Đọc truyện Mộng Xuân Tùy Tâm Sở Dục – Chương 6: Xuân tình nảy mầm
Ở lúc Tần Kỳ đặt tâm tư ở trên người Mục Từ không nghe lời, nhị thiếu gia xuất môn du lịch nhiều năm của Tần phủ về nhà.
Người em trai này của Tần Phong, tên là Tần Thái, còn nhỏ hơn Tần Kỳ tới hai tuổi, dáng dấp giống hệt Tần Phong, nhưng tính cách lại khác nhau rất nhiều, luôn luôn lỗ mãng. Tần Thái khi còn bé thích nghe các câu chuyện hiệp sĩ, thích hành hiệp trượng nghĩa, chạy đi bái sư học mấy năm võ công, lập tức giương kiếm đi vào giang hồ. Nghe nói còn xông ra một chút thanh danh.
Trong trí nhớ của Tần Kỳ nhị thiếu gia năm đó vẫn còn là bộ dạng da lông ngắn mười bốn mười lăm tuổi, lần này y trở lại làm hắn suýt chút nữa không nhận ra được. Khuôn mặt thiếu niên cởi bỏ non nớt, hiện ra vài phần khí phách đàn ông, thân thể quanh năm luyện võ rắn chắc hơn Tần Phong rất nhiều. Người này cũng coi như là cậu em vợ của mình, Tần Kỳ giơ ra khuôn mặt tươi cười, làm người đứng đầu một nhà nghênh đón đưa y đi vào cửa.
Nói về chuyện này, lần trước khi Tần Thái trở về chủ nhân Tần phủ vẫn còn là đại ca của y, lần này về nhà lại biến thành hạ nhân trước kia xoay người làm chủ, làm cho y có chút không thích ứng. Đại ca luôn luôn anh minh thần vũ lại gả cho một người làm, lại cùng chung một chồng với nam nhân khác, làm sao y có thể không khiếp sợ. Nhưng khi y nhìn thấy ca phu, tất cả nghi hoặc đều bị cởi bỏ. Nếu là lời của người này, sợ rằng ngay cả y cũng nguyện ý oan ức chính mình.
Tần Thái trầm tư chăm chú nhìn Tần Kỳ, trong chóc lát bầu không khí có chút ám muội. Tần Phong ho khan hai tiếng, làm cho Tần Thái tỉnh lại. Chính mình làm sao có thể có hành động thất lễ như vậy đối với trượng phu của ca ca. Tần Thái xấu hổ đỏ bừng cả khuôn mặt, hàn huyên vài câu cùng mọi người rồi trở về phòng đi nghỉ.
Sau khi mỗi lần gặp mặt Tần Kỳ, Tần Thái đều sẽ cư xử thất thường. Lâu ngày, mọi người cũng thấy nhưng không thể trách, đối với tâm tư của vị thiếu niên này đoán được vài phần.
Hiện tại toàn bộ tâm tư của Tần Kỳ đều đặt ở việc điều giáo trên người Mục Từ, tuy trong lòng sáng tỏ đối với tâm ý của Tần Thái, nhưng nếu Tần Thái không chính mồm nói ra, hắn cũng không có chủ động vạch trần, giữa hai người vẫn duy trì bầu không khí mập mờ.
Tuy Tần Kỳ một lòng nghĩ đến việc chinh phục Mục Từ, nhưng quan hệ ép buộc giữa hắn và Mục Từ cũng nhanh chóng đi đến phần cuối.
“Bảo bối, tướng công tới thăm ngươi, ngày hôm nay có ngoan ngoãn hay không!”
Mục Từ quay đầu đi không nghe lời nói trêu chọc của Tần Kỳ, mỗi ngày hầu như đều có thể nghe được lời nói tương tự. Lúc mới bắt đầu mặt đỏ tới mang tai lớn tiếng chửi rủa đến bây giờ tinh thần sa sút, Mục Từ đã thành thói quen với giọng nói không đúng đắn của nam nhân.
Thấy y xoay khuôn mặt không nhìn mình, Tần Kỳ nổi ý xấu đưa ngón tay luồn vào trong đường ruột y quấy nhiễu, buộc y phát ra tiếng rên rỉ mê người. Trong hậu đình Mục Từ chất đầy trân châu, cử động một chút trân châu trong cơ thể cũng sẽ thay đổi vị trí, ma sát vách tường nhạy cảm bên trong. Trải qua bốn tháng điều giáo, cúc huyệt y còn mẫn cảm hơn phân thân, chỉ cần có một chút kích thích nhỏ là có thể làm cho *** của ý bừng bừng phấn chấn.
Mục Từ bị kích thích toàn thân loạn chiến, hậu huyệt dùng sức kẹp chặt ngón tay của đàn ông, ngăn cản hắn lộn xộn ở bên trong. Vách tường tràng ruột ngày một chặt lại, không gian trở nên chật hẹp. Trân châu cứng rắn đè ép rõ ràng vào vách tường tràng ruột, làm cho Mục Từ vừa đau lại vừa thoải mái, không chịu nổi cằn khăn trải giường để không phát ra âm thanh đáng xấu hổ.
Tần Kỳ thấy thế cười thầm trong lòng, ngón tay uốn lượn bắt đầu lấy ra trân châu ở bên trong. Từng viên trân châu được lấy ra, mang theo một chuỗi nước trong suốt, làm ướt một mảnh sàng đan đỏ thẫm, càng lộ vẻ *** mỹ.
