Bạn đang đọc Mỗ Nữ Mạt Thế Tung Hoành – Chương 5
Chương 5 : Thu Gom Vật Tư
Xe đã chạy được một lúc, phía trước đã thấy loáng thoáng siêu thị nhỏ. Gần đến nơi thì Cố Tửu lách vào hẻm vắng, đi xuống xe.
Linh Phong cùng Yên Yên đã thức lúc cô ngừng xe, lục đục leo xuống xe, tay nắm chắc con dao bên hông. Dù cô có là tang thi nhưng chắc gì đã không bị đám kia tấn công đâu.
“Giờ đi đến siêu thị gom thực phẩm, hai đứa theo sát ta” Cô dặn dò, giọng nói so với lúc đầu gặp bọn trẻ ít đi vài phần lãnh đạm. Nói rồi cô thử thu lại uy áp tang thi cấp cao, liền thấy vài con xuất hiện đang lết đến. Không chút thương sót cô giơ chân đạp hai đứa nhỏ ra.
“Giết chúng!” Cố Tửu đã sớm bế lại Tiểu Bảo, dựa đầu xe nói chuyện với đứa nhỏ.
Bản thân bị đá ra còn ngơ ngác nhưng lúc tang thi toan vồ tay đến đã bị Linh Phong rút dao đâm vào, nghiêng người né góc khác. Yên Yên cả người run rẩy, cũng lấy ra con dao, hai tay cầm chĩa hướng tang thi đang tiến đến.
“Ê con nhóc kia, né ra mau!!!” Linh Phong tranh thủ con kia vồ hụt liền nhảy lên chém thẳng đỉnh đầu nó, máu cũng não trắng đụt văng ra khi cậu rút dao, dính lên áo quần. Chưa kịp thở ra đã chạy lại chỗ Yên Yên đẩy con bé ra.
“Nhóc bị ngu à? Hay quên não ở nhà lúc gội đầu rồi?” Cậu cáu kỉnh nói, thở hắt ra liền xông lên đối chọi với con tang thi khác. Một con đã bị giết, giờ còn lại ba con nữa… Linh Phong né tránh móng vuốt tang thi, bắt đầu suy tính biện pháp trong đầu.
Nhìn theo cậu tấn công, Yên Yên nhịn không được lén ngó về Cố Tửu. Lúc này cô đã không còn chăm chăm nhìn Tiểu Bảo mà đang đối mắt với bé. Ánh mắt ấy không chút gợn sóng, người khác không thể thông qua mắt cô mà biết cô nghĩ gì nhưng bé lại biết… nếu bé cứ tiếp tục vô dụng thế này, bé sẽ bị cô bỏ.
Bé muốn ở cạnh cô, bé muốn trở nên cường đại hơn!. Ánh mắt bất an thay bằng đôi mắt kiên cường, bé cầm lại dao xông lên hỗ trợ Linh Phong.
Cố Tửu hài lòng nhìn hai đứa nhỏ không ngừng chờ cơ hội đâm não tang thi, tay vỗ về lưng Tiểu Bảo.
Bốp…. Yên Yên bị hất văng lên tường, té xuống đất. Linh Phong lùi lại cạnh bé, chờ bé đứng lên. Hiện tại còn hai con nhưng tốc độ của chúng cao hơn hai con đầu rất nhiều. Cố Tửu thấy vào mắt, tay cũng đặt lên con dao chờ nguy liền phóng ra.
“Khụ… khụ…” Yên Yên máu dâng lên họng, dùng lực bé nén lại nuốt xuống, ho khan. Đau… thật sự đau lắm…
“Ổn chứ?? Nếu không liền lui về sau đi” Linh Phong liếc qua, một chút lơ là cũng không dám. Nghe cậu nói thế Yên Yên lập tức lắc đầu.
“Không sao, tiếp tục thôi…” Bé nắm chắc dao, bé không muốn lần đầu này đã làm cô thất vọng.
Không chờ hai đứa bé chuẩn bị, tang thi đã vồ đến nhanh chóng, móng vuốt sắc nhọn nhắm vào đầu Linh Phong. Cậu giơ dao đỡ lấy nhưng lực tang thi rất lớn, mắt thấy móng vuốt càng ngày càng gần mặt mình, cậu hít một hơi sâu, đưa chân toàn sức đá bụng tang thi.
Phía Yên Yên đang cố lăn lộn né con tang thi còn lại, bé thậm chí không có cơ hội phản đòn. Nhìn Linh Phong không thể đến giúp mình, Yên Yên thân thể yếu ớt né tránh để không bị cào, chật vật đối chọi.
Tang thi bị Linh Phong một lực đạp ngã, cậu nhanh chóng tìm sơ hở lao đến đâm vào hốc mắt trống rỗng của nó xuyên thẳng vào sọ. Vừa dứt điểm con này, cậu lại chạy đến giúp Yên Yên.
