Đọc truyện Mẫu Hệ Xã Hội: Đa Phu Ký – Chương 63: Chấp Nhận Hoàng Tử Tộc Rắn Và Trở Lại Đường Bộ
Editor: demcodon
Bạch Tuyết Thường không ngại chấp nhận Jie.
Do đó kết giao với tộc Rắn, muốn xây dựng Tuyết Quốc thành quốc gia mạnh mẽ nhất, không làm tốt quan hệ quốc tế là không được.
Nhưng cô còn muốn khách khí một chút: “Mẹ của anh có cho phép anh rời khỏi bà làm đàn ông của tôi hay không?”
“Mẹ của anh làm tình với anh là vì củng cố quan hệ gia đình.
Chờ đến khi anh có cô gái mình thích, bà sẽ chúc phúc cho anh, cũng đã nói qua muốn đích thân giao anh vào trong tay người yêu.” Jie mở to đôi ánh mắt đen láy, thái độ rất nghiêm túc: “Tuyết, anh thích em.
Em là người con gái thông minh nhất anh từng thấy.” Là người con gái thông minh nhất, cũng là người con gái đẹp nhất! Hắn nói ở trong lòng.
Tù trưởng tộc Rắn là người phụ nữ cơ trí! Bạch Tuyết Thường suy tư nói: “Có lẽ tôi nên gặp mẹ của anh.” Cô vẫn chưa gặp qua người phụ nữ xuất sắc thời đại này, không tính ở Đường Bộ.
“Được thôi!” Jie vui vẻ lên: “Chờ xong chuyện ở Đường Bộ anh sẽ đưa em đến gặp mẹ của anh.”
Ánh trăng như nước, lẳng lặng chiếu vào trời đất, mặt đất phủ thêm một chiếc váy màu xám bạc.
Mấy người đàn ông ở chung quanh mấy đống lửa trại bốc cháy lên, xua đuổi muỗi vào ban đêm.
Bạch Tuyết Thường đang nằm ở giữa Thương và Ưng.
Jie đang ngồi dưới chân cô, vừa chơi đùa ngón chân của cô vừa hỏi cô những kiến thức mà mình không biết.
“Tuyết, vôi là cái gì?”
Bạch Tuyết Thường nhìn xung quanh và nhặt lên một cục đá trắng ném qua: “Dùng lửa đốt nó thành tro, đó là vôi.
Vôi có thể chữa bệnh ngộ độc thức ăn, có thể giết chết con muỗi.
Nhưng độc tính cũng lớn, dùng nước vôi ngâm sẽ bỏng rát làn da.
Lúc phòng chống bệnh dịch thì dùng nước vôi ngâm tắm, số lượng vôi phải ít.”
Sau đó Bạch Tuyết Thường lại nói một số kiến thức khác.
Ví dụ như: gieo trồng lương thực, chăn nuôi gia súc và gia cầm, vv….!
Jie và đàn ông Tuyết Quốc lắng nghe rất cẩn thận.
Có một số là người Tuyết Quốc đã nghe thấy cô kể qua trước đó, có một số thì không.
Mặc kệ như thế nào, tối hôm nay, trong suy nghĩ của những người đàn ông Tuyết Quốc mở ra một thế giới rộng lớn.
Đôi mắt đen nhánh của Jie lập loè sự ngưỡng mộ với Bạch Tuyết Thường, càng thêm kiên định đi theo cô.
Ngay cả làm nô lệ cung đồng ý.
Bạch Tuyết Thường không có tâm tư muốn hắn làm nô lệ.
Hắn là sứ giả hòa bình liên minh cô và tộc Rắn.
Jie chơi với ngón chân tay của cô dần di chuyển.
Hơi thở ngọt ngào thuần kiết cuả thiếu nữ và làn da trơn mềm làm cả người hắn tràn ngập tình dục.
