Đọc truyện Mộng Nhiễu Lâm Lam – Chương 23
Ngũ Thi Lâm vừa bước ra khỏi cửa, Ngũ Thi Lang đã đến ngồi trước máy tính, bắt đầu thực hiện nhiệm vụ mà chị gái giao phó.
Nhận được lời mời của một người bạn, Lam Phong Hiểu Nguyệt đi tới trạm dịch.
“Đoàn xe chuẩn bị đi đến Ngô thành, thiếu hiệp có đi không? A. Làm phiền lão đưa ta đi cùng; B. Ta còn muốn đi dạo một lúc.”
Ngay lúc Lam Phong Hiểu Nguyệt chuẩn bị chọn A thì trên màn hình trò chơi xuất hiện một dòng chữ.
“Chánh Tại Thải Thảo tung cho bạn một đóa tú cầu, mức độ bạn tốt tăng 30.”
“Chánh Tại Thải Thảo tung cho bạn một đóa tú cầu, mức độ bạn tốt tăng 30.”
Hoàng Lam nhìn thấy thông báo này của hệ thống, cảm thấy rất ngạc nhiên. Sau đó liền gửi tin nhắn đến cho Chánh Tại Thải Thảo: “Thải Thảo, chuyện này là sao vậy?”
Nhưng Chánh Tại Thải Thảo không trả lời, hệ thống ngừng lại trong chốc lát rồi lại tiếp tục.
“Chánh Tại Thải Thảo tung cho bạn một đóa tú cầu, mức độ bạn tốt tăng 30.”
…
Trước mặt, hệ thống thông báo câu này rất nhiều lần.
Nhìn lướt qua đám người ồn ào ở trạm dịch, bỗng nhiên Hoàng Lam phát hiện ra bóng dáng hắc y độc hành hiệp: Lâm Uyên Ngư Nhi.
Nhớ ra lúc trước Lâm Uyên Ngư Nhi cũng thông báo thu mua tú cầu, Hoàng Lam chợt nghĩ ra điều gì đó.
Mở danh sách bạn tốt, di chuột, click vào Chánh Tại Thải Thảo.
Bỏ qua toàn bộ những thông tin khác, Hoàng Lam chỉ chú ý tới một dòng.
Mức độ bạn tốt: 1056
Kênh thế giới.
[Hệ thống]: Người chơi Chánh Tại Thải Thảo tung tú cầu kén chồng, người chơi Lam Phong Hiểu Nguyệt may mắn nhận được tú cầu, mức độ bạn tốt đã vượt qua 1000, xứng đáng là thiếu hiệp độc kiếp ngoạn giang hồ, hồng nhan ái mộ tú cầu phao.
Trong Mộng nhiễu tam giới, mỗi khi mức độ bạn tốt của người chơi nam và nữ vượt qua 1000, trong đó có ít nhất 500 điểm không phải đạt được do tung tú cầu thì hệ thống sẽ thông báo tin này trên Thế giới, không quan trọng hai người đó có muốn như thế hay không.
Mọi người nhìn thấy thông báo này lại bắt đầu bàn tán.
[Vô nại]: Khinh bỉ kẻ có tiền, Khinh bỉ kẻ có tiền, Khinh bỉ những kẻ giàu có, Khinh bỉ, khinh bỉ….
[Điệp luyến]: Họ thích được nổi tiếng, muốn được xuất hiện trên Thế giới để mọi người biết đến (icon trừng mắt)
[Thất thất quân]: Cứ tưởng rằng 2 nàng tranh nhau một chàng, linh xa nữ Thải Thảo xông vào chiếm đoạt. Không ngờ mục tiêu của Chánh Tại Thải Thảo không phải Lâm Uyên Ngư Nhi, mà là vị hòa thượng trong sạch kia.
[Luyến § Vô ngữ ]: Thất thất quân, ngươi nói cho đúng, cái gì mà hòa thượng trong sạch?!? Thiện tâm đường không phải là hòa thượng.
[Thất thất quân]: Sao lại không phải là hòa thượng? Ngươi không thấy trang phục cao cấp của thiện tâm đường đều là trang phục của hòa thượng sao?
[Khẩu hồ]: Ai, mấy lão bà của ta đều bị hòa thượng bắt cóc!! Khinh bỉ lũ hòa thượng!
[Hoài niệm quá khứ]: Hóa ra Lâm Uyên Ngư Nhi vẫn chờ kết quả quyết đấu của hai người kia. Xứng đáng để cá độ a!! Mọi người mau đoán xem, cuối cùng Lâm Uyên Ngư Nhi sẽ cưới người nào!!
