Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 58. Day 56
30/09/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Lúc này, cảm giác khí chất trên người cậu lập tức có biến hóa.
Cảm giác trước kia Hề Gia Vận mang đến cho người khác chính là nhẹ nhàng thoải mái, nhưng giờ nó đã hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi, cả người trở nên yên tĩnh hẳn, yên tĩnh tựa như mặt hồ lạnh giá, cho dù có ném một cục đá xuống cũng không thể tạo ra bất cứ một gợn sóng nào.
Sản xuất Trương thấy thế chỉ cảm thấy cậu như biến thành một người khác, không khỏi cảm khái nói: “Cậu ấy nhập diễn thật nhanh!”
Đạo diễn Nhiếp lại hơi cau mày, cảm giác mà ông muốn không phải như thế này.
Cảnh này không cần người diễn cùng, dù sao trong điểm đều ở trên người Hề Gia Vận, đạo diễn Nhiếp tự mình đảm nhiệm vai trò công cụ hình người, “Vừa rồi bệnh viện gọi tới, nói không cứu được ba mẹ cậu.”
Nhưng Hề Gia Vận chỉ lẳng lặng nhìn chăm chú vào bông bách hợp đang để trên đầu gối, hoàn toàn không có bất cứ phản ứng nào.
Trong mắt đạo diễn Nhiếp có chút thất vọng.
Ông để Hề Gia Vận diễn thử cảnh này là cảnh đầu tiên trong kịch bản, cũng là phân cảnh mở đầu cho bộ phim, dùng để làm giới thiệu đơn giản về nhân vật Tạ Nhiên này. Đúng là Tạ Nhiên từ nhỏ đã mắc chứng tự bế nhưng như vậy không có nghĩa là cậu không có dao động cảm xúc, không cần biết Hề Gia Vận diễn giải nhân vật này như thế nào, nhưng cái đạo diễn Nhiếp muốn thấy chính là ——
Nỗi đau, thuần túy.
Nhưng…
Trong lúc ông đang thầm thở dài trong lòng, Hề Gia Vận đột nhiên ngẩng đầu lên.
Hề Gia Vận nói: “Chín rưỡi.”
Đạo diễn Nhiếp sững sờ, theo bản năng hỏi lại: “Cái gì?”
Hề Gia Vận lặp lại một lần nữa, “Chín rưỡi rồi, nên đi ngủ.”
Cậu nhìn thẳng về phía đạo diễn Nhiếp, ánh mắt trong veo, mang theo một chút ngây thơ không rành thế sự, gặp phải tình huống này, Hề Gia Vận vẫn làm theo thói quen cũ khiến người ta không hiểu sao cảm thấy vô cùng tàn nhẫn.
Sự ngây thơ của cậu bắt nguồn từ vô tri, đến mức tàn nhẫn, nhưng thế giới này đối với cậu lại càng tàn nhẫn hơn.
Trong lòng đạo diễn Nhiếp không hiểu sao dâng lên loại cảm giác thương tiếc.
Hề Gia Vận nhíu chặt mày, cậu nóng nảy lặp đi lặp lại: “Chín rưỡi, chín rưỡi.”
Đạo diễn Nhiếp hơi hơi trầm tư, cuối cùng cũng hiểu được.
Người mắc chứng tự kỷ ghét nhất là sự thay đổi, mỗi người bọn họ đều có một thời gian biểu riêng, lúc nào nên làm gì vậy nhất định phải làm cái đó, nếu có sự thay đổi đột ngột sẽ khiến người tự kỷ cảm thấy bất an, nôn nóng, chín rưỡi trong miệng Hề Gia Vận có lẽ chính là một đoạn thời gian nào đó cậu tự đặt ra.
Đạo diễn Nhiếp thử nói: “Tôi biết rồi, chín rưỡi, cậu nên đi ngủ, cậu đi ngủ đi.”
