Đọc truyện Mảnh Vá Tình Yêu Tuổi Trung Niên – Chương 54
Tuần trăng mật hoàn hảo.
.
Nhà của Thời Duyệt được sửa rất nhanh, công ty sửa chữa hiện đại đề cử đội thợ xây AI, chỉ cần chuyển bản thiết kế thành chương trình, chúng nó có thể làm việc với hiệu suất gấp hai trăm lần con người.
Thời Duyệt giám sát cùng giám đốc Hoàng và Lão Hà.
Sự phối hợp giữa các AI trong đội thợ xây tốt hơn rất nhiều so với con người, hơn nữa chúng nó không có bất kì cảm xúc gì, quan trọng nhất là không biết mệt.
Không cần uống nước không cần ăn cơm, khi nào hết điện thì sạc là được, còn là sạc không dây.
Lắp hai cổng sạc, hầu như có thể bao phủ cả căn nhà.
Lão Hà mỗi lần đến xem đều cảm thán AI thật tuyệt vời, việc gì cũng có thể làm, tiếc là hiện giờ mới chỉ được sử dụng trong phạm vi thương mại, bất cứ khi nào có sản phẩm cho gia dụng, anh ta nhất định sẽ mua.
Giám đốc Hoàng: “Thật hả? Anh không cảm thấy trong nhà có thêm thứ này rất đáng sợ sao?”
Ba người cùng nhìn về phía AI, tất cả AI đều mang hình người, cách di chuyển cũng giống với con người.
Có điều các chi tiết trên thân không được đánh bóng, các bộ phận kim loại không được quần áo che phủ nhìn cũng rất khó chịu.
Thậm chí khuôn mặt cũng không có gì, chỉ là một cái mặt nhẵn nhụi có lắp bảng điều khiển, người dùng có thể cài đặt chương trình chính qua bảng điều khiển này.
Nếu nhìn tổng thể, quả thật rất khác con người, thế nhưng với hình dáng kia, khi đột nhiên nhìn qua, hoặc AI chợt quay đầu lại, người ta vẫn rất dễ trở nên hoảng sợ.
Lão Hà nói: “Vậy nhất định không thể làm thành như thế kia, tôi không hiểu sao AI cứ phải được làm thành dáng dấp giống con người.”
Thời Duyệt nói: “Tin tôi đi, nếu AI gia dụng được làm thành dáng dấp khác, ví dụ như một con mèo biết dọn nhà, một con chó biết nấu cơm, thậm chí những hình dạng xa lạ hơn, lúc đó các anh sẽ chỉ có cảm giác hoảng loạn khi bị vây quanh bởi các chủng loại khác, anh sẽ cảm thấy mấy thứ đó có thể làm những việc con người vẫn làm thậm chí còn tốt hơn, đến lúc đó anh sẽ càng khó chịu.”
Lão Hà suy nghĩ, cảm thấy Thời Duyệt nói cũng hợp lý.
“Nhưng mà, tổng giám đốc Thời.” Giám đốc Hoàng nhìn trần phòng bếp vừa mới được sửa lại, “Thật ra tôi rất tò mò cô đã làm gì để tạo ra cái lỗ lớn như vậy? Cũng gần bằng thiên thạch rơi trúng nhà rồi đấy chứ?”
Thời Duyệt mỉm cười, không trực tiếp trả lời, Lão Hà lại gần vỗ bộp vào lưng giám đốc Hoàng.
“Lão Hoàng, tò mò không đúng chỗ rồi.
Tổng giám đốc Thời học đại học đã sáng lập N-COUNT, anh thì sao? Bình thường tổng giám đốc Thời cũng làm việc giống anh sao? Đừng hỏi thăm lung tung.”
Thời Duyệt quay cảnh đội thợ xây AI sửa nhà gửi cho Hứa Ấu Diên, để chị cũng tiếp thu thêm kiến thức.
Hứa Ấu Diên đang đi ăn cùng ê-kíp dự án trò chơi mỹ thực, vừa trở lại trong xe, xem video một cách thích thú.
“Ngày mai là có thể xong rồi.” Thời Duyệt gửi tin nhắn thoại, “Cuối cùng em cũng được về nhà rồi.”
Hứa Ấu Diên hỏi: “Tiểu Ấu thế nào, em có sửa nó lại không?”