Vì thế, trên thế giới lại tiếp tục ồn ào, chuyện hay ở server ngũ nguyệt thạch lưu này mãi mãi sẽ không hết.
Đương nhiên, những người buôn bán vô cùng oán hận.
Nhưng mà oán hận của bọn họ cũng bị chìm xuống dưới những lời bàn tán.
Đến khi Ngũ Thi Lâm trở lại phòng, Ngũ Thi Lang quay đầu lại, ánh mắt mờ ám nhìn nàng.
Ngũ Thi Lâm ngạc nhiên hỏi: “Tiểu Lang, ánh mắt của em là có ý gì đấy?”
“Chị a, em không nghĩ là trong trò chơi chị lại cởi mở như vậy a…”
“Cởi mở? Cái gì cởi mở?”
“Chậc chậc, chủ động tung tú cầu cho nam nhân…”
Lườm Ngũ Thi Lang một cái, Ngũ Thi Lâm bước đến trước bàn máy tính “Tú cầu tung xong rồi hả?”
“Tung xong rồi, em tung tú cầu rất thần tốc a.”
Nàng thầm khinh thường, em vốn là người có kinh nghiệm, tung tú cầu không nhanh mới là lạ đó.
Tuy rằng, có kinh nghiệm cũng không liên quan gì tới việc tung nhanh hay chậm.
“Tốt lắm” kéo một cái ghế ngồi bên cạnh Ngũ Thi Lang “Mau đưa hai nhân vật đến miếu nguyệt lão đi.”
“Hai nhân vật?” Cau mày nhìn Ngũ Thi Lâm, Ngũ Thi Lang mở miệng hỏi “Nhân vật Lam Phong Hiểu Nguyệt không phải là tài khoản của chị, em làm thế nào đưa được cả hai nhân vật đi?”
“Cái gì?” Sao lại nhắc đến Lam Phong Hiểu Nguyệt ở đây?
“Chị, chị xấu hổ không dám kết hôn với người ta, sao chị không tự điều khiển hai nhân vật kết hôn với nhau rồi chị bảo anh ta online lại sau?”
Vì thế khuôn mặt Ngũ Thi Lâm trở nên xám xịt nhưng rồi đến khi nhìn thấy Ngũ Thi Lang click vào ID Lam Phong Hiểu Nguyệt, nhìn đến dòng mức độ bạn tốt đã vượt qua 1000 thì mặt nàng đã chuyển thành màu đen.
Đè lên cánh tay đang gõ phím của Ngũ Thi Lang, Ngũ Thi Lâm gằn từng tiếng: “Ngũ ——— Thi ———- Lang!”
Bị một tiếng thét chói tai như vậy, Ngũ Thi Lang ngừng gõ bàn phím “Chị à, bị làm sao thế?”
“Em đem tú cầu tung cho Lam Phong Hiểu Nguyệt?” Nàng nói rất nhẹ nhàng, nhẹ nhàng.
“Vâng, chị bảo em tung tú cầu hộ chị, nhưng lại không bảo em tung cho ai, em xem trong danh sách bạn tốt, ngoài Túy Thanh Sam đang không online, chỉ có nam nhân vật Lam Phong Hiểu Nguyệt có mức độ bạn tốt với chị cao nhất.”
“Thế là em không tung tú cầu cho Lâm Uyên Ngư Nhi – là nhân vật của chị gái yêu quý của em ư?”
“Ai lại cùng chính bản thân mình kết hôn chứ?” Tiếp tục thao thao bất tuyệt “Túy thanh sam không online, mà Lam Phong Hiểu Nguyệt lại online; anh ấy không chỉ online, lại còn đang đứng ở ngay gần chị. Không ném cho anh ấy thì ném cho ai chứ.”
“Em là loại nhân yêu…”
“Chị đúng là đồ phù thủy…” Ngừng một chút “Chị, chị còn mắng em là nhân yêu nữa thì chị tự đi mà lo bữa ăn đêm nhé!”
Không để ý tới nó nữa, Ngũ Thi Lâm tiếp tục chuyển cửa sổ trò chơi.
Nhìn thấy Ngũ Thi Lâm tay chân luống cuống trước máy tính, Ngũ Thi Lang nhận ra quả thực mình đã tung tú cầu sai người.
“Chị à, em ra ngoài trước đây. Trận đấu của em bắt đầu rồi.”
Nói xong, nhanh như chớp bước ra khỏi phòng.
Mà Ngũ Thi Lâm rất bối rối ngồi trước máy tính.
Nhìn thấy box tin nhắn đèn nhấp nháy liên tục, Ngũ Thi Lâm click mở ra.
