Bạn đang đọc Mùa thu tóc ngắn: – Chương 2.3
– Cô tìm ai ?
Hoài Thu gỡ mắt kính ra, cô tươi cười.
– Chào bác . Bác khỏe chứ ?
Bà Bích chau mày.
– Cô là ai ? Tìm Đoàn Dũng phải không ?
– Dạ không , cháu thăm bác . Cháu là Hoài Thu , sáu bảy năm về trước cháu hay đến nhà .. Lâu quá , chắc bác quên cháu rồi.
Hoài Thu thân mật ôm cánh tay bà.
– Có sáu , bảy năm không gặp , vậy mà cháu thấy bác không già chút nào , còn đẹp và sang trọng hẳn ra .
Nhìn sững Hoài Thu rồi chợt nhớ ra , bà Bích kêu lên.
– Hoài Thu đây sao ? Trông cháu lạ quá ! Cháu về nước từ bao giờ ?
– Dạ, được 1 tuần thưa bác . Bác trai chắc đi làm hả bác ?
– Đi làm rồi . Suốt ngày chỉ có mình bác , thằng Dũng thì có hôm về , có hôm không . Nó có ..
Bà im bặt như sợ lỡ lời . Hoài Thu thản nhiên.
– Hôm qua, cháu và anh Dũng gặp nhau rồi , anh ấy bảo cháu lên thăm bác.
– Vậy à ! Vào nhà đi cháu.
Cầm giỏ quà Hoài Thu trao , bà kêu lên.
– Thăm bác là qúy rồi , còn mua quà chi vậy ?
– Cháu mang 1 ít đồ nước ngoài cho bác . Chẳng lẽ ơ? Mỹ về không có quà thì đâu gọi là quà của người xa quê hương , hả bác ?
Mọi thứ trong nhà đều rực rỡ sang trọng càng cho Hoài Thu ý nghĩ chiếm Đoàn Dũng về ình . Cô nhìn khắp gian phòng.
– Sao không có ảnh ngày cưới của vợ chồng anh Dũng , hả bác ?
Bà Bích sầm mặt.
– Bác không cho đó thôi . Bác không hiểu thằng Dũng nhà bác phải lòng cô ta ở điểm nào , cho nên nó vừa ngỏ ý về quê nó ở, bác bằng lòng ngay . Bác rất tiếc, Thu ạ. Thật ra thằng Dũng còn yêu cháu , cháu có thấy con vợ nó cũng tên Thu không ?
– Cháu biết . Tiếc rằng anh Dũng đã không đợi cháu.
Đổi giọng vui vẻ, Hoài Thu liến thoắng.
– Thôi thì không được là vợ chồng thì làm bạn bè . Cháu vừa đề nghị với anh ấy mở công ty kinh doanh băng đĩa nhạc , và mua độc quyền ca sĩ , anh Dũng viết nhạc cho họ. Nhưng cháu sợ .. Bạch Thu không cho , sợ .. cô ấy ghen.
Như giẫm phải lửa , bà Bích giảy nãy.
– Ghen ? Nó có quyền gì mà ghen chứ . Bác là mẹ Đoàn Dũng , chưa xử nó về tội cướp mất con trai bác , xem vợ hơn mẹ, ở đó mà ghen.
– Như vậy bác thuyết phục anh Dũng đi . Về vốn kinh doanh , anh Dũng không phải lo gì cả.
– Được, bác bắt nó nghe theo lời bác . Cháu thật tài giỏi Thu ạ! Đi nước ngoài mấy năm , trở về chẳng những đẹp ra còn giàu có.
Hoài Thu nói như tâm sự, giọng cô ngậm ngùi .
– Cháu trở về thật ra vì anh Dũng , vậy mà anh ấy đã quên cháu , cháu đau khổ lắm bác ạ. Thôi thì được nhìn thấy anh ấy cũng là phước phần của cháu.
– Thằng Dũng nhà bác thật khờ . Hạ Liên cũng xinh đẹp giàu có , nó có ngó đến đâu , đi cưới 1 con bé nghèo rớt mồng tơi , phải nuôi cả mẹ vợ. Càng nghĩ , bác càng giận.
Quay về Sài Gòn , Hoài Thu gọi điện cho Hạ Liên .
– Chị có 1 số quà mang từ Mỹ về , chị muốn tặng cho em , em đến nhé . Nghe anh Dũng nói em thích nước hoa của Pháp phải không ? Đến đi , chị tặng cho em.
Dĩ nhiên Hạ Liên đến. Cô gần như chóa mắt trước những món quà Hoài Thu bày ra.
– Chị sướng thật ! Có đủ thứ . Mẹ em không cho em những thứ đắt tiền này đâu . Bà bảo em làm ra tiền đi rồi mặc sức mà xài.
– Chị biếu em tất cả đấy.
– Cho em hết ?
– Ừ . Sáng nay , chị đi gặp mẹ anh Dũng , bà cứ tiếc em mãi . Chị thông cảm với đau khổ của em khi bị người bạn thân cướp mất người mình yêu , chị sẽ giúp em đoàn tụ với anh Dũng .
– Giúp em đoàn tụ với anh Dũng ? Anh ấy chỉ yêu Bạch Thu thôi , chị ơi.
– Em không tin chị giúp em được ? Này nhé ! Chị sẽ thân với anh Dũng , 1 mặt em tiếp cận với Bạch Thu nói xa nói gần chị và anh Dũng tái hợp . Họ sẽ gây gỗ nhau , gia đình hết vui vẻ .. Đoàn Dũng nhất định sẽ yêu em khi em luôn có bên cạnh an ủi.
Niềm hy vọng có Đoàn Dũng lại nhóm lên trong trái tim Hạ Liên , cô chớp mắt , xúc động.
– Kế hoạch của chị hay đó . Em chỉ sợ không ly gián họ thôi , em đã từng làm rồi.
– Em còn trẻ đường đơi chưa nghĩ sâu , chị mà ra tay , gia đình họ sẽ tan nát ngay . Chính .. me anh Dũng cũng nhờ chị. Tuy nhiên, muốn thành công , em cần giúp chị 1 chuyện.
– Chuyện gì hả chị ?
– nhờ ba mẹ em tìm 1 lỗi gì đó của Đoàn Dũng , xé to chuyện lên , rồi cắt hợp đồng đã ký . Bên ba mẹ em là bên A , cho nên nếu vỡ hợp đồng cũng không sao , Đoàn Dũng đang cần tự do.
– Rồi sao hả chị ?
– Chị sẽ kéo anh Dũng về phía chị, giúp đỡ anh Dũng làm ăn . Có cơ hội gần gũi anh ấy nhiều mới ly gián được họ chớ .
Hiểu ra , Hạ Liên mừng rỡ.
– Rồi . Em quyết định thuyết phục mẹ em quyền quyết định là của mẹ em . Em bảo đảm thuyết phục được mẹ em.
– Vậy chúng ta còn không ăn mừng cho kế hoạch tuyệt vời của chúng ta ? Em uống rượu được không ..
– Em uống rượu dở lắm.
– Tập uống để ra đời còn làm ăn giao thiệp , cô bé ạ. Em lành quá, hèn gì Bạch Thu chẳng cướp Đoàn Dũng của em . Nào ! Cạn ly !
– Cạn ly !
2 cô gái kẻ tám lạng người nửa cân , Hạ Liên thủ đoạn , Hoài Thu còn thủ đoạn hơn cô . Kỳ phùng đang tìm địch thủ.
Đọc tiếp Mùa thu tóc ngắn – Chương 2.4