Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 26. Day 24
09/09/2021
Edit: Nhật Nhật
…
Lúc hề Gia Vận về đến nhà mới thấy mấy cái thông báo:
[Lông vũ của bé Phượng Hoàng đã được kích hoạt.]
[Điểm thiện cảm của bé Phượng Hoàng với bạn -1 (Điểm thiện cảm hiện có: 49)]
[Vườn Trẻ có thêm một bé thần thú nữa tới, mau vào kiểm tra!]
Cậu mở “Vườn Trẻ Thần Thú” ra.
Lần này xuất hiện thần thú mới, nhưng không có thêm giao diện bản đồ đi kèm, chính giữa hồ nước nhỏ, đang “Lục bục lục bục” bốc lên mấy cái bong bóng nước.
Lần này là thần thú gì đây.
Hề Gia Vận tò mò mở thông tin giới thiệu ra.
[ Thần thú: Nhai Tí. Thiên phú: Thù dai. Điểm thiện cảm: 0
*Lưu ý: Bé thần thú này không thích giao tiếp với người khác lắm, nhưng bé có thể giúp bạn báo thù nha.]
Nhai Tí?
Là một bé thú dữ à?
Trong sách có ghi lại, Nhai Tí đầu sói mình rồng, tính cách mạnh mẽ, dũng mãnh thiện chiến. Hề Gia Vận không nhịn được phóng lớn hồ nước lên, muốn nhìn thử xem động vật nhỏ dưới đáy hồ hình dạng như thế náo, nhưng ngoại trừ mấy cái bóng nước liên tục bốc lên, cậu không nhìn thấy cái gì nữa.
Hề Gia Vận thử làm quen với bé con Nhai Tí mới tới, “Xin chào, chú là nhân viên chăm sóc của con.”
Bong bóng nước ùng ục ùng ục bốc lên, bé con bên dưới lại không có động tĩnh gì.
Hề Gia Vận cảm thấy kỳ quái, đúng lúc này Kỳ Lân nhỏ chạy đến bên cạnh, ngửa đầu nhìn cậu, Hề Gia Vận không nhịn được xoa xoa đầu nó, sau đó khẽ khàng hỏi: “Lúc nó vừa đến, đã chui xuống đáy hồ như thế này luôn rồi à?”
Kỳ Lân nhỏ gật gật đầu.
Hề Gia Vận lại hỏi bé con Nhai Tí dưới đáy hồ, “Con không muốn tới đây sao?”
Không có phản ứng.
Hề Gia Vận nhớ đến đoạn giới thiệu của trò chơi, nói là bé con này không thích giao tiếp với người khác, không thể làm gì hơn bèn quyết định kệ nó trước đã, hơn nữa thông báo nhắc nhở vừa rồi của trò chơi, ngoại trừ một cái là báo có thần thú mới tới thì còn có một cái từ nhóc Phượng Hoàng bên kia, không biết nó lại khó chịu ở đâu mà trừ rớt điểm thiện cảm của Hề Gia Vận, cậu tính đi dỗ nó trước đã.
Đang muốn chuyển giao diện màn hình sang rừng ngô đồng, thì nhóc Phượng Hoàng đã vù một cái bay tới.
Lông vũ của nó kéo ở phía sau, phất qua mặt hồ, sau đó cúi đầu tha cái gì đó từ dưới nước lên, vẻ mặt ghét bỏ quăng lên trên bờ, sau đó mới vênh vang đắc ý đậu xuống.
Mà cái đứa bị nó quăng lên kia, đích thị là nhóc thần thú mới tới.
Hề Gia Vận cúi đầu nhìn thử, thú dữ được miêu tả là hiếu chiến khát máu trong truyền thuyết, lúc này đang ướt nhẹp, đuôi rồng quấn quanh người, co thành một cục tròn tròn, minh họa sinh động cho mấy chữ “Tui tự kỷ”.
Hề Gia Vận: “…”
Cậu không nhịn được chọc nó một cái, “Chào con.”
Nhai Tí nhỏ xíu kia không nhúc nhích, giống như hoàn toàn không có chút cảm giác nào.
Hề Gia Vận có chút lo lắng cho đứa nhỏ, cậu không biết là nhóc Phượng Hoàng bên kia đang âm thầm tính giờ cho mình.
Tròn năm giây!
Nhân viên chăm sóc chỉ lo trò chuyện với cái đứa xấu xí kia, tận năm giây rồi cũng không thèm để ý đến nó.
Nhóc Phượng Hoàng tức rồi nha, nó tung cước đạp Nhai Tí nhỏ xíu kia một cái, lửa giận phừng phừng trừng Hề Gia Vận.
Nhóc Nhai Tí từ đầu đến giờ đều không có tí phản ứng nào rốt cuộc từ từ, từ từ có động tác, nó mờ mịt ngẩng đầu lên, thấy nhóc Phượng Hoàng đang tức xì khói, một giây sau, lại lập tức co quắp thành một cục, lần thứ hai tiến vào trạng thái giả chết.
Hề Gia Vận: “… Con đừng giẫm lên bạn như thế.”
Nhóc Phượng Hoàng còn lâu mới chịu nghe, nó hậm hực giẫm thêm mấy cái nữa.
Hề Gia Vận nghĩ một chút, cậu đoán bé con Phượng Hoàng này khó chịu như vậy là vì nó giúp cậu tha nhóc Nhai Tí lên mà cậu lại không thèm khen nó lấy một câu, cho nên Hề Gia Vận cố gắng bù đắp lại: “Con thật là giỏi.”
Nhóc Phượng Hoàng vẫn tức giận, trừng mắt nhìn Hề Gia Vận y như cũ.
Hề Gia Vận: “?”
Không phải muốn được khen à?
Thấy vẻ mặt cậu mông lung không hiểu gì, nhóc Phượng Hoàng thực sự cảm thấy nhân viên chăm sóc nhà mình đúng là ngốc hết thuốc chữa, đành phải hạ giá xoay người một vòng, biểu diễn lông vũ xinh đẹp của nó cho Hề Gia Vận nhìn.
——So với cái con chu lộ gì kia thì đẹp hơn nhiều nhá!
Hề Gia Vận thực ra vẫn không hiểu ý của nhóc con này lắm, nhưng mà tiếp xúc lâu như vậy, cậu đã nắm vững được chân lý khi ở chung với mấy thành phần kiêu ngạo rồi, vậy nên cậu bèn vươn tay xoa xoa đầy Phượng Hoàng nhỏ.
Nhóc con này quả nhiên là yên tĩnh lại.
Nhưng cũng chỉ ngắn ngủi có mấy giây mà thôi.
Hề Gia Vận vừa duỗi tay tới, nhóc Phượng Hoàng đã đánh hơi được mùi chim lạ, cũng khiến nó nhớ lại, lúc ban ngày, Hề Gia Vận chính là dùng cái tay này sờ mấy con chim khác.
Nó nhìn thấy hết đấy! ! !
Nhóc Phượng Hoàng càng nghĩ càng thấy tức, nó không cho phép trên người nhân viên chăm sóc có mùi của chim khác! ! !
Chả mấy khi nhóc Phượng Hoàng này chủ động thân thiết với Hề Gia Vận được một lần, nó nhấc cánh lên, hơi khép hờ, sau đó nghiêng đầu cọ rồi lại cọ, cùng lúc đó trò chơi gửi thông báo mới đến cho Hề Gia Vận.
[ Chúc phúc của bé Kỳ Lân đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Phượng Hoàng.]
Bé con Kỳ Lân thấy Phượng Hoàng cọ rớt mất chúc phúc của nó, cũng không vui, chúc phúc của chúng nó không thể cùng lúc có hiệu lực, cho nên nó cũng sáp lại cọ Hề Gia Vận.
[ Chúc phúc của bé Phượng Hoàng đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Kỳ Lân.]
Cứ như vậy, hai đứa nhóc Phượng Hoàng và Kỳ Lân này tranh nhau cọ cọ Hề Gia Vận, thông báo của trò chơi cũng cái sau tiếp cái trước.
[ Chúc phúc của bé Kỳ Lân đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Phượng Hoàng.]
[ Chúc phúc của bé Phượng Hoàng đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Kỳ Lân.]
[ Chúc phúc của bé Kỳ Lân đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Phượng Hoàng.]
[ Chúc phúc của bé Phượng Hoàng đã hết hiệu lực, bạn nhận được chúc phúc của bé Kỳ Lân.]
…
Hề Gia Vận: “…”
Cậu cảm thấy mình nên logout ngay để bảo toàn mạng nhỏ, Hề Gia Vận nhấc nhóc Nhai Tí lên, tính thả nó lại trong hồ, kết cả nhóc con này đột nhiên ngẩng đầu, ngoài ý muốn cọ một cái lên Hề Gia Vận.
Hệ thống lại gửi một cái thông báo mới đến.
[Bạn nhận được chúc phúc của bé Nhai Tí.]
Hề Gia Vận: “…”
Bé con Nhai Tí: “…”
Trốn tránh là đáng xấu hổ, nhưng mà rất có ích trong lúc này, vì thế Hề Gia Vận nhanh tay nhanh mắt tắt luôn trò chơi đi.
Về phần nhóc con Nhai Tí, nó tuyệt vọng liếc hai con thần thú khác ở trên bờ —— Nhóc Phượng Hoàng nổi trận lôi đình, nhóc Kỳ Lân thì tức giận vỗ chân bùm bụp lên mặt hồ. Nghĩ vài giây, nhóc Nhai Tí quyết định nhắm mắt lại thả lỏng, một lần nữa tiến vào trạng thái tự kỷ.
A, nó đang phân hủy rồi nhé.
*
Out game xong, Hề Gia Vận định đi nghiên cứu kịch bản thì phát hiện mình được Phó Giai kéo vào một nhóm chat.
Thành viên trong nhóm đều đã thay đổi ghi chú của bản thân, có Phó Giai, đạo diễn Cát, Tần Thanh, Mạnh Sanh, Bạch Thanh Trì và cả cậu nữa.
Ý của đạo diễn Cát là, “Khổng tước” chuẩn bị bấm máy rồi, bọn họ là mấy diễn viên chủ chốt, cần giao lưu tình cảm nhiều hơn chút, tăng độ ăn ý với nhau, vì thế hẹn ngày mai mọi người cùng ăn một bữa cơm.
Cái này được Mạnh Sanh tích cực hưởng ứng.
——Nhân vật của cô cần phải giữ dáng, trước khi chính chức bấm máy còn có thể xõa nốt lần cuối, đương nhiên là đồng ý cả hai tay hai chân.
Mạnh Sanh một hơi giới thiệu mấy nhà hàng liền.
[ Tới nhà hàng Peninsula được không? Hải sản nhà này ăn là ngon nhất.]
[Không thì đi Ngũ Vị Trai cũng được, cả Lưu Hương Viên nữa, nhắc đến là lại thấy thèm.]
Nhà hàng mà cô giới thiệu đều là những nhà hàng tư nhân nổi tiếng, đảm bảo được sự riêng tư, đạo diễn Cát thì đi đâu cũng được, nhưng vẫn muốn hỏi lại ý kiến của những người khác nữa, trái lại Phó Giai vẫn nhớ mãi không quên với tay nghề nấu ăn của Hề Gia Vận .