Nghe hai tiếng “Tiểu Ấu” từ miệng Hứa Ấu Diên, Thời Duyệt cảm thấy có chút hổ thẹn.
“Khụ, nhà sửa xong rồi, nhưng phòng làm việc của em vẫn phải mất một thời gian nữa mới sửa được, nó à, là một tác phẩm thất bại, phải cho về lò làm lại thôi.”
“Em định tiếp tục phát triển hệ thống AI?”
“Đúng, đâu có lý do gì để từ bỏ dễ dàng như vậy.
Hơn nữa em còn đổi một cái tên kêu hơn cho hệ thống rồi.”
“Đổi tên thành hệ thống quỷ ấu trĩ?”
“…là một con quỷ ấu trĩ, em cho rằng cái tên này rất ấu trĩ.”
Hứa Ấu Diên cười nói: “Vừa vặn hợp với tên AI của em, Tiểu Ấu, ấu trong ấu trĩ.”
“Đừng quấy.
Vết thương ở chân chị thế nào rồi?”
“Hồi phục lâu rồi, em không nói chị cũng quên.”
“Cuối tuần này lên Phòng Bí Mật không? Vượt giai đoạn ba của chủ đề mạo hiểm cho xong, chủ đề mạo hiểm ổn rồi, chúng ta có thể yên tâm xông pha hai chủ đề còn lại.”
“Được nha.
Nói đến giai đoạn ba, em có ý tưởng gì không? Độ khó của bối cảnh đầu tiên trong chủ đề mạo hiểm và chủ đề kinh dị tương đương nhau, chị thấy độ khó của giai đoạn hai chủ đề mạo hiểm vẫn ổn, ngoài kích thích thì còn phải động não.
Nếu không đoán chính xác, rất có thể sẽ bị mắc kẹt tại chỗ.
Có thể vượt qua tình tiết nước ngập Kim Sơn, thật ra cũng phải dựa vào may mắn.”
Thời Duyệt nói: “Quả thật giai đoạn thứ ba sẽ có độ khó cao hơn, đúng như chị nói, có thể là khó ở thao tác, cũng có thể khó ở phần tư duy, càng có thể khó hơn ở phần sử dụng thể lực của chính người chơi.”
Hứa Ấu Diên cảm thán: “Trước khi trò chơi hologram ra đời, thi đấu e-sport về cơ bản chỉ là thi chiến thuật và thao tác, mà thi đấu hiện giờ lại hướng về phía bản thân tuyển thủ hơn.
Thời Duyệt, dạo này em có chăm chỉ tập luyện không đấy?”
Gần đây Thời Duyệt luôn bận bịu sửa nhà, việc công ty cũng nhiều, quả thật không có thời gian chạy đến ngoại ô phía Tây, nhưng phòng gym ở khách sạn cũng đủ.
“Yên tâm, từ khi lớn em vẫn luôn chăm chỉ tập luyện hằng ngày, dù không có buff, em vẫn có thể chạy một trăm mét trong mười hai giây.”
Hứa Ấu Diên: “Đấy là tốc độ của vận động viên chuyên nghiệp.”
Thời Duyệt hỏi: “Hứa Ấu Diên, chị thì sao?”
Hứa Ấu Diên: “…có thể đừng hỏi cô đây vấn đề tổn thương đến lòng tự trọng như thế được không?”
Thời Duyệt cười khà khà một lúc lâu, an ủi chị:” Không sao đâu, buff từ vẻ ngoài vẫn được tính trong giai đoạn ba.
Chúng ta phải tìm thời gian nghiên cứu xem nên mặc vẻ ngoài nào vào bối cảnh.
Còn nữa, đừng bảo em gây áp lực với chị, có chuyện chị cần biết.
Các câu lạc bộ hàng đầu trên toàn thế giới đều cử đội tham gia thi đấu, nếu có thể bước vào giai đoạn thi đấu, chúng ta sẽ gặp phải rất nhiều cao thủ, chị cần chuẩn bị sẵn sàng.”
Thật ra Hứa Ấu Diên đã nghĩ đến chuyện này từ lâu.
Giá trên Caps tăng rất cao, chứng tỏ trò chơi này rất hot.