Nhưng mà Hề Gia Vận không hề bình tĩnh lại, cậu vẫn cứ lặp đi lặp lại nói: “Chín rưỡi, chín rưỡi.”
Nếu như ban đầu, cậu là một hồ nước lặng, có ném đá vào cũng không gợn lên chút sóng nào, thì Hề Gia Vận của lúc này, dường như lại đang dồn nén một loại tâm trạng nào đó, chỉ cần vượt qua khả năng cậu có thể chịu đựng, vậy sóng lớn sẽ phá tan tầng băng, cuồn cuộn xô tới ——
“Bộp!”
Đóa bách hợp trắng nõn từ trên đầu gối cậu rơi xuống, cánh hoa rã rời, Hề Gia Vận mờ mịt nhìn quanh. Chín giờ, cậu nhất định phải đi ngủ, nhưng trước khi đi ngủ, mẹ cậu sẽ hôn cậu một cái để chúc ngủ ngon nữa.
Mẹ đâu rồi? Mẹ đâu rồi?
Hề Gia Vận đứng lên, cậu đạp lên bông bách hợp đi qua, nhấc khăn trải bàn đang rủ xuống lên, chén bát bên trên va vào nhanh thành những tiếng leng keng, cậu lại kéo rèm cửa sổ ra, trống không.
Không thấy, ở đâu cũng không thấy.
Chín rưỡi, chín rưỡi rồi!
Đuôi mắt Hề Gia Vận đỏ lên, thân thể cũng bắt đầu run rẩy.
Cậu ghét thay đổi, cậu ghét thay đổi.
Chín rưỡi rồi, cậu phải được hôn chúc ngủ ngon, sau đó đi ngủ.
Không phải thế này, không phải thế này!
Cảnh xúc mãnh liệt dâng trào, kèm theo rất nhiều âm thanh huyên náo, Hề Gia Vận bịt tai lại, cậu muốn hét toáng lên, cậu cảm thấy mọi thứ thật khó chịu, nhưng cậu há miệng lại không phát ra được âm thành nào, cậu mở mắt ra, kim đồng hồ đã nhích qua con số “6”, cậu vô vọng há miệng thở dốc, nhưng lại chỉ thấy khó thở hơn.
Hề Gia Vận suy sụp hoàn toàn, cậu đứng tại chỗ một lúc lâu, sau đó ngồi xổm xuống, duỗi tay ra.
Ở đó có một cành hoa bách hợp. Cánh hoa trắng muốt bị đạp qua đạp lại mấy lần, đã nát vụn, cậu từ từ nhặt nó lên, run rẩy phát ra một tiếng nỉ non.
” … Mẹ, hôn ngủ ngon.”
Đến lúc này, toàn bộ cảnh diễn thử chấm dứt, trong hội trường lặng như tờ.
Người cảm tính như sản xuất Trương không nhịn được xụt xịt mũi, thật sự là không nén được nữa, cô vội rút mấy tờ giấy ăn, lau một lúc lâu mới ngừng lại được.
Cô là nhà sản xuất phim, tuy không học qua hệ thống kiến thức liên quan cũng không biết nhiều về kỹ xảo diễn xuất, nhưng ngâm người ở trường quay lâu, nhìn nhiều thấy nhiều, cũng biết một ít về đánh giá kỹ năng diễn xuất, từ đó có thể phán đoán năng lực của diễn viên ra làm sao, mà màn trình diễn vừa rồi của Hề Gia Vận, từ đầu đến cuối đều vô cùng cuốn hút người xem!
Đầu tiên, cậu nhập diễn rất nhanh, gần như ngay lập tức hóa thân thành nhân vật, sau đó, trong suốt quá trình, cậu đều cố gắng truyền đạt một loại cảm xúc, nhưng phương thức truyền đạt của cậu vô cùng khéo léo, không phải vừa mới bắt đầu đã thô bạo phô diễn, cưỡng ép khán giả đi theo, mà từ từ từng bước một kéo người xem hòa cùng vào cảm xúc của nhân vật.
