Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện

Chương 48: Di Tích Bỏ Nhà Đi Rồi


Đọc truyện Mạt Thế Trùng Sinh Thành Nhân Vật Phản Diện – Chương 48: Di Tích Bỏ Nhà Đi Rồi


Phó Kiệt về đến cửa căn cứ thủ đô, binh lính kiểm soát nhận thẻ căn cước công dân từng người sau đó ra hiệu cho phép đoàn xe tiến vào.

Những người lạ chưa có thẻ sẽ phải đến khu vực kiểm tra sức khoẻ và cách ly 5 tiếng đồng hồ, trong thời gian đó nếu phát hiện có trường hợp nhiễm bệnh phát điên cắn người khác thì binh lính luôn túc trực sẽ bắn chết tại chỗ.
Sau cơn mưa đen dài đằng đẵng suốt một tuần không ngớt, ngay ngày hôm sau đã có rất nhiều những tiếng la hét thất thanh vang lên khắp các ngõ ngách, những người bệnh phát sốt trong thời gian cơn mưa diễn ra bỗng nhiên đều đồng loạt có hiện tượng lạ giống hệt nhau.
Bọn họ nằm im trên giường bệnh không còn thở gấp hay nhiệt độ cơ thể nóng hổi như ngồi trong đống lửa nữa, tất cả đều đình chỉ cử động đến một hơi thở mỏng manh cũng không có, đôi mắt luôn luôn nhắm nghiền mở trừng thật lớn như thể muốn lồi cả ra, tơ máu lúc nhúc lan rộng rồi nhuộm đỏ cả đồng tử, nhìn qua giống hệt một hốc máu lớn.

Người nhà túc trực bên cạnh bệnh nhân bàng hoàng nhận ra làn da của họ không còn một chút sức sống, mạch máu hoàn toàn biến mất, các vết nứt khô cằn chảy dọc toàn thân rỉ ra cả nước nhờn dính dính màu tro bếp.

Lúc này miệng của người bệnh mới bắt đầu động đậy, rên rỉ méo mó, từng chiếc răng sáng bóng khác thường nhểu ra dịch vàng hôi tanh tưởi chạy dọc từ hai mép rơi xuống gối, trong không khí nhanh chóng bốc lên nồng nặc mùi tử thi, thối rữa cực kỳ khó ngửi.
Y bác sĩ và những người chứng kiến đều bụm miệng sợ hãi, bước chân lùi về sau định bụng rời khỏi thì người nhà của người bệnh lao lên túm lấy cánh tay các cô gào khóc: “Chuyện gì đang xảy ra??? Các người phải ở lại xem cho tôi ….”
Thế nhưng chưa kịp nói hết câu thì cổ của bọn họ đã bị người bệnh – vốn dĩ phải nằm trên giường một ngoạm cắn đứt một mảng lớn, máu tươi ồ ạt bốc lên xộc vào khoang mũi.

Hành động của bệnh nhân vô cùng dữ tợn và ghê tởm, rất nhanh các bệnh viện đã tràn ngập tiếng hô quái vật và máu me lênh láng.

Người người xô đẩy nhau chạy trốn liên tục đạp phải các vũng máu mà ngã xuống, bị chúng tóm được cắn xé ngấu nghiến.
Người chạy thoát thì ai ai hầu như cũng có thương tích, thế là chỉ sau 4 tiếng đồng hồ lây nhiễm, số người biến thành quái vật tăng gấp 3 lần, mỗi ngày tiếp theo đều chỉ tăng theo cấp số nhân không hề dừng lại.

Càng ngày càng khủng khiếp.
Quân đội nhanh chóng vào cuộc thế nhưng cũng không thể dẹp được bệnh dịch đáng sợ này, chẳng mấy chốc toàn cả nước đều vang lên báo động tình hình mất kiểm soát, rất khó để diệt trừ toàn bộ vì lực lượng cảnh sát hay quân đội không mạnh như các thành phố lớn.

Nơi đó liền nhanh chóng biến thành vùng đất chết.
Các thành phố có năng lực vừa tiêu diệt quái vật vừa xây dựng các tường rào kiên cố cao ít nhất 7 mét, biến khu vực phía sau bức tường thành căn cứ an toàn cho người không bị lây nhiễm, tuy mỗi ngày có ít nhất 20 người nhiễm được phát hiện nhưng có căn cứ còn hơn không.

