Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê

Chương 145: Cả Đời Này Cô Cũng Không Thắng Được Tôi


Bạn đang đọc Mộ Thiếu Trăm Tỷ Cuồng Thê – Chương 145: Cả Đời Này Cô Cũng Không Thắng Được Tôi


Edit: Small
Âu Dương Phúc Thụy: “Được, mình với các cậu cùng một nhóm.”
Mấy người Tả Thanh Thanh dự định chạy đến bên cạnh Cảnh Thần Diễn, để Lâm Giai Vi ra mặt nói với Cảnh Thần Diễn dẫn theo bọn cô ta.
Cảnh Thần Diễn cực kỳ ghét bỏ, rất có ý cực tuyệt.
Trình Nham trên bục giảng nói: “Một nhóm ít nhất bốn người, mọi người cùng nhau hợp tác nào.”
Nghe xong, Cảnh Thần Diễn mới miễn cưỡng đồng ý nhưng loại bỏ Lý Vân ra.
Nhóm của cậu ta gồm Lâm Giai Vi, Cảnh Thần Diễn, Tả Thanh Thanh, Vinh Dung.
Tinh Thần bên này cũng đã định ra, cô, Hổ Nữu, An Ninh, Âu Dương Phúc Thụy, còn có ba nam sinh khác, lần lượt gồm Trình Viễn, Lục Thuận, Tiểu Bích Hổ.
Gia cảnh Tiểu Bích Hổ tương đối khó khăn, trong nhà còn có một người ông bị bệnh, quanh năm đều cần thuốc, phía dưới có hai em trai đang học cao trung, toàn bộ học bổng cậu đều lấy hết về nhà, và cũng làm công việc bán thời gian trong trường.
Cậu có quan hệ không tồi với Âu Dương Phúc Thụy, thường xuyên ăn ké cơm.
Trình Viễn và cùng Lục Thuận khi còn ở cao trung đã từng tham gia thi đấu robot, chém gϊếŧ thi đấu trên cả nước, đội của Lục Thuận còn từng có thành tích đạt được giải ba.
Thi đấu robot quốc tế hầu như đều do Đức và Nhật giành hết, năm ngoái nước Z thậm chí đến vị trí thứ ba cũng không chen vào được.
Từ năm 2000 tổ chức tới nay, trước kia nước Z giành lấy rất nhiều giải quán quân, nhưng hai năm nay sự nổi bật đều bị Nhật và Đức áp đi.
Nước M cũng đã có xu thế hậu sinh khả uý.
Trước đây Tinh Thần hiếm khi chú ý đến nội dung phương diện này, nhưng sau khi An Ninh lục tìm lý lịch Cảnh Thần Diễn lại kinh ngạc phát hiện: “Cảnh Thần Diễn mười lăm tuổi đã đại diện nước Z tham gia thi đấu robot châu Á – Thái Bình Dương, dũng cảm đoạt được vị trí thứ nhất, cuộc thi này còn là cuộc thi robot lớn nhất thế giới.


Cậu ra năm mười sáu, mười bảy lại không tham gia nữa, hai năm liên tục sau đó nước Z cũng trượt ra khỏi top 3.”
Hổ Nữu mặt ủ mày ê nói: “Câu ta ở lớp tụi mình như này, vậy chẳng phải là chúng ta ai cũng không phải đối thủ của cậu ta sao, dù sao cậu ta đã từng đạt giải quán quân thế giới đó.”
Âu Dương Phúc Thụy nói: “Bản thân cậu ta chính là chế tạo robot công nghiệp, am hiểu trong lĩnh vực này nhất, nhưng cũng đừng bi quan, chúng ta có Tinh Thần mà.”
Mấy đôi mắt mong chờ nhìn lại đây, Tinh Thần chỉ có thể buông tay: “Về robot mình cũng là lần đầu tiên, đúng rồi, lần này chủ đề là gì?”
An Ninh nói: “Chủ đề cũng thật thiên vị Cảnh Thần Diễn, là AI thông minh.”
“Thi đấu robot AI thông minh? Đây không phải thiên vị Cảnh Thần Diễn mà là quả thật thiết kế vì cậu ta.”
Hổ Nữu nói: “Lần thi đấu này thật khó.”
“Aizzz…”
Ba nam sinh đồng thời thở dài.
Còn chưa bắt đầu mà khí thế đã giảm rồi.
Tinh Thần nói: “Như này sao được, đều lấy lại tinh thần đi, còn chưa thì đấu mà khí thế đã thua rồi, còn nữa chúng ta không nhất định sẽ thua.

