Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện)

Chương 64: Nói ra hết


Đọc truyện Mạt Thế Phản Phái Hệ Thống (Mạt Thế Hệ Thống Của Nhân Vật Phản Diện) – Chương 64: Nói ra hết

“Lên trên một chút, đúng, chính là chỗ đó.” Diễm Quân Ly thoải mái mà hưởng thụ sự phục vụ của Thương Viêm, hai tay Thương Viêm không nặng không nhẹ xoa bóp hai chân của Diễm Quân Ly, nhìn bộ dạng nheo lại hai mắt sắp ngủ của Diễm Quân Ly, Thương Viêm chẳng những không cảm thấy không đúng trái lại càng áy náy sâu thêm.

“Ca, sau này anh có thể để cho em cùng san sẻ một chút nhé.” Ánh mắt Thương Viêm rơi vào cái ót đang nằm sấp trên giường của Diễm Quân Ly. Tuy sức chiến đấu của cậu không tốt, nhưng chỉ cần Hệ thống và bàn tay xám thì nhất định có thể giúp đỡ được, cái chuyện luôn đứng ở trong không gian vào thời khắc quan trọng thật khiến cậu cau chặt mày lại.

“Không được.” Diễm Quân Ly không thèm nghĩ liền từ chối, y sẽ không để Tiểu Viêm rơi vào bên trong nguy hiểm, hơn nữa y cũng không phải mệt mà chỉ là làm bộ để Tiểu Viêm dùng nhiều quan tâm lên người y hơn mà thôi.

Nghe thấy câu trả lời của Diễm Quân Ly, Thương Viêm dùng sức ấn một cái ở trên đùi Diễm Quân Ly, nhận lấy một tiếng khó chịu của Diễm Quân Ly, “Sao chứ, em rất yếu hay sao?” Thương Viêm dùng giọng điệu hỏi vặn lại để chứng tỏ sự bất mãn của cậu, trên tay càng dùng thêm sức. Dù sao thì BOSS cũng là dị năng giả, tuyệt đối không cần phải nhẹ tay làm gì.

“Này?” Thương Viêm xả giận một hồi, phát hiện Diễm Quân Ly không cho cậu chút phản ứng nào, tay cậu có thể cảm nhận được cơ thể của Diễm Quân Ly cứng ngắc lên, khó hiểu vỗ vỗ sau lưng Diễm Quân Ly, trong lòng đột nhiên xuất hiện một loại dự cảm xấu.

Thương Viêm nháy mắt mấy cái, tuy cậu không phải rất tin tưởng đối với trực giác của bản thân, nhưng cậu vẫn không khỏi dừng cái tay ở trên đùi Diễm Quân Ly lại, từ từ lùi về phía sau.

Thương Viêm thấy Diễm Quân Ly chậm rãi lật người lên, Diễm Quân Ly cởi bỏ áo ngoài chỉ còn một cái áo sơ mi ngồi ở trên giường, Thương Viêm vô ý liếc mắt một cái liền phát hiện sự khác thường của Diễm Quân Ly, bước chân chợt ngừng lại.

Cậu có thể thấy sự thay đổi ở nửa người dưới của Diễm Quân Ly, không ngờ rằng BOSS cư nhiên mẫn cảm đến thế, mấy lời của Hệ thống và Công lược trước đó lại vang lên bên tai, cậu có cần phải nắm chặt cơ hội này hay không đây?

“Lại đây.” Diễm Quân Ly không có đem cái bộ dạng này của mình che lại, còn vẻ mặt cân nhắc liếc mắt nhìn Thương Viêm đang nhìn chằm chằm vào bụng dưới mình một cái. Vẻn vẹn chỉ là một ánh mắt một câu nói khiến vẻ mặt Thương Viêm đỏ bừng, như kêu người ta tìm cái hố đem bản thân chôn xuống đi vậy.


Vừa mới nói xong, ngay lúc Thương Viêm còn chưa kịp phản ứng liền trực tiếp đem người nào đó đứng yên tại chỗ kéo vào trong lòng, từ phía sau ôm lấy Thương Viêm, khiến Thương Viêm thuận thế ngồi lên trên giường. Ngón tay của tay kia nhanh nhẹn vuốt ve chỗ sống lưng của Thương Viêm vài cái. Thương Viêm bị động tác bất thình lình xảy ra dọa giật mình, cực kỳ phối hợp mà run rẩy, suýt chút nữa liền bật người lên.

