Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 67. Day 65
10/10/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Gió đêm đông dường như càng lúc càng lớn, từ bên rìa thành phố cuốn tới, mang theo vụn tuyết li ti, từng mảnh từng mảnh, bay lả tả. Chúng rơi lên hàng mi của Hề Gia Vận, cũng rơi trên vai Phó Tư Diễn.
Phó Tư diễn không tiến gần thêm một bước, Hề Gia Vận cũng không lùi lại phía sau.
Bọn họ chỉ nhìn nhau như vậy, yên lặng mà nhìn. Một lúc lâu sau, Hề Gia Vận cong mắt cười, Phó Tư Diễn thì giúp cậu phủi mấy bông tuyết bám ở trên mi đi, cũng tự nhiên mà buông lỏng tay ra.
Phó Tư Diễn: “Có tuyết rồi.”
Hề Gia Vận ngẩng đầu lên, “Đẹp quá.”
Dưới ánh đèn vàng lờ mờ, hoa tuyết trắng xóa dường như được dát lên một tầng vàng óng như mật ong, che trời lập đất rơi xuống. Phó Tư Diễn cùng ngước mắt lên nhìn, ngữ khí nhàn nhạt nói: “Ừ, giống đôi mắt em.”
Hề Gia Vận bất đắc dĩ hỏi anh: “Sao lại giống tôi được?”
Phó Tư Diễn nghĩ vài giây, sau đó nghiêm túc trả lời: “Vì những nét đẹp của nó, em đều có cả.”
Hề Gia Vận: “… Anh khen người khác dẻo miệng như thế, sao không xuất bản sách luôn đi?”
“Vậy cũng không phải không được.” Trên mặt Phó Tư Diễn mang theo ý cười, “Trên trang bìa viết là, dành tặng cho Hề Gia Vận, chúc em mãi vui vẻ.”
Chúc em mãi vui vẻ, cũng mãi mãi chúc em vui vẻ.
Hề Gia Vận ngẩn ra, mãi lâu sau mới nói: “Bên ngoài lạnh lắm, đi thôi.”
Phó Tư Diễn không có ý kiến gì, anh gật đầu, “Ừ.”
Tuyết vẫn còn đang rơi, Phó Tư Diễn đi sang bên trái Hề Gia Vận, im lặng giúp cậu chắn bớt gió tuyết thổi đến, Hề Gia Vận nhịn không được quay sang nhìn anh, Phó Tư Diễn điềm tĩnh hỏi: “Sao thế?”
Hề Gia Vận do dự một chút, cuối cũng lắc đầu một cái, “Không có gì.”
Cậu chỉ đang nghĩ là, cậu không sợ lạnh.
Với cả…
Anh Phó khen người khác hay như thế, nhất định sẽ rất được nhóc Phượng Hoàng yêu thích nhỉ?
Không lâu sau, hai người đi vào phòng ăn, khắp nơi ồn ào náo nhiệt không thôi, đạo diễn Nhiếp đang nâng chén chúc rượu mọi người. Bất thình lình thấy Phó Tư Diễn đi vào, đạo diễn Phó hơi ngẩn ra một chút, sau đó ông vội đặt chén rượu xuống, chào hỏi với anh: “Giám đốc Phó, đến rồi đấy à?”
Phó Tư Diễn “Ừ” một tiếng.
Đạo diễn Nhiếp quay lại giới thiệu với mọi người: “Thấy không? Đây chính là kim chủ papa, ô dù lớn nhất của đoàn làm phim chúng ta, giám đốc Phó.”
Phó Tư Diễn lịch sự gật đầu, xem như chào hỏi với mọi người.
Đạo diễn Nhiếp đã sớm để chừa chỗ lại, Phó Tư Diễn ngồi xuống, nhân viên phục vụ hỏi anh: “Có cần thêm rượu không ạ?”
Đạo diễn Nhiếp nói theo bản năng: “Thêm chứ, sao lại không.”
Hề Gia Vận lại nói: “Đừng uống rượu.”
Đạo diễn Nhiếp nghi hoặc nhìn về phía Hề Gia Vận, một lúc lâu sau mới chợt nhớ ra.
Ây, đúng rồi, không phải trước đây giám đốc Phó kiểm tra ra bệnh nan y à? Vậy thì hình như không thể uống rượu được.
Nhưng mà ——
Đạo diễn Nhiếp nhìn Phó Tư Diễn vài lần, chỉ cảm thấy ngoại trừ màu da của anh hơi tái, có vẻ giống như bị bệnh ra thì còn đâu cũng không có gì đáng ngại?
Đạo diễn Nhiếp ngờ vực không thôi.
Phó Tư Diễn cũng nhìn về phía Hề Gia Vận, nhưng trong mắt anh mang theo mấy phần ý cười, “Không sao.”
Chuyện này phải quy công cho một vị đối thủ cạnh tranh trên thương trường của Phó Tư Diễn, chuyện anh mắc bệnh thì rất nhiều người đều biết, nhưng sau khi bệnh tình được khống chế thì lại không ai biết, bởi vì Phó Tư Diễn vừa hồi phục một cái đã kéo người kia ngã ngựa rồi, còn mấy kênh truyền thông kia cũng bị tập đoàn Trì Viễn thu mua một lượt, thành ra không ai dám đưa tin về anh nữa.
Hề Gia Vận nhíu mày, kiên quyết nói: “Uống nước là được rồi.”
Phó Tư Diễn nghe thế cũng không nói gì thêm nữa, chỉ là ý cười trong mắt càng thêm sâu sắc. Sau đó, anh gật đầu đáp: “Ừ, nghe lời em.”
Đạo diễn Nhiếp hết nhìn Hề Gia Vận rồi lại nhìn Phó Tư Diễn, rơi vào trầm tư.
Từ lần trước ông đã cảm thấy giữa giám đốc Phó với Tiểu Gia có vấn đề rồi, giờ lại càng thấy không được bình thường!
Hơn nữa, đạo diễn Nhiếp nhớ lại cảnh tượng vừa rồi, luôn cảm thấy giống hệt với cảnh lúc ông ở nhà, muốn hút thuốc nhưng bị bà xã cấm, cuối cùng ông chỉ có thể chịu thua, phải giao nộp bật lửa với thuốc lên.
Nhưng mà tình huống vẫn không giống nhau lắm. Ông nộp bật lửa với thuốc là lên là do không thể làm khác được, còn giám đốc Phó lại trông vui tươi phơi phới.
Chẳng lẽ giám đốc Phó còn ở trong hội sợ vợ nữa à! ?
Không, không đúng.
Hai người bọn họ đang yêu đương à? ? ?
Đạo diễn Nhiếp tò mò nghía hai người họ mấy lần, có chút nhìn không ra, đã thế ông cũng dứt khoát không bận tâm nữa, dù sao nhìn cái kiểu dính nhau như sam của hai người này, giờ chưa yêu thì sớm muộn gì cũng yêu thôi, đạo diễn Nhiếp lại cầm chén rượu của mình lên, cùng mọi người nâng cốc.
Hề Gia Vận thấy nhân viên phục vụ rót nước ấm cho Phó Tư Diễn rồi mới yên tâm, không nhìn nữa.
Phó Tư Diễn thì lại như có điều suy nghĩ, anh uống mấy hớp rồi lấy điện thoại ra.
Không lâu sau, điện thoại của Hề Gia Vận rung lên.
Có người nhắn tin cho cậu, Hề Gia Vận cúi xuống xem thử.
Tên là F*.
*Quên không note, này là họ của anh Phó nhé傅 – / fù/
[ Năm ngoái chẩn đoán ra là ung thư phổi giai đoạn đầu, khống chế được, tỷ lệ tái phát là 10%.]
Hề Gia Vận ngẩn ra, hóa ra vẫn khống chế được.
Nhưng nghĩ lại thì, nếu không phải như vậy, sao Phó Tư Diễn có thể đi làm bình thường như cũ, thậm chí còn bận đến mức chân không chạm đất chứ.
Tình huống so với trong dự đoán của Hề Gia Vận còn tốt hơn nhiều, cậu chậm rãi đánh chữ: [ Không chế được là tốt rồi.]
[ May mắn tỷ lệ tái phát không lớn.]
Phó Tư Diễn: [ Rất lớn. So với xác suất có thể gặp được em lớn hơn nhiều, cho nên em phải suy nghĩ thật cẩn thận.]
Hề Gia Vận: “?”
Suy nghĩ cái gì?
Phó Tư Diễn lại gửi thêm một tin đến.
[ So với em, người đáng lẽ phải suy nghĩ cẩn thận hơn, hẳn nên là tôi mới đúng, nhưng tôi rất muốn gặp em.]
[ Không kìm lòng được.]
Ngón tay Hề Gia Vận run lên, điện thoại thiếu chút nữa đã quăng đi luôn, may mà đạo diễn Nhiếp đúng lúc đi ngang qua, đỡ lại cho cậu, ông không để ý màn hình, chỉ nói: “Tiểu Gia, ăn cơm đi, chơi điện thoại làm cái gì? Nào, chúng ta cùng uống một chén.”
Hề Gia Vận hốt hoảng cất điện thoại đi, sau đó mới lắc đầu với đạo diễn Nhiếp nói: “Cháu không uống đâu, ngày mai còn có cảnh quay, cháu sợ không vào được trạng thái.”
Cậu đã nói vậy rồi, đạo diễn Nhiếp đương nhiên không cố ép thêm làm gì, “Vậy lấy nước thay rượu, uống cùng tôi cho có không khí.”
Vừa rồi Hề Gia Vận ra ngoài, nhân viên phục vụ đã rót hết rượu vào trong các ly rồi, cậu đang định nhờ người ta lấy cho mình một cái cốc khác, Phó Tư Diễn lại đột nhiên nói: “Uống cốc của tôi đi.”
Sau đó đưa cốc nước của mình sang.
Hề Gia Vận thấy sắc mặt đối phương vẫn bình thản như cũ, cũng không thể làm gì khác là nhận lấy.
Đạo diễn Nhiếp nâng ly, nghiêm trang nói: “Tiểu Gia, chén này mời cậu, chúc cậu nổi tiếng khắp cả nước!”
Dung Nhạc Thiên nói chen vào: “Đạo diễn Nhiếp, chú không biết hả? Giờ Tiểu Gia đã rất nổi tiếng rồi. Hôm qua “Phù Dung” chiếu tập cuối, tổng cộng có sáu cái hot search thì cậu ấy đã một mình chiếm đến ba bốn cái lận.”
Đạo diễn Nhiếp lập tức sửa lại: “Chúc cậu nhận thưởng, nhận đến mỏi tay!”
Hề Gia Vận cũng nói: “Đạo diễn Nhiếp cũng vậy, chúc doanh thu phòng vé của chú bội thu.”
Chúc kiểu này nghe rất sướng tai, đạo diễn Nhiếp vui vẻ, phấn chấn giơ cao ly rượu, uống một hơi cạn sạch.
Hề Gia Vận thì ngược lại, cậu cúi đầu nhìn chằm chằm cốc nước trong tay, chần chờ lưỡng lự, mãi sau mới ngậm lên miệng cốc, uống một hớp nhỏ. Ánh mắt Hề Gia Vận lướt qua, trong thoáng chốc bất chợt chạm vào ánh mắt của Phó Tư Diễn.
Đuối lông mày của Phó Tư Diễn hơi nhướng lên, ánh mắt miết đến một chỗ nào đó.
Vành tai của cậu thanh niên vẫn đỏ chót như cũ, y như màu sắc bó hồng leo mà anh đưa tặng.
Không, có lẽ càng giống hoa hồng thỏ trắng* hơn?
*Thề là tôi không biết để tên hoa này kiểu gì luôn nên thôi phệt nguyên quả tên theo QT vào, hoa này lúc còn nụ thì chỉ có màu trắng thôi, đến khi nở mới có màu phớt hồng. Dí cái ảnh của nó vào đây để mình họa./ 小白兔玫瑰/
Càng mềm mại hơn, cũng càng đáng yêu hơn.
Phó Tư Diễn trầm ngâm nghĩ.
*
Cùng lúc đó.
Hạ Điềm là một fan idol.
Gần đây cô mới trở thành fan của một diễn viên nhỏ, không những có nhan sắc có thực lực, kỹ năng nhiều đến mức khiến người người choáng váng, vận may lại còn tốt đến độ ai ai cũng phải ghen tỵ, Hạ Điềm càng theo dõi cậu diễn viên này lâu thì càng cảm thấy cậu là một người đáng để ý thích, thậm còn quyết định gia nhập fandom, yên tâm dưỡng lão trong nhóm fan của cậu.
Về phần diễn viên nhỏ này là ai à?
Đương nhiên chính là cá Koi Hề Gia Vận rồi!
Hạ Điềm bây giờ đang ở trên web B [1] lướt video cắt nối cá nhân của Tạ Yếm trong “Phù Dung”, đang xem đến mê mẩn thì Hạ Điềm đột nhiên nhận được tin nhắn của chị họ.
Chị họ: [ Điềm Điềm, có đó không em? Có thể giúp chị chỉnh mấy bức ảnh không?]
Quan hệ của Hạ Điềm với chị họ rất tốt, biết Hạ Điềm thích đu idol, cũng thường xuyên giúp idol photoshop, kỹ thuật chỉnh sửa ảnh phải gọi là đỉnh của chóp, cho nên chị họ cũng thường hay nhờ Hạ Điềm sửa ảnh giúp mình.
Hạ Điềm ấn tạm dừng video, nhắn lại cho chị họ: [ Được ạ, chị gửi qua đây cho em đi.]
Chị họ lập tức gửi sang mấy bức ảnh, nhân thể cằn nhằn với cô mấy câu: [ Tức chết chị rồi, cùng với ba đi sở thú thành phố chơi, ba chị còn vỗ ngực đảm bảo sẽ chụp cho chị thật là đẹp, chân dài dáng chuẩn, kết quả chụp xong không những chân ngắn mà trông chị lùn còn một mẩu, kiểu như chưa được đến 1m ấy.]
Hạ Điềm rất hiểu, cô ấn nhận file ảnh chị họ gửi tới, vừa cười vừa mở phần mềm photoshop ra.
Hạ Điềm tùy tiện chọn một bức ảnh mở ra.
Tấm này chị họ chụp ở bên ngoài khu triển lãm gấu trúc, góc chụp chết đến không thể chết hơn được nữa, Hạ Điềm chi liếc mắt nhìn qua, lập tức bị hai con gấu trúc ở phía sau hấp dẫn.
Hai đứa nó đang ngồi dưới đất, một con dùng móng vuốt nâng ipad, hai con châu đầu ghé tai vào sát sạt, động tác vô cùng nhất trí, cúi đầu xem màn hình.
Hạ Điềm bị tụi nó làm cho đáng yêu muốn xỉu, cô nhìn chằm chằm một lúc lâu, đang muốn bắt tay vào sửa ảnh thì đột nhiên phát hiện ra cái gì đó.
Màn hình ipad phản xạ lên vách kích sau lưng bọn nó, hình ảnh hơi nhỏ, xem không rõ lắm, Hạ Điềm tò mò bèn kéo ảnh lại phía đó, zoom to lên.
Một giây sau, Hạ Điềm rơi vào trầm tư.
Là ảo giác à? Sao cô trông cảnh này quen thế nhỉ?
Hạ Điềm nhìn hình ảnh phản xạ trên vách kính, lại mở tab đang xem trước đó, vừa được thu nhỏ để sửa ảnh của mình lên.
Khéo một cái là, hình ảnh chiếu lên vách kính có thể mơ hồ nhìn thấy một thanh tiên tóc trắng mặc đồ trắng, tay cậu dường như đang vuốt ve cái gì đó, một mảnh đỏ sậm, dưới góc phải có một hình dấu mờ, mà video Hạ Điềm đang xem dở ban nãy cũng đang dừng ở cảnh Tạ Yếm tóc trắng áo trắng, cúi đầu ngắm cành mai đỏ trong tay, dưới góc phải cũng là hình con dấu.
Hạ Điềm nhìn ảnh, rồi lại nhìn video.
Hạ Điềm: “? ? ?”
Oắt đờ hợi? ? ?
Gấu trúc mà cũng xem video cắt nối của Tạ Yếm à? ? ?
Cô hoảng hoảng hốt hốt sửa lại ảnh giúp chị họ của mình, xong lại hoảng hoảng hốt hốt đăng lên Weibo:
[ Vị Ngọt Mùa Hè: Vừa nãy giúp chị họ yêm sửa một bức ảnh, bất ngờ phát hiện phía sau có hai bé gấu trúc đang cầm ipad chơi, yêm tò mò muốn biết tụi nó đang xem cái gì, kết quả đúng lúc nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trên vách kính phía sau, tía má ơi, yêm vừa phóng to lên xem thử thì ngốc luôn.
Hello? Gấu trúc, mấy bé cũng đu Gia Gia à? ? ?
(Hình ảnh) (Hình ảnh) (Hình ảnh) (Hình ảnh)]
Hạ Điềm đăng lên bốn bức ảnh
Bức đầu tiên là hình hai nhóc gấu trúc ngồi dưới đất cúi đầu xem ipad.
Bức thứ hai đánh dấu vị trí ảnh ngược của màn hình ipad mà hai nhóc gấu trúc đang cầm ở vách kính phía sau.
Bức thứ ba là hình phóng to chỗ vách kính, còn bức thứ tư chính là ảnh chụp màn hình cắt ra từ video biên tập.
Hạ Điềm là một nick lớn chuyên nhận photoshop ảnh, cho nên số người theo dõi Weibo của cô không phải ít, bài viết này vừa đăng lên xong, không những chỉ có một mình Hạ Điềm ngất ngư, mà mọi người cũng choáng theo.
[ ? ? ? ? ]
[ Thím là Antonie van Leeuwenhoek [2] hiện về đấy à? ? ? ]
[ Không thể không nói hình 3 với hình 4 thực sự là giống nhau y xì đúc, con mợ nó, ngay cả vị trí con dấu cùng hình dáng cũng không chệch một li nào! ?]
[ Xác nhận, cùng là một video, chuyện này là sao đây, chả lẽ ngay cả quốc bảo cũng yêu Gia Gia, còn xem video cắt nối của cậu ấy à! ?]
[ Tía má ơi, tôi với quốc bảo cùng đu một diễn viên này? ? ]
[ Ha ha ha ha ha ha, fan hâm mộ đặc biệt của Gia Gia +2]
[ Fan hâm mộ đặc biệt thần thánh ha ha ha ha ha ha.]
…
Ban đầu, vốn bài viết này chỉ lan truyền trong nội bộ fandom của Hề Gia Vận thôi, nhưng sau đó số người chia sẻ lại quá nhiều, bị nick marketing phát hiện, bọn họ cũng không vòng vo, đúng lúc “Phù Dung” vừa mới chiếu xong, nhiệt độ vẫn còn chưa tan hết, hơn nữa Hề Gia Vận lại đang hot, hai điểm nóng cùng quy tụ, lượt xem bài viết này quả thực lớn kinh khủng!
Vì vậy không lâu sau, trên Weibo lại có một hot search mới trồi lên ——
# Fan hâm mộ đặc biệt của Gia Gia #
# Tôi và quốc bảo cùng hâm mộ một người #
Đến đây, bất luận là fan của Hề Gia Vận hay là người qua đường thì đều đơn thuần cảm thấy chuyện này rất thú vị, đương nhiên, trong đó cũng có không ít người dò hỏi tại sao gấu trúc lại xem ipad, nhưng những bình luận như vậy đều chìm trong một biển “Ha ha ha ha ha”, mãi cho đến khi một vị chuyên gia về gấu trúc ngoài ý muốn thấy được hot search này, cũng ấn vào xem.
Chuyên gia Phan lập tức giận tím người.
Hai con gấu trúc này không phải là Triều Triều và Dương Dương ở sở thú thành phố A sao?
Triều Triều và Dương Dương do mất con, nên trạng thái tinh thần luôn không tốt, sở thú thành phố A còn tìm đến ông để xin cố vấn, chuyên gia Phan thậm chí còn tranh thủ thời gian tự mình đi một chuyến đến sở thú thành phố A, kết quả hai đưa nhóc này vừa mới chuyển biến tốt hơn một chút, bọn họ đã mang chúng nó ra để PR cho diễn viên là sao? ?
Đây là thái độ nên có của người chăm nuôi gấu trúc sao? ? ?
Chuyên gia Phan vô cùng tức giận, ông cùng đăng lên một bài viết:
[ Phan Đạt nuôi gấu trúc: Gấu trúc là quốc bảo, không phải công cụ để PR cho người nổi tiếng. Viện gấu trúc giao chúng nó cho các người, là hi vọng các người sẽ chăm sóc thật tốt cho chúng nó, tình trạng hiện giờ của Triều Triều và Dương Dương như thế nào, chẳng lẽ các người còn không biết.
Lúc trước vườn thú của các người nóng lòng liên hệ nhờ tôi cố vấn, tôi còn tưởng các người thực lòng yêu thương bọn nó, hóa ra chỉ là sợ Triều Triều và Dương Dương khôi phục quá chậm, không thể phối hợp quay chụp làm quảng cáo cho ngôi sao được à? @ Sở thú thành phố A. Còn nữa, người trẻ tuổi thì đừng chỉ nghĩ đến chuyện đi đường ngang ngõ tắt, có thời gian không bằng nghĩ cách tự nâng cao năng lực bản thân đi @ Hề Gia Vận.]
Bài viết này vừa đăng lên, lập tức gây ra náo động lớn!
Có người qua đường hóng hớt hỏi: “Triều Triều và Dương Dương? Đó là tên của hai con gấu trúc này à? Hai đứa chúng nó làm sao vậy?]
Chuyên gia Phan trả lời đối phương: [ Hai con gấu trúc này trước đây không lâu vừa bị mất con, chúng nó đau lòng cả ngày không ăn không uống, trạng thái tinh thần rất tệ, giống như người mắc chứng trầm cảm vậy, lúc đó sở thú bọn họ có liên hệ cho tôi.]
Rất nhiều người qua đường đều không biết hai con gấu trúc này từng gặp chuyện như vậy, chuyên gia Phan vừa lên tiếng giải thích, tất cả đều rơi vào trầm mặc, cán cân trong lòng cũng nghiêng qua một bên ——
Má ơi, sao bọn nó khổ thế? ?
Đứa nhỏ không còn, lại còn phải phối hợp PR cho ngôi sao?
Này, này? ? ?
Thực quá đáng!
Sở thú bọn họ có còn là con người nữa không!
Còn cả cái cậu Hề Gia Vận kia nữa.
Sao lại đi đánh bóng tên tuổi bằng cách này! ?
Là kiểu marketing gi vậy trời? ? ?
Gấu trúc mà cũng có thể lấy ra để PR được à! ?
Chuyên gia Phan nổi giận, nhưng người yêu gấu trúc cũng nổi giận!
Phải biết là, mỗi một con gấu trúc kể từ khi sinh ra đã rất được chú ý rồi, không những thế chúng nó còn có nhóm fan riêng của mình, cho dù đã được gửi cho các vườn thú khác chăm sóc thì mọi người vẫn sẽ để ý đến tình hình của chúng nó, Triều Triều và Dương Dương cũng không ngoại lệ, dù sao chúng nó cũng coi như đứa nhỏ được mọi người nhìn từ bé đến lớn.
Trước đây trạng thái của Triều Triều và Dương Dương không được tốt, mọi người vốn đã đau lòng rồi, mãi mới có dấu hiệu chuyển biến tốt, lại nảy nòi ra chuyện lần này, tất cả mọi người đều rất giận dữ, nhưng giờ này nhân viên sở thú đã tan làm rồi, điện thoại không thể gọi được, mọi người không thể làm gì khác là ùa vào weibo của nhân viên chăm nuôi, không ngừng spam bên dưới, cùng inbox cho cô để hỏi về chuyện lần này.
[ Leng Keng Leng Keng, Triều Triều và Dương Dương thực sự bị ép quay quảng cáo à?]
[ Sở thú của mọi người làm ăn thế nào vậy? Ban đầu còn tưởng là có trách nhiệm? Giờ lại thành như thế này đây? ? ?]
[ Leng Keng chuyện này cô có biết không? Cô là bảo mẫu của tụi nó mà sao không đứng ra ngăn cản? ? ?]
[ Leng Keng, tôi tin là thím rất yêu Triều Triều và Dương Dương, nhưng mà sở thú là vậy thì quá đáng quá rồi.]
[ Leng Keng, cô đi ra nói rõ mọi chuyện xem nào?]
…
Nhưng người yêu gấu trúc điên cuồng inbox cho nhân viên chăm nuôi, nhưng từ đầu đến cuối vẫn không thấy cô xuất hiện, mấy phút sau, chuyên gia Phan lại đăng lên một bài viết mới.
[ Phan Đạt Nuôi Gấu Trúc: Mới vừa nhận được tin nhắn inbox, mấy ngày trước weibo vườn thú đăng lên một bức ảnh của Triều Triều và Dương Dương, nhưng mọi người nhìn kỹ đi.
(Hình ảnh) (Hình ảnh)]
Mở bức ảnh thứ nhất ra, có người đang cúi xuống ôm gấu trúc, nhưng người này chỉ lộ ra có một nửa khuôn mặt, hơn nữa trên người lại mặc đồ bảo hộ, cho nên nhìn qua rất dễ nhầm là nhân viên chăm nuôi, đây cũng là nguyên nhân mọi người không ai để ý đến.
Nhưng bức ảnh thứ hai, so sánh với ảnh chụp góc nghiêng của Hề Gia Vận thì hoàn toàn trùng khớp.
Lần này, mọi người hoàn toàn nổ tung rồi!
Sở thú thành phố vậy mà lại để diễn viên đi vào tiếp xúc gần với gấu trúc? ? ?
Sao bọn họ có thể tùy tiện để người khác đi vào như vậy? ? ?
Bọn nó chính là quốc bảo! Gấu trúc quốc bảo vô cùng quý giá đấy! ! !
Đến lúc này, chiều hướng dư luận đã hoàn toàn xoay chuyển!
Hai hot search trước đó vẫn còn treo trên cao, lại có hot search mới vọt lên ——
# Hề Gia Vận marketing ác ý #
# Sở thú thành phố ép buộc gấu trúc quay chụp #
# Hề Gia Vận lợi dụng gấu trúc #
Là một người thích lướt Weibo, Thôi Xán Xán lướt đến mấy hot search này lập tức nóng hết cả ruột cả gan, vội lấy điện thoại gọi ngay cho Triệu Tình, “Chị Triệu, không hay rồi, Gia Gia bị bôi đen, lên hot search rồi!”
Cô kể lại mọi chuyện từ đầu đến cuối cho Triệu Tình nghe một lượt, thấy Triệu Tình không nói gì, Thôi Xán Xán còn tưởng đối phương cũng thấy chuyện này khó xử lý, bèn buồn bực nói: “Lần này sao còn liên quan đến cả gấu trúc vậy không biết? Cũng tại em, ban đầu nhìn thấy bài viết kia không lập tức nhận ra nguy cơ, còn thả ha ha ở dưới nữa chứ.”
Hoàn toàn không biết, Triệu Tình không nói gì không phải vì cảm thấy chuyện này khó xử lý, mà do cô đang phất cờ mừng thầm trong lòng!
Gia Gia bị bôi đen, cuối cùng cũng bị bôi đen rồi! ! !
Cô muốn làm việc, cô có thể làm việc rồi! ! !
____________________
Tác giả có lời muốn nói: Chị Triệu bằng thực lực của mình mà trở thành anti-fan (?)
…
[1] B hay B trạm – Web B: là viết tắt của Bilibili, một trang web chia sẻ video xoay quanh chủ đề hoạt hình, truyện tranh và trò chơi của Trung Quốc, nơi người dùng có thể gửi, xem và bình luận về video.Bilibili sử dụng trình phát Adobe Flash hoặc HTML5, có thể chuyển đổi thủ công, để phát các video do người dùng tải lên được chính họ hoặc bên thứ ba lưu trữ.
Với lượng truy cập tăng trưởng nhanh, bilibili đã quyết định mở rộng chủ đề của bản thân; bên cạnh các chủ đề truyền thống, hiện tại bilibili cung cấp các video thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau, bao gồm âm nhạc, khiêu vũ, khoa học, công nghệ, giải trí, phim ảnh, kịch, thời trang, cuộc sống và cả phim quảng cáo. Ngoài ra, bilibili còn cung cấp dịch vụ phát trực tiếp, trong đó khán giả có thể tương tác với streamer.
[2] Antonie Philips van Leeuwenhoek (sinh 24 tháng 10 năm 1632 – 30 tháng 8 năm 1723 tại Delft, Hà Lan) là một thương gia, một nhà khoa học người Hà Lan. Ông được coi là cha đẻ của ngành vi sinh vật học và được coi là nhà vi sinh vật học đầu tiên trên thế giới. Là con của một người thợ làm giỏ, ở tuổi 16 ông đã thời gian học việc với một thương nhân bán vải người Scotland tại Amsterdam. Ông được biết đến với thành tựu cải tiến kính hiển vi và những đóng góp cho sự ra đời ngành sinh vật học. Ông đã sử dụng những chiếc kính hiển vi thủ công tự tay làm và là người người đầu tiên quan sát thấy các vi khuẩn và động vật nguyên sinh mà ông gọi là animalcules (những động vật nhỏ bé). Ngày nay, những phát hiện này của van Leeuwenhoek được biết đến là “Vi sinh vật”. Van Leeuwenhoek cũng là người đầu tiên ghi lại các quan sát bằng kính hiển vi những sợi cơ bắp, vi khuẩn, tinh trùng, dòng chảy của máu trong huyết mạch.