Hứa Ấu Diên vẫn luôn theo dõi khu vực của Phòng Bí Mật trên Caps, giá bán các vẻ ngoài tăng cao, cũng có thú cưng hiếm được bán, một con Corgi vác được không gian năm ô được rao bán với giá ba mươi nghìn, vẻ ngoài Tiên cá không làm được trò trống gì chỉ có thể nằm cũng được hét giá đến sáu mươi nghìn…độ hot của Phòng Bí Mật cũng ngang với Tái Tạo Vũ Trụ khi vừa ra mắt năm đó.
Phòng Bí Mật gây sốt tất nhiên sẽ hấp dẫn càng nhiều tuyển thủ chuyên nghiệp, đây cũng là điều Hứa Ấu Diên lo lắng.
“Thành thật mà nói, nếu các tuyển thủ chuyên nghiệp hàng đầu tham gia thi đấu, hy vọng để chúng ta giành được vị trí quán quân rất xa vời.” Hứa Ấu Diên nói, “Thật ra chị đã sẵn sàng để thất bại.”
Thời Duyệt biết Hứa Ấu Diên rất thực tế, nhưng nghe chị nói như vậy, trong lòng cô vẫn có chút buồn bã.
Thời Duyệt đang muốn lên tiếng, lại thấy Hứa Ấu Diên gửi thêm một tin nhắn thoại:
“Nếu đã sẵn sàng để thất bại, vậy càng không có gì để sợ nữa, phải không.”
Thời Duyệt gửi sáu emoji gấu trúc liên tiếp, hết con này đến con khác nhảy lên khỏi màn hình, giơ ngón tay cái với Hứa Ấu Diên.
Hứa Ấu Diên: “Cuối tuần em có thời gian thì nhắn cho chị nhé.”
“Được.” Thời Duyệt ấn vào trang chủ của emoji gấu trúc, gói emoji này tên là “Gấu trúc 2 cute”, có tổng cộng ba bộ, Thời Duyệt tải tất cả về, cũng gửi cho nhà thiết kế năm mươi nghìn tệ, nhắn lại hai chữ — “Rất thích”.
**
Hộp quà lộng lẫy cấp truyền thuyết của Thời Duyệt có vẻ ngoài Bạch Xà và một triệu đồng tiền vàng, không có thẻ triệu hồi có chút thiệt thòi, nhưng may mắn là bé lợn tiết kiệm khá tuyệt.
Miệng của bé lợn đã hết sưng, có thể dùng được.
Thời Duyệt không nói với Hứa Ấu Diên mình đã nạp thêm năm trăm nghìn tệ, tương đương với năm trăm triệu đồng tiền vàng, bé lợn bị nhét đầy bụng muốn nổ tung, bực mình hậm hừ, vặn vẹo trong lòng bàn tay cô.
Thời Duyệt vỗ về nó, vào bối cảnh này nhất định phải mang nó theo, vũ khí chỉ có thể được lấy trong bối cảnh, nhưng bé lợn vàng không được tính là vũ khí, chỉ là một đạo cụ, cách sử dụng nó thành một vũ khí là do chính Thời Duyệt tự nghiên cứu ra, xem như một lỗ hổng.
Vẫn là tiền có ích trong những thời điểm quan trọng.
Hứa Ấu Diên mở được hai vẻ ngoài hiếm là Thánh đấu sĩ và Võ Tắc Thiên, mà vẻ ngoài hiếm Thời Duyệt có là sát nhân cưa máy Leatherface* thêm 870 điểm sức mạnh, vẻ ngoài này đi kèm với một chiếc cưa máy, cũng không tính là vũ khí, chỉ là một phần của vẻ ngoài, Thời Duyệt cảm thấy vẻ ngoài này rất thực dụng, dự định sẽ mặc bộ này vào bối cảnh.
*Sát nhân cưa máy hay Leatherface là nhân vật trong loạt phim kinh dị The Texas Chainsaw Massacre.
Vẻ ngoài Leatherface được mặc lên người nhìn vô cùng kinh khủng, cơ bắp gần như muốn xé toạc quần áo, cả người bẩn thỉu, đầy mùi máu tươi, hoàn toàn mất mỹ quan.
Thời Duyệt ghét bỏ vô cùng, Hứa Ấu Diên chắc chắn cũng không thích.
May mắn là vẻ ngoài sẽ bị ẩn đi sau khi vào bối cảnh, không cần nhìn thấy không cần khó chịu.