“Đủ rồi.” Thương Viêm nhanh chóng bắt lấy ngón tay không thành thật phía sau lưng này, hung ác trừng mắt liếc nhìn Diễm Quân Ly một cái, nhưng mà không có đứng dậy rời khỏi.

Tầm mắt nóng rực của Diễm Quân Ly dừng ở trên gương mặt xoay qua của Thương Viêm, nhìn thấy bộ dạng mặc dù có chút kháng cự nhưng không nỡ rời đi của Thương Viêm, cổ họng y bắt đầu khô khốc, chịu không nổi sự hấp dẫn, thoát khỏi Thương Viêm đang đè tay y, sờ mó một mạch tới phía bụng dưới mẫn cảm của Thương Viêm.

Thương Viêm vốn định đẩy tay Diễm Quân Ly ra, nhưng lúc này Tiểu Thương Viêm lại bị nhéo mạnh vài cái trong tay Diễm Quân Ly khiến cả người Thương Viêm run cầm cập, toàn thân lập tức đều mềm xuống ở trong lòng ngực của Diễm Quân Ly.

Khóe miệng Diễm Quân Ly nở nụ cười, đem cằm đặt ở trên vai Thương Viêm, yên lặng nhìn vào chỗ Thương Viêm cực lực che giấu, cứ như thật mà ở bên tai Thương Viêm nói ra “Cứng, sao đây?” (〃▽〃)

Diễm Quân Ly ở bên cạnh nhìn chằm chằm vào bộ dáng đã xấu hổ vô cùng của Thương Viêm, từ trong lòng cảm thấy người em trai này thật sự rất dễ bắt nạt, trong lòng ngứa ngáy giống như là bị lông chim vuốt qua, trong đôi mắt màu đen ngoại trừ dục vọng còn có sự quyến luyến sâu sắc.

Làm sao bây giờ!? Thương Viêm cắn môi dưới đem tiếng rên rỉ ban nãy suýt nữa nhịn không nổi nuốt vào lại. Thương Viêm đảm do tâm sinh (*có thể tạm dịch là sự can đảm do bản thân sinh ra bởi vì baidu không có câu này) nheo lại cặp mắt mang theo sự không cam lòng kia, trong ánh mắt không tin nổi của Diễm Quân Ly, hơi hơi xoay người lại cắn lấy môi Diễm Quân Ly.

Mùi máu tươi nhàn nhạt tiến vào xoang mũi, bộ dạng ngớ người ra của Diễm Quân Ly khiến Thương Viêm cảm thấy rất đắc ý, tâm tình tốt mà buông môi của Diễm Quân Ly ra, thuận tiện còn như khiêu khích mà liếm liếm lên vết thương, cuối cùng còn cảm thấy chưa đủ lại sáp qua ngậm lấy môi của Diễm Quân Ly mút vào một chút.

“Em biết em đang làm gì không?” Đợi khi môi của Thương Viêm rời khỏi mới nhận ra Diễm Quân Ly đã thu hồi vẻ tươi cười, tay Diễm Quân Ly ôm bên hông Thương Viêm siết chặt lại, trong ánh mắt sâu lắng đã tối lại càng thêm tối, cho dù là Thương Viêm đang gần ngay trước mắt cũng không thể nhìn ra được thứ gì từ trong hai con ngươi đóng kín mọi cảm xúc này.


Thương Viêm bị sự thay đổi đột ngột của Diễm Quân Ly khiến cho có chút kích động, luống cuống nhìn Diễm Quân Ly “Sao…. sao…. cơ?” BOSS, sự thay đổi này của anh cũng phá không khí quá đó, dũng khí cậu khó lắm mới có được giờ giống như khí cầu bị thủng bị bóp nổ trong nháy mắt.

Diễm Quân Ly cái gì cũng không nói, Thương Viêm bị nhìn, chống lấy áp lực mà nhớ lại câu hỏi trước đó của Diễm Quân Ly, “Biết.” Thương Viêm cụp mắt xuống, nhỏ giọng mà đảo quanh. *(là đảo mắt đấy T^T)

Nghe thấy câu trả lời của Thương Viêm, Diễm Quân Ly thở dài, dịu dàng sờ sờ đỉnh đầu của Thương Viêm, buông cánh tay đang trói buộc Thương Viêm ra, ra vẻ muốn đứng lên rời khỏi.