“Thải Thải, chuyện gì thế này? Không phải ngươi nói sẽ kết hôn với Lâm Uyên Ngư Nhi sao?” Là U u thiên bất lão. Tin nhắn được gửi đến từ vài phút trước.
Lạch cạch gõ phím, Ngũ Thi Lâm nghĩ chỉ cần dựa vào U u thiên bất lão, lớn tiếng chỉ trích em nàng gây tội là được “U u tỷ, có chút nhầm lẫn, tại em trai ta tung tú cầu nhầm người.”
Mở mấy tin nhắn cũ hơn, đều chỉ là một dòng ‘????” của U u thiên bất lão.
Kéo xuống dưới một chút, Ngũ Thi Lâm nhìn thấy tin nhắn của đương sự Lam Phong Hiểu Nguyệt: “Thải Thảo, chuyện này là sao vậy?”
Thế này thì dù nàng có ném em trai nàng xuống hoàng hà đang cuồn cuộn sóng, chỉ sợ cũng không thể rửa sạch ô long lần này được.
Cân nhắc một lúc, Ngũ Thi Lâm quyết định trả lời “Ngại quá, là hiểu lầm, hiểu lầm. Ta vừa mới ra ngoài một chút, có nhờ một người bạn tung tú cầu hộ, nhưng mà bạn ta tung nhầm người rồi.”
Nhìn đến mức độ bạn tốt với Lam Phong Hiểu Nguyệt đã hơn 1000, nhìn sang mức độ bạn tốt với Lâm Uyên Ngư Nhi mới có 400, Ngũ Thi Lâm mở túi phẩm, một lần nữa xem dự trữ của nàng.
Đường cùng, lần này đúng là đâm vào ngõ cụt rồi.
Chuyển cửa sổ trò chơi, tiếp tục mở túi vật phẩm của Lâm Uyên Ngư Nhi, Ngũ Thi Lâm lại càng hối hận: thôi rồi, tiền cũng hết rồi.
Thằng em trai của nàng tiêu tiền thật giỏi quá đi!
Nếu biết trước được thì nàng đã chẳng thèm nhờ nó rồi.
Nhìn thấy box tin nhắn của Lâm Uyên Ngư Nhi đang nhấp nháy liên hồi, Ngũ Thi Lâm dốc toàn bộ phần sức lực còn lại mở ra.
Quả nhiên là Chi Thảo Đinh Lan.
“Tiểu Lâm, không phải ngươi định kết hôn cùng Chánh Tại Thải Thảo sao? Sao nàng ta lại tung tú cầu cho Lam Phong Hiểu Nguyệt? Mọi chuyện thay đổi rồi à?”
“Không phải…” Tay gõ, Ngũ Thi Lâm trong lòng đau như cắt “Là nàng ấy tung tú cầu cho nhầm người.”
Mấy trăm vạn ngân lượng a! Chỉ vì không tập trung chú ý tung tú cầu mà đã bốc hơi cả rồi.
Chuyển cửa sổ trò chơi sang bên Chánh Tại Thải Thảo, tiếp tục đọc tin nhắn.
“Tung nhầm người rồi?” Là Lam Phong Hiểu Nguyệt.
Tiếp tục mở tiếp “Chúng ta đã đâm lao thì phải theo lao, tiếp theo nên thế nào? Số tú cầu đó, cũng không nên lãng phí!”
Coi như mình vẫn chưa ngồi vào máy tính, kéo xuống, tiếp đó, vẫn là Lam Phong Hiểu Nguyệt “Bỏ đi, ta vừa mới đánh quái, có nhặt được một vũ khí thích hợp cho linh xa nữ dùng, coi như là ta bồi thường cho muội, được không?
Lạch cạch gõ phím “Người nhầm lẫn là ta, không thể để huynh phải gánh vác được ~(@^_^@)~ lần này coi như là ta đang luyện tập để tung tú cầu cho tốt…”
Tập tung tú cầu, tập đến mức trở thành kẻ nghèo hèn.
Đang định quay sang trách mắng Ngũ Thi Lang, đột nhiên Ngũ Thi Lâm nghĩ ra, đằng nào thì tú cầu cũng tung mất rồi, nên nàng quyết định bỏ qua: “À này, chị cũng không thích ăn rau sống đâu.”
Nói xong, chọn vào nút Logout.
Nhìn xuống thông báo ở góc phải màn hình “Bạn tốt Chánh Tại Thải Thảo đã đăng xuất.” Hoàng Lam thở dài.
Chuyển cửa sổ trò chơi sang bên Lâm Uyên Ngư Nhi, Ngũ Thi Lâm mở túi vật phẩm, nan giải a.
Tiền trôi như nước.
Lòng nàng đau như cắt.
