Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ - Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot

Chương 45. Day 43


Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 45. Day 43

22/09/2021

Edit: Nhật Nhật

Thấy mọi người được đi làm lại mà ham, tôi làm trong trung tâm thương mại, nó vẫn chưa cho mở cửa. Hu hu hu

Muộn hơn một chút, tổ tiết mục “Cuộc sống muôn màu” đăng lên Weibo một bài viết mới.

[ Cuộc Sống Muôn Màu: Sinh hoạt muôn màu muôn vẻ làm sao có thể để trống được? Khách mời bí ẩn sắp tới rồi! Vị khách quý này là ai đây? Cùng đón xem vào lúc 18hh00 chiều nay, không gặp không về!]

Tổ tiết mục cố ý gây tò mò, nhưng tối hôm đó, tất cả nhiệt độ đều tập trung vào “Phù Dung”, cho nên bài đăng này không gây được nhiều tiếng vang cho lắm.

Mà một vài khán giả biết đến cũng hoàn toàn không có ý kiến gì ——

[ Có là thiên vương lão tử tới, mấy chị đại Tôn Văn Văn muốn cào mặt nhau thì vẫn cào mặt nhau thôi!]

Cái bình luận này được nhiều người ấn like nhất, trả lời bên dưới cũng nhất loạt phụ họa theo.

[ Ha ha ha ha ha ha, đúng thế đấy, năm thiếu một là tại sao? Còn không phải bị trận chiến của mấy chị đại kia dọa chạy à.]

[ Nói thật, đội hình khách mời lần này quá là trâu bò luôn, có bao nhiêu khách mời bí ẩn đến cũng không cứu nguy được đâu.]

[ Mấy người đừng có vậy mà, vừa rồi xem phát sóng trực tiếp, các chị ấy còn đang hòa bình thảo luận về bộ phim kia kìa.]

[ Đấy là do bị Tạ Yếm mê hoặc, chỉ là tạm thời thôi, tôi đoán mấy chị đại lại chuẩn bị xỉa xói nhau tiếp rồi.]

[ Báo cáo ——! Bắt đầu rồi, bắt đầu rồi, Viên Thanh nói kháy kỹ năng diễn của Tôn Văn Văn, Tôn Văn Văn không cam lòng chịu thua, hai người lại bắt đầu chọc ngoáy nhau rồi.]

[ Đấy, tôi nói có sai đâu…]

[ Cạn kiệt hạn hán sa mạc cằn cỗi khô héo quắt queo trơ trụi rụng hết lông con chim non be bé lời, chỉ có thể lấy ra emotion quý giá nhất của cuộc đời mình, thành thật khuyên bảo vị khách mời bí ẩn kia: Chạy mau.jpg]

[ Chạy mau. Jpg @ Khách mời bí ẩn]

[ Chạy mau. Jpg @ Khách mời bí ẩn]

Toàn bộ khu bình luận bên dưới đều là một loạt “chạy mau”.

Mà khách mời bí ẩn – Hề Gia Vận, hoàn toàn quên béng mất việc tối nay “Phu Dung” sẽ phát sóng, nghe mấy người Triệu Tình nói mời tò mò leo lên Weibo tìm kiếm thông tin về Tạ Yếm.

Trên trang chủ, dày đặc những bình luận gào thét và amway*.

*Chia sẻ, review.

[ A a a a a a a, yêu chết Mị rồi*, yêu chết Mị rồi, Mị tuyên bố Tùng Hạc đã trở thành quá khứ, Tạ Yếm chính là chồng mới cưới của Mị!]

*Gốc là aswl nghĩa là Yêu chết tôi rồi. Tôi để thẳng ra luôn nhé. (Sợ quá, lúc làm cà ra té thế nào nhìn lộn, may mà có bạn nhắc)

[ Hu hu hu, đáng lẽ tui không nên xem “Phù Dung”, tôi vừa gặp Tạ Yếm đã bị sét đánh trúng đầu rồi. Vốn đang bò ở đầu tường thôi mà xem xong tui nhảy mẹ nó xuống luôn rồi… Đáng ghét, anh đẹp giai này thực sự khiến người ta thương xót mà, nhất là màn ảnh cuối cùng ấy, lúc anh ấy ngẩng đầu lên, khóe mắt hơi đỏ, trong ánh mắt tràn đầy bi thương cùng cảm giác mờ mịt, tim của tui con mẹ nó cũng run rẩy theo luôn QAQ]