Hòm bảo vật lần trước của cô còn có một phương tiện bình thường, “ván trượt thần tốc”.
Vật phẩm “bình thường” đối với cô vốn không có sức hấp dẫn, thế nhưng những đạo cụ và phương tiện này đều là phần thưởng đặc biệt của mùa giải, dù chỉ là cấp bình thường, nhưng cũng không thể bỏ tiền mua được trong cửa hàng, mỗi thứ đều có công dụng đặc biệt.
“Ván trượt thần tốc” tăng 21 điểm nhanh nhẹn, tốc độ nhanh, cũng có thể gắn liền với nhân vật, dù làm động tác cool ngầu nào cũng sẽ không bị ngã, cũng sẽ không bị rời khỏi ván trượt, có thể dùng để khoe khoang.
Thời Duyệt muốn mang nhiều thứ nhưng không có túi vạn năng, song cô có thể lên Caps mua.
Khu vực của Phòng Bí Mật trên Caps rất náo nhiệt, đa số đều đang đấu giá vẻ ngoài.
Các buff đi kèm với vẻ ngoài đều gây ảnh hưởng tương đối nhỏ trong bối cảnh, người chơi cũng sẵn sàng bán sau khi đã nhận được.
Thật ra vẫn có vài đạo cụ đặc biệt có thể phát huy tác dụng trong bối cảnh, những đạo cụ này hiếm khi được nhìn thấy trên mạng, hoặc là bị các câu lạc bộ chuyên nghiệp giàu có quét sạch khi vừa lên kệ, hoặc là đã được ẩn đi, chờ đến giai đoạn thi đấu lại dùng.
Thời Duyệt dạo một vòng, tất cả đều là vẻ ngoài xinh đẹp nhưng không có tác dụng gì, cuối cùng cô vẫn chọn cho mình một con Corgi vác không gian năm ô, ít ra có thể dùng để nhét đạo cụ.
Đến thời gian đã hẹn, Hứa Ấu Diên online, hai người hẹn gặp ở phòng của Thời Duyệt.
Hứa Ấu Diên nhận lời mời hẹn hò của Thời Duyệt, vào phòng của em.
Thời Duyệt đang ngồi trước bàn học, chơi đùa cùng Corgi trong lòng mình.
“A!” Hứa Ấu Diên chỉ vào Corgi, “Em mua nó rồi!”
“Đúng vậy, đáng yêu không?” Thời Duyệt đặt nó xuống đất, Corgi vội chạy đến trước mặt Hứa Ấu Diên, vẫy đuôi với cô, khi Hứa Ấu Diên muốn ôm nó, nó lại chạy về bên chân Thời Duyệt.
“Nó bị khóa lại với em rồi, không thể đến quá gần chị.”
Hứa Ấu Diên không thể dời mắt khỏi Corgi, Thời Duyệt nói: “Chị thích thú cưng vậy hả, không phải lần trước chị mở được một thẻ triệu hồi cấp kim cương trong hòm bảo vật sao? Thẻ triệu hồi có thể triệu hồi thú cưng, chị không thử xem?”
Thời Duyệt không nói Hứa Ấu Diên cũng suýt quên mình có thẻ triệu hồi kia, cô lập tức mở kho vật phẩm của mình, lấy thẻ triệu hồi.
Thẻ triệu hồi có kích cỡ tương đương với một lá bài tú lơ khơ, không hổ là cấp kim cương, phát sáng lấp lánh trên tay, căn bản không thể nhìn thẳng vào.
Hứa Ấu Diên: “Mong là cũng mở được một em chó.”
Thời Duyệt: “Chị thích chó vậy à.”
“Đúng vậy.” Hứa Ấu Diên “sử dụng” thẻ triệu hồi, thẻ triệu hồi bay lên cao bắt đầu xoay vòng, dần biến thành một vầng sáng, có thứ gì đó dần dần xuất hiện từ trong vầng sáng.
Hứa Ấu Diên âm thầm cầu nguyện, hy vọng là một bé cún đáng yêu!
“Phịch” một tiếng, có thứ gì đó nhảy xuống từ trong vầng sáng, đáp xuống đầu Hứa Ấu Diên, nằm ngay ngắn trên đầu cô.
Hứa Ấu Diên: “…”
Cô ngước mắt lên, không thể nhìn đến, chỉ cảm thấy bốn móng vuốt xù lông bám chặt vào mặt và gáy mình, giống như đang đội một chiếc mũ lông trên đầu.
