 tay trước ngực , mặt cô hất lên.
– Để buộc anh là của em . Ngày hôm qua , em đã gởi những bức ảnh này cho Bạch Thu .
– Trời đất ơi !
Đoàn Dũng bật dậy như cái lò xo , toàn thân anh run lên.
– Tại sao em làm như vậy ? Nếu như cô ấy bị xúc động mạnh thì sao ? Em thừa biết cô ấy sinh chưa đầy 1 tháng kia mà.
– Em sẽ làm hơn như thế nữa , nếu anh bỏ em . Em sẽ công bố những bức ảnh này cho báo chí, thử xem anh có được xem là thần tượng , 1 nhạc sĩ có đạo đức hay không .
– Cô là con rắn độc .
Đoàn Dũng vung ta tát mạnh vào mặt Hoài Thu , bàn tay anh rát bỏng . Anh thật sự ghê sợ con người đứng trước mặt mình . Để có anh , cô sẵn sàng làm tất cả không từ 1 thủ đoạn nào . Vậy mà cô vẫn sà vào lòng anh ôm anh.
– Đúng , em là con rắn độc , bởi vì em yêu anh . Từ sau phút gặp anh trên đất Mỹ , biết anh đi tìm em khổ nhọc , trái tim em lại rung lên những nhịp đập của 1 tình yêu dang dở, và bằng mọi giá, em nhất định ly dị quay về quê hương tìm anh . Tại sao anh nỡ quên em ? Tại sao anh đi cưới vợ ? Giờ đây , anh còn tàn nhẫn quát vào mặt em là thời gian thay đổi , anh cũng thay đổi. Anh hết yêu em vì cô ta , tại sao em không hạ gục cô ta bằng những bức ảnh này chứ.
Đoàn Dũng đẩy mạnh Hoài Thu ra , anh đau đớn ngã phịch xuống ghế . Chắc chắn lá thứ ấy đã đến . Cầu trờ cho nó đừng đến.
Đứng lên , anh phóng chạy như bay , Hoài Thu hét lanh lảnh.
– Anh đi đâu ? Muốn lấy lại lá thư à ? Muộn rồi.
Đoàn Dũng đứng lại như chiếc xe bị phanh thắng gấp , mắt anh đỏ lên . Hoài Thu bước lại , ngả vào lòng anh.
– Tốt nhất , anh hãy ở lại.
– Tôi ghê tởm cô ! 1 Hoài Thu e ấp của ngày xưa chết trong tim tôi rồi , cô hiểu không ?
– Em đã không hạnh phúc , thì cô ta đừng hòng có hạnh phúc.
Đoàn Dũng gục mặt xuống đôi bàn tay, nỗi ân hận giày vò anh tận cùng ..
o0o
Xe của ba mẹ. Vậy là 2 ông bà đã đến . Lại trời cho giông tố đừng nổi lên . Đoàn Dũng rụt rè bước vào.

– Thưa ba , mẹ ..
– À ! Về rồi à ? Ba mẹ xuống đây lúc mười giờ . Vợ con nuôi con thật khéo đó Dũng . Thằng bé bú no là ngủ.
– Dạ. Ba mẹ đi đường có mệt không ?
– Mệt gì đâu . Nhà ở quê thích thật , rộng rãi thoáng mát . Ba mẹ thấy đàn gà của mẹ vợ con rồi , con nào con nấy mập ú ngon lành.
Đoàn Dũng nhìn vợ, bắt gặp ánh mắt của anh , cô quay đi.
Bà Bạch từ dưới bếp đi lên.
– Dũng ! Thay quần áo rồi ăn cơm con.
– Chị để tôi phụ cho.
2 bà mẹ đi xuống bếp, Dũng ngồi xuống cạnh cha , bên chiếc nôi , ông nhìn Dũng .
– Con có vẻ ốm đi nhiều . Có cần ba giúp đỡ gì không ?
– Dạ, tiền , con có rồi ba .
– Con đi đi về về hoài cũng cực . Hay là con nhận lời mời cộng tác của đài truyền hình . Làm giàu đôi khi cũng cần , nhưng gia đình là quan trọng.
Liếc về phía Bạch Thu , đang đi ra ngoài , ông khẽ khàng.
– Cô Hoài Thu gì đó lên nhà mấy lần mua chuộc bà ấy để chia rẽ vợ chồng con . May là ba nghe được la bà 1 trận . Người đàn bà muốn phá gia cang kẻ khác là người không tốt , con ạ. Con nên xa người đàn bà ấy.
– Con đng bị cô ấy làm áp lực , con đang rất bối rối . Bạch Thu còn non ngày non tháng , cô ấy có chuyện gì , con ân hận cả đời.
– Con nên thành thật nhận lỗi với vợ.

Buổi cơm vui vẻ, Bạch Thu không có biểu diện nào khác . Đoàn Dũng tạm yên tâm . Hơn lúc nào hết , anh yêu nếp sống gia đình này vô cùng.
– Em ngủ thức , Bạch Thu ?
Cô mở mắt ra , nhìn anh chờ đợi.
– Có chuyện gì không anh ?
Lời tự thú sao không dễ dàng chút nào , anh lúng túng.
– Em có muốn anh ở lại đây để làm việc cho đài truyền hình không ?
– Nhưng quan trọng là anh có thích nghi được với công việc này không ? Biên tập viên cho các chương trình ca nhạc sẽ mất rất nhiều thời gian của anh . Và còn .. chị Hoài Thu nữa . Công việc kinh doanh trên ấy chỉ có 1 mình , liệu chi. Thu có chịu không ? Chị ấy là người bỏ vốn đầu tư , anh bỏ công sức , em không muốn vì em mà anh thất bại.
– Anh ..
Bạch Thu hồi hộp đợi, cô chấp nhận điều đau lòng , nhưng thà anh nói thật với cô . Nhưng lời tự thú cứ chìm sâu trong im lặng . Có người vợ nào không đau khổ khi hiểu chồng mình dan díu cùng người tình cũ . Cô sẽ tha thứ hết cho anh , làm người tránh sao khỏi phút giây lạc lòng . Nhưng anh chỉ nhẹ nhàng.
– Anh cần không gian yên tĩnh để viết nhạc , cho nên .. em thông cảm cho anh , Thu nhé .
Vậy là anh vẫn muốn lừa dối cô , Bạch Thu nhích người ra khỏi vòng tay của anh , những tấm ảnh ghê tởm lại hiện ra trong trí cô , Bạch Thu khóc âm thầm lặng lẽ ..
Đêm nay anh lại không về , căn nhà vắng chỉ mỗi mình cô lại quạnh hiu . Mỗi tiếng xe chạy qua , cô lại hy vọng anh trở về , nhưng chỉ là khoảng không im lặng.
Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 2.9


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.