Đọc truyện Mau Xuyên: Vai Ác Lại Hắc Hóa – Chương 657: Cục cưng, tất cả đều của cưng
Edit: Trant/ Beta: PDRDBB
Đến khi xúc xắc trong hộp ngừng nảy, nhà cái gõ bàn, nhắc nhở cơ hội đổi ô cược lần cuối của người chơi.
Tầm như anh Ngụy một khi đã chọn thì sẽ không đổi nữa, thế nhưng hiện tại, sau khi nhà cái gõ bàn, anh lại… đặt cửa khác.
Ngụy Xương không đặt lớn hay nhỏ mà cược hết chip tại bộ ba 2 nút!
Thoáng chốc, ai nấy trong sảnh đều trợn tròn mắt. Anh Ngụy đặt bộ ba đồng nhất!
Vốn dĩ với trò tài xỉu, tỷ lệ thắng của người chơi và sòng bạc là 50 – 50. Song trò này còn có một trường hợp đặc biệt, đó là “Lớn nhỏ đều ăn” khi tất cả xúc xắc lật cùng một mặt, gọi là “Bộ Ba Đồng Nhất”.
Nếu bộ ba xuất hiện, dù người chơi đặt lớn hay nhỏ đều tính thua, sòng bạc thắng. Tuy nhiên người chơi cũng có thể đặt toàn bộ số chip vào một trong các bộ ba. Chẳng hạn như bộ 1, nếu kết quả mở bát chính xác là ba con 1, vậy người chơi sẽ nhận thưởng gấp 150 lần!
Tỷ lệ ăn khi đặt lớn – nhỏ chỉ là 1:1, nhưng với Bộ ba đồng nhất sẽ lên tớitận 1: 150.
Mà bây giờ, anh Ngụy đặt bộ 2, không những vậy còn đặt tận 10 triệu. Điều này có nghĩa gì? Có nghĩa nếu anh Ngụy thật sự đoán trúng, anh sẽ kiếm thuần lời 1.5 tỷ — gấp 150 lần tiền đặt cược!
Đừng nói người chơi khác, ngay đến Nam Tầm cũng khó hiểu, Ngụy Xương dựa vào đâu mà quyết đoán đặt bộ 2 như thế? Hơn nữa từ sắc mặt thong dong của anh, có thể thấy được vẻ định liệu trước và không dung nghi ngờ.
“Tiểu Bát, đại Boss có thấu thị à?” Nam Tầm nghi vấn.1
Tiểu Bát hài hước: “Ngươi bị lú truyện hả? Đây đâu phải thế giới dị năng.”
Nam Tầm độp lại: “Ta đây còn xuyên thành người cá thì có gì không có khả năng?”
Tiểu Bát: Nghe cũng có lý ghê ta.1
Nam Tầm nhẩm thử, nói: “Xác suất xuất hiện một bộ ba chỉ có (1/6)*(1/6)*(1/6)=1/216. Xin hỏi nếu đại Boss không nhìn xuyên thấu được, với xác suất thấp như vậy, anh ta đoán ra kiểu gì?”
Tiểu Bát trả lời: “Nhờ thính giác đó.”
Nam Tầm thoáng kinh ngạc: “Nắp hộp dày như vậy, khi xúc xắc nảy lên căn bản không nghe được tiếng, huống hồ xung quanh còn rất ồn.”
Tiểu Bát cười khà khà: “Bởi vậy mới nói đại Boss lợi hại chứ sao, vua cờ bạc đó. Bản lĩnh nghe xúc xắc phi thường, tuyệt vời ông mặt trời.”
Trong chốc lát những người chơi khác còn ngạc nhiên bối rối, nhà cái đã ấn chuông.
Lệnh mua đã chốt, mọi người không được tiếp tục đặt, cũng không thể thay đổi. Coi như vừa rồi có kịp đặt lại, liêm sỉ của họ cũng không cho phép làm như vậy. Đều là người có thân phận địa vị, hơn nữa cái vòng tròn này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, về sau ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, bắt chước ăn hôi rõ ràng thế, mất mặt xiết bao?
“Mở!” Nhà cái tuyên bố, rồi bắt đầu mở chốt khóa, nhấc nắp hộp đen, để lộ xúc xắc trong lồng thủy tinh.
Khoảnh khắc trông thấy kết quả, tất cả khó tin bật thốt: “Sao có thể! Là bộ ba 2 nút! Anh Ngụy đặt đúng rồi!”
Nhà cái công bố kết quả: “Bộ ba, ba con 2! Ngoại trừ người chơi số 4, số chip của những người còn lại đều thuộc về sòng bạc.”
Cơn sửng sốt qua đi, mọi người lại xuýt xoa anh Ngụy thắng lớn, một lần chơi thuần lãi gấp 150 lần tiền cược. Cơ mà ngẫm lại, nhà cái chẳng phải cũng là anh sao, tự đào tiền của mình… Coi như bằng không.
Khi mang số chip trị giá 1.5 tỷ cho Ngụy Xương, nhà cái trộm liếc Nam Tầm bằng ánh mắt khá là… vi diệu.
Ngụy Xương giơ số chip thắng được trước mặt Nam Tầm cho cô xem, rất chi là vui vẻ nói: “Cục cưng, đây là chú thắng cho cưng, đều thuộc về cưng hết, đặt cùng mấy cái cưng thắng vừa rồi ha.”
Nam Tầm thoáng lướt mắt qua rồi thôi, một bộ chẳng mảy may để tâm, không biết rằng mình đã thành một phú bà trẻ tuổi chỉ sau một đêm.
Người chơi quanh đó tái tê vì ghen tị. Gia tài bọn họ đa phần trên trăm triệu, thậm chí hàng tỷ, người người xưng là tỷ phú, nhưng cũng do bao năm tự thân phấn đấu hoặc kế thừa tài sản cha ông để lại.
Vậy mà hôm nay, anh Ngụy chỉ vì lấy lòng một cô bé, đã bâng quơ vung hơn tỷ! Bảo sao không khiến họ ganh ghét?
Đồn rằng, anh Ngụy là vua không khai trên bảng phú hào toàn cầu. Sao gọi là vua không ngai? Bởi tài sản của anh luôn tồn tại ngầm, không thấy được nên không tính được, nhưng khả năng cao đã chạm ngưỡng đỉnh thế giới.
Có điều lời đồn này không tài nào kiểm chứng, nên mọi người cũng không dám chắc.
Ngụy Xương chỉ chơi một ván liền đẩy người cá nhỏ của mình đi, lượn lờ qua những chỗ khác.
Nếu mỗi người chơi đằng kia tài sản trăm triệu, vậy những bàn chơi xì dách (blackjack) từng người phải trên cả chục tỷ. Không “nhờ” quy định không được chơi quá 50 triệu ban đầu của Ngụy Xương, chỉ sợ mấy người này còn điên cuồng hơn nữa.
Xưa nay, các bàn xì dách luôn được vây quanh nhiều nhất, tuy nhiên sau khi chứng kiến màn kích thích vừa rồi, mọi người lại thấy xì dách chẳng thú vị đến thế nữa. Rốt cuộc thì dù mấy ông lớn có số đỏ ăn sạch đối phương, cũng chỉ thắng được vài trăm triệu, còn không hưng phấn bằng xem anh Ngụy và bạn gái nhỏ đánh cược.
Nam Tầm ngó trái ngó phải một hồi, tự nhiên thấy chán. Không đợi cô chủ động yêu cầu, Ngụy Xương đã hiểu ý đẩy cô ra sòng bạc, kêu trợ thủ đắc lực là chú Phương giám sát nơi này.
Do người cá nhỏ ngồi xe lăn nên Ngụy Xương trực tiếp đi thang máy chuyên dụng của mình lên khu VIP ở tầng bốn.
Hai vệ sĩ mặt nghiêm túc theo sau, không rời một khắc. Ít ra ngoài mặt là như thế.
Vừa trở lại phòng, Ngụy Xương lập tức đóng sầm cửa, gấp gáp ôm người cá nhỏ lên đùi mình, xốc làn váy dài của cô lên. Thấy được chiếc đuôi xinh đẹp phủ đầy vảy xanh lam, bấy giờ Ngụy Xương mới có cảm giác an tâm.
Chiếc đuôi cá hàng thật giá thật này nói cho anh biết, anh không điên, cũng chẳng nằm mơ, anh quả thực đang ôm một người cá trong ngực.
Ngụy Xương không nhịn được đặt tay lên sờ.
Lần này Nam Tầm không né tránh. Cô đã nhận định anh không nguy hiểm nên cho phép anh tới gần.
Ngụy Xương cảm nhận được xúc cảm trơn trượt, lực tay liền vô thức tăng mạnh hơn, trong mắt thậm chí hiện lên vẻ si mê.
Nam Tầm chợt rên một tiếng khe khẽ, đánh vỡ cảm xúc đáy mắt anh.
“Sao vậy cục cưng? Có phải bị đau không?” Ngụy Xương vội vàng thu tay lại. Tuy mấy năm nay anh sống trong nhung lụa, nhưng thời trẻ lăn lộn đã khiến đôi tay chồng chất vết chai sần thô ráp.
Nam Tầm chỉ chỉ phòng tắm, dùng ánh mắt nói cô muốn ngâm nước.
Ngụy Xương ôm người cá không buông tay, kiên nhẫn lại dịu dàng giảng giải: “Thật ra cục cưng không cần ngâm nước nhiều. Chú phun ít nước lên đuôi cá cho nó luôn ẩm là được.”
Nói xong, anh lấy bình xịt chú Phương chuẩn bị trước ra, tự tay làm mẫu cho cô: “Đây, cục cưng nhìn chú này. Ấn chỗ này như thế này, sẽ có hơi nước phun ra. Lúc nào thấy đuôi cá khó chịu thì ấn vài cái.”1
Nam Tầm cầm bình xịt, ngơ ngác quan sát như là đang nghiên cứu.
“Đúng vậy, chính là chỗ này, nào, ấn đây.”
Người cá nhỏ bất ngờ chĩa thẳng vòi phun vào khuôn mặt điển trai của anh, nhấn một cái, lại một cái, thêm một cái nữa…
Sự việc xảy ra quá mức đột nhiên, Ngụy Xương không kịp phòng thủ, bị cô xịt cho cả mặt lẫn miệng… đầy nước.