Mạt Thế Đến Rồi Làm Ruộng Thôi !

Chương 9: Hợp Tác Với Trương Lão


Đọc truyện Mạt Thế Đến Rồi Làm Ruộng Thôi ! – Chương 9: Hợp Tác Với Trương Lão

À quên mất còn kéo y tế dùng để kẹp kim khâu cùng với cắt chỉ, thực tế thì nàng tính làm kéo bằng nguyên liệu bình thường thôi nhưng nghĩ lại nguyên một bộ nhìn có vẻ chuyên nghiệp hơn.

Thử nghĩ một chút nếu như bệnh nhân là người bình thường lấy giá bình thường, nhưng gặp bệnh nhân khá giả một chút lấy bộ dụng cụ bằng bạc ra xài thì lúc nói giá cao một chút cũng hợp lý, nếu bệnh nhân là nhà quyền quý dùng bộ dụng cụ vàng thì lấy mấy trăm lượng 1 lần chữa trị là quá bình thường haha…

Tóm lại vì sự nghiệp hack giá cũng như dễ dàng báo giá đầu tư là chuyện đương nhiên.

Tốn gần 200 lượng tiền dụng cụ thì phải kiếm lại gấp 10 lần mới là nguyên tắc của Kim Mãn Hề nàng.

Vì thế nàng nói: “ Trương lão có thể đưa ta một trương giấy khác được không, còn một thứ nữa ta muốn lão làm giúp ta.”

Trương lão nghe thế lấy giấy đưa cho nàng nói: “ Đây, tiểu thư cứ tự nhiên.” Vừa đưa vừa nghĩ chắc lại một vật hình thù kỳ quái nữa đây, lão cũng có 1 chút tò mò muốn xem là thứ gì.

Kim Mãn Hề ngồi vẽ kéo y tế, tay cầm kéo nhỏ hơn kéo bình thường rất nhiều, đầu kéo thon dài mảnh mai, đầu kéo thì hơn cong vô để lúc kẹp giữ kim khâu không để bị tuột.


Vẽ xong đưa cho Trương lão nói: “ Đây, Trương Lão, phiền ngài làm 2 chiếc, 1 chiếc vàng, 1 chiếc bạc, ngài có thể tính phí luôn.”

Trương lão nhận lấy, xem kỹ thấy giống kéo mà cũng không giống kéo bởi vì nguyên lý sử dụng của kéo là dùng để cắt phẳng vải hoặc một số thứ nhưng thứ này lại bị cong phần đầu ko thể cắt phẳng được.

Lão tò mò nhưng vẫn không hỏi ra miệng, bởi vì đó là chuyện riêng của khách hàng, không ảnh hưởng tới lão thì lão sẽ không hỏi, đây là nguyên tắc của lão.

“Hai cây kéo mỗi cái 5 lượng, tổng thêm lên là 55 lượng, tiền công vì là tiểu thư lần đầu đến bổn tiệm đặt làm còn làm đơn hàng lớn như vậy, nên lão ưu tiên cho tiểu thư không lấy tiền công 2 cái kéo, nên tổng là 185 lượng bạc trắng.” Nói xong cười tủm tỉm viết đơn nhận cũng giống như hóa đơn thời hiện đại ghi rõ số lượng cùng giá tiền đặt trước bao nhiêu sau đó ấn dấu tay ký tên vào.

“Cảm ơn Trương lão, Trương lão có thể gọi Mãn Hề hoặc tiểu Hề là được, vị tiểu thư này vị tiểu thư nọ nghe xa cách quá.” Nàng nghe thế cũng tủm tỉm cười tự giới thiệu mình, cũng nghĩ Trương lão không hổ là dân làm buôn bán thật biết cách làm thân với khách hàng.

Với nàng có tiện nghi mà không chiếm chính là vương bát đản ( kẻ ngu ngốc) haha…

“Hiện tại Mãn Hề chỉ mang 20 mươi lượng bạc, có thể đặt cọc trước như vậy được không, nếu như Trương lão muốn thêm thì có thể nói Mãn Hề cho tiểu Tề về lấy thêm bạc đưa ngài.” Từ trong túi tiền móc ra 20 lượng đưa ra, để trên bàn.

“Tiểu Hề ah… không cần khách sáo vậy, 20 mươi lượng đủ rồi không sao cả, nhớ tầm 5 ngày nữa tới lấy hóa là được.” Trương lão vừa nói vừa cười nghĩ tiểu cô nương này thật là lanh lợi, chắc là cha mẹ được nhờ lắm đây.

