Mộng Đẹp Tuyền Cơ

Chương 227: Mỗi người một số mệnh


Đọc truyện Mộng Đẹp Tuyền Cơ – Chương 227: Mỗi người một số mệnh

Nếu hỏi trong hai năm nay, người nào là người nổi tiếng nhất Kỉ quốc? Vậy người đó không ai khác chính là Hoàng hậu Thiên nữ của chúng ta!

Những sự tích trước khi Thiên nữ trở thành Hoàng hậu của bọn họ thì khỏi phải nói rồi, chỉ cần nói đến những việc thiện nàng làm trong hai năm qua thôi, thì đó chính là “Khánh Trúc nan thư

Đầu tiên là ở Ninh kinh làm Hội từ thiện, hàng năm quyên góp một số lớn tài vật để cứu giúp thiên tai nguy khốn, ở rất nhiều chùa chiền am ni cô bỏ vốn ra gia cố phòng ốc thu nhận những người già yếu tàn tật không có khả năng mưu sinh, không những người dân ở gần Ninh kinh được hưởng lợi mà ngay cả thâm sơn cùng cốc nơi biên thùy xa xôi cũng có nhân viên của hội từ thiện đi đến cứu trợ.

Dưới sự đề xướng của Hoàng hậu Kỉ quốc, không ít châu huyện do quan phủ dẫn đầu, chiêu nạp rất nhiều thương nhân cùng với thợ thủ công thiết lập nên “trường dạy nghề”, thu nhận những người không có kế sinh nhai vào học các kỹ năng công tác, không thu học phí lại bao ăn ở, mỗi ngày, một nửa thời gian thì để học tập, một nửa đến phụ giúp đến làm việc trong xưởng của trường, học xong ở lại xưởng công tác một năm, nếu có biểu hiện tôt, có thể đến phủ nha xin giấy chứng nhận rời đi, trường còn có thể đề cử cho các gia đình phú hộ, thương gia công tác, đương nhiên cũng có thể công tác tại trường.

Ở trường dạy nghề này còn có trường nam và trường nữ. Trường nam có thể dạy các việc canh tác nghề nông, có dạy nghề làm mộc, thuộc da, kiến trúc, phòng thu chi, các kĩ năng làm quản gia. Trường nữ thì hướng dẫn các nghề: thêu, may, chế tạo son phấn, nấu nướng, chủ yếu là các công việc của nữ tử, có điều phòng thu chi, phòng xử lý công văn cũng có thể được học.

Ninh quốc từ khi lập quốc đến nay chủ yếu là đánh trận, quan phủ địa phương sưu cao thuế nặng, một ít phú hộ thôn tính một lượng lớn đất canh tác, tình huống rất nghiêm trọng, tuy rằng dưới những chính sách mới của Kỉ Kiến Thận hoàn cảnh đã có cải thiện, nhưng vẫn còn rất nhiều lưu dân giống như trước, nếu như dùng cách nói hiện đại thì chính là hiểm họa an toàn và nhân tố bất ổn định của xã hội rất nhiều.

Có trường dạy nghề này cung cấp cơm ăn áo mặc và công việc, phối hợp với việc thi hành các biện pháp thanh lọc lại bộ máy quan phủ, đả kích bộ phận lưu dân, tình hình một số châu huyện thuộc Ninh quốc trước kia đã được cải thiện liên tục.


Dân chúng nhắc đến Hoàng hậu đều nói nàng đâu chỉ là Thiên nữ, quả thật chính là quan âm tái thế rồi.

Cái danh Quan Âm này có được cũng khiến cho Tuyền Cơ vô cùng vất vả, bởi vì trường dạy nghề nói thì dễ, nhưng muốn cho nó tồn tại lâu dài, thì phải cam đoan có nguồn thu chi cân bằng, an bài học viên công tác như thế nào cho hợp lý, đầu tư bù đắp tài chính cho học viện cũng là một vấn đề cực kỳ lớn.

