Món Đồ Chơi

Chương 29: Đâm Vào Đâm Vào Đi Em Ngứa Lắm Mình Ơi


Đọc truyện Món Đồ Chơi – Chương 29: Đâm Vào Đâm Vào Đi Em Ngứa Lắm Mình Ơi


Biên tập: Chuối
– Đọc nhiều truyện hơn tại website ngontinhplus.com –
Nước chảy xối xả rơi tí tách trên nền gạch.

Trong nhà tắm của Húc Trạch không có bồn tắm, vách ngăn bằng kính dính đầy nước hóa thành màu trắng ngà nửa xuyên thấu.

Thường Chỉ không kéo rèm che, bả vai và xương quai xanh thấp thoáng trong hơi nước mịt mùng, làn da trắng nõn bị cậu chà xát đo đỏ vài vệt nhàn nhạt.

Tự dưng cậu thấy hồi hộp quá, bất tri bất giác cọ mạnh tay làm cả cơ thể ửng hồng.

Cậu nhẫn nhịn cảm giác xấu hổ, vạch cả đóa hoa bên dưới dương v*t ra, để nước ấm cọ rửa sạch sẽ khe hở rồi mới tắt nước lau người, mặc áo ngủ Húc Trạch đưa cho mình.

Trong tấm gương trước bồn rửa mặt phản chiếu bóng hình cậu, áo ngủ màu đen rộng thùng thình khiến cậu trông càng thêm mảnh dẻ, cổ áo mở rộng để lộ xương quai xanh thẳng tắp và nửa lồng ngực trắng trẻo, ngang hông, thắt lưng lỏng lẻo rủ xuống, chỉ vàng đong đưa, quyến rũ hút hồn.

Cuối cùng cậu cũng hiểu vì sao Húc Trạch phải chạy vội chạy vàng, khép chặt cổ áo, đến bản thân cậu còn không dám nhìn vào gương nữa là.

Thường Chỉ cúi đầu tìm bàn chải đánh răng mới, kem đánh răng hương bạc hà mát lạnh giúp đầu óc váng vất tỉnh táo đôi chút.

Cậu hít sâu và mở cửa nhà tắm ra, bỗng va phải ánh nhìn của Húc Trạch.

Phích cắm của máy sấy vừa cắm vào ổ điện, Húc Trạch khom lưng, mái tóc ngắn ướt sũng được vuốt ngược ra đằng sau, bên tai vang lên tiếng cành cạch, hắn nhìn sang và rồi không dời nổi mắt.

Trong hơi nước lượn lờ như làn khói bung tỏa, Thường Chỉ khoác áo màu đen trơn mềm bước ra, lọn tóc rỏ nước tong tỏng, cần cổ thon dài cũng ướt át, hàng mi như lông đen nhúng vào nước, nom cậu hệt chú chim dầm mưa giương đôi mắt tội nghiệp.

Người ta hay nói dục vọng là lửa, nhưng Húc Trạch lại thấy dục vọng của mình là nước, cuồn cuộn dạt dào, dữ dội ác liệt, nhấn chìm hắn, cuốn hắn vào tận sâu đáy biển, không thể cầu cứu, khó lòng giãy giụa.

Hắn cảm giác mình đang bị nghẹt thở, oxi ngày một mỏng manh khi Thường Chỉ đến gần, tới lúc cậu ngồi xuống bên giường, hệ hô hấp nặng nề của hắn mới thở hắt luồng hơi nóng ran theo bản năng.

Hai người đồng thời im lặng khiến bầu không khí trong phòng mập mờ đen tối, Thường Chỉ nắm đai lưng, cảm giác nguồn nhiệt sau lưng tới gần, đầu cậu cúi gằm.


Tim cậu đập rộn ràng đến độ đinh tai nhức áo, sau lưng rịn mồ hôi lấm tấm, bên ngoài lớp áo mỏng có thứ gì đó đương trên bờ vực đứt cương, trong không khí yên ắng dường như có dòng điện tuôn trào, bắn ra, làm đầu ngón tay Thường Chỉ run lên.

“Tớ…!Tớ sấy tóc giúp mình nhé.” Bấy giờ Húc Trạch bỗng lên tiếng.

Máy sấy tóc vang lên tiếng ù ù phá vỡ sự thinh lặng đông đặc, ngón tay luồn vào kẽ tóc, Thường Chỉ được gió thổi mát mà thả lỏng tinh thần, ngón tay cũng thả đai lưng ra, ngoan ngoãn đặt trên đầu gối.

Mười ngón tay thon dài trắng nõn xòe ra nằm trên lớp vải đen nhánh, Húc Trạch từ trên cao nhìn xuống cần cổ cũng thon dài trắng nõn như ngón tay, toàn cảnh là hai màu đen trắng rạch ròi.

Động tác vuốt tóc của hắn chậm lại, lọn tóc quấn quýt và trượt trên đầu ngón tay hắn, một giọt nước lung lay rơi xuống gáy Thường Chỉ, đốt sống cổ lồi lên đón lấy nó như lá sen nâng giọt sương mai.

Húc Trạch ngẩn ngơ nhìn chăm chú giọt sương có bề ngoài bóng loáng lấp lánh, đầu óc nổ bùm trống rỗng.

Trong phòng lại tiếp tục im lặng, máy sấy bị đặt sang một bên, Thường Chỉ định ngẩng đầu lên nhưng một bàn tay nóng ran đã ghì gáy cậu, ngón tay thô ráp quệt ngang vùng gáy, cảm giác man mát chỉ dừng lại trên da thịt giây lát đã được thay bằng cơn nóng cháy rát —-
Húc Trạch hôn nát giọt sương ấy, dán sát da thịt cậu và cất giọng khàn khàn: “Tiểu Chỉ…”
Tới lúc hoàn hồn, Thường Chỉ đã bị Húc Trạch đè lên giường, tiếng gọi gợi tình khiến linh hồn cậu bỏng rát, cậu ôm vai Húc Trạch trao nhau nụ hôn nồng nàn, tiếng nước lép nhép khi môi lưỡi quấn quýt to và rõ đến độ lỗ tai cậu đỏ bừng.

Húc Trạch vừa phấn khích vừa vui vẻ cắn cậu, buộc cậu phải rụt lưỡi lại, thế là hắn đưa lưỡi tiến lên trêu chọc dỗ dành.

Mãi tới khi Thường Chỉ bị hôn tới mức choáng đầu hoa mắt, toàn thân nhũn như bún, Húc Trạch mới hài lòng nhấc người dậy.

Hắn cũng nóng vã mồ hôi, áo cộc tay vừa thay đã ướt sũng, hắn bèn cởi phắt ra, cơ thể cường tráng phô bày những đường cong rắn rỏi dưới ánh đèn, cơ bụng gồng lên căng chặt, mồ hôi chậm rãi chảy dọc khe rãnh do cơ bắp tạo nên.

Thường Chỉ mềm nhũn nằm dưới người hắn, đôi mắt lóng lánh nước ngơ ngác nhìn hắn quỳ dậy và cởi quần đùi.

Đường nhân ngư kéo dài xuống dưới, dương v*t thô to đột nhiên bật ra đập vào bụng, độ dài sắp chạm tới tận rốn, đỉnh đầu nhếch lên tạo thành đường cong cuốn hút.

“Quên mang quần lót theo…” Húc Trạch quỳ một gối lột bỏ hoàn toàn chiếc quần đùi, chính hắn cũng thấy thẹn thùng vì hình ảnh dâm tục đâm thẳng vào mắt, giải thích xong, hắn ưỡn dương v*t cương cứng cúi đầu hôn Thường Chỉ.

Hương sữa tắm xen lẫn mùi hormone bủa vây Thường Chỉ, bên dưới của cậu đã ướt đẫm rồi, hai bắp đùi bị tách ra đón nhận cơ thể Húc Trạch xen vào.


Không có sự che chắn của quần lót, nước dâm trong âm hộ chảy xuống khe mông làm ướt dính cả mảng.

Lưng áo cũng ướt sũng, cậu ưỡn người muốn thoát khỏi cảm giác lạnh lẽo khó chịu, nhưng chợt bị Húc Trạch tiện đà vén áo lên, bàn tay to sờ từ bắp đùi non mịn lên thẳng bờ mông tròn lẳn, hai tay áp lên gò mông xoa nắn.

“Ướt quá…” Đầu ngón tay Húc Trạch chạm phải nước dâm nhớp nháp, dừng việc hôn môi và hưng phấn nhìn Thường Chỉ.

Vừa nhìn hắn vừa bóp, ngón tay lần mò vào đáy chậu ướt hơn cả, làm Thường Chỉ rên lên ư ư, siết ga giường đỏ bừng mặt.

Áo ngủ rộng thùng thình lỏng lẻo quá, vạt áo che trước ngực đã bị phanh ra trong lúc cả hai hôn hít, hai hạt đậu đỏ xinh xắn nằm trên bầu ngực, vùng bụng hõm xuống trông như ngọc bích được tách ra từ trong đá, óng ánh, nhẵn nhụi và sáng bóng.

Áo ngủ màu đen xốc xếch khiến Thường Chỉ quyến rũ gấp bội, vòng eo con kiến phối với đai lưng nom càng thon gọn hơn, Húc Trạch nhìn mà hơi thở nặng nề, xoa nắn mấy cái rồi không chịu nổi nữa, bèn quỳ tiến về phía trước, giơ tay vạch quần áo ra, để đồi mông hắn ngày nhớ đêm mong lõa lồ dưới ánh đèn.

Đúng là ôm Thường Chỉ sờ thấy toàn xương xẩu nhưng mông thì rất đầy đặn, giờ cậu dạng hai chân banh rộng khe mông, đóa hoa đỏ tươi ướt át nằm chính giữa khẽ khàng mấp máy.

Bấy giờ Húc Trạch mới muộn màng nhận ra rằng cậu không mặc đồ lót, và hắn cũng thấy máu nóng sôi trào vì sự thật ấy, dương v*t lập tức căng to đến nỗi rỏ dịch tòng tòng.

Hắn ngắm nghía gương mặt Thường Chỉ, cậu liếc mắt dòm hạ bộ trần trụi rồi dời đi ngay, không dám nhìn thẳng vào hắn —– cậu biết chắc Húc Trạch đã hiểu lầm rồi, nhưng cậu chẳng muốn giải thích về sự trùng hợp trong chuyện này, hay nói cách khác, cậu thấy mừng vì kết quả ấy.

Nuốt nước miếng, Húc Trạch đỏ mặt như lúc uống rượu, dương v*t sưng cứng dựng đứng ngay trước bé sò đẫm nước, hắn muốn cọ cọ nhưng thứ ham muốn đáng xấu hổ khác đã chiếm lĩnh đầu óc hắn, làm lồng ngực hắn nóng ran, tâm trí rối ren.

“Tiểu Chỉ ơi…” Hắn nằm nhoài người hôn sườn mặt và cần cổ Thường Chỉ, cuống họng khát khô căng chặt: “Tớ có thể…!liếm chỗ đó của mình không?”
Dứt lời, Thường Chỉ ngạc nhiên trợn to mắt, trái tim run bắn, bốn mắt nhìn nhau, ngay lúc ấy cậu nghĩ mình sắp hóa điên đến nơi rồi.

Bởi vì cậu đang động lòng.

Chỉ tưởng tượng tí thôi mà âm hộ đã râm ran ngứa ngáy và chảy nước, ngón tay giấu trong ống tay áo rộng thùng thình siết thành nắm đấm, Thường Chỉ gật nhẹ, Húc Trạch kích động ngậm lấy môi cậu cắn mút làm cánh môi sưng tấy.

Sự nhiệt tình của Húc Trạch đã khiến lòng cậu tê dại ứa mật ngọt.


Sờ cánh môi mình, cậu vừa mong đợi vừa hồi hộp nhìn Húc Trạch hôn ngực mình, núm vú rơi vào khoang miệng nóng ướt và được bọc một lớp nước óng ánh, đôi môi tiếp tục đi xuống, hôn lên rốn và bụng dưới, thắt lưng bị giật ra, cái đầu đen thùi lùi vùi vào giữa hai chân trắng nõn, hắn ngậm lấy dương v*t cương cứng của Thường Chỉ.

“Ưm a…!Đừng…!Đừng mút…” Thường Chỉ không ngờ hắn sẽ khẩu giao cho mình, dương v*t được mút chặt trong khoang miệng nóng ẩm khiến cậu sướng tới độ hai mắt mờ nhòe, liên tục vặn eo như con cá rời khỏi nước, tay túm tóc Húc Trạch, bắp chân run run.

Nhưng cậu càng vặn vẹo Húc Trạch ngậm càng sâu, vòng eo ngó ngoáy cũng bị ghì chặt.

Trong cơn váng vất, hình như cậu thấy mình chọc lên yết hầu Húc Trạch, quy đầu bị bóp chặt, cậu lập tức duỗi thẳng chân khóc lóc và giãy giụa: “Muốn, muốn bắn! Đừng ngậm…!a…!Đừng mà!”
Húc Trạch cứ như không nghe thấy gì, ôm eo cậu tiếp tục co thắt yết hầu, Thường Chỉ chợt ngước cổ, bụng dưới kéo căng, toàn bộ tinh dịch bắn hết vào miệng Húc Trạch, chân mềm nhũn vắt vẻo trên vai hắn.

Khoái cảm của bắn tinh làm đầu óc cậu tê dại trong giây lát, Húc Trạch nuốt sạch tinh dịch, vị đắng khiến hắn không khỏi nhíu mày, nhưng lại nghĩ đây là của Thường Chỉ, đắng cũng biến thành ngọt.

Chắc hẳn chỗ bên dưới sẽ ngọt lắm cho xem.

Hắn nhìn Thường Chỉ hẵng đang đắm chìm trong dư vị của cơn cực khoái, ánh mắt rơi trên bé sò nhớp nhúa và phả ra hơi thở nóng hừng hực.

Khóe mắt ướt nước, Thường Chỉ thở hổn hển vén hàng mi, dương v*t mềm rũ trên bụng, còn Húc Trạch đang nắm phần hông gầy nhom nhìn rõ cả xương, ghé lại gần cô bé chảy nước ròng ròng.

Hơi thở nóng ran phả lên môi âm hộ nhạy cảm, Thường Chỉ cắn ngón tay, trái tim nhảy bumbalabum balabum, thậm chí bắt đầu hoa mắt, đầu Húc Trạch khẽ hạ xuống, gió mát lướt ngang giữa hai chân khiến cậu cầm lòng chẳng đặng run bắn – Húc Trạch đang ngửi cậu.

Nhận ra điều ấy, Thường Chỉ bật thốt tiếng rên run rẩy từ trong cổ họng, lỗ dâm đã ướt sẵn nay co rút rồi mật ngọt chảy ra ồ ạt, đóa hoa nhỏ bé như được mưa xuân gột rửa, đỏ tươi và óng ánh, mong manh khiến người ta thèm khát.

Húc Trạch không tài nào nhẫn nhịn nổi, đầu lưỡi vỗ lên âm hộ phát ra tiếng “bạch” rất khẽ như thú hoang uống nước, tiếng động rõ nét khiến vành tai hắn đỏ như ứ máu, chóp mũi dính phải nước dâm, bé sò bị hắn liếm từ trên xuống dưới, trong miệng toàn vị ngọt của mật hoa.

“A…” Dù cắn ngón tay cũng không ngăn nổi khoái cảm do được lưỡi liếm lỗ, chưa kể Húc Trạch còn mím môi quan sát phản ứng của cậu.

Đôi mắt đen sâu hun hút của hắn nhìn chăm chăm làm Thường Chỉ thẹn thừng che kín mặt, lỗ dâm vừa bị liếm cậu đã kích động suýt phọt nước, khoang bụng râm ran trống rỗng, hột le cứng ngắc dựng đứng trong mép thịt một cách trơ trẽn.

Sướng quá, cậu ngất ngây rơi nước mắt, nhưng bị Húc Trạch nắm lấy tay, dịu dàng hôn lên mắt.

“Đừng hôn tớ…” Cậu ngửi thấy mùi nước dâm của mình, xấu hổ phát khiếp, thút tha thút thít đẩy Húc Trạch ra.

Húc Trạch chỉ cất tiếng cười trầm, rồi cúi đầu thè lưỡi liếm bé sò nước nôi dồi dào.

Hắn liếm rất chậm, lần nào cũng liếm tỉ mỉ từ miệng âm đ*o vương nước đến hạt đậu nhỏ dựng cao.


Tưa lưỡi thô ráp liếm cho môi nhỏ, mỗi lần liếm hắn lại phải ngẩng lên nhìn phản ứng của Thường Chỉ.

Bên tai là tiếng nức nở đứt quãng của cậu, vào lúc hắn liếm hột le, tiếng khóc đột nhiên cất cao, rồi khi hắn rời lưỡi khỏi âm hộ thì vội vàng giảm nhỏ, cao cao thấp thấp khiến cơ bắp hắn căng lên, dương v*t run run.

Thường Chỉ vẫn bụm mặt không chịu nhìn hắn, phản ứng ngây ngô khiến dục vọng trong Húc Trạch thêm cháy bỏng, cuối cùng không kìm nén nữa, hé môi ngậm cả âm hộ vào miệng.

“Ư a! Húc, Húc Trach…!A a…!Đừng…” Âm hộ chợt nóng phừng, Thường Chỉ bị khoái cảm dữ dội kích thích tới độ kẹp chặt đầu Húc Trạch, tay không bụm mặt được nữa, chỉ biết nắm chặt gối đầu, vòng eo ưỡn cao mong sao thoát khỏi cái miệng liếm mút điên cuồng nơi đáy chậu.

Nhưng đầu lưỡi cứ dán sát rạt, Húc Trạch đỡ bờ mông uốn éo của cậu ấn về phía miệng mình, không ngừng liếm láp môi lớn trắng trẻo mập mạp, vơ vét nước ứ ra từ trong âm đ*o.

Đầu lưỡi lượn vòng quanh miệng nhỏ khép khép mở mở, như cái máy ép, hắn mút mật hoa chùn chụt.

Chưa mút chán đâu, nhưng hắn tạm thời dừng lại, đẩy lưỡi lên trên tách hai môi nhỏ ra, cuốn lấy hột le cô đơn để trêu chọc, rồi mút thật mạnh, kéo dài nó ra mặc sức đùa bỡn.

“A a! Ư ư ư…!Ha ưm…” Thường Chỉ uốn éo dữ dội bên dưới miệng hắn, eo ưỡn lên như cây cung, trong cổ họng rỉ ra tiếng rên khóc.

Sướng quá, sao lại sướng thế này, trong đầu cậu chỉ còn cơn sóng khoái cảm, lỗ thịt bị liếm láp đến mức ngứa ran, chất lỏng đầm đìa nơi đáy chậu được chiếc lưỡi dọn sạch, cơn nóng bên dưới khiến âm đ*o thắt lại, nước nôi trong người trào ra ào ào như lũ lụt, cậu bị con sóng ấy cuốn trôi, gò mông co rụt và bật thốt tiếng thét vỡ tan.

Nước dâm của cơn cao trào phọt ra tung tóe từ trong âm đ*o co thắt, Húc Trạch chẳng kịp húp, chất lỏng tràn trề rưới ướt cả cằm, ngay đến sống mũi cũng dính dớp.

Hắn thu lưỡi về liếm môi, bé sò hẵng đang chảy nước dầm dề, rỏ xuống lớp vải màu đen tạo thành mảng ướt to làm bật lên âm hộ đỏ hỏn trông càng dâm dục hơn.

Húc Trạch nuốt nước miếng, cầm lòng chẳng đậu cúi rạp người vươn lưỡi ra liếm sạch mật ngọt, cánh môi nóng ướt không ngừng hôn lên lỗ thịt như thể đang hôn hít quấn quýt với cái miệng nhỏ dâm đãng này.

Thường Chỉ là dòng suối ngọt mà hắn khao khát bấy lâu, hôm nay được nếm nước suối ngọt lành, hắn không muốn buông ra nữa, dù cho dương v*t cương cứng nhức nhối, cõi lòng cũng chỉ toàn suy nghĩ bú liếm cái miệng nhỏ nước nôi dầm dề.

Hắn cứ liếm mãi làm Thường Chỉ vừa mới lên đỉnh dần dần hoàn hồn.

Âm hộ đã râm ran sẵn rồi nay còn bị lưỡi trêu đùa, cảm giác trống rỗng như con dao cùn cứa lên dây thần kinh của cậu, vách hang bên trong cần lắm một thứ thô to chọc vào an ủi, nhưng Húc Trạch chỉ liếm thôi, dù dương v*t to dài dưới háng đã ngóc cao đầu cũng chẳng định nện cậu.

Rõ ràng cậu đã đủ tuổi rồi cơ mà?
“Đừng liếm nữa…” Thường Chỉ cọ gót chân lên tấm lưng ướt sũng mồ hôi của Húc Trạch, thở dồn dập níu tóc hắn: “Đâm vào…!Đâm vào đi, em ngứa lắm mình ơi…”.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.