Ngũ Thi Lang đúng là ăn hại a.
Đang nghĩ xem có cách nào kiếm được tiền, bỗng Ngũ Thi Lâm nhìn thấy mấy dòng tin trên kênh thế giới, buồn phiền trong lòng nàng cũng dần dần nguôi ngoai.
Khi Mộng nhiễu tam giới mới mở ra, tên của các server được lấy từ các tháng trong năm, không ngờ rằng mỗi server lại có một đặc điểm độc đáo riêng, ví dụ như server ngũ nguyệt thạch lưu này, tin đồn nhiều, kịch hay cũng nhiều.
Kênh thế giới.
[Cầm hoa cúc chạy khắp nơi]: Hừ ~ lão lương đã chờ ở miếu nguyệt lão lâu như vậy rồi mà sao vẫn chưa thấy hai người các ngươi đến hả?
[Ta oán a]: Lãng phí thời gian của lão tử ta quá a, rút cuộc thì bọn họ có định kết hôn với nhau không? Ta muốn hệ thống phát kẹo cưới cho ta, ta muốn kẹo cưới!
[Ta xinh đẹp như hoa]: Ai da da, miếu nguyệt lão đông như vậy, bọn họ sẽ không nhờ đến bà mối đấy chứ? Haizzz, khuôn mặt nhỏ bé của ta cũng bị các ngươi xô đẩy xây xẩm mặt mày, ghét quá đi.
[Ta phong lưu phóng khoáng]: Nương tử a, lần sau nàng đừng đến những nơi đông người như vậy nữa.
Nàng cũng phải tham gia cho vui vẻ chứ nhỉ!
Bỗng nhiên, hệ thống thông báo.
[Hệ thống]: Trận quyết chiến trên đỉnh Tuyết sơn, trải qua cuộc chiến cam go, hai vị thiếu hiệp Chi Thảo Đinh Lan và Ngàn Khuynh Nhi đã tỉ thí qua nhiều hiệp đấu. Cuối cùng, người chơi Chi Thảo Đinh Lan đã thắng Ngàn Khuynh Nhi 2 hiệp đấu, trở thành người chiến thắng trong trận quyết đấu này.
Thông báo này chắc hẳn sẽ lại trở thành một đề tài nóng hổi trên Kênh thế giới, Ngũ Thi Lâm mở box tin nhắn.
“Bạn thân mến, ta thắng a ~” Chi Thảo Đinh Lan gửi thêm một icon cười toe toét cho nàng.
“Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ tìm ta khóc lóc kêu than chứ!”
“Ha ha, ngươi nghĩ ta là ai hả? Tên nhóc Vũ Nhất Kiếm cũng không làm ta khóc được a ~ mau đến đây đi, Vũ Nhất Kiếm đã chuẩn bị tiệc rượu cho ta để ăn mừng thắng lợi, đến duyệt tâm khách sạn đi ~
Chọn một icon mỉm cười “Lão công của ngươi tin tưởng ngươi hoàn toàn a. Nhỡ mà trận này ngươi thua, tiệc này sẽ trở thành tiệc an ủi cho ngươi.”
“Hứ! Tiệc an ủi cũng được lão công của ta chuẩn bị rồi… Hắc hắc, nói tiệc an ủi mới nhớ, tiệc đó bây giờ chuyển cho Ngàn Khuynh Nhi là được rồi? Hắc hắc hắc…”
“Ngươi đúng là đểu…”
Định đến duyệt tâm khách sạn muộn một chút, rồi chào hỏi Vũ Nhất Kiếm và Lam Phong Hiểu Nguyệt vài câu rồi Lâm Uyên Ngư Nhi sẽ không làm gì nữa.
Kì lạ, tại sao lại không vào được nhỉ?
Kênh thế giới.
[Ngàn Nhu Nhi]: Chi Thảo Đinh Lan là loại tiện nhân! Ngươi tưởng là thắng được Ngàn Khuynh Nhi nhà chúng ta chắc? Chẳng qua là do hệ thống không công bằng? Để chúng ta đưa ngươi đi gặp Tiểu Bạch quân.
Tiểu bạch quân chính là Bạch vô thường.
[Chi Thảo Đinh Lan]: Loại đánh lén như các ngươi chấp làm gì? Đúng là không biết xấu hổ, sao các ngươi không quanh minh chính đại đến tỉ thí với ta đây. Hứ, các ngươi đúng là bỉ ổi, năm người cùng xông vào đánh lén ta!
“Ô ô ô, Tiểu Lâm, ta bị chúng nó đánh lén. Bạn bè của Vương Thanh Thanh có khác, quả nhiên là đểu như nhau.”