Gần như mỗi một nhà kiến trúc của trường dạy nghề, Tuyền Cơ đều phải đích thân đến giám sát quy trình một lần. Trầm thị đặc biệt tìm nhân thủ đến phối hợp thực hiện công tác kinh doanh liên quan đến sản nghiệp công xưởng của trường dạy nghề này, để chắc chắn những công xưởng này phát triển vững mạnh, còn phải triển khai cung cấp tài chính cho trường trong một thời gian dài.

Tuy đổ nhiều công sức như vậy, nhưng trong một năm đầu, trường vẫn bị thiếu hụt tài chính, may mắn, Kỉ Kiến Thận đối với việc này vẫn kiên trì, cấp những khoản tiền riêng từ quốc khố để trợ cấp mới có thể cầm cự được.

Bước vào năm thứ hai, các khoản thâm hụt, lỗ của trường giảm đi rất nhiều. Tuyền Cơ cuối cùng cũng thở ra một hơi. Cứ tiếp tục như vậy chắc hẳn chỉ sau một hai năm nữa là có thể thu chi cân bằng.

Tuyền Cơ còn đề nghị xây thêm một công trình gọi là “Đài tưởng niệm”. Ở các chùa miếu lớn ở các châu quận biên quan thiết lập bia công đức và bia anh hùng liệt sĩ. Trên bia chia ra khắc tên những người lập nên công tích lớn cùng với tên của những liệt sĩ đã hy sinh thân mình vì nước vì dân. 


Bia công đức và bia liệt sĩ chẳng những được ở trong chùa miếu hưởng hương khói cung phụng đời đời. Mà mỗi quan viên đến nhậm chức, trước hết phải đến trước bia tế bái, đọc tên những anh hùng liệt sĩ và người có công đức ở trên bia. Để ghi nhớ công đức của người đi trước. Đến nhận chức có thể tạo phúc cho quê nhà.

Mà các chiến sĩ hy sinh ở tiền tuyến, không những được nhận rất nhiều trợ cấp, còn thiết lập một cơ cấu đặc biệt, chăm sóc cho người thân con cái, đảm bảo cho việc kiếm sống sinh nhai của bọn họ.

Tuyền Cơ thân là Hoàng hậu, lấy mình làm gương. Đến mỗi một địa phương đều đi cúng bái bia công đức và bia anh hùng liệt sĩ trước. Khiến nhân gian nức lời khen ngợi, cùng nhau học tập làm theo.

Có thể lưu danh trên bia, ấy là vinh quang to lớn. Mà những binh sĩ đang ở tiền tuyến giao chiến với Nhạc quốc nghĩ đến nếu lỡ như mình chết trận, có thể để cho người nhà được hưởng vinh quang. Mà cũng không sầu lo việc người nhà không người chăm lo. Lúc đánh trận lại càng thêm dũng mãnh gan dạ.

Tuyền Cơ trở thành con rùa chăm chỉ. Kỉ Kiến Thận chẳng những không hề cao hứng, lại càng thêm buồn bực nhiều hơn, bởi vì thời gian bên nhau ngày càng ít. Có khi thực hận không thể thống nhất thiên hạ ngay ngày mai. Chính mình có thể truyền ngôi cho con, mang theo Tuyền Cơ hưởng thụ cuộc sống của hai người.

Tuyền Cơ kì thật cũng không muốn phải vất vả khổ cực như thế, chỉ là có một số việc khi đã bắt đầu, thì không phải dễ thu tay lại như vậy, những chuyện khác không nói, chỉ nói chuyện ở trường học, một khi làm không tốt, không chỉ mất tiền, còn có thể làm hỏng con cháu nhà người ta. Nếu làm không tốt còn tổn hại thanh danh Đại ma vương. Cho nên nếu đã bắt đầu phải thật tâm mà làm việc.


Bất quá nàng cũng lưu tâm, mỗi lần đi làm việc sẽ luôn mang theo những đối tượng bồi dưỡng trọng điểm. Để bọn họ cùng làm việc với mình, chờ bọn họ có thể một mình gánh vác, liền để bọn họ làm đại diện, như vậy chính mình cũng không cần phải tự thân ra trận.

Chỉ là bồi dưỡng nhân tài không thể thành công trong một sớm một chiều, nên hai năm trôi qua nàng cũng chưa thể chân chính thoát thân.