Các thi thể quái vật bị tiêu diệt, đều đem tập trung đến một khu vực rộng rãi rồi thiêu hủy.
Hiển nhiên mãi về sau con người mới nhận ra đây là hành động ngu ngốc đến mức nào, nhưng lúc chưa tìm ra giải pháp ngoài đốt thì còn làm gì nữa? Không lẽ để nó trương phềnh bốc mùi kéo theo giòi bọ ô nhiễm hay sao?
Sau khi bệnh dịch kéo dài 2 tuần, cuối cùng bên phía quân đội đã kết hợp cùng viện nghiên cứu, phát hành thông báo khẩn trên các phương tiện truyền thông khắp cả nước:
>
Tang thi có mặt ở khắp nơi, ngay cả những nhà máy phát điện, sản xuất hàng hóa nhu yếu phẩm đều giống bệnh viện, tập trung đông tang thi nhất.

Thế nên tình trạng mất điện, mất nước sau 10 ngày càng lúc càng rõ rệt.

Nước máy không biết có đảm bảo vệ sinh hay không, có tang thi nào ngã vào đó không, nên không ai dám đụng đến nữa, chỉ có thể tìm đến các cửa hàng, siêu thị tìm kiếm vật phẩm.


Đương nhiên người này tìm thì người kia cũng tìm, cảnh cướp bóc, đánh nhau, cướp của diễn ra như cơm bữa không còn hiếm lạ.

Có thể nói sau bao nhiêu thập kỷ sống hòa bình an nhàn yên ổn, bệnh dịch tang thi đã giáng một đòn nặng nề vào tam quan của con người.

Từ đứng ở đỉnh tháp chuỗi thức ăn, con người lại nghiễm nhiên dần dần bị kéo xuống đáy, tinh thần điên loạn, tà tâm trỗi dậy.

Sau thời gian gần một tháng, bản chất ích kỷ của con người bộc lộ rõ ràng hơn bao giờ hết.

Tất cả, đều khao khát muốn được sống.

Thêm một tháng nữa trôi qua kể từ ngày gặp Mạc Khanh, Phó Kiệt nhờ sự giúp đỡ của các vị bác sĩ đông y dày dạn kinh nghiệm mà đã giải được các huyệt đạo bị cô làm tắc nghẽn.

Thân phận Phó kiệt từng là minh tinh nổi tiếng, gia thế lại nằm trong 5 đại gia tộc đứng đầu thủ đô, trong quãng thời gian đi cùng Đường Vũ Hán và Quý Viêm tiêu diệt tang thi cứu người sống sót, Phó Kiệt đã sử dụng dị năng hệ Hỏa khiến những người chứng kiến một phen vừa sợ hãi vừa ngưỡng mộ.

Sau khi tin tức đại thiếu Phó gia có năng lực thần kỳ truyền đi, vài ngày sau các trường hợp có năng lực tương tự được phát hiện.

Có người điều khiển được cây cối, dựng được tường đất, biến ra được nước, có người tai nghe xa mấy cây số, hoặc lạ lùng hơn là khả năng ẩn thân không ai phát hiện được mình đang đứng trước mặt họ, …!
Nhiều các năng lực khác nhau dần dần được ghi nhận, một vài người bình thường trong lúc tang thi đuổi giết cũng bất ngờ kích phát, mang lại sự kinh hỉ vô cùng lớn.

Phó Kiệt nghĩ rằng mình được thượng đế ưu ái trọng sinh, chắc chắn là vì muốn hắn thay đổi tương lai tăm tối đã định sẵn của con người, chứ không tham lam chỉ biết đến bản thân, củng cố sức mạnh cho mình rồi dẫm đạp người khác dưới chân.

Nhiều người có cơ hội được sống lại, đều chăm chăm tìm cách làm thế nào để cuộc sống của mình tốt nhất, thậm chí áp đặt kiếp trước lên kiếp này để đi trả thù.

Nhìn người đời lăn lộn chật vật sinh tồn bằng nụ cười lạnh lùng châm chọc.

Quả là ích kỷ đến cực điểm.

Vì vậy Phó Kiệt không ngại ngần kết hợp với viện truyền thông, cố gắng khéo léo truyền đạt các kiến thức dị năng cơ bản và kỹ năng cần thiết sống sót trong thời mạt thế không để ai nghi ngờ vì sao hắn lại biết nhiều đến vậy.

Chẳng mấy chốc Phó Kiệt được đề bạt làm người phát ngôn của thủ đô, đội trưởng các đoàn đội dị năng giả trong quân đội, tiếng nói và địa vị vô cùng được coi trọng.