Hắn chà sát ngón chân của cô vào dương vật dưới háng, da thú che đậy đã kéo ra từ lâu.
Cặp ngực của Bạch Tuyết Thường bị Thương và Ưng bóp trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve vài cái làm cho dịch nhờn cô chảy ra.
Hai tay cô cầm dương vật của bọn họ, cùng lúc mở rộng chân mình đưa lỗ nhỏ không ngừng chảy nước đến trước mặt Jie.
Jie lập tức bò lên hôn.
Hai ngón tay hắn tách ra một bên môi âm hộ, hàm răng ngậm một bên môi âm hộ khác.
Sau đó đưa đầu lưỡi liếm vào lỗ nhỏ ướt đẫm.
Dịch nhờ từng dòng chảy vào trong miệng Jie.
Hắn cảm thấy hương vị rất ngon, đầu lưỡi tiến vào càng sâu.
Tay phải vòng đến sau mông cô, dọc theo kẽ mông ma xát tìm được một cái miệng nhỏ.
Là cúc huyệt của cô! – Hắn nghĩ.
Đầu ngón tay vừa trượt cắm vào trực tràng.
“A…” Bạch Tuyết Thường trong chớp mắt cao trào, đôi chân gác lên vai hắn cong lên móc vào cổ hắn.
Jie liếm sạch sẽ dịch nhờn cô tiết ra, quỳ gối trước mặt cô, dùng dương vật sưng to của hắn nhắm ngay miệng cô.
Bạch Tuyết Thường vẫn trong tư thế nằm nghiêng, một tay cầm dương vật của Jie.
Lưỡi liếm sâu trong lỗ niệu đạo, một giọt tinh dịch mang theo hương vị tanh mặn tiến vào trong miệng không khỏi nhíu mày, lại liếm một cái, không sai, là mặn.
Tinh dịch của Jie là mặn.
Sao có thể, con người tiền sử cũng ăn muối, chưa từng nghe nói qua nha!
Jie thấy dáng vẻ giật mình của Bạch Tuyết Thường hiểu sai ý, kiêu ngạo nói: “Nó có phải rất lớn hay không?”
Bạch Tuyết Thường dùng tay đo nó.
Kích thước dương vật này rất lớn, gần giống như dương vật của Thương, không khác gì của Ưng.
Thương nghe xong không phục lắm, đứng dậy quỳ gối bên cạnh Bạch Tuyết Thường, dùng dương vật to của ông nhắm ngay mặt cô.
Đàn ông Tuyết Quốc làm sao có thể bị người khác so sánh hạ thấp được.
Dương vật của ông mới là lớn nhất, được chứ?
Những người đàn ông đều kéo da thú dưới háng ra, quỳ chung quanh một vòng, bao gồm Knorr Bob và một người đàn ông khác từ tộc Tê Giác đi theo.
Bạch Tuyết Thường vừa khẩu giao cho người đàn ông ở gần vừa ra hiệu cho những người đàn ông khác có thể thủ dâm, có thể bắn ở trong miệng hoặc là trên người cô.
Jie là người đầu tiên bắn tinh, mang theo tinh dịch vị mặn màu trắng rót đầy khoang miệng Bạch Tuyết Thường.
Cô đã lâu không ăn muối, nuốt sạch tinh dịch đàn ông không sót một giọt.
Tiếp theo liếm sạch dương vật kia.
Đầu lưỡi vói vào lỗ niệu đạo khẩu, hy vọng bên trong chảy ra thêm nhiều tinh dịch.
Dục vọng của Jie mới vừa lui xuống lại kéo lên lên.
Hắn ôm cô lên bày ra tư thế chó cái động dục, từ phía sau cắm vào âm hộ của cô.
“Tuyết, anh muốn đánh mông em.” Jie vừa đụ âm hộ cô vừa phát ra tình dục cầu xin.
“Ưhm…” Bạch Tuyết Thường đang khẩu giao cho Thương nghe vậy gật đầu.