Tần Kỳ vốn cũng không phải là nam nhân có tự chủ rất mạnh, hiện tại nhìn thấy miệng huyệt của Mục Từ phun ra nhiều *** dịch như vậy, hé ra hợp lại mê hoặc hắn, không để ý tới còn chưa lấy ra toàn bộ trân châu trong huyệt, hạ thân một cái, vọt vào bên trong cơ thể người nam nhân, trong chốc lát *** thủy văng khắp nơi, trân châu lăn lổn ngổn. Mục Từ kinh hô một tiếng, suýt chút nữa bất tỉnh. Vách tường tràng ruột bị no căng đến cực hạn, sắp bị cự vật lớn xâm lấn làm nứt vỡ. Trân châu bị đẩy càng di chuyển thêm vào bên trong, phân tán tứ phía đè ép vách tường. Theo di chuyển của nam nhân, trân châu cũng bị húc về phía các phương hướng ma sát thịt vách tường của y. Thậm chí có một viên trân châu còn bị đè ở trên điểm nhạy cảm của y, một chút lại một chút, không ngừng nghiền nát. Sau khi trải qua khiếp sợ, Mục Từ chỉ cảm thấy loại cách chơi này càng vui vẻ hơn bình thường, càng làm cho y không nhịn được, thoải mái làm hai mắt y trắng dã, toàn thân loạn chiến, không để ý tới xấu hổ lớn tiếng rên rỉ.
Không bao lâu sau, thân thể Mục Từ bỗng nhiên căng thẳng, hậu huyệt cắn chặt bảo khí của nam nhân mang cho y sung sướng cực hạn. Tần Kỳ vui sướng cùng y rất nhiều lần, đương nhiên biết đây là phản ứng trước cao trào của y, vội vàng rút ra dục vọng chưa phát tiết. Một lượng lớn *** thủy từ trong cơ thể Mục Từ tuôn ra, trân châu bên trong đường ruột cũng theo nước lao ra, rơi xuống ướt một mảnh trên giường. Trân châu giúp tiết kiệm việc chuẩn bị hầu hạ, tâm tình Tần Kỳ thật tốt, vẫn như cũ gắng gượng muốn đâm lần nữa thẳng tiến trong cơ thể Mục Từ, lại là một phen mây mưa.
Hai người vẫn làm đến khi bầu trời tối đen mới chấm dứt. Quá trình khá dài, hậu môn Mục Từ cao triều nhiều lần, hầu như muốn làm thấm ướt đẫm sàng đan dưới người, ngọc hành trước người lại không có một cơ hội để thả ra. Y giơ dục vọng thật cao bị một cái dây da gắt gao trói chặt, căng đến mức sắp nổ tung. Chỉ có thể theo cao trào run rẩy hai cái, từng giọt nước rỉ ra từ cửa miệng. Hai quả ngọc hoàn thật nặng, không biết tích bao nhiêu nước tinh.
Giương mắt nhìn Tần Kỳ đang mặc quần áo, Mục Từ biết người nam nhân đùa bỡn chính mình suốt mấy giờ sắp rời đi. Y vốn nên vui vẻ vì cuối cùng cũng kết thúc một ngày dằn vặt, nhưng Mục Từ đã vài ngày không bắn tinh thực sự không nhịn được, cầu xin nam nhân thả cho y phóng thích một lần. Bộ dáng rơi lệ đáng thương cầu xin của Mục Từ thật sự rất thỏa mãn lòng chinh phục của Tần Kỳ, sảng khoái đáp ứng thỉnh cầu của y. Giam cầm bị cởi ra, nơi yếu ớt bị ngón tay của đàn ông dụng tâm đùa bỡn, rất nhanh thì phát tiết dục vọng nhiều ngày ra ngoài. Mục Từ thoải mái thở gấp khiến nam nhân lần nữa động tình, lại muốn làm y mấy lần.
Cao trào nhiều lần, trước sau hạ thân của Mục Từ đều thấm ướt một mảnh. Y cảm thấy khó chịu, ngồi dậy dùng sàng đan chà lau. Đa số thời gian y đều nằm, Tần Kỳ thì làm xong rồi đi ngay lập tức, hiện tại khi y ngồi xuống Tần Kỳ mới phát hiện bụng của y hơi hở ra, hình thành một đường vòng cung mượt mà.
Tuy không rõ rệt, nhưng Tần Kỳ đã từng có kinh nghiệm, đương nhiên sẽ không cho rằng y béo lên. Hắn trầm ngâm, nếu Mục Từ đã có thai, sẽ không thể mây mưa. Tần Kỳ có chút phiền muộn, sớm biết thì đã rót cho y thuốc tránh thai, nói không chừng nam nữ đều có thể dùng được. May mắn Tần Phong tháng trước đã sinh, thời gian tiếp theo cuộc sống về đêm của phu thê hai người có thể khôi phục lại như trước, không cần lo lắng không có ai để tiết dục. Nhưng mà nếu Mục Từ mang thai hài tử của hắn, đương nhiên không thể lại nhốt y ở chỗ này, nhưng mà nên thu xếp y ở đâu? Tần Kỳ quyết định đi tìm Cố Lan thương lượng một chút về biện pháp thu xếp ổn thõa cho người này.