Phần AI thông minh giao cho An Ninh, điều khiển robot và hệ thống giao cho mình, Lục Thuận, Tiểu Bích Hổ các cậu phụ trách phần cứng và phối hợp, chi tiêu sẽ để lớp trưởng trả trước, Âu Dương Phúc Thụy bảo đảm sân thí nghiệm và hỗ trợ người khác, Hổ Nữu phụ trách hậu cần.”
Mấy người nói: “Được.”
Phân công xong thì từng người tản ra.

Âu Dương Phúc Thụy hỏi Tinh Thần: “An Ninh phụ trách phần AI thông minh có ổn không?”
Tinh Thần thẳng thắn nói: “Mình cũng không biết, chỉ biết cậu ấy là một cao thủ máy tính.”
Âu Dương Phúc Thụy: “…”
An Ninh lại nói với bọn họ: “Yên tâm đi, mình sẽ cố gắng hết sức.”
Âu Dương Phúc Thụy lo lắng nói: “Cậu bệnh nặng mới khỏi, không  bằng giao cho mình với Tinh Thần đi.”
“Mình sẽ thử, mình cảm thấy rất hứng thú với phần AI, nói không chừng có thể cạnh tranh cao thấp với bạn cùng ngồi cùng bàn nha.”
Thật ra phòng thí nghiệm của Tinh Thần mới vừa tham gia vào điều khiển AI thông minh, nhưng về mặt này quá thiếu nhân tài nên dự án mới chậm trễ chưa lập.
Xe không người lái cũng là cần điều khiển từ xa AI thông minh!
Nếu không sau khi học xong thì sẽ bàn bạc với giáo sư Tôn và Từ Thành Xương đại ca để động cơ sang một bên, rồi phát triển AI thông minh trước.
Tìm không được người thì sẽ thông báo tuyển dụng trên mạng, buổi tối sẽ treo bảng ở tòa nhà mới, rồi  lập hồ sơ ở công thương.
Cảnh Thần Diễn từ bên Lâm Giai Vi đi đến, thấy Tinh Thần và An Ninh đang thảo về thi đấu robot liền trực tiếp chế nhạo: “A, Tống Tinh Thần, cô có thời gian lãng phí như này, không bằng giải quyết bộ sạc điện của mình trước đi.


“Cậu im miệng!”

Cậu có am hiểu về lĩnh vực này thì cũng không thể làm mất đi nhiệt huyết của người khác.
“Quào, thật là không biết tự lượng sức mình.”
Tinh Thần phát cáu: “Cậu nói lại lần nữa, phải, cậu rất lợi hại, ba năm trước cậu còn đạt được quán quân, nhưng vậy thì sao.

Nếu lần này tôi thắng cậu, thì tôi sẽ được tính một điểm vào chuyện chúng ta đánh cược, OK?”
Cảnh Thần Diễn cười với nụ cười cực kỳ chói mắt: “Được thôi, cô thắng tôi thì cho cô hai điểm, nhưng mà Tống Tinh Thần à, trong lĩnh vực chuyên môn của tôi từ trước tới nay chưa ai có thể đánh bại tôi.”
Thật là kiêu ngạo.
Nhưng thi đấu robot vẫn là lấy chủ đề là AI, không thể không nói rằng nhay cả ông trời cũng giúp cậu ta.
Tức giận, lại không có biện pháp.
Dù có khó khăn thì vẫn phải liều mạng tiếp tục để thắng cậu ta.
Ánh mắt Tinh Thần lạnh xuống: “Được, nhớ kỹ lời nói cậu nói, tôi thắng sẽ được 2 điểm, đừng mà hối hận.”
Cậu ta nhún vai, thái độ kiêu căng nói: “Không sao cả, dù sao cả đời này cô cũng không thắng được tôi, kiếp sau…!cũng không nhất định là có cơ hội.”
Tinh Thần: “…”
Hiện tại cô thật muốn chửi thề, rất muốn đánh người.
Làm thế nào đây!
……
Sau khi học xong kết thúc, Âu Dương Phúc Thụy và Hổ Nữu đi tìm sân trước, bọn Tiểu Bích Hổ đi tìm  lắp ráp phần cứng, Tinh Thần dẫn Lục An Ninh đến tòa nhà mới, để Đàm ca sắp xếp cho Lục An Ninh một căn phòng ở.
Lục An Ninh đến xong thì Tinh Thần để cho cô ấy nằm trên giường, đưa laptop và bàn làm việc trên giường cho cô.