Bốp! tiếng đánh mông vang truyền tiến lỗ tai, cô đau đến mức run rẩy, dương vật trong miệng tuột ra.
“Có đau không?”
Bạch Tuyết Thường lắc đầu, một lần nữa ngậm dương vật của Thương.
Tay Jie xoa nắn trên mông thịt của cô híp mắt lại, lần đầu tiên cảm thấy làm tình với phụ nữ mất hồn như thế.
Làm tình vẫn cứ tiếp tục đến đêm khuya.
Một lần cuối cùng Thương nằm ở trên da thú, Bạch Tuyết Thường ngồi khóa trên hông ông.
Dương vật to dài của ông ra vào ở lỗ trước của cô.
Lỗ sau bị Ưng lấp đầy.
Đám người Jie, David, Jesse, Ares, Carlos, Knorr Bob vây quanh một vòng, vừa thủ dâm vừa bắn tinh dịch đậm đặc lên trên người, trên mặt cô.
— —
Sáng sớm hôm sau lại bắt đầu lên đường, Thương ôm cô bước đi.
Mặt trời lặn thì về đến Đường Bộ.
Huy ngồi trên một tảng đá lớn, từ xa nhìn thấy cô biểu cảm dại ra một hồi, bỗng nhiên rơi nước mắt đầy mặt nghiêng ngả lảo đảo chạy tới.
Bạch Tuyết Thường bước xuống từ trong ngực Thương ôm lấy thiếu niên đẹp trai ấm áp.
Nửa tháng không gặp cậu đã phát triển, cao hơn cô một cái đầu.
Nhưng gương mặt hốc hác, đôi mắt tràn ngập nỗi buồn không hòa tan được.
“Có tốt hơn chút nào không Huy?” Bạch Tuyết Thường vuốt ve một vết sẹo ở sau đầu cậu.
“Chỉ cần em trở về thì anh sẽ ổn.” Huy dùng sức mà lắc đầu, khóc lóc nói: “Anh cho rằng sẽ không còn được gặp lại em nữa, cũng không muốn sống nữa.”
“Nói bừa, sau này không thể coi thường sinh mạng nữa.” Bạch Tuyết Thường nghiêm túc nói.
“Sau này cả nhà chúng ta nhất định sẽ vui vẻ và hạnh phúc.” Thương và Ưng một trái một phải ôm lấy hai người thân.
David chảy nước mắt cười nói: “Anh biết chỉ cần bệ hạ trở về thì Huy nhất định có thể tỉnh táo lại.”
Đường Bộ vẫn là Đường Bộ ban đầu, so sánh với nửa tháng trước không có thay đổi nhiều.
Đại tù trưởng vẫn cứ làm tình với đàn ông của bà ở trước hang động, chỉ là đã không có Alex và Rockning.
“Alex và Rockning bị đại tù trưởng bán cho tộc người da đen.” Alley nói.
Bạch Tuyết Thường bị bất ngờ: “Tại sao?”
“Sau khi em mất tích, Alex và Rockning tìm kiếm khắp nơi như phát điên.
Đại tù trưởng tức giận gọi người treo Rockning lên, nói chỉ cần hắn chịu cầu xin sẽ tạm tha thứ lỗi của hắn.
Nhưng Rockning chết cũng không chịu.
Đại tù trưởng quá tức giận nói muốn bán hắn đi.
Vào ban đêm, Alex cứu Rockning dự định cùng nhau bỏ trốn bị đại tù trưởng phát hiện đánh bọn họ một trận.
Sau đó bán cho tộc người da đen.”
Tộc người da đen? Người da đen đến từ châu Phi, cả người đen thui, vẫn luôn là chủng tộc bị đàn ông các bộ lạc khác khing thường và xa cách.
Bạch Tuyết Thường đau đầu.
Không được! Alex và Rockning, cô nhất định phải cứu ra..