“Cái quái gì thế!” Hứa Ấu Diên lắc đầu nguầy nguậy muốn hất thứ trên đầu xuống, nhưng thứ đó bám quá chắc, sống chết cũng không buông.
Hứa Ấu Diên lắc càng mạnh nó bám càng chặt, cuối cùng mặt Hứa Ấu Diên còn bị cào xước.
Thời Duyệt cười ha hả, Hứa Ấu Diên bực mình nói:
“Rốt cuộc là cái gì thế! Gương nhà em đâu!”
Thời Duyệt vừa lau nước mắt vừa chỉ lên trên, có mấy chiếc gương đang lơ lửng giữa không trung, gần như hòa làm một thể cùng bầu trời sao, Hứa Ấu ngẩng đầu liền nhìn thấy có thêm một bản thân mình đang bay trong vũ trụ.
Nếu là thời điểm nhàn hạ thoải mái, được nằm trên nền nhà êm ái, nhìn hình bóng của chính mình trong gương như đang du đãng giữa tinh không, quả thật rất thú vị, nhưng lúc này hình ảnh Hứa Ấu Diên nhìn thấy là bản thân mình có thêm một con thỏ béo trên đầu.
Hứa Ấu Diên vừa sợ vừa giận, mà con thỏ thì híp mắt, bốn cái móng vuốt trắng tinh ôm chặt đầu của cô, hết sức an nhàn.
Dường như lúc này chỉ số thông minh của Hứa Ấu Diên đã giảm đi ít nhất 100.
“Đi xuống!” Hứa Ấu Diên tiếp tục lắc đầu, giơ tay gỡ ra, nhưng dù lăn lộn thế nào, cô cũng không thể lay chuyển con thỏ nửa phần.
Con thỏ như thể được sinh ra từ đầu của cô, không chút sứt mẻ.
Thời Duyệt lăn lộn dưới đất cười, Hứa Ấu Diên tự nhủ phải bình tĩnh, không được dùng bạo lực, nhất định có cách khác.
Vì thế cô mở bảng thông tin nhân vật, quả thật ô thú cưng có thêm một con thỏ.
【Một con thỏ có vẻ rất cute nhưng thật ra rất bạo lực: Khai Khai* (có thể sửa tên của thú cưng)
Sở thích là bám trên đầu của chủ nhân, sau khi được ăn no sẽ có xác suất 50% rời khỏi đầu của chủ nhân
Có năng lực dự báo nguy hiểm.
Chú thích: Kèm theo bất ngờ ngẫu nhiên】
*Khai ở đây có nghĩa là mở.
Hứa Ấu Diên: “Cái quái gì đây, thế này nghĩa là gì? Hơn nữa sau khi ăn no vẫn còn xác suất 50% tiếp tục bám trên đầu chị? Lẽ nào về sau chị đều phải mang theo con thỏ ngu ngốc này!”
Thời Duyệt cười đến đau cơ mặt, thật vất vả mới bình thường lại, đến gần Hứa Ấu Diên, chọc vào mông thỏ:
“Thật ra năng lực dự báo nguy hiểm cũng rất có ích.
Nhưng em thấy có hứng thú với bất ngờ ngẫu nhiên hơn.
Bất ngờ ngẫu nhiên có lẽ cũng giống như rút bài, chỉ khi bất ngờ xuất hiện mới có thể biết…”
Cảm giác được mông bị chọc, một tia nguy hiểm lóe lên trong đôi mắt híp lại của thỏ Khai Khai, hai cái chân sau vừa to vừa khỏe bỗng đạp mạnh một cái, đạp trúng giữa trán Thời Duyệt.
Thời Duyệt rên đau một tiếng, thật sự cảm thấy chóng mặt, liên tục lùi về sau.
Khai Khai khinh bỉ lườm Thời Duyệt, một lần nữa nhắm mắt lại.
Lần này đến lượt Hứa Ấu Diên cười to không ngừng.
Thời Duyệt: “Đừng cản em, bây giờ em phải làm thịt con thỏ này.”
“Được rồi được rồi, đừng so đo với một con thỏ ngốc.”
Hứa Ấu Diên định vào cửa hàng mua ít thức ăn, cho nó ăn no rồi bắt nó xuống khỏi đầu mình.