Liệu chị ấy có thấy… cậu đã có ích hơn rất nhiều… sẽ không làm vướng chân tỷ ấy… giống như con bé yếu ớt này. Linh Phong liếc Yên Yên rồi gia nhập chiến đấu.
Tang thi dù đã nhanh nhẹn lên nhưng vẫn không có trí khôn, chỉ còn sót mỗi nó liền bị Linh Phong đâm chết. Yên Yên người đầy thương tích cùng Linh Phong quay lại chỗ Cố Tửu.
Nãy giờ toàn là thằng nhóc này giết… tỷ ấy sẽ ném mình đi sao?… Yên Yên đến ngẩn đầu cũng không dám, tay nắm chặt góc áo.
“Hai nhóc khá lắm” Cố Tửu vươn tay xoa đầu Linh Phong rồi rút tay về, ôm Tiểu Bảo hướng siêu thị đi tới.
“Đi nhanh chút, tang thi xem chừng vì tiếng động khi nãy sẽ đến” Cô ngừng lại nhìn hai đứa nhóc sau lưng, một đứa thì vui, còn đứa kia như cọng bún hiu vậy. Cũng đừng nói cô ác, nếu cô không làm thế thì biết bao giờ con nhóc Yên Yên biết bảo hộ bản thân đây, cô là đang tiếp thêm động lực nha.
Hai đứa nhóc lấy lại tinh thần, không phàn nàn đi theo cô. Linh Phong một thân mệt mỏi cũng không có, còn mong chờ tang thi xuất hiện, cậu thích cô xoa đầu a. Yên Yên ngẫm nghĩ rồi ánh mắt nhìn sang Linh Phong chứa đầy quyết tâm, bé sẽ vượt qua tên nhóc này… rồi một ngày nào đó cô cũng sẽ xoa đầu như thế với bé.
Cánh cửa siêu thị lúc này đang mở, xung quanh đổ vỡ và rất bừa bộn. Vì Cố Tửu đã thu lại uy áp, tang thi đi lẻ tẻ phát hiện ra người sống liền tiến đến.
“Linh Phong… ” Nghe cô điểm danh, cậu nhanh chóng đến, Cố Tửu đưa Tiểu Bảo cho cậu. Không nói thêm lời nào đã rút dao thoắt cái đến trước mặt tang thi, đâm chết con đầu tiên.
Hiện tại tốc độ cùng lực lượng của cô rất lớn, cô có thể nhìn thấy chuyển động chậm chạp của đám tang thi này. Khi nãy lũ nhỏ đã chiến đến thương tích đầy mình nên lần này cô ra tay, cũng một phần muốn kiểm tra sức.
Cố Tửu dẫm lên xác tang thi vừa giết, nhanh đến con thứ hai rồi thứ ba… càng giết thì cô lại cảm thấy mình ổn định lực lượng tốt hơn, ra tay cũng thuận hơn rất nhiều.
Lúc này đến ba con tang thi, chặn hết lối ra của cô. Cố Tửu liếc nhìn chúng, hiện tại da thịt chúng đã rơi rất nhiều, lởm chởm xương trắng, hoại tử rất nhanh.
Chúng đồng loạt xông lên, cô đưa chân đá bay một con vào hàng xe, lại lấy dao đâm thủng đầu con tiếp và cuối cùng mạnh bạo đem đầu con cuối bóp nát, não cùng dịch đen hôi thối chảy xuống tay cô, bị cô ghét bỏ lấy từ không gian ra khăn lau. Chậc… cách này không khả dụng lắm, bẩn quá… Cố Tửu cau mày khó chịu.
Khi nãy nhìn cô bị bao vây, Linh Phong cùng Yên Yên xông lên, mắt đầy hoảng sợ cùng lo lắng nhìn. Đến khi thấy cô mạnh bạo đem tang thi bóp nát thì họ mới thở phào.
“Tỷ, sợ chết em rồi…” Linh Phong nhìn cô, cũng rất khó hiểu khi cô lấy ra khăn từ không khí nhưng cậu không hỏi, Yên Yên đồng dạng hiểu chuyện không nói đến. Cố Tửu nhìn bọn nhỏ mà cười nhẹ, đáng yêu thế này chết có hơi phí… nên chăm vậy.
“Được rồi, nãy nhìn thấy gì thì lo chú ý, sau này giết tang thi cũng thế, đừng mất bình tĩnh.” Lau sạch tay, cô bế lại Tiểu Bảo rồi vừa đi vào vừa chỉ dẫn chúng cách tấn công.
“Tụi em sẽ nhớ kỹ ạ!” Hai nhóc con hào hứng nói, nhớ nhớ lại trận chiến của cô ban nãy. Mắt biến thành một mảng biển sao, lấp lánh không ngừng nhìn Cố Tửu. Tỷ ấy mạnh, thậm chí trên người còn không chật vật… phải theo sát tỷ ấy mới được, không thì con nhóc/thằng nhóc kia lại chiếm vị trí!!