Lúc trước y đem Tiểu Viêm kéo lại, là y nóng vội. Thấy ánh mắt xem như trắng trợn của cái gã Lý Nguyên kia khiến y rất muốn cùng Tiểu Viêm ‘giúp đỡ’ lẫn nhau lần nữa, để Tiểu Viêm mau chóng quen thuộc với loại hành động này của y, để chuẩn bị cho việc tiếp nhận y sau này.

Chỉ là động tác của Tiểu Viêm ra ngoài dự đoán của y, giúp đỡ lẫn nhau còn có thể nói bừa là sự tương tác giữa anh em, nhưng mà như vậy thì đã ra khỏi mối quan hệ giữa anh em mất rồi.

Tuy là Tiểu Viêm có thể như thế y rất vui vẻ, nhưng sau khi hưng phấn rồi bình tĩnh lại, có thể nhận ra Tiểu Viêm cũng không YÊU y, cho dù vô cùng ỷ lại và trung thành với y, thậm chí thích y, nhưng đó cũng không phải là tình yêu.

Sắp thấy Diễm Quân Ly sẽ đứng dậy, Thương Viêm luống cuống, mấy lời nói của hệ thống và công lược chợt lóe qua. Lập tức xoay người ôm lấy eo của Diễm Quân Ly, mím đôi môi mang chút vết máu uất ức nhìn Diễm Quân Ly, thân thể không ngừng áp sát Diễm Quân Ly “Anh ghét sao?”

Hình thức dụ thụ toàn bộ phát động.  Σ( ° △ °|||)

Lúc trước khi Diễm Quân Ly cường thế thì cậu muốn lùi bước, nhưng khi Diễm Quân Ly muốn ngừng thì cậu lại bắt đầu sốt ruột, đây không phải kêu là thiếu tự trọng sao chứ (╯▽╰).


Việc áp sát của Thương Viêm là có thêm mục đích, Tiểu Thương Viêm rất chuẩn xác mà cùng Tiểu Quân Ly áp vào nhau, độ cực nóng của hai bên lấy Tiểu Quân Ly thắng lợi.  *(hết chuyện so rồi hả cưng?)

“Tiểu Viêm!” Diễm Quân Ly không nỡ thô bạo đẩy Thương Viêm ra, bộ phận bị Thương Viêm áp đang dần dần bắt đầu nóng lên, đặc biệt là khi Thương Viêm liếm miệng như là đang nói ‘muốn’ khiến tiếng hít thở của y không khỏi càng tăng thêm, y có thể đoán ra nếu cứ ở trong này thì chắc chắn sẽ xảy ra chuyện gì đó.

“Anh không muốn em hay sao?” Thương Viêm cắn môi cười khẽ, sau đó gần như là thách thức định lực của Diễm Quân Ly mà ngậm lên cổ họng – bộ phận yếu nhất của một người, dùng đầu lưỡi nhẹ nhàng mà liếm.

Diễm Quân Ly hít sâu một hơi, định lực của y ở trước mặt Thương Viêm đều trở nên rất đáng cười, nhưng y vẫn là cố chịu đựng. “Đừng phá nữa!” Diễm Quân Ly bắt đầu dùng sức kéo Thương Viêm đang quấn ở trên người y ra. Không phải y không muốn, mà là y sợ Tiểu Viêm sẽ hối hận.

Y định tiến hành theo thứ tự từng bước một, để sau khi Thương Viêm tiếp nhận tình cảm của y thì mới làm đến bước này *(người đàn ông tốt của thế kỷ *ôm mặt*), nếu lúc này vẻn vẹn chỉ là dựa trên dục vọng thân thể để đối với Tiểu Viêm vẫn chưa có loại cảm giác này với y, thì y sợ sau này Tiểu Viêm sẽ hối hận, y đoán được khi đó y sẽ phát rồ mà giam cầm Tiểu Viêm lại.

Giọng khàn khàn nhưng vẫn đang cự tuyệt, điều này khiến Thương Viêm phải nhướng mày, cậu cũng không tin cậu làm không được đấy. Thương Viêm theo lực tay Diễm Quân Ly buông ra, sắc mặt lập tức trở nên lạnh nhạt, nếu không phải trước đó Diễm Quân Ly đều tận mắt nhìn thấy, thì lúc này cũng không nhìn ra là Thương Viêm có một chút dấu vết tình dục nào cả.

“Tiểu Viêm?” Thương Viêm rất dứt khoát bò xuống giường, đứng bên cạnh giường mặc áo khoát vào và chỉnh lại quần áo của mình, mắt không thèm nhìn Diễm Quân Ly, có thể là thái độ của Thương Viêm thật là quá lạnh lùng khiến Diễm Quân Ly nhăn mày lại, bất giác nắm lấy tay của Thương Viêm.

“Hừ, em đi tìm người giải quyết.” Thương Viêm không vui mà kéo tay ra ngoài, nhưng cậu còn chưa có kéo ra liền bị Diễm Quân Ly nắm lấy gắt gao, dùng sức một cái liền bị Diễm Quân Ly kéo về lại trên giường, cả người ngã xuống trên giường.

Thương Viêm mở to mắt ngã ngồi trên giường, tuy là giường rất mềm mại, nhưng mà lập tức ngã xuống như vậy vẫn là rất đau đấy.

Thế này khiến Thương Viêm cũng có chút nổi giận, tuy là cậu cố ý nói thế, nhưng BOSS không biết cậu chỉ là người thường, ở trước mặt dị năng giả rất là thân kiều thịt quý *(ý chỉ thân thể em ấy rất mềm mại) sao chứ!


Thương Viêm giương mắt nhìn về phía Diễm Quân Ly, còn chưa kịp thấy rõ cảnh tượng trước mắt, xúc cảm nóng cực nhỏ liền rơi vào trên môi Thương Viêm, tuy đang xen lẫn trong cơn giận cố gắng cử động nhẹ lại nhưng Diễm Quân Ly vẫn như mang theo cơn tức mà mút lấy.

Diễm Quân Ly nâng khuôn mặt của Thương Viêm lên, cố hết sức quấn vào với đầu lưỡi mềm mại của Thương Viêm, thỉnh thoảng còn dùng răng nanh cắn nhẹ lên đầu lưỡi Thương Viêm.

Lửa giận trong mắt Thương Viêm liền tan ra trong chớp mắt, để lại một cơn chột dạ và thấp thỏm không yên, biết tâm tình Diễm Quân Ly không tốt nên cậu cố gắng bỏ qua cảm giác khó chịu của mình, chiều theo động tác của Diễm Quân Ly mà đáp trả. Dường như cảm giác được Thương Viêm thả lỏng ra, động tác của Diễm Quân Ly cũng nhẹ lại, động tác dây dưa mà quấn lấy đầu lưỡi của Thương Viêm.

Cậu không phải là giẫm trúng bom rồi chứ? Sau này có thể làm nũng, có thể phản kháng, nhưng tuyệt đối không thể nhắc đến người thứ 3!

Diễm Quân Ly rút lưỡi về, hơi hơi nâng người lên, trên cao nhìn xuống mà nhìn thẳng vào Thương Viêm, lệ khí cả người đều dốc hết ra, thậm chí giữa mày dường như còn lộ ra sát khí, lại gợi lên một nụ cười quỷ dị, Thương Viêm gần trong gang tấc cả người đều tuôn ra khí lạnh.

“Tìm người? Hử?” Âm cuối hơi hơi nâng cao, có nét mê hoặc và nguy hiểm không thể nói thành lời, Thương Viêm biết mình chỉ cần trả lời một cái đáp án khẳng định, thì cậu nhất định sẽ bị tra tấn đến chết trên tay BOSS.

Thương Viêm nuốt nuốt nước miếng, không có trả lời câu hỏi của Diễm Quân Ly, chỉ là dùng hành động thực tế để biểu đạt ý kiến của bản thân. Chỉ thấy tay của Thương Viêm đặt lên Tiểu Quân Ly, bắt đầu từ vành tai của Diễm Quân Ly vẫn hôn đến tận chỗ xương quai xanh của Diễm Quân Ly.

Diễm Quân Ly bắt lấy cái tay đang làm càn kia đặt ở bên miệng hôn, “Sẽ không cho em có lựa chọn hối hận, cho dù hối hận anh cũng sẽ đem em nhốt vào trong không gian, chặt chẽ mà giam lại ở bên cạnh anh.”

“Em còn hiểu rõ hơn so với anh đấy.” Thương Viêm khẽ trả lời, nghiêm túc nhìn Diễm Quân Ly, đem một sợi lý trí cuối cùng của Diễm Quân Ly kéo đứt, Diễm Quân Ly thô bạo mà xé quần áo của Thương Viêm, một ngụm ngậm vào hạt đậu đỏ đã sớm dựng thẳng lên kia.

Đến khi Diễm Quân Ly rốt cuộc bắt đầu hành động, Thương Viêm cuối cùng cũng thở phào ra một hơi, dụ thụ này kia thật sự không phải là dễ làm mà.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.