“Cảm ơn Trương lão, Mãn Hề chắc là tiệm của lão sẽ càng ngày càng có nhiều khách hàng, càng ngày càng nổi tiếng.”

“Ah Trương lão, đây là tiểu Tề là người hay giúp con làm việc, sau này nếu Mãn Hề bận tiểu Tề sẽ đi lấy hóa thay Mãn Hề ạ.” Nàng nói xong kéo tiểu Tề lên trước giới thiệu cho Trương Lão.

“Chào Trương lão bản, con là tiểu Tề.” Tiểu Tề nghe thế cũng vừa nói vừa cúi người chào Trương lão.


“Ừm, lão biết rồi sau này ngoài tiểu Hề lão chỉ đưa hóa cho tiểu Tề haha…” Trương lão cũng đùa giỡn vài câu.

Kim Mãn Hề nghe thế cũng vui vẻ cười theo, thầm nghĩ Trương lão làm người cũng không tệ, có thể hợp tác lâu dài với lão làm cung tên.

Tại vì nàng nghĩ lại, loại hàng hóa khác có mua bao nhiêu, có vận chuyển bao nhiêu cũng không vấn đề gì nhưng vũ khí thì khác, nếu đi các trấn xung quanh mua qua lại nhiều, bị người có tâm để ý theo dõi sẽ không tốt cũng sẽ làm nhiều người biết hơn.

Vì thế tìm 1 người hợp ý hợp tác lâu dài vì lợi ích hai bên sẽ là một lựa chọn tốt hơn.

“ Trương lão có hứng thú hợp tác làm một đơn hàng định kỳ lớn với Mãn Hề hay không?” Nàng hỏi dù sao thời gian không còn nhiều, nên kết thúc sớm để về còn đi coi đất với cha nữa.

“Tiểu Hề đã nói vậy thì lão cũng không muốn phụ lòng người, nói đi hợp tác như thế nào, muốn lão chế tác thứ gì.” Trương lão nghe thế tò mò hỏi.

“Mãn hề cần một lượng lớn cung tên, cụ thể Mãn Hề cần 100 cái cung cùng 1000 cái cung tên, cả cung lẫn tên đều lấy thiết làm nguyên liệu, còn dao định kỳ là 1 tháng 20 cái cung cùng 200 mũi tên. Trương lão thấy đơn hàng này được không? Có muốn hợp tác với Mãn Hề?”

Nàng cũng muốn xem phản ứng của Trương lão ra sao nếu trong thời bình như bây giờ mà nàng lại muốn một lượng lớn vũ khí như thế thì lão sẽ nghĩ như thế nào.


Trương lão nghe thế thật ngạc nhiên, thử nghĩ 1 cô nương tầm 13 14 tuổi muốn đặt lão làm một lượng lớn như vậy vũ khí, thử hỏi ai không ngạc nhiên cho được.

Còn nữa nếu như bị quan phủ biết được mà không giải thích rõ ràng thì cả đám phải ăn cơm tù.

Vì thế lão hỏi thẳng: “ Tiểu Hề lão có thể hỏi ngươi cần nhiều vũ khí như vậy làm gì ah…?”

“Trương lão, lý do Mãn Hề cần số vũ khí này thì không thể nói cho lão được, nhưng Mãn Hề có thể dùng mạng sống của mình ra thề rằng, sẽ không làm chuyên thiên thương hại lý, không dùng để cướp bóc hay tạo phản, Trương lão có thể yên tâm.”

Nàng lại nói tiếp: “ Còn về quan phủ lão yên tâm, hiện tại thợ săn săn bắt động vật xài cung cũng khá phổ biến, chỉ cần Trương lão làm trong âm thầm, đừng để người của lão suy nghĩ lung tung cũng như đi nói lung tung thì mọi chuyện thật bình thường không có gì phải lo lắng cả. Nếu có chuyện gì xảy ra, Mãn Hề sẽ chịu toàn bộ trách nhiệm, nếu bị quan phủ phát hiện chỉ cần Trương lão phủ nhận tất cả nói rằng bị Mãn Hề nắm được nhược điểm và bị uy hiếp là được rồi.”

“ Trương lão thấy sao, nếu Trương lão cần thời gian suy nghĩ có thể suy nghĩ trong 5 ngày, 5 ngày sau Mãn Hề sẽ tới lấy hóa rồi chúng ta có thể tiếp tục.” Nàng nói chuyện rõ ràng lành mạnh, mọi thứ trước sau đều toàn, nàng không tin Trương lão sẽ từ chối nàng.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.