Ở trên cao đã lâu không tránh khỏi trong thâm tâm có chút kiêu ngạo, và Phó Kiệt cũng không ngoại lệ, kiếp trước hắn đúng là đã ỷ vào song hệ dị năng mà sinh kiêu.

Cuối cùng cái giá phải trả là chính mạng sống của tất cả người thân của hắn.


Hắn mạnh, nhưng người thân bạn bè hắn lại không mạnh bằng hắn.

Thế nên kẻ thù cứ nhằm vào bọn họ mà giết, mà sỉ nhục, giày vò tâm trí hắn không ngày nào được yên ổn.

Vì thế hắn hiểu được ý nghĩa, trùng sinh là để để xây dựng một tương lai tươi sáng hơn cho nhân loại.

Một mình hắn dù mạnh đến mấy nếu đơn độc chỉ có con đường chết.

Phó Kiệt sau một hồi luyện tập vất vả với các dị năng giả mới gia nhập trong quân đội, liền vào phòng riêng khóa cửa lại tiến nhập không gian.

“Ngươi nói sao? Di tích lại xảy ra biến hóa??”
[ Vâng thưa chủ nhân, khi chủ nhân tấn cấp di tích bậc 4 liền mở ra nhưng người canh giữ trong di tích đã không thấy nữa.

Thủy Lam đã tìm khắp trong không gian cũng không thấy ai.]
Phó Kiệt bây giờ đã là dị năng giả cấp 4 sơ kỳ, tốc độ tu luyện gắn mác nam chính quả không phải đơn giản.

Sau hôm bị Mạc Khanh điểm huyệt Phó Kiệt đã ở nguyên trong không gian hai năm, tương đương với bên ngoài trôi qua hai ngày để nâng cao dị năng.

Thủy Lam dựa theo sức mạnh của Phó Kiệt bây giờ cũng đã mang hình hài của một cô bé 4 tuổi, khoác trên người bộ cánh cổ đại nhỏ nhắn vô cùng khả ái.

Nếu đem so với Thứ Nguyên mới lững chững ở hình hài tiểu bánh bao 1 tuổi do di tích mới mở ở bậc 1 thì Mạc Khanh còn phải cố gắng nhiều lắm, cho dù cô đang đứng đầu tiên ở bảng xếp hạng các tang thi mạnh nhất thời điểm này.

Mạnh nhất thì sao, đó là so với tang thi, lúc này không phải Phó Kiệt chỉ cần chụp một chưởng là nát bét à? Hãy cảm thấy may mắn khi Phó Kiệt không máu lạnh như các tuyến nhân vật chính khác đi.

Bổ não và làm tra nam tốt bụng ngu ngu một chút vẫn đáng yêu hơn nhiều.
Khi Phó Kiệt mở cánh cửa Tam giác vàng, quả nhiên người hướng dẫn Atlantis luôn luôn mang bộ mặt vô cảm hướng dẫn hắn các cửa vượt ải đã biến mất dạng, thay vào đó là một dòng chữ rồng bay phượng múa phát sáng viết trên sàn đấu lục giác:
Ngươi đã đạt điều kiện ban đầu.

3 cửa cuối cùng bắt buộc ngươi phải tự mình vượt qua.

Ta đã hoàn thành nhiệm vụ/

Phó Kiệt chợt nhớ đến ngày cửa di tích bậc 3 xuất hiện đã nói với hắn: Mang kẻ được viên đá lửa đưa đến đây, cho ta.

Hắn vẫn luôn chú ý có kẻ nào liên quan đến hòn đá lạ kỳ hay dị năng hệ Hỏa hay không, hai năm ở trong không gian hắn mới lên 1 cấp vì phải bức thiết nâng cao cả thể lực nên đã đặc biệt trèo lên đỉnh núi tuyết để luyện tập, không hề đả động gì đến di tích mà hắn đã vượt ải bậc 3 hoàn tất.

Nếu thế, cái người hướng dẫn này quá lạ kỳ, hướng dẫn đúng 1 bậc duy nhất sau đó báo hoàn thành nhiệm vụ.

Người mà kẻ hướng dẫn này cần tìm, rốt cuộc đã gặp được lúc nào?
*”Mẹ nhà mày.

Wần Gu Xì dy nhất bà chộm được.

Bẩn mẹ dồi !!”
“Vì tui nà tang…”
“…”
“Theo nghiên cứu, tang thi sau 2 năm tiến hóa đã bắt đầu có thể nói được đơn giản.

Cứ đà này càng về sau tang thi sẽ càng mạnh”*
Lời nói của Mạc Tố Tâm kiếp trước vang vọng trong đầu Phó Kiệt.

Hắn giật mình trừng mắt khiếp sợ.

Quá nhanh, cứ coi như cô gái kia nhiễm virus trước khi mạt thế bắt đầu, thì tốc độ này cũng quá nhanh rồi.

Chưa kể Mạc Thiên, hắn ta có thể là tang thi vương trùng sinh.

Nhưng suốt thời gian qua cử người theo dõi Mạc Thiên không hề có động thái sát khí giết chóc hay hận thù gì cả, không đi tìm thủ hạ kiếp trước, không gây hấn với Phó gia hay Chiêu gia, hắn cũng chưa hề gặp mặt trực tiếp, không có khả năng Mạc Thiên là kẻ mà người Atlantis muốn tìm.

Vậy chỉ còn ….!
“…”
Phó Kiệt siết chặt nắm tay, niệm ra khỏi không gian lái xe đến doanh trại tìm Đường Vũ Hán.

“Có tin tức gì của cô ấy không?”
Đường Vũ Hán đang trong phòng làm việc bù đầu với giấy tờ, khỏi cần hỏi tên tuổi cũng biết Phó Kiệt đang ám chỉ ai.

“Tôi nói này đôi chim câu hai người cũng rảnh quá ha, chơi trò đuổi bắt suốt.

Đương nhiên là không rồi.

Tôi còn bận một đống thứ quả thật không đủ tinh lực tìm hôn thê cho cậu.


Chẳng phải cô ấy vẫn khoẻ mạnh cướp xe của cậu chạy đi sao.”
Một tháng trước Mạc Khanh và Du Tư Duật lấy xe của Phó Kiệt chạy đi mất, trên bộ động cơ có gắn thiết bị định vị nhưng vài ngày sau các vệ tinh do không có người điều khiển đã đâm phải thiên thạch vũ trụ vỡ nát rồi, nhà máy điện bị tang thi chiếm cứ, nguy hiểm đầy rẫy.

Ngoài nương nhờ các máy phát và pin năng lượng mặt trời ít ỏi để duy trì chiếu sáng ban đêm, thiết bị máy móc cần thiết, liên lạc diện rộng còn đâu tất cả không được phép sử dụng.

Nên điện thoại hay các thiết bị dùng sóng đều hóa phế liệu vứt đi tất.

“Cái này đáng quan tâm hơn” Đường Vũ Hán đưa cho phó Kiệt một tập giấy điện báo: “Thông tin từ thành phố E báo về ở vùng núi chỗ họ có hang ổ tang thi, tập trung mấy chục con lởn vởn ở các hang động sâu trên núi.

Quân đội đang chuẩn bị tập hợp người đi thăm dò”
“Báo cáo lên trên để tôi đi”
Bỗng nhiên hắn có dự cảm có thể Mạc Khanh đang ở đó.

Đường Vũ Hán trừng mắt: “Cậu ngáo à? Sự vụ ở thủ đô còn một đống bùi nhùi kia kìa, đừng bắt mình tôi làm hết chứ”
“Bảo A Viêm trợ giúp đi” Phó Kiệt phẩy tay.

Đường Vũ Hán thở dài: ” Có nhiệm vụ khẩn ở thành phố S nên Chi Tĩnh đã chọn A Viêm đi cùng cô ấy chứ không chọn tôi rồi”
Nhớ đến ngày đó Trác Chi Tĩnh thà hủy bỏ nhiệm vụ hạ bậc quân hàm cũng không muốn chung tổ đội với Đường Vũ Hán.

Dù bên ngoài có tươi cười đến mấy hắn cũng không tránh khỏi có chút buồn rầu, đành nhắc bạn thân giúp hắn bảo vệ cô thật tốt.

A Viêm kích phát dị năng hệ Hỏa giống A Kiệt, chắc chắn năng lực vô cùng vững chắc mạnh mẽ.

Hắn không lo cô lần đầu ra ngoài thủ đô sau mạt thế gặp điều bất trắc.

————–
Tiểu kịch trường:
Di tích fake: Aaaaaa, tên khốn Krish sao lại ở đây hả???
Di tích Atlan: Vì 27A03033 chạm vào nhân vật nam chính, nên tôi lập tức nhận ra khí tức của cậu và chạy qua đây luôn.

2
Di tích fake: CÁI ĐÓ ĐẾCH QUAN TRỌNG.

MẸ KIẾP, SAO CHỈ MÌNH ÔNG ĐÂY BỊ GẮN CHỮ FAKE?????????
“…”
Vì người ta nghiêm túc hướng dẫn nhân vật vượt ải, ngươi thì không.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.