Vào cửa hàng tìm cỏ cho thỏ, tìm được, một nắm thỏ cỏ lại có giá một trăm nghìn đồng tiền vàng, cô vượt ải rồi mở hòm mới nhận được một trăm nghìn đồng, hơn nữa có xác suất 50% nó vẫn ở yên trên đầu kể cả khi đã ăn no, cần gì chứ.
Hứa Ấu Diên đã sớm hình thành thói quen cần kiệm, tuyệt đối không tiêu tiền hoang phí.
Không mua.
Thích nằm trên đầu thì cho nằm trên đầu, dù sao sau khi vào bối cảnh nó cũng sẽ bị ẩn đi.
Hơn nữa, chưa nói đến năng lực dự báo của nó, nếu có người tiếp cận nó cũng có thể đạp một cái, không chừng có thể giúp được việc lớn.
Dao găm mang theo cũng không được dùng, Hứa Ấu Diên liền không mang.
Bình sữa nhất định phải có, xe cũng cần.
Vẻ ngoài Võ Tắc Thiên sẽ bị ẩn, nhưng buff uy nghiêm hẳn là vẫn còn.
Chỉ là Hứa Ấu Diên vẫn phân tích bằng lý trí, nếu tất cả nguy hiểm trong bối cảnh đều có thể bị uy nghiêm hóa giải, thì độ khó của giai đoạn thứ ba có vẻ hơi vô nghĩa.
Vì thế Hứa Ấu Diên không định mang vẻ ngoài Võ Tắc Thiên theo, để trống hai vị trí trong túi vạn năng, vào cửa hàng dạo một vòng, thương lượng cùng Thời Duyệt xem nên mang thứ gì.
Thời Duyệt cất lợn vàng và ván trượt vào ba lô của Corgi, vẫn còn trống ba ô.
Bản thân cô mặc vẻ ngoài Bạch Xà, có buff nhanh nhẹn và tấn công pháp thuật, thậm chí có thể dâng lũ, buff của vẻ ngoài này tương đối quá thể đáng, mặc rất hợp lý.
Vẻ ngoài Leatherface vừa vặn chiếm ba ô, ba lô của Corgi đầy.
“Bây giờ chúng ta còn thiếu gì?” Thời Duyệt và Hứa Ấu Diên cùng liệt kê, hồi máu có, phương tiện và vũ khí cũng có, túi vạn năng của Hứa Ấu Diên vẫn còn hai ô trống, có thể nhét thêm dụng cụ, lần trước hộp dụng cụ rất hữu ích khi đối phó với Thanh Xà.
Trong cửa hàng chỉ có một hộp dụng cụ được bán, là thùng giao hàng có giá tám triệu đồng tiền vàng, mô tả viết:
【Cung cấp mọi thứ dịch vụ giao hàng có thể làm】
Thời Duyệt: “Nghe như có thể lấy ra rất nhiều đồ ăn, chỉ tám triệu đồng tiền vàng, mua mua mua!”
Hứa Ấu Diên: “Tám triệu, đắt quá…”
Hứa Ấu Diên còn chưa nói xong, Thời Duyệt đã mua xong, trực tiếp tặng cho Hứa Ấu Diên.
“Mang theo đi, có thể vượt ải mới là chuyện quan trọng nhất.
Thùng giao hàng vừa vặn chiếm hai chỗ trống, Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt cùng hai con thú cưng với hành lý đầy ắp bước vào bối cảnh thứ ba của chủ đề mạo hiểm.
【Hệ thống nhắc nhở: Bạn sắp bước vào bối cảnh hẹn hò chủ đề mạo hiểm
(Mùa giải năm 2035, chủ đề mạo hiểm, giai đoạn thứ ba)
Người đề nghị: Bánh Hoa Kem Bơ Plasma
Dựa vào phim: Chưa rõ
Độ khó: Chưa rõ
Các nội dung cần lưu ý:
1.
Bối cảnh này cần thời gian rất dài, xin hãy tiến vào dưới hoàn cảnh đầy đủ thời gian và không bị quấy rầy.
2.
Do tính đặc thù của giai đoạn thi đấu, khi bắt đầu vòng này, tất cả các bối cảnh sẽ không giới hạn trong những phim do người đề nghị nhập.
3.