Còn cả cách lựa chon đạo cụ nữa, vận dụng vô cùng nhuần nhuyễn sống động!
Hề Gia Vận rút một cành bách hợp ra, cảnh diễn này của cậu, hình ảnh cành hoa ly hiện lên xuyên suốt từ đầu đến cuối, có thể trở thành một đạo cụ cung cấp manh mối, cũng giúp phân chia các nút giao quan trọng trong phân cảnh.
Cành hoa được cậu đặt trên đầu gối, bị ném xuống đất, bị giẫm đạp lên nhiều lần, sau đó lại được Hề Gia Vận nhặt lên.
Mỗi một điểm giao, Hề Gia Vận đều dồn nén cảm xúc của mình, mãi đến cuối cùng mới bùng nổ!
Quá rung động, nhưng cùng lúc với rung động cũng làm cho người ta cảm thấy cực kỳ đau lòng.
Sản xuất Trương chỉ cảm thấy, một khắc đó, Hề Gia Vận dường như, dường như ——
“Giống một con thú con bị mắc bẫy.” Đạo diễn Nhiếp thì thào nói.
Sản xuất Trương được ông nhắc nhở, hai mắt sáng lên.
Đúng, giống như một con thú nhỏ bị mắc bẫy vậy, yếu đuối lại tuyệt vọng trong cái bẫy đó!
Hơn nữa, đây còn là một con thú con rất đặc biệt.
Nó không biết phải nói ra như thế nào, cũng không thể tự mình bình tĩnh lại, chỉ có thể không ngừng tự dằn vặt bản thân, cho đến khi hoàn toàn suy sụp.
Đạo diễn Nhiếp sở dĩ có cùng suy nghĩ với sản xuất Trương là vì ông cũng đang nhớ lại màn diễn vừa rồi của Hề Gia Vận.
Mới đầu ông thất vọng nhiều bao nhiêu, thì bây giờ lại ngạc nhiên vui mừng bấy nhiêu!
Cảnh này của Hề Gia Vận rất bùng nổ, cũng thể hiện được khả năng ứng biến xuất sắc tại hiện trường của cậu!
Trong có mấy phút ngắn ngủi, Hề Gia Vận đã chọn ra, sắp xếp phương thức biểu diễn hoàn mỹ cho bản thân, từ lúc ban đầu mới nghe tin là thờ ơ không bận lòng, đến cuối cùng tình cảm bộc phát, mỗi một giai đoạn, biểu hiện của cậu đều vừa đúng, sự chuyển biến giữa các lớp cảm xúc cũng rất hợp lý.
Khi chuẩn bị kịch bàn, đạo diễn Nhiếp đã tìm đọc rất nhiều tài liệu tham khảo cùng phim tư liệu liên quan đến chứng bệnh tự kỷ này, lấy lời của ông để hình dung thì chính là người mắc chứng tự kỷ không am hiểu cách hòa nhập vào thế giới xung quanh, không cần biết là sinh hoạt hằng này hay là sinh tồn, cách làm của họ đều không phù hợp.
Mà đoạn diễn này của Hề Gia Vận, không cần dùng bất cứ từ ngữ giới thiệu hay ám chỉ nào, đều đã thể hiện được đặc điểm này của người bị tự kỷ!
Đạo diễn Nhiếp dám chắc, trước khi đến thử vai, Hề Gia Vận tuyệt đối đã nghiên cứu rất kỹ về đề tài này!
Cũng chính bởi vậy, Hề Gia Vận mới chọn được cách thể hiện phù hợp nhất, dưới tiền đề bị hạn chế cảm xúc do thiết lập nhân vật là người tự kỷ, hoàn mỹ biểu đạt ra cảm xúc của nhân vật!
Đặc biệt là hành động cuối cùng, lúc cậu nhặt cành hoa ly đã nát vụn dưới đất lên, rung giọng nỉ non, ngay cả đạo diễn Nhiếp cũng thấy rung động!
Vào lúc này, tất cả các đầu mối xâu chuỗi lại với nhau, tạo thành một vòng tròn hoàn hảo.
Chín rưỡi, là lúc cậu đi ngủ, cũng là lúc mẹ sẽ hôn chúc ngủ ngon cậu.
Hề Gia Vận đã sử dụng điều này như một phương pháp để đẩy cảm xúc của nhân vật lên cao.
Hợp tình hợp lý, mà không quá đà.
Càng quan trọng hơn nữa là, sự tăng dần về mặt cảm xúc của cậu khiến khoảnh khắc cảm xúc bùng nổ cuối cùng càng thêm cuốn hút!
Lúc trước đạo diễn Nhiếp còn nghĩ, chỉ cần Hề Gia Vận diễn đạt yêu cầu thôi, cậu cũng đã đủ sức vào vai này rồi, nhưng bây giờ, người nghiêm khắc như ông, vậy mà cũng không tìm ra được lỗi nào để trừ điểm!
Ông muốn cho Hề Gia Vận điểm tối đa, mà cũng chỉ có thể cho điểm tối đa!
Cái gì mà kỹ năng diễn xuất không đủ thì lấy vận may đến bổ sung?
Hề Gia Vận rõ ràng là cả kỹ năng diễn xuất và vận may đều max điểm!
Đạo diễn Nhiếp nhịn không được vỗ tay, “Diễn hay lắm!”
Diễn thực sự rất tốt, nếu nói trước đó sản xuất Trương bị sức hút từ nhân cách cùng nhan sắc của Hề Gia Vận chinh phục, thì hiện tại, thực lực mà Hề Gia Vận thể hiện ra càng khiến cô kinh ngạc xem lẫn vui mừng, sản xuất Trương không nhịn được nói: “Cậu diễn hay lắm, thực sự rất hay.”
Đạo diễn Nhiếp nghe vậy, cố ý trêu cô: “Cậu ấy diễn hay? Thế lúc trước là ai bảo tôi nói chuyện không có căn cứ ấy nhỉ?”
Là cô, chính là cô đấy, có được chưa!
Sản xuất Trương nghẹn một hơi, cô bây giờ rất là hối hận, thực sự rất hối hận.
Đạo diễn Nhiếp dương dương tự đắc hỏi sản xuất Trương: “Biểu hiện của Tiểu Gia cô cũng nhìn thấy rồi đấy, giờ còn đòi phải cho cái cậu Lộ Tinh Tinh gì kia cơ hội nữa không?”
Sản xuất Trương ngay cả thời gian suy nghĩ cũng không cần, “Không cần, không ai có thể diễn tốt hơn so với Hề Gia Vận cả!”
Cô là fan của Lộ Phồn Tinh, cho nên phim có hắn ta tham diễn cô đều rút thời gian để xem, kỹ năng diễn xuất của Lộ Phồn Tinh thực sự không so được với Hề Gia Vận!
Tính sản xuất Trương vốn là có sao nói vậy, hơn nữa ——
Cô giờ đã trèo lên mép tường, chuẩn bị nhảy xuống rồi!*
*Chỗ này nói theo câu hồng hành xuất tường, ý chỉ hành vi ngoại tình có người khác. Ở đây nói là chị Trương này đang có hành vi trèo tường làm fan nhà khác nữa.
Nhân vật Tạ Nhiên này sẽ do Hề Gia Vận đảm nhận, chuyện cứ như vậy quyết định xong.
Dù sao trước đó sản xuất Trương cũng đã đồng ý giúp Lộ Phồn Tinh tranh thủ cơ hội lấy được nhân vật này, cho hắn một tia hi vọng, nhưng xem ra hiện tại nhân vật Tạ Nhiên này chỉ có thể là của Hề Gia Vận mà thôi, cho nên sản xuất Trương vẫn quyết định báo sớm một tiếng cho đối phương biết, tránh làm lỡ công tác khác của người ta.
[ Xin lỗi, trước chị nói sẽ giúp cậu tranh thủ cơ hội lấy được nhân vật Tạ Nhiên này, nhưng hôm nay thử vai mới phát hiện Hề Gia Vận thực sự biểu hiện rất tốt, đạo diễn Nhiếp và chị đều cảm thấy không tệ, nên đã quyết định sẽ giao vai này cho cậu ấy rồi, không thì cậu xem thử những nhân vật khác xem sao?]
[ Chị thấy trong kịch bản cũng có mấy vai phụ rất đặc sắc, ví dụ như là bác sĩ tâm lý của Tạ Nhiên, hoặc là hàng xóm của Tạ Nhiên.]
Lộ Phồn Tinh: “…”
Ai muốn diễn vai phụ chứ? Lại còn làm vai phụ cho một diễn viên nhỏ mới nổi? ? ?
Lộ Phồn Tinh vừa nhận được tin nhắn một cái, tức thì sắc mặt tái mét.
Hắn nghiến răng nghiến lợi nhắn lại: [ Cám ơn chị Trương. Để em suy nghĩ một chút, lần này em muốn đóng vai Tạ Nhiên chủ yếu là vì muốn rèn luyện thêm kỹ năng diễn xuất của mình, tạo bước đột phá cho bản thân, nếu nhân vật Tạ Nhiên này đã chọn được diễn viên rồi, vậy em lại xem thử mấy kịch bản khác vậy, mấy hôm nay đã làm phiền chị nhiều rồi.]
Sản xuất Trương: [ Không sao.]
Lộ Phồn Tinh nói chuyện rất khách khí, nhưng vừa buông điện thoại xuống, hắn đã bắt đầu chửi bậy ngay được.
“Sư cha nhà nó, đồ vô dụng, thế mà còn dám to mồm nói là fan của ông?”
Trợ lý vội vàng rót cho hắn cốc nước hạ hỏa, “Anh Phồn Tinh, bớt giận, bớt giận đi mà.”
Lộ Phồn Tinh hung hăng uống một ngụm lớn, hừ lạnh một tiếng, “May mà ông đây là sớm có chuẩn bị. Cái thằng Hề Gia Vận kia lấy được vai thì sao chứ, bản thảo của ông đã đăng lên rồi, chờ tin nó nhận vai được tung ra, nhiệt độ không phải vẫn là của ông đây sao?”
Tối hôm đó, trên Weibo xuất hiện một bài rumor.
[ Theo tiết lộ của một người biết chuyện, hai nam chính của “Đi ngang nhân gian” đã được quyết định rồi, Lê Tân sẽ do @Dung Nhạc Thiên thủ vai, Tạ Nhiên sẽ do @ Hề Gia Vận thủ vai, ít ngày nữa sẽ chụp ảnh tạo hình!]
Bài rumor này vừa đăng lên một cái, lập tức gây ra náo động lớn!
[ Oắt đờ hợi? ? ? Là Gia Gia à? ? ? Gia Gia nhà mình lại nhặt được tài nguyên từ trên trời rơi xuống hả?]
[ Tui vừa trở thành fan của Gia Gia xong? ? Fan sự nghiệp mừng như điên! ! !]
[ Không lẽ chỉ có mình tôi thấy, mấy bài rumor trước đều nói vai này là của Lộ Phồn Tinh à? ? ? ]
[ Thím không cu đơn đâu, tôi cũng từng thấy này…]
[ Tình huống này là gì đây? ? ?]
Còn là sao nữa? ? ?
Đơn giản là Lộ Phồn Tinh bị cướp vai thôi!
Vào lúc này, trong fandom của Lộ Phồn Tinh, tất cả mọi người đều rất tức giận.
[ Chuyện này là sao đây? ? ?]
[ Trước không phải mấy nick marketing đều nói vai này là Lộ Lộ sao, anh Tiểu Triệu cũng nói là đã nắm chắc mà?]
[ Trước anh Lộ muốn diễn nhân vật này bao nhiêu, giờ lại đau lòng bấy nhiêu…]
[ Quan trọng rumor trước đó là thật à, đã xác nhận chưa?]
[ Xác nhận rồi, là thật đó, vừa này anh Tiểu Triệu vào nhóm nhỏ bên kia, cho mọi người xem lịch sử trò chuyện này, đừng truyền ra ngoài đấy.]
Anh Tiểu Triệu trong lời các cô chính là trợ lý của Lộ Phồn Tinh, mà nhóm nhỏ bên kia chính là nhóm fan mà chỉ có những fan lớn của Lộ Phồn Tinh mới có thể gia nhập, anh Tiểu Triệu thường thường sẽ nói chuyện trong nhóm nhỏ này, tương tác cùng các fan lớn, thỉnh thoảng cũng tiết lộ một vài dự định của Lộ Phồn Tinh cho các cô.
Lần này cũng không ngoại lệ.
Rumor vừa mới lên hot search, trong nhóm đã tag người liên hồi.
Anh Tiểu Triệu cũng không phụ sự mong đợi của mọi người nhanh chóng xuất hiện.
[ Ài, vốn dạo này tâm trạng của anh Phồn Tinh đang rất tốt, kết quả lại…]
[ Anh ấy biết mọi người đều rất quan tâm đến mình, nên nhờ tôi tới chuyển lời giúp, anh ấy không có chuyện gì, cho dù không nhận được vai này thì vẫn còn những cơ hội khác đang chờ, mọi người đừng lo lắng.]
[ Anh Phồn Tinh cũng quá tốt tính rồi, mới nãy còn khen cái cậu Hề Gia Vận kia diễn xuất tốt với tôi đây này.]
[ Đúng rồi, anh Phồn Tinh còn dặn tôi nhắn lại với mọi người, mọi người đừng lo anh ấy bị bắt nạt mà lên mạng cãi nhau với người khác, các tiểu tiên nữ không thể tức giận được!]
Người hâm mộ xem đoạn lịch sử trò chuyện này xong, lòng cũng đau muốn nát.
Hức hức hức, Lộ Lộ nhà họ tốt như vậy, tại sao số lại khổ thế?
Anh ấy bị người ta bắt nạt mà còn quay ngược lại an ủi các cô.
Này có thể nhịn được sao? ? ? Sao có thể nhịn xuống được chứ? ? ?
Mọi người bắt đầu hô hào trong nhóm.
[ QAQ không được, trong lòng tôi như có gai đâm ấy, tiên khí cái gì nữa chứ, giờ tôi chỉ muốn đi cãi nhau một trận tơi bời thôi hức hức hức hức hức.]
[ Lộ Lộ sao cứ bị người ta bắt nạt hoài vậy, tôi muốn chết tôi muốn chết tôi muốn chết! ! ! !]
[ Mọi người nuốt được cơn giận này à? Nhưng tôi nuốt không trôi _(:з” ∠)_]
[ Tôi cũng vậy, tôi vừa đi lướt Weibo về, fan Hề Gia Vận đều đang ăn mừng, nói cái gì là vận cá Koi phát huy công dụng… Hức hức hức hức, dựa vào cái gì chứ, dựa vào cái gì mà lại bắt nạt Lộ Lộ nhà chúng ta như vậy.]
Mọi người càng nói càng tức, cuối cùng đạt thành nhất trí.
Cái gì mà cá Koi nên trời ban tài nguyên? ? ?
Mợ nó, có mà đoạt tài nguyên nhà người khác thì có! ! !
Lập tức tối hôm đó, trên Weibo xuất hiện một hot search ——
Hề Gia Vận cướp vai!
Cứ như vậy, sau khi bàn bạc thống nhất với nhau xong, fan lớn của Lộ Phồn Tinh chỉ huy những fan nhỏ khác, bỏ hết thời gian thư giãn buổi tối ra, bắt đầu đẩy hastag này lên trên Weibo.
Không lâu sau, hastag này nhanh chóng leo lên bảng hot search, vững vàng chiếm ngôi đầu bảng!
*
Lúc Hề Gia Vận biết được chuyện này, thì cậu đang chuẩn bị đi tắm.
Thấy điện thoại đổ chuông, người gọi đến là Triệu Tình, cậu bèn dừng lại, nhấc máy lên nghe điện trước.
“Chị Triệu ạ?”
“Gia Gia, cậu đoán xem có chuyện gì nào?”
Ngữ khí Triệu Tình vô cùng hồ hởi, giống như chuẩn bị được về quê ăn tết vậy, chắc là có tin tốt gì đó, Hề Gia Vận ngẫm nghĩ một hồi, đoán: “Có phải chị mới nhận được kịch bản tốt nào không? Hay là có nhãn hiệu nào chị thấy ok mời hợp tác?”
“Không phải, đều không phải!” Triệu Tình nhanh chóng bác bỏ, cô hào hứng nói, “Cậu bị người ta bôi đen trên Weibo, lên hot search rồi, có người nói cậu ác ý cướp vai diễn!”
Hề Gia Vận: “? ? ?”
Triệu Tình: “Không ngờ đúng không!”
Hề Gia Vận chậm rãi nói: “Đúng là không ngờ. Em bị bôi đen lên tận hot search mà người đại diện của em lại vui vẻ cười phớ lớ.”
Triệu Tình vuốt vuốt mặt, thầm nghĩ, cô biểu hiện rõ thế cơ mà, nhưng ngoài miệng vẫn cố biện minh cho mình: “Chị nào có? Chị đây là đang tức giận, cực kỳ tức giận, cướp vai cái gì chứ, rõ ràng tài nguyên của cậu là tự động xếp hàng tìm đến cửa mà, căn bản không cần tốn công đi cướp, đây là sỉ nhục cậu, sỉ nhục nhân cách của cậu!”
Nhưng mà nói thật, thấy cái hot search này, Triệu Tình đúng là có thấy hơi vui vui.
Tới, cuối cùng antifan cũng tới rồi!
Giống như lúc trước Triệu Tình kêu ca vậy, từ khi cô ký hợp đồng đại diện với Hề Gia Vận thì bản thân hoàn toàn không có đất dụng võ, tuy nghĩ lại cũng rất thoải mái, nhưng mà có đôi lúc cô cũng muốn được thể hiện năng lực của mình chứ! ?
Chuyện này Triệu Tình có thể thay cậu xử lý, cô gọi điện thoại tới chỉ là để nhắc nhở Hề Gia Vận không nên để chuyện này ở trong lòng, “Gia Gia, chuyện này cứ giao cho chị, giải quyết dễ thôi, cậu không cần bận tâm, cũng không cần có gánh nặng trong lòng đâu.”
*
Hề Gia Vận gật đầu, “Vâng ạ.”
Triệu Tình nói xong cũng kết thúc cuộc điện thoại, Hề Gia Vận lại không thể bỏ điện thoại xuống để đi tắm được.
Bởi vì mọi người dồn dập nhắn tin tới an ủi cậu.
Tôn Văn Văn: [ Gia Gia, Gia Gia, chuyện trên Weibo cậu nhìn thấy chưa? ? ? Quá đáng, thật là quá đáng, cái tên Lộ Phồn Tinh kia suốt ngày bày trò này ra, đã thế fan của cậu ta lần nào cũng tin sái quai hàm chứ, không nghĩ lại coi người ta đang yên đang lành đi hãm hại Lộ Phồn Tinh để làm cái gì! ? ? ?]