Cô ấy liền bắt đầu tấn công vào công nghệ AI.
Đàm ca cũng biết tình huống Lục An Ninh nên đã mời mẹ mình chăm sóc trước, phí chăm sóc vẫn là Tinh Thần trả.
Sắp xếp xong cho Lục An Ninh, Tinh Thần xuống tầng, bảng hiệu đã chuẩn bị xong, gọi là Công ty Nghiên cứu và Phát minh khoa học công nghệ Tinh Thần.
Chủ yếu làm nghiên cứu khoa học, công thương đã lập hồ sơ và cấp giấy phép hoạt động.
Đến 8 giờ, Mộ Đình Tiêu đúng giờ đi đến, tổ chức một nghi thức cắt băng nho nhỏ ở trước cửa, Sở Vân và Tiểu Quan Kiều Thâm làm người điều khiển nghi thức của buổi lễ,  giáo sư Tôn, Tinh Thần, Từ Thành Xương đại ca cắt băng.
Giáo sư Tôn với Từ Thành Xương đại ca là nhân viên thế hệ đầu, Tinh Thần lấy 10% cổ phần ra để mỗi người 5%.
Hai người thoái thác nói không cần, chỉ cần cho bọn hắn một nền tảng R&D và một phòng thí nghiệm R&D cao cấp là đã thỏa mãn rồi, đối với cổ phần thì hai người không quan tâm.
Tinh Thần thu lại 10% cổ phần, dùng số tiền khổng lồ ký với hai người ba năm hợp đồng.
Hai người bọn họ vui vẻ đồng ý, không có lo lắng về tiền bạc mới có thể hết sức chuyên chú đâm đầu nghiên cứu phát minh.
Sau khi nghi thức ký hợp đồng kết thúc, Tinh Thần và Mộ Đình Tiêu đi dạo một vòng trong tòa nhà, diện tích rất lớn, Mộ Đình Tiêu rất là vừa lòng, giống với ông nội Tống đều chê tầng lầu hơi thấp.
Dẫu sao xung quang đều là những tòa nhà chọc trời cao ngất, vây thành một vòng đem Khoa học công nghệ Tinh Thần nho nhỏ vào giữa.
Đập đi xây lại thì chi phí lại quá cao.
Hai người cùng nhau lên sân thượng, nhìn xuống cảnh đêm Đế Đô.
Cảnh đêm Đế Đô, ánh đèn lộng lẫy, phồn hoa rực rỡ, các công trình gần đó còn mở ra những ánh đèn sáng rực, đỏ vàng lam lục thi nhau nở rộ.
Tinh Thần giang hai tay, vui vẻ hét to: ” Khoa học công nghệ Tinh Thần đã thành lập, lĩnh vực khoa học công nghệ trong tương lai nhất định sẽ có chỗ đứng của Tống Tinh Thần tôi .Đến đây đi, mưa rền gió dữ, khó khăn hiểm trở, tới càng thêm mãnh liệt chút, Tống Tinh Thần tôi sẽ không lại sợ nữa.”
“Những tòa nhà đó của các người, tòa nhà của Tống Tinh Thần tôi sẽ có một ngày càng cao hơn, càng rực rỡ hơn các người.”
“Oa ha ha ha…”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.