Lần này Nhạc quốc xảy ra chuyện lớn như thế, Kỉ Kiến Thận cuối cùng cũng tìm được lý do giam nàng trong cung, ai biết Nhạc Nghịch trong lúc điên cuồng vì mất nước sẽ có thể làm ra chuyện gì?

“Huynh cũng không phải khẩn trương như thế, Nhạc Nghịch dù không thể làm Hoàng đế cũng chắc gì sẽ tìm ta gây khó dễ? Ta rời khỏi đó đã hơn hai năm rồi, hắn còn nhớ tới ta mới lạ đó! Nói không chừng hắn chỉ muốn trốn đi để sống qua ngày thôi.” Tuyền Cơ kì thật rất hưởng thụ những ngày không bị công việc quấn thân, mỗi ngày chỉ muốn ăn với ngủ thôi, nhưng mà vẫn muốn phản đối Đại ma vương căng thẳng quá độ, bá đạo độc tài.

Kỉ Kiến Thận cười cười không nói lời nào, hắn hiện tại không muốn giải thích, hắn giờ là muốn làm một chuyện rất trọng đại.

Nói nhỏ chính là nam hoan nữ ái, giải quyết nhu cầu bản năng, nói lớn chính là liên quan đến vấn đề sinh sản nhân sự, kế tục sinh mệnh, truyền thừa, kéo dài huyết mạch…

Tuyền Cơ ngày mai ngày mốt… nếu còn chưa tìm được tung tích của Nhạc Nghịch thì không cần phải ra khỏi cung nữa, phải hứa không được uống cái thuốc tránh thai chết tiệt kia, ngoan ngoãn chuẩn bị thay hắn sinh con dưỡng cái, hắn tất nhiên phải cố gắng cày cấy, mau chóng thực thiện cái công trình tạo người kia.

Trước tiên che lại hai phiến môi đáng yêu đang phun ra tên của những người không liên quan kia, sau đó lại kéo ra bộ áo ngủ rộng thùng thình trên người nàng.


Địa phương mẫn cảm trên người tiểu rùa hắn quá quen thuộc rồi, qua một hồi thân mật, da thịt tuyết trắng đã ửng lên màu đỏ động tình, đôi tay ngọc ngà nhiệt tình quàng lên cổ hắn. Từ môi nàng phát ra tiếng ngâm nhẹ thỏa mãn.

Đôi chân thon dài không biết từ khi nào đã vươn lên đến eo hắn, kẹp chặt, âm thầm mời gọi triền miên. 

Bên ngoài cung Lạc Tuyết không một tiếng động, trong cung tình ý ngập tràn.

Càng về khuya, Tuyền Cơ cọ cọ vào lòng Kỉ Kiến Thận, ngủ say sưa, Kỉ Kiến Thận thấy nàng như con mèo nhỏ ngủ thoải mái chẳng có chút phòng bị, cười khổ một chút.

Sau khi Tuyền Cơ rời khỏi Nhạc quốc, Nhạc Nghịch gây ra đủ thứ chuyện, trong lòng hắn tự biết chỉ là trước giờ chưa từng nhắc đến trước mặt nàng.

Một người nam nhân vì một nữ nhân mà làm nên đủ chuyện điên cuồng, giữ gìn cả một tòa cung điện mà nàng từng ở, còn không gần nữ sắc, những việc ngốc nghếch như thế hắn cũng từng trải qua. Ở điểm này, hắn quả thật có chút đồng tình với Nhạc Nghịch, đồng thời cũng cảm thấy may mắn khi nữ tử khiến hắn khuynh đảo tâm thần, cuối cùng cũng chọn ở lại dưới đôi cánh của hắn.

Nhưng mà, mỗi khi nghĩ tới có người nam nhân đối với con rùa nhỏ nhà mình có tình cảm, Kỉ Kiến Thận thấy lòng phi thường khó chịu, hơn nữa nam nhân này còn là một người vô cùng nguy hiểm. Hắn không chút nghi ngờ sau khi Nhạc Nghịch mất tích thì mục tiêu lớn nhất chính là Tuyền Cơ!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.