Viên Thanh: [ Gia Gia, cậu không sao chứ? Chị vừa thấy hot search xong, aiz, mấy chuyện này cậu đừng để ở trong lòng, luôn có mấy người không chịu chăm chỉ nâng cao chuyên môn bản thân mà thích làm mấy chuyện mờ ám kiểu vậy đấy, cậu nghĩ thoáng ra, có người đến ăn vạ, ké fame của mình chứng tỏ là cậu rất hot.]
Tiêu Nhiên: [ Anh Gia Gia, anh ở thành phố A đúng không? Tâm trạng không vui có muốn ra ngoài ăn khuya với em không? Ôi chao, trên Weibo nói cái gì mà anh bắt nạt người khác, dù sao em cũng biết anh không phải người như vậy.]
…
Mọi người cái gì cũng không hỏi đã lựa chọn tin tưởng Hề Gia Vận vô điều kiện, nói Hề Gia Vận không cảm động là giả, cậu lần lượt nhắn lại cho từng người một, bảo họ không cần lo lắng cho mình, sau đó cũng vì tò mò mà mở Weibo ra, tìm đề tài liên quan đến mình.
[ Ngày hôm nay cho dù trời có sập xuống, tôi cũng phải nói, Hề Gia Vận cướp vai!]
[ Sống lại mà làm người đi làm người đi làm người đi!]
[ Lúc trước xem “Phù Dung” và “Cuộc sống muôn màu” còn cảm thấy rất thích Hề Gia Vận, hiện giờ chỉ biết ờmmmmm…]
[ Thật hết nói nổi mà, cái gì mà tài nguyên từ trên trời rơi xuống chứ, fan cá Koi có thể banh mắt ra mà nhìn không, rõ ràng Lộ Phồn Tinh đã bàn bạc với đạo diễn Nhiếp trước rồi!]
…
Hề Gia Vận lại lướt xem thêm một chút, cậu không hay sinh sự, càng không thích xem người khác cãi nhau, luôn cảm thấy như vậy sẽ tự khiến tâm trạng mình trở nên không tốt cho nên chả mấy chốc đã bỏ điện thoại xuống, đi tắm.
Cậu không để ý thấy, chân trước mình vừa bước vào nhà tắm xong, thì chân sau, nhóc Nhai Tí đã bò lên sô pha.
Nó vừa nãy nghe nhân viên chăm sóc nói chuyện điện thoại, hình như nhân viên chăm sóc nhà nó bị người ta bắt nạt.
Nghĩ như thế, nhóc Nhai Tí đạp chân lên nút home trên điện thoại, dùng sức nhảy nhảy mấy cái, cuối cùng màn hình cũng sáng lên.
Giao diện vẫn đang dừng ở trên weibo, nhóc Nhai Tí nằm bò xuống xem.
Nó đọc rất chậm cũng rất nghiêm túc.
Nhóc Nhai Tí xem một chút, thì cuộn người thành một quả bóng tuyết tròn vo.
Giận.
Thế mà có người dám bắt nạt nhân viên chăm sóc của nó! ! !
Nó giận rồi nha! ! !
_________________________
Tác giả có lời muốn nói: Chị Triệu mừng đến phát khóc: Nghệ sĩ của tôi rốt cuộc cũng bị người ta bôi đen rồi! ! ! Cuối cùng tôi cũng có đất dụng võ rồi! ! !
Bé vịt con: Cô đoán mình có không OwO.
—
Đúng rồi, mấy ngày nay có người hỏi công bị bệnh gì, là thế này, thiết lập của tôi là bệnh ở giai đoạn đầu + Có thể khống chế bằng thuốc, cho nên mọi người không cần lo lắng ha _(:з” ∠)_