[ Bé Tạ Yếm đáng thương quá đi, hức hức hức, nhào vào trong lòng mẹ này, đứa nhỏ chỉ muốn xem pháo hoa thôi, chỉ muốn xem pháo hoa thôi mà! Làm tôi đau lòng chết được, kỹ thuật diễn quá đỉnh rồi, chỉ cần một ánh mắt đã chiếm được vô vàn tình thương _(:з” ∠)_]

Bình luận tương tự như vậy có rất nhiều, khen Hề Gia Vận đẹp trai, khen kỹ thuật diễn của cậu tốt, dù như thế nào, cũng là khẳng định năng lực của cậu.

Hề Gia Vận lướt xem một lúc lâu, nghiêm túc xem đánh giá về cậu của mọi người, xong mới đặt điện thoại xuống.

Cảm giác được người khác công nhận, thực sự rất tuyệt vời, bởi vì nỗ lực của cậu đã được đền đáp lại.

Hề Gia Vận vui vẻ mỉm cười.

*

Chuyện Hề Gia Vận tham gia “Cuộc sống muôn màu”, thực ra mang chút tính chất cứu nguy, bởi vậy lúc Triệu Tình bàn bạc với tổ tiết mục, Hề Gia Vận bèn hỏi chuyện của nhóc Kỳ Lân, ê kíp chương trình bèn dứt khoát nói ——


Nuôi thú cưng à? Vậy dẫn luôn nó đến đây đi.

Hai bên ký hợp đồng quay chương trình ba ngày, thời gian không lâu, Hề Gia Vận cũng không mang theo nhiều đồ đạc, đúng giờ dẫn theo nhóc Kỳ Lân đến báo danh.

Đạo diễn vừa nhìn thấy Hề Gia Vận thì lập tức tới bắt tay chào hỏi với cậu, “Xin chào, tôi là đạo diễn của Cuộc sống muôn màu, tôi họ Lý.”

Hề Gia Vận lễ phép chào hỏi, “Chào đạo diễn Lý.”

Đạo diễn Lý gật gật đầu, thoạt nhìn là một đạo diễn rất đạo mạo, nhưng một giây sau, Hề Gia Vận đột nhiên nghe thấy một giọng nói ——

“Hu hu hu hu hu hu hu, chương trình của chúng ta được cứu rồi.”

Hề Gia Vận: “?”

Hình như là giọng của đạo diện Lý, Hề Gia Vận nghi hoặc nhìn sang, “Đạo diễn Lý, anh vừa mới nói gì à?”

Đạo diễn Lý không hiểu gì, “Hả? Không, tôi có nói gì đâu?”

Hề Gia Vận do dự gật đầu, đạo diễn Lý lại cúi xuống nhìn nhóc Kỳ Lân: “Đây là thú cưng của cậu à? Nó là…”

Đạo diễn Lý nhìn nhóc Kỳ Lân, đột nhiên không dám xác định, nghĩ nghĩ: “Đây là Samoyed à? Không đúng, sao nó lại màu đen? Có Samoyed màu đen à?”

Hề Gia Vận đã sớm nghĩ ra lý do. “Nó là Samoyed lai.”

Đạo diễn Lý hơi giật mình, đột nhiên bừng tỉnh nói: “À, thì ra là như vậy, tôi còn đang định hỏi cậu xem nó là giống gì đây.”

Là định hỏi, chứ còn chưa kịp hỏi, nhưng đạo diễn Lý cũng không bất ngờ lắm, anh ta chỉ nghĩ là do mình nhìn chằm chằm nhóc Kỳ Lân lâu quá nên bị Hề Gia Vận phát hiện, thay vào đó, Hề Gia Vận lại đột nhiên nhớ tới cái gì đó.

Ngừng lại một chút, đạo diễn Lý lại hỏi Hề Gia Vận: “Cậu đã biết gì về chương trình của bọn tôi rồi? Còn cả mấy khách mời cùng tham gia khác nữa.”

Hề Gia Vận thành thật đáp: “Trước khi tới tôi có xem qua mấy bản cắt ghép biên tập, khách mời thì tôi biết có chị Văn Văn.”

Trọng điểm mà đạo diễn Lý hỏi thực ra chính là vế sau, anh ta vừa nghe là đã biết.

Lý đạo nghĩ: “Chả trách cậu ấy đồng ý nhanh như vậy, hóa ra là không biết ân oán giữa mấy người Tôn Văn Văn.”

Hề Gia Vận: “? ? ?”

Ân oán? Ân oán gì?

Không đúng.

Cậu có thể chắc chắn vừa rồi đạo diễn Lý không hề lên tiếng, nhưng giọng nói kia rõ ràng là giọng của anh ta mà.

Hề Gia Vận rơi vào trầm mặc.

Đạo diễn Lý nói một cách đơn giản: “Quy trình của chương trình thì không có thay đổi gì lớn lắm, cũng không có kịch bản sẵn, chỉ cần hoàn thành các nhiệm vụ được giao là được, cái này không có vấn đề gì phải nói sâu, nhưng mà về các khách mời khác ——”

Đạo diễn Lý hắng giọng một cái, uyển chuyển nhắc nhở cậu: “Lần này khách mời tham dự có chút vấn đề riêng với nhau, cho nên bầu không khí ở giữa hơi cứng nhắc, chúng tôi mời cậu đến là hi vọng cậu có thể điều tiết bầu không khí một chút, đừng để mấy cô ấy nói chuyện cứng nhắc như thế.”

Hề Gia Vận: “…”

Cậu nhớ tới âm thanh vừa rồi mình nghe thấy, bèn hỏi thử: “Là do quan hệ của mấy người chị Văn Văn không được tốt ạ?”

Đạo diễn Lý cười gượng: “Có một chút.”

Hề Gia Vận chần chờ nói: “Tôi sẽ cố gắng xem sao?”

Tính cách Hề Gia Vận rất tốt, lại không hay cáu giận, cho nên trước đây khi tham gia “Pick Me” cậu cũng thường xuyên đảm nhận vai trò này, nhưng trước kia cậu với các đội viên đều đã quen thuộc, còn ở “Cuộc sống muôn màu” cậu chỉ quen mỗi mình Tôn Văn Văn, cho nên không dám đảm bảo chắc chắn với đạo diễn Lý.

Đang nghĩ, hề Gia Vận lại nghe thấy một giọng nói: “Không cần cố quá đâu, cậu chỉ cần biểu diễn lại một chút cái —— Cái ánh mắt lúc muốn xem pháo hoa là được rồi.”

Hề Gia Vận: “? ? ?”

Cậu nhìn đạo diễn Lý, muốn nói lại thôi.

Đạo diễn Lý quay đầu hỏi cậu: “Làm sao vậy? Còn có chỗ nào chưa hiểu à?”

Hề Gia Vận lắc đầu một cái.


Qua lại mấy lượt như vậy, Hề Gia Vận đã thích ứng được rồi.

Giọng nói cậu nghe thấy, nếu không có bất ngờ gì thì chắc là tiếng lòng… Của đạo diễn Lý?

Cái này nếu mà là trước đây, chắc Hề Gia Vận phải ngốc một lúc lâu nữa, nhưng giờ ngay cả sự tồn tại thần kỳ của mấy đứa Kỳ Lân cậu đều có thể tiếp nhận, thì có bất ngờ gì xảy ra Hề Gia Vận vẫn có thể giữ được bình tĩnh.

Nhưng mà ——

Hề Gia Vận nhớ đến tôi hôm qua, trước khi cậu đi, nhóc Nhai Tí có nhắc cậu lay nó một tí.

Hình như lúc đó cậu lắc ra… Lông của Đề Thính nhỉ?

Nói hình như là có thể nghe được tiếng lòng của người khác?

Hề Gia Vận hiểu rõ rồi.

Đạo diễn Lý nhìn đồng hồ, “Cậu đi chuẩn bị trước đi, còn nửa tiếng nữa là chúng ta sẽ bắt đầu quay.”

Hề Gia Vận: “Vâng.”

Cậu cũng phải tiêu hóa sự việc một tí đã.

*

Nửa tiếng sau, ê kíp chương trình bắt đầu phát sóng.

Có khán giả nhớ đến thông báo của chương trình tối qua, không nhịn được comment hỏi dò:

[ Sắp sáu giờ rồi, nghe nói lát nữa sẽ có khách mời bí ẩn tới, là ai vậy?]

[ Cái gì? Hà Hoài chuồn rồi làm gì còn ai muốn tới nữa?]

[ Có mà, tối qua chương trình có đăng Weibo nói đấy, nhưng mà không nói rõ là ai.]

[ Cuối cùng cũng có người đến trợ giúp Tiêu Nhiên rồi, nhìn cậu ấy luồn lách sinh tồn trong bom rơi đạn lạc, thực sự là vừa đáng thương vừa bất lực, làm tui cười muốn bể bụng.]

[ Chưa chắc đã là trợ giúp cho cậu ấy đâu, nhỡ mà lần này chương trình lại mời đến người nào có quan hệ, vậy chẳng phải là tiếp thêm lửa cho trận chiến à, há há há há há.]

[ Tiêu Nhiên sợ hãi: Im ngay, im ngay, tiếp cái con mẹ ông ấy.]

Trong màn bình luận đoán già đoán non, Hề Gia Vận gõ cửa.

Mấy vị khách mời cũ được tổ tiết mục sắp xếp, đã chuẩn bị sẵn sàng chào đón thành viên mới, vì thế tiếng gõ cửa vừa vang lên, Tôn Văn Văn lập tức nói với ống kính: “Khách mời tới rồi!”

Cô nói xong bèn đi ra mở cửa.

Bên ngoài có một cậu thanh niên đang đứng, tay trái kéo vali hành lý.

Ánh nắng lúc hoàng hôn vô cùng dịu nhẹ, khiến gương mặt cậu thanh niên cũng tràn đầy vẻ dịu dàng . Da cậu rất trắng, dáng người vừa cao vừa gầy, lúc cười rộ lên mặt mày cong cong, khiến người ta nhìn vào có cảm giác rất thoải mái.

Hề Gia Vận chào, “Chị Văn Văn.”

Tôn Văn Văn cũng cười với cậu, “Gia Gia, cậu tới rồi.”

Nói xong, Tôn Văn Văn quay đầu lại nhìn về phía camera, “Mọi người có đoàn được khách mời lần này là ai không? Là Gia Gia —— Hề Gia Vận, diễn viên đóng vai Tạ Yếm!”

Phần bình luận không hiện nhanh như mọi khi, khán giả đều đang bận sửng sốt.

Nháy mắt khi ống kính kia đến chỗ Hề Gia Vận, các cô đều không hẹn mà cùng nghĩ ——

Má ôi, đây là ai thế, nhìn thật là quen mắt, cũng thật là đẹp trai! ! !

Qua vài giây, khán giả mới lục tục đánh bình luận.


[ Hóa ra là Tạ Yếm! ! ! ! !]

[ A a a a a, người thật nhìn quá là đẹp luôn! Lúc diễn Tạ Yếm thì là kiểu mỹ nhân lạnh lùng, thường ngày thì là kiểu hotboy nhẹ nhàng tươi trẻ! ! !]

[ Khuôn mặt này, tôi chịu được, tôi thực sự chịu được! ! ! !]

Trước khi bước vào nhà, Hề Gia Vận quay lại nhìn nhóc Kỳ Lân đang nằm nhoài bên người đạo diễn Lý xem màn hình giám sát một cái. Đây là do hai người đã bàn bạc trước, lúc Hề Gia Vận quay chương trình, nhóc Kỳ Lân sẽ chơi một mình, chờ buổi tối quay xong, Hề Gia Vận sẽ dẫn nó vào nhà sau.

Cậu thực ra cũng có hỏi nhóc con này có muốn ở nhà không, nhưng nó muốn đi với Hề Gia Vận hơn, cho nên cậu mới dẫn nó tới đây.

Đóng cửa lại xong, Tôn Văn Văn giới thiệu mấy khách mời còn lại cho Hề Gia Vận: “Gia Gia, để chị giới thiệu cho cậu một chút. Đây là Viên Thanh, đây là Đào Tùng, còn cậu ấy là Tiêu Nhiên.”

Tiêu Nhiên chính là người nhiệt tình nhất, Tôn Văn Văn vừa giới thiệu xong, cậu ta đã chạy tới khoác vai Hề Gia Vận, “Xin chào.”

Hề Gia Vận đang định nói gì đó thì đột nhiên nghe thấy một giọng nói: “Quá tốt rồi, lại thêm một người anh em cùng chung cảnh ngộ, các chị ấy có xỉa xói nhau mình cũng không còn lại chịu đựng một mình nữa, mình nhất định phải nghĩ cách giữ chân người anh em này ở lại đây, vậy thì mới có cơ hội chuồn đi được.”

Hề Gia Vận: “?”

Hề Gia Vận: “… Xin chào.”

Cậu nhìn Tiêu Nhiên, đối phương lập tức nhe răng, nở một nụ cười tỏa nắng, vô cùng vô hại, không hề biết Hề Gia Vận đã nhìn thấu ý tưởng thực sự trong lòng mình.

Viên Thanh cùng Đào Tùng cũng thận trọng chào hỏi với Hề Gia Vận.

Hề Gia Vận lễ phép mỉm cười với hai cô.

Nhưng chỉ một giây sau ——

Viên Thanh: “A a a a a a a a a, cậu ấy ở ngoài so với trong tivi nhìn càng đẹp trai hơn! Khác hẳn hai người Tôn Văn Văn và Đào Tùng chuyên dùng photoshop kia, cậu ấy không dùng một tí filter nào luôn! !”

Đào Tùng: “Da cậu ấy trông thiệt là đẹp, lúc cười lên trông cũng thật là dịu dàng, sao lúc trước mình không đoạt bộ phim này của Tôn Văn Văn chứ? Như vậy người hợp tác với cậu ấy đã là mình rồi.”

Hề Gia Vận: “…”

Bây giờ cậu thực sự cảm thấy chương trình giải trí này rất không bình thường.

Nhưng mà có không bình thường hơn nữa thì cũng phải quay cho xong.

Hôm nay có khách mời mới tham gia, cho nên hoạt động buổi tối cũng xoay xung quanh Hề Gia Vận mà triển khai, bọn họ làm quen với nhau xong, ê kíp chương trình bắt đầu công bố hoạt động ——

Dán nhãn tương ứng cho từng người.

Người thông báo hoạt động chính là nhân viên chương trình đóng vai quản gia, đối phương cười híp mắt nói với Hề Gia Vận: “Sau khi tiếp xúc với mọi người, chắc cậu đã có hiểu biết nhất định với khách mời khác rồi đúng không, nên hiện giờ chúng tôi sẽ tiến hành một bài kiểm tra nhỏ với cậu.”

Hề Gia Vận phối hợp hỏi: “Kiểm tra cái gì?”

Quản gia lấy ra bốn chiếc thẻ, “Ê kíp chương trình đã tập hợp hastag tìm kiếm trong ba tháng gần nhất có liên quan đến bốn vị khách mời là Tôn Văn Văn, Đào Tùng, Viên Thanh và Tiêu Nhiên, trên thẻ là từ khóa tìm kiếm liên quan đến từng người —— Do chương trình bốc thăm ngẫu nhiên chọn ra, giờ cậu chỉ cần đưa từ khóa liên quan tương ứng cho từng người, kiểm tra mức độ hiểu biết của cậu với đối phương.”

Nghe thì có vẻ không khó lắm, Hề Gia Vận bèn nói: “Được.”

Quản gia giao thẻ card cho Hề Gia Vận.

Cậu giở tấm thẻ đầu tiên ra, bên trên ghi là máy nói.

Con gái chắc chắn sẽ không bị hình dung như vậy, cái từ khóa này tính ám chỉ quá rõ ràng, huống hồ Hề Gia Vận còn nghe thấy Tiêu Nhiên đang nói: “Ê kíp chương trình cố ý đúng không? Fan mình ngày nào cũng nói mình là chàng trai tươi sáng rạng ngời các kiểu sao họ không chọn, cứ nhất định phải chọn cái máy nói này? Rõ ràng lúc lên chương trình mình đã rất kiềm chế rồi mà!”

À, chính xác ra không phải Tiêu Nhiên đang nói, mà cậu ta đang nghĩ như vậy.

Hề Gia Vận: “…”

Đề bài cho điểm.

Hề Gia Vận giao tấm card này cho Tiêu Nhiên.

Tiêu Nhiên rầu rĩ nói: “Anh, em không đủ yên tĩnh à? Tại sao anh không do dự chút nào đã đưa cái nhãn dán này cho em rồi?”

Hề Gia Vận suy nghĩ một chút, “Trong lòng cậu rất ồn ào.”

Tiêu Nhiên: “? ? ?”

Hề Gia Vận tiếp tục lật thẻ, tấm thứ hai ghi là phong tình vạn chủng*.

*gợi cảm, quyến rũ, hấp dẫn. Đang nói về nhân vật tiểu thuyết nên mình để hán việt đó.

Tiêu Nhiên – máy nói là câu hỏi cho điểm, cái này lại còn đơn giản hơn, phong tình vạn chủng chính là Hướng Tiểu Viên, đáp án quá rõ ràng, Hề Gia Vận đưa tấm thẻ này cho Tôn Văn Văn.

Cậu cứ tưởng là cả bốn nhãn dán này đều không làm khó người chơi, không ngờ đến tấm thứ ba lập tức có vấn đề.

——Sa mạc văn hóa.


Sa mạc văn hóa ý ngay mặt chữ, thông thường chính là để hình dung người không có kiến thức cơ sở, Hề Gia Vận nhìn cái nhãn dán này lập tức ngây ra một chút, ở đây chỉ còn lại mỗi hai người là Viên Thanh và Đào Tùng, Viên Thanh vừa nhìn thấy cái nhãn dán này đã nhướng mày mỉm cười, không có ý tốt liếc về phía Đào Tùng, Đào Tùng cũng cau mày, sắc mặt lập tức trở nên đen xì.

Đây là hastag trên Weibo do ai đề xuất, không cần nói cũng biết.

Khu bình luận cũng lập tức sôi sục.

[ Bắt đầu rồi à, bắt đầu rồi à? ? ?]

[ Sa mạc văn hóa… Đào Tùng còn chưa học xong cấp hai, lần trước quay chương trình còn đọc sai từ, bị trêu chọc còn bỏ quay ngay tại chỗ kìa, ê kíp chương trình lần này thành thật dữ vậy, nói lựa chọn hastag ngẫu nhiên là thực sự không can thiệp một tí nào à?]

[ Gia Gia làm sao bây giờ? Đưa cái này cho Đào Tùng là kiểu gì cũng bị cào mặt cho xem…]

[ Câu ấy không những bị Đào Tùng cào mà còn có thể bị fan Đào Tùng cào nữa kìa, sức chiến đấu của fan Đào Tùng, thực sự là…]

Hề Gia Vận bây giờ đúng thật là hơi thấy khó xử.

Nhờ công của nhóc Nhai Tí, cậu nghe được tiếng lòng của Đào Tùng: “Đừng đưa nó cho tôi, không được đưa nó cho tôi. Khó lắm mới đè được cái từ khóa đáng ghét này xuống, tôi không muốn nhìn thấy nó nữa. Hơn nữa, có phải tôi không muốn đi học đâu? Tôi đi học thì ai giúp tôi kiếm tiền nuôi gia đình?”

Đào Tùng vừa vội vừa tức, thậm chí còn có chút oan ức, nhưng ở bên ngoài sắc mặt cô vẫn tối sầm lại, mặt mũi lạnh tanh.

“Cái nhãn này…” Hề Gia Vận do dự một chút, cầm nó lên.

Quan hệ của Tôn Văn Văn và Hề Gia Vận không tệ cho nên cô hơi lo lắng nhìn cậu, Đào Tùng thì cứng đờ người nhìn chằm chằm cái thẻ kia, sắc mặt cực kỳ lúng túng.

Chỉ cần Hề Gia Vận đưa cái thẻ chết tiệt này cho cô, cô sẽ, cô sẽ ——

Ai ngờ Hề Gia Vận lại nói: “Cái nhãn này là nói tôi đúng không?”

Đào Tùng ngây ra, “Hả?”

Hề Gia Vận mỉm cười với cô, nét mặt rất ôn hòa, còn mang theo một chút ý tứ động viên bên trong, “Tôi nghĩ cái hastag này là nói tôi, hoặc là do em họ tôi mỗi ngày đều kiên trì tag tôi trên Weibo.”

Tôn Văn Văn phản ứng rất nhanh, cô phối hợp hỏi: “Sao lại vậy?”