Tầng 1 siêu thị là quầy bán đồ ăn vặt, các kệ bánh đều lẫn lộn, trên mặt đất hoặc tường đều dính máu đen. Có xuất hiện 1 2 con tang thi đều bị Cố Tửu giết sạch.
“Cầm lấy balo này” Cố Tửu lấy balo ném cho hai đứa nhỏ.
“Lấy thứ có ích, đừng lúc này tỏ vẻ trẻ con!” Nói rồi cô đi sâu vào trong, kệ bánh nào bị cô đụng vào liền mất hết. Không phải cô muốn giấu không gian nhưng hiện tại chúng cần học tự lập, đây là phòng bị khi cô không cạnh chúng.
Linh Phong và Yên Yên ôm balo chia nhau hai phía mà lấy đồ. Linh Phong luôn tuân thủ chế độ ăn trong viện nên chả biết gì về bánh kẹo, chỉ cần thấy socola hay các loại bánh lâu hỏng liền ném cả vào balo. Yên Yên hiểu biết hơn, liền chọn lấy bánh quy, những bánh ngọt có lượng calo cao mà không chiếm diện tích, lấy thật nhiều.
Lấy đầy balo, hai đứa trẻ quay lại chỗ cũ. Cô chưa về nên chúng khoe nhau chiến tích của bản thân, nói móc họng nhau liên tục, nào còn vẻ ngoan ngoãn khi có cô ở cạnh.
“Này nhóc con, nếu giết không được thì có thể núp sau lưng anh đây đấy” Linh Phong vênh mặt nói, cậu thân hình nhỏ hơn Yên Yên, lúc này nhìn rất đáng yêu nhưng Yên Yên chẳng thấy vậy.
“Hừ… lùn như cậu, vẫn là tôi bảo vệ đi NHÓC!” Cô bé không vừa, liếc từ đầu xuống chân Linh Phong rồi mắt hiện toàn khinh bỉ. Đừng nghĩ theo chị ấy sớm hơn liền lên mặt với bé!
“Nhóc !!! Thế nhóc nhiêu tuổi mà nói vậy hả?” Cậu cứng họng, chuyển chủ đề. Cái này do cậu bị bệnh mà, thế lại bị con bé này lên mặt.
“Tôi sao phải nói với cậu? Sớm muộn gì chị ấy cũng thích tôi hơn cậu thôi” Yên Yên cười khinh nhìn cậu, không chút ý tứ ngồi bẹp lên lưng tang thi dưới sàn.
“Chị ấy chẳng thích con bé yếu đuối như cậu đâu!” Linh Phong cũng khinh thường liếc lại, lưng dựa lên kệ. Con bé này giết một con tang thi còn không xong thì tuổi gì so với cậu… nói về nhan sắc thì cậu cũng dễ thương hơn nhiều nhé!!
Xoẹt… xoẹt…
Mắt hai đứa phóng điện liếc nhau, nghe tiếng chân đến liền quay đi, giả vờ ngồi chờ.
“Hai đứa nhanh đấy, ăn chút bánh đi rồi lên tầng tiếp.” Cố Tửu đưa cho hai đứa nhỏ chai nước rồi cũng ngồi xuống.
“Vâng ạ, em sẽ ăn thật nhiều, mau lớn để bảo vệ tỷ!” Linh Phong nhanh nhảu nói, ánh mắt trong veo không chút ý tứ gì, hệt con cún ngoan vậy. Ai mà nghĩ thằng nhóc khi nãy cùng cậu nhóc này nhấc lên quan hệ chứ.
“Lần sau em nhấc định sẽ giết được tang thi!” Yên Yên ôm chai nước cô cho nói, ánh mắt cùng Linh Phong một dạng trẻ con ngây thơ, vẫn là hình tượng thỏ nhỏ trong suy nghĩ của Cố Tửu.
“Được rồi, mau ăn đi… thời gian không nhiều đâu” Cố Tửu hiếm hoi nở nụ cười nhẹ, cũng lấy gói bánh bóc ăn, sau đó lại cho Tiểu Bảo ăn. Linh Phong và Yên Yên vừa ăn vừa lườm nhau đỏ mắt.
——————————————
Profile nhân vật :
— Cố Tửu —
— Tuổi : 21
— Tình trạng : Độc thân hoàng kim
— Tang thi bậc 3 / không gian tùy thân
— Cố An ( Tiểu Bảo )
— 3 ngày tuổi??
— Tang thi bậc 1
— Linh Phong —
— Tuổi : 17 ( vì bệnh nên ốm )
— Lực lượng bậc 1
— Yên Yên —
— Tuổi : 17 ( thuộc dạng nhỏ con )
— Chưa thức tỉnh lực lượng
Vì Cố Tửu chẳng hỏi tuổi nên cứ nghĩ mấy đứa bé mình chăm tầm 12-13, cứ nghĩ bọn chúng ngây thơ các kiểu…