Bắt đầu từ giai đoạn thứ hai, tất cả vũ khí chỉ có thể được nhận trong bối cảnh.
4.
Đồng đội của bạn có thật là đồng đội của bạn?】
Đọc đến nội dung cần lưu ý thứ tư, Hứa Ấu Diên và Thời Duyệt liếc nhìn nhau, có lời khó nói.
Đương nhiên Hứa Ấu Diên biết, đôi khi lời nhắc nhở chỉ ngầm có ý làm tăng cảm giác sợ hãi.
Cũng không biết giai đoạn thứ ba này là đầm rồng hang hổ gì.
Mỗi lần bước vào bối cảnh, Hứa Ấu Diên đều có chút hồi hộp, lần này cũng không ngoại lệ.
Mà Thời Duyệt đã quét sạch tư thế cái gì cũng sợ ở bối cảnh kinh dị, không một chuyện kinh khủng nào trong bối cảnh mạo hiểm có thể làm cô sợ.
Bối cảnh nhanh chóng được tạo dựng, tiến độ đã đến 60%, khung cảnh vẫn là một màu xanh dương mênh mông vô bờ, Thời Duyệt đã nhìn ra:
“Là biển.”
Hứa Ấu Diên có linh cảm chẳng lành.
Để không bị tiết lộ quá nhiều, càng tải, khung cảnh lại bắt đầu trở nên mờ ảo, không thể thấy rõ cảnh vật.
Khi tải đến 99%, Hứa Ấu Diên nói: “Hít sâu vào, chúng ta rất có thể sẽ xuất hiện ở giữa biển!”
Hai người cùng hít sâu, tiến vào trong bối cảnh.
Hứa Ấu Diên nằm trên một chiếc giường êm ái, mở mắt, xung quanh không có nước, cô không xuất hiện trong biển, mà ở trong phòng của một khách sạn.
Hứa Ấu Diên cúi đầu nhìn, thấy mình mặc một bộ đồ ngủ sặc sỡ diễm lệ, dường như mới tỉnh dậy, còn Thời Duyệt đang đứng bên cửa sổ sát sàn của khách sạn nhìn ra bên ngoài.
Trên bàn có một tấm thiệp chúc mừng “tân hôn hạnh phúc”, hai ly rượu, và một chai rượu đã uống hết.
Hứa Ấu Diên biết cảnh tượng này, hẳn là đã từng xem.
Đây là một bộ phim cô đã từng xem.
Thời Duyệt mặc đồ ngủ đôi cùng màu sắc và hoa văn với cô, Corgi đứng bên chân em dường như cũng đang nhìn ra ngoài.
“Đây là phim《Tuần Trăng Mật Hoàn Hảo》, chị đã xem chưa?” Nét mặt Thời Duyệt không ổn lắm.
“Chị xem rồi…” Hứa Ấu Diên thấy Corgi rõ ràng không bị ẩn, nói cách khác, con thỏ của cô cũng thế! Sờ lên đầu, quả nhiên vẫn ở đó.
Hứa Ấu Diên: “…”
Khách sạn hai cô ở nằm bên bãi biển, hai phía phòng đều có thể nhìn ra biển, lúc này gió yên biển lặng, thời tiết có vẻ cũng rất tốt, nhưng Hứa Ấu Diên nhớ rõ bộ phim này cực kì đáng sợ.
Đây là một bộ phim về ngày tận thế, động đất dưới đáy biển gây ra sóng thần rất đột ngột, nơi hai cô ở cũng không phải tâm chấn, mà là khu vực ảnh hưởng của sóng địa chấn.
Động đất mạnh xảy ra dưới đáy biển mà không có bất kì điềm báo nào, sóng thần xuất hiện trực tiếp cuốn trôi tất cả khách sạn bên bờ biển.
Và lần này hai người các cô là nhân vật chính.
Quả nhiên, mặt biển yên ả phía xa bỗng thay đổi, mặt nước đột nhiên dâng cao!
Sóng thần đang nhanh chóng đến gần.
Con thỏ trên đầu Hứa Ấu Diên cảm nhận được nguy hiểm, thật sự bắt đầu dự báo.
Cơ thể béo mũm liên tục run rẩy, “phốc phốc phốc” điên cuồng phun ra mười mấy viên phân, rơi theo đầu Hứa Ấu Diên xuống đầy đất.
Hứa Ấu Diên: “………?”.