Hề Gia Vận đáp: “Trước em đến nhà em họ chơi, thằng nhỏ chạy tới hỏi em rãnh biển sâu nhất trên thế giới tên là gì, em bèn lừa thằng nhỏ là rãnh biển Sahara, thế là nó viết như vậy vào bài tập thật, buổi tối nó tìm em ăn vạ, nói là làm bài sai, bị mẹ đánh đòn.”

Dừng một chút, Hề Gia Vận lại nói: “Em nghĩ một hồi, bèn nói với thằng nhỏ là ban ngày em nhớ nhầm, rãnh biển sâu nhất không phải là rãnh Sahara, Sahara chỉ là rãnh biển sâu thứ hai thôi, rãnh biển sâu nhất tên là Everest mới đúng, em họ em nói nó biết rồi. Hôm sau thì cô em nhắn tin hỏi, em biết thầy giáo địa lý nào tốt tốt, có thể giới thiệu cho cô không, nói em họ học địa lý quá kém, em bèn tìm hộ em họ mình một gia sư dạy địa lý, còn mua cho nó một bộ sách ôn tập đại học nữa.”

Tiêu Nhiên cuối cùng cũng phản ứng lại, cậu ta hỏi: “Vậy em họ anh có đoạn tuyệt quan hệ với anh không?”

Hề Gia Vận cười híp mắt nói: “Không có, sau đó tôi đồng ý mua skin trong game cho nó. Không có gì là skin không giải quyết được, nếu còn vấn đề thì lại đưa thêm một cái là được.”

Tiêu Nhiên nghe xong phá lên cười: “Ha ha ha ha ha ha ha ha, là anh, sa mạc văn hóa chính là anh đó!”

Hề Gia Vận nghĩ một chút, sửa lại lời của cậu ta: “Không, phải là rãnh biển Everest văn hóa mới đúng.”

Lần này không chỉ có Tiêu Nhiên cười, mà ngay cả Tôn Văn Văn, Viên Thanh đều bật cười, thậm chí ngay cả Đào Tùng cũng nhịn không được mím môi cười một cái, cô nhìn về phía Hề Gia Vận, cảm kích trong lòng không cần nói cũng biết.

Ngoài ra, dưới khu bình luận cũng là một tràng tiếng cười.

[Ha ha ha ha ha ha ha ha, má nó chứ, rãnh biển Everest văn hóa. Thôi, nể tình mặt mũi cậu sáng sủa đẹp trai, tui giúp cậu đè lại ván quan tài của thầy địa lý nhé.]

[ Không được rồi, ha ha ha ha ha ha ha, cậu ấy tấu hề quá!]

[ Cũng trâu bò đấy*, loáng cái hóa giải được tình huống lúng túng, vừa nãy tôi cảm thấy Đào Tùng muốn lật bàn lắm rồi ấy.]

*Chỗ này gốc là có điểm 6  /liù/, có bạn nhắc nó đồng âm với từ  牛 /Niú/ nghĩa là lời hại, trâu bò ấy, nên tôi sửa lại nhé.

[ Thím không cô đơn đâu. Nói đúng ra, cái cậu Hề Gia Vận này không những đẹp trai, EQ cao, lại còn hài hước nữa, tôi có dấu hiệu nhảy fan rồi!]

[ Lầu trên chờ tui với, tôi cũng muốn nhảy fan! ! !]

Hề Gia Vận không thấy được khu bình luận, nhưng thấy Tôn Văn Văn và mấy người khác đều đang cười, thì không khỏi thở phào nhẹ nhõm.

Nhưng một giây sau, Hề Gia Vận mới phát hiện mình thả lỏng hơi sớm.

Tổ tiết mục không yêu cầu thu lại điện thoại di động, khách mời vẫn có thể dùng điện thoại bình thường, cho nên lúc này, điện thoại của cậu đột nhiên rung lên mấy cái, có thông báo nhắc nhở mới.

[ Bé Phượng Hoàng mang theo sữa hộp về rồi!

*Lưu ý: Bé Phượng Hoàng đánh nhau với Thao Thiết, còn cướp sữa hộp của đối phương nữa!]

[ Sự kiện đột xuất: Thao Thiết đến Vườn Trẻ đòi một lời giải thích!]

Hề Gia Vận: “…”

______________________

Tác giả có lời muốn nói: Bé Phượng Hoàng: Gia Gia, con mang về nhiều sữa lắm nè, hôm nay chú nhất định phải khen con đủ ba ngàn chữ mới được!


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.