Bạn đang đọc Mây Nuôi Tể Sau Ta Càng Đỏ – Sau Khi Nuôi Con Trai Tôi Thế Mà Lại Hot – Chương 2. Day 1
24/07/2021
Edit: Nhật Nhật
Buồn buồn đăng truyện lên chơi :)))))))))
…
“Tiểu Gia, thật sự rất xin lỗi.”
“Không sao ạ.”
Đạo diễn Tống đích thân tiễn Hề Gia Vận ra đến ngoài cửa khách sạn, “Nhà đầu tư chỉ đích danh nói muốn nhân vật này, dù sao cũng là khoản đầu tư hơn triệu, chúng ta vẫn phải nể mặt đối phương một chút.”
Hề Gia Vận “Vâng” một tiếng, “Cháu biết ạ.”
Đây là đoàn làm phim “Phù Dung*”.
*Gốc ở đây là Mặt Phù Dung ý chỉ người có khuôn mặt đẹp, mà để tên phim vậy thì kỳ quá nên tôi bỏ chữ Mặt đi.
“Phù Dung” là một bộ phim rất nổi tiếng, kịch bản được chuyển thể từ tiểu thuyết cùng tên, nhân vật của Hề Gia Vận là một vai nhỏ không có nhiều đất diễn, kết quả là cậu vào đoàn làm phim rồi mà nhân vật này lại bị nhà đầu tư ngắm trúng, chỉ đành thu dọn hành lý rời đi.
Việc này chung quy lại cũng là lỗi do phía đoàn phim, đạo diễn Tống cam đoan với Hề Gia Vận: “Lần sau có cơ hội, nhất định sẽ ưu tiên cậu trước.”
Hề Gia Vận đang buồn ngủ, suy nghĩ đã trở nên mơ mơ màng màng, thuận miệng đáp một tiếng, “Vâng.”
Đạo diễn Tống cùng cậu ra tới cửa, ông thở dài nói: “Tôi tiễn cậu đến đây thôi, cậu cũng về sớm một chút, đi nghỉ ngơi đi.”
Hề Gia Vận tạm biệt đối phương, lấy điện thoại di động ra nhìn giờ một cái.
[02:32]
Giờ này mà còn bị đuổi từ trong khách sạn của đoàn làm phim ra, thực sự cũng quá thảm.
Phương tiện giao thông công cộng như tàu điện ngầm, xe buýt đều đã ngừng hoạt động, taxi cũng không gọi được, Hề Gia Vận nghĩ một chút, chỉ đành mở phần mềm chat ra, bấm vào hình đại diện của trợ lý Thôi Xán Xán.
Trên màn hình vẫn là cuộc nói chuyện của hai người họ cách đây mấy giờ.
[Gia Gia, cậu vào đoàn làm phim rồi! Vào đoàn rồi!!!]
[Vào đoàn làm phim nghĩa là sẽ được lên màn ảnh, làm tròn số chính là chúng ta sắp hot rồi!!]
[Chúng ta sẽ trở thành niềm hi vọng của TTL!!!]
TTL là công ty giải trí Hề Gia Vận ký hợp đồng. Cậu lúc đó không trả lời Thôi Xán Xán chính là vì có linh cảm mọi chuyện sẽ không thuận lợi như thế.
Đúng như dự đoán.
Hề Gia Vận gọi một cuộc cho Thôi Xán Xán.
Thôi Xán Xán rõ ràng là đã đi ngủ, Hề Gia Vận gọi mấy cuộc liền mới thấy cô nghe máy, giọng cũng mơ màng ngái ngủ. “Gia Gia? Trễ thế này rồi, có chuyện gì vậy?”
Hề Gia Vận: “Em bị đoàn làm phim đuổi đi rồi, chị tới đón em về được không?”
Thôi Xán Xán: “Hả?”
Mơ hồ một lúc cô mới trả lời, sau đó kinh hãi ngồi bật dậy trên giường: “Đuổi đi á? Sao lại thế, có chuyện gì à?”
