Đọc truyện Mang Theo Tiền Vốn Tiến Vào Đoàn Phim – Chương 19
Thật ra ở một góc độ nào đó mà nói thì Thẩm Trọng Thành với Tạ Dư An đều rất giống nhau, hai người lúc bày ra khuôn mặt vô cảm không nói chuyện khiến người khác cảm giác rất lạnh nhạt, nhưng dáng vẻ của Tạ Dư An là đẹp như tranh vẽ lại lạnh lùng theo kiểu rất đơn thuần, còn Thẩm Trọng Thành lúc mím môi liếc nhìn người khác thì từ trong ánh mắt toát ra vẻ bề trên rất hờ hững và khinh thường người đối diện.
Ngón tay anh ta kẹp điếu thuốc, dùng đôi mắt đen sâu thẳm mà liếc nhìn Vưu Dương sau đó chậm rãi phun ra một ngụm khói trắng, thờ ơ nói: “Mọi người vừa mới nói gì vậy?”
Thẩm Trọng Thành mặc dù dùng hai từ “mọi người” nhưng từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm vào Vưu Dương mà nói, anh ta không hề che giấu việc bản thân và Vưu Dương không hợp nhau, mà Vưu Dương bị Thẩm Trọng Thành dùng ánh mắt lạnh lùng như vậy liếc qua thì vẻ mặt lập tức trở nên không tốt lắm.
Thế nhưng Nhậm Văn Ký đang ngồi cạnh Quách Thanh Tâm lại cười, bởi vì gã vô cùng vui sướng khi nhìn thấy có người khiến Vưu Dương trở nên khó coi như vậy.
Ba người Thẩm Trọng Thành, Tiền Trấn Xuyên cùng Nghiêm Lâm hôm nay tới đây đều có chuyện phải làm, mà vị trí phân công cũng là cố ý sắp xếp, hiện tại bọn họ ngồi trên bàn này ngoại trừ Thẩm Trọng Thanh và Quách Thanh Tâm thì những người còn lại nếu không có liên quan đến Hằng Nhất thì cũng có chút quan hệ với Thụy Phong.
Nghệ Đông, Hằng Nhất, Thụy Phong, ba công ty giải trí lớn chia làm ba phe song song phát triển đã rất nhiều năm, mọi người cho đến nay đều vờ như đang sống rất yên ổn với nhau, dù sao nếu có hai công ty đánh nhau thì công ty còn lại liền ngư ông đắc lợi, cho nên không ai muốn mình là *trai hay sò cả ( trai sò đánh nhau ngư ông đắc lợi), mà các công ty nhỏ khác thì sống nhờ vào những kẻ hở của bọn họ, giống như Quách Thanh Tâm lúc trước chơi cổ phiếu lập ra Ánh Quang.
Nhưng Thẩm Trọng Thành lại không phải là Quách Thanh Tâm, nếu anh ta đã quyết định bắt đầu phát triểu từ giới giải trí thì không chỉ là chơi đùa một chút.
Mặc dù nói ba góc tam giác đang tương đối ổn định, thế nhưng từ sắc mặt của những người đến xem trên bàn cơm, Hằng Nhất và Thụy Phong rõ ràng đang đối đầu nhau, có lẽ là việc Vưu Dương sắp đặt vụ phóng viên lên du thuyền Blue Goddess đã bị Nhậm Văn Ký phát hiện.
Tiền Trấn Xuyên cố ý sắp xếp Thẩm Trọng Thành ngồi ở vị trí này vì anh ta biết Thẩn Trọng Thành không thích Nhậm Văn Ký, cho nên liền nghĩ đến việc Ánh Quang và Hằng Nhất sẽ cùng hợp lực, đem Thụy Phong đạp ra khỏi vị trí ba công ty lớn trước, kết quả chẳng ai ngờ Thẩm Trọng Thành lại gặp được Tạ Dư An, gặp thì cũng được đi, lại còn nghe Liễu Tiễn Ninh nói ra cái câu không rõ ràng kia.
Thẩm Trọng Thành hơi nheo mắt lại, ánh mắt nhìn Vưu Dương càng thêm lạnh lùng, Nhậm Văn Ký trước đó còn không có để hai đứa nhà giