Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú
Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú
Thông tin truyện: Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú
Thể loại: Xuyên không
Edit: Cỏ bốn lá
Độ dài: 296 chương
Nếu như mỗi ngày được dựa vào vai chàng, cùng nhau làm những việc nhỏ, cùng chàng từ từ già đi...chính là điều hạnh phúc nhất.
Đi lầm vào thế giới loạn lạc, Mộc Cẩn phải làm sao để bảo vệ người mà yêu.
Nội dung vắn tắt (Spoiler)
Một tình yêu say đắm lúc tuổi trẻ sôi nổi, một cuộc biệt ly không thể lường trước, một đời bên nhau bất ly bất khí (1), một mảnh tình thâm trọn kiếp không thể quên.
Cô gái hiện đại Mộc Cẩn trọng tình trọng nghĩa, lòng ẩn trí tuệ, luôn kiên định phấn đấu, xuyên về Đại Hưng vương triều.
Bởi một chén canh Mạnh bà mà ở kiếp này nàng bị đầu thai vào nhầm chỗ, bị bán đi, bị ức hiếp.
Vì một sai lầm tình cảm ở kiếp trước khiến nhân sinh kiếp này rối loạn.
Với tình yêu, Mộc Cẩn cũng không được như ý (2).
Đối mặt với một Phi Giác điên cuồng, Tiểu Bạch thâm trầm, nhị ca ẩn nhẫn cùng Nguyệt Dung tàn độc, bốn nam chính đại diện cho bốn loại ái tình: tình yêu đơn thuần, tình yêu có mục đích, tình yêu kín đáo, và tình yêu cưỡng ép, nàng sẽ phải lựa chọn thế nào?
Liệu nàng có được ở bên người mình yêu suốt đời không?
Thâm ái thuần tình đều có trong “Mộc Cẩn Hoa Tây Nguyệt Cẩm Tú”
-*-*-*-*-*-
Thế kỷ 21, Mạnh Dĩnh đi công tác về bắt gặp chồng mình ngoại tình, trong lúc phẫn nộ thì gặp phải tai nạn giao thông. Do duyên phận mà nàng quen được quỷ sai đầu trâu mặt ngựa của địa phủ cùng tên oan gia yêu tiên(3) mắt tím Tử Vi Thiên Vương – Tử Phù. Mạnh Dĩnh ôm mộng trở thành một thiên kim tiểu thư giàu sang phú quý lại bị Tử Phù ép đẩy xuống trần gian.
Sau khi đầu thai, Mạnh Dĩnh nay đổi tên thành Hoa Mộc Cẩn, vừa mở mắt, nhìn thấy đầu tiên là một căn phòng cũ nát, một đôi nam nữ mặt mày xanh xao… Nàng khóc thét, lời võ lâm tiền bối quả như châu ngọc, oan gia nên giải không nên kết.
Đã không được đầu thai vào nhà giàu có thì thôi cũng đành chịu. Nhưng cái tên yêu nghiệt mắt tím kia không chỉ khiến nàng rơi nhầm vào cái xóm nghèo rớt này, trở thành nữ chính xuyên qua ít được yêu thích nhất lại còn làm nàng tưởng rằng hắn đầu thai làm muội muội song sinh Hoa Cẩm Tú…
Mạnh Dĩnh rơi lệ bi thống hét lên: trời ơi, đất ơi, thiên sứ đại ca mau tới cứu ta!!
Không còn cách nào, Hoa Mộc Cẩn đành phải dẫn theo muội muội Cẩm Tú xinh đẹp bôn ba khắp nơi. Những dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen trong những năm cuối Đông Đình cùng những đau buồn cay đắng khi đứng giữa ba nam nhân thần bí, tất cả đã thay đổi hoàn toàn số phận của tỷ muội họ Hoa.
-*-*-*-*-*-
…
Ta nuốt xuống một ngụm canh Mạnh bà tựa rượu mà không phải rượu kia, một ngụm này đủ hết ngũ vị chua cay ngọt đắng hệt như nhân sinh kiếp trước.
…
Đôi mắt tím xinh đẹp kia liếc ta một cái, hắn cười nói: “Kiếp sau tịch mịch quá, dù sao cũng nên tìm một người theo hầu hạ ta.”
…
Người thiếu niên ấy thâm sâu như đầm vắng, ánh mắt lấp lánh nhìn ta: “Bước chân vào Nguyên gia này đã do vận mệnh định trước rồi. Huynh vẫn luôn coi tứ muội là tri kỷ, chẳng biết muội nghĩ thế nào?”
…
Thiếu niên ấy vận một thân bạch y, tà áo tung bay tựa thần tiên, hắn ngồi trên xe lăn, vừa nhìn mặt hồ gợn sóng nước, nhẹ nhàng nói: “Cô không cần cảm tạ ta, nếu hôm nay ta cứu cô thì cô phải tự hiểu rõ mệnh này đã là của ta, đến một ngày nào đó ắt sẽ đòi lại.”
…
Mái tóc đỏ rối tung của hắn tựa như vải gấm, hắn nắm chặt tay ta, đôi mắt màu rượu nhìn thẳng vào mắt ta: “Mộc nha đầu, nàng phải nhớ, nàng không được vứt bỏ ta, ngay cả chết cũng không được bỏ ta…”
…
Những năm cuối Đông Đình, dục vọng, dã tâm, giết chóc, vương vị, quyền lợi đan xen cùng máu mủ tình thân, tình bằng hữu đáng quý. Còn có một mối tình đã được định trước, tuy đẹp đẽ nhưng lại thê lương…
Bước nhầm vào loạn thế phong vân, đối mặt với thiết huyết sơn hà nhưng trong lòng chỉ khao khát một khúc “Trường tương thủ”.
Hoa Tây phu nhân, nên đi về đâu…
-*-*-*-*-*-
(1) bất ly bất khí: ý là vĩnh viễn bên nhau, mãi chẳng phân ly.
Đây là nửa câu được khắc trên chiếc khóa vàng của Tiết Bảo Thoa trong tác phẩm “Hồng Lâu Mộng”. Cả câu là “Bất ly bất khí, phương linh vĩnh kế” (không xa lìa, không rời bỏ, tuổi thơm được lâu bền mãi), hợp với tám chữ khắc trên viên ngọc của Giả Bảo Ngọc “Mạc thất mạc vong, tiên thọ hằng xương” (đừng đánh mất, đừng bỏ quên, tuổi tiên được khoẻ mạnh mãi) thành một câu đối, vì vậy mà có thuyết “kim ngọc lương duyên”.
(2) nguyên văn là “thân bất do kỷ”
(3)yêu tiên: nửa yêu nửa tiên
Danh sách chương
- Chương 1: Đau lòng mất hồn
- Chương 2: Sơ đình mộc cẩn
- Chương 3: Chủ nhân của tử viên
- Chương 4: Mùi hương ấm áp nhân gian
- Chương 5: Hoa rơi đuổi nước chảy
- Chương 6: Trúc cư luận thiên hạ
- Chương 7: U kính trùng minh điểu
- Chương 8: Dạ yến đức hinh cư
- Chương 9: Đình viện sâu nhường nào?
- Chương 10: Minh châu chuyển nhuận ngọc
- Chương 11: Giấc xuân chưa buồn thức
- Chương 12: Thanh minh lất phất mưa bay
- Chương 13: Nắng ấm khói châu bay (1)
- Chương 14: Nắng ấm khói châu bay (2)
- Chương 15: Nắng ấm khói châu bay (3)
- Chương 16: Không hiểu được bậc đế vương
- Chương 17: Hoa cô tử mỉm cười
- Chương 18: Đạp tuyết khuynh thiên hạ
- Chương 19: Cung đăng tỏ tình
- Chương 20: Thất tịch trường tương thủ (1)