Hề Gia Vận thành thực trả lời: “Có một nhà đầu tư muốn nhét người vào, họ ngắm trúng nhân vật này của em.”
Thôi Xán Xán yên lặng một lúc lâu, sau đó điên cuồng vò đầu bứt tóc, sầu não nói: “Không phải người ta nói mọi chuyện đều tuân theo định luật bảo toàn năng lượng à? Gia Gia, cậu như này đã bao nhiêu năm rồi, cũng nên đến lúc trở mình rồi chứ.”
Hề Gia Vận, Hề Gia Vận, cậu chỉ được cái tên chứ vận may lại không tốt một chút nào.
Ra mắt bốn năm, thì tròn ba năm cậu làm thực tập sinh.
Năm đầu tiên, tình thế của Hề Gia Vận rất tốt, thiếu chút nữa đã được debut, kết quả ở vòng chung kết tai nghe của cậu gặp trục trặc, mất đi cơ hội. Năm thứ hai thì đúng lúc thầy huấn luyện chấm dứt hợp đồng với TTL, hai bên ầm ĩ không vui, cậu ở giữa bị lấy ra trút giận, ngay vòng đầu tiên đã bị loại. Năm thứ ba lúc cả nhóm cùng nhau quay chụp, Hề Gia Vận tập nhảy bị ngã gãy xương phải tĩnh dưỡng đủ một trăm ngày, cuộc thi cứ thế trôi qua mất.
Trước kia Hề Gia Vận còn có chút tiếng tăm, nhưng mấy năm trôi qua cũng đã hao hụt hết cả, công ty TTL quyết định không để cậu tham gia các chương trình thi tài năng nữa mà đưa xuống vài kịch bản để cậu đi đóng phim, nhưng người đã xui xẻo thì có uống nước lọc cũng sẽ bị giắt răng, không cần biết là kiểu nhân vật gì, chỉ cần là của Hề Gia Vận, thì cuối cùng đều bị cướp mất, không có lấy một ngoại lệ.
Bộ phim “Phù Dung” lần này cũng vậy.
Hề Gia Vận buồn ngủ lắm rồi, không còn hơi sức đâu mà nói chuyện nữa.
Thôi Xán Xán cũng đã chai sạn với mấy chuyện như thế này, không buồn bã lắm: “Cậu chờ chị một lát, chị tới ngay đây.”
Nói xong cô dập máy.
Trời đêm tháng tám vẫn còn oi bức, ngay cả gió cũng mang theo hơi nóng hầm hập. Hề Gia Vận ngồi ghé lên vali, mong muốn có một cái máy điều hòa khiến cậu cả người uể oải. Hề Gia Vận thoát khỏi màn hình trò chuyện với Thôi Xán Xán, sợ mình ngủ gật lại mở game đấu địa chủ trên điện thoại ra chơi.
Nhưng cái sự đen đủi của cậu không chỉ thể hiện trên con đường diễn xuất.
Hệ thống rất nhanh đã ghép người chơi xong, bắt đầu chia bài, Hề Gia Vận nhìn bài của mình, thiếu chút nữa đã không nhịn được ấn thoát game.
Liên tục năm lá bài của cậu không quân nào ăn nhập với quân nào, lá lớn nhất có độc một con “Q”, đã thế lại bị ấn đầu bắt làm địa chủ.
Không tài nào chơi nổi.
Hề Gia Vận chết lặng ném một quân bài ra, phía đối diện “Bụp bụp bụp” mấy cái đã hết bài, cậu hoàn toàn không có cơ hội ra quân, điện thoại rung giật điên cuồng khiến Hề Gia Vận thiếu chút nữa đã không cầm chắc được.
Ván bài này từ lúc bắt đầu đến lúc kết thúc thì dùng đúng có bốn mươi giây ngắn ngủi, số happy beans của cậu bị trừ 30485 viên.
Hề Gia Vận: “…”
Quá đáng quá thể.
Cậu tắt màn hình điện thoại đi, quyết định chợp mắt một lúc trong khi chờ đợi.
Lúc Thôi Xán Xán lái xe tới, đã là nửa tiếng sau.
Cô dừng xe ở ven đường, đang muốn gọi điện thoại cho Hề Gia Vận thì vừa mở cửa sổ đã trông thấy cậu.
Đêm trong thành phố rất tối, chỉ có ánh đèn rực rỡ chiếu sáng. Hề Gia Vận ngồi trên vali, đôi mắt vì buồn ngủ mà khép lại, lông mi rủ xuống khiến gò má cậu như được dát lên một vạt ánh sáng lộng lẫy nhàn nhạt, mang theo loại vẻ đẹp biếng nhác.
Đẹp, thực sự rất đẹp.
Thôi Xán Xán nhìn cậu bốn năm rồi, nhưng lúc này vẫn cảm thấy rung động.
Mãi mới hoàn hồn lại được, thấy Hề Gia Vận đã buồn ngủ díu cả mắt lại rồi, Thôi Xán Xán thực sự không nhẫn tâm đánh thức cậu, nhưng lý trí vẫn chiếm thượng phong, cô gõ lên cửa sổ xe mấy cái: “Gia Gia, lên xe đi.”
Hề Gia Vận ngước mắt lên.
Cậu chậm rãi chớp chớp mắt, nhìn ánh đèn sáng chói đang đập vào mắt mình.
Thôi Xán Xán: “!”
Bị, bị sét oánh trúng rồi!
Nói thật, Thôi Xán Xán từ đầu đến cuối luôn cảm thấy Hề Gia Vận nhất định sẽ nổi.
Không nói đến cái khác, chỉ cần gương mặt này thôi, đã đủ để Hề Gia Vận mặc sức tung hoành rồi.
Đang nghĩ, Hề Gia Vận đã bỏ hành lý ra cốp xe xong xuôi, leo lên xe ngồi.
Cậu lên xe, đang muốn ngủ tiếp thì Thôi Xán Xán lo lắng hỏi: “Sao trông cậu có vẻ buồn ngủ quá vậy, tối qua ngủ không ngon à? Có phải do áp lực quá lớn không?”
Hề Gia Vận: “Tối hôm qua…”
Thanh âm của cậu rất nhỏ, ủ rũ bơ phờ, Thôi Xán Xán lo lắng không thôi, đang muốn nói gì đó an ủi thì lại nghe được nửa câu sau của Hề Gia Vận: “Em chơi game cả đêm.”
Thôi Xán Xán: “…”
Trước khi vào đoàn làm phim chơi còn thức đêm chơi game, trần đời này chỉ có mỗi cậu.
Điện thoại của cô đặt trên giá đỡ rung lên không ngừng, báo có tin nhắn chưa đọc, Thôi Xán Xán nhân lúc dừng lại chờ đèn đỏ thì cầm lên xem.
Có người đăng ký tham gia “Nhóm dự án mua lại TTL”.
Đây là nhóm fan hâm mộ của Hề Gia Vận, trưởng nhóm là Thôi Xán Xán, quản lý là nick phụ của cô.
Ngày trước, đây là một nhóm lớn có gần một nghìn thành viên, kết quả hiện tại không còn bao nhiêu người nữa, nhóm cũng không có động tĩnh gì từ rất lâu rồi, giờ đột nhiên có người xin gia nhập, Thôi Xán Xán tức khắc thấy phấn chấn hẳn lên, vội vã nhắn lên.
[ CCC: Chào mừng thành viên mới!]
[ Sếp đã xem phim chưa: AV SM sản xuất trong nước, Mĩ, Nhật, Hàn đủ cả, cái gì bạn thích mình cũng có, chất lượng hình ảnh siêu nét full HD, không che, giá rẻ vô địch vũ trụ, cần inbox.]
Thôi Xán Xán: “…”
Đáng lẽ cô phải sớm biết, Hề Gia Vận đã flop đến độ ngoài mấy thằng cha bán đồ trên mạng, thì chẳng còn ai xin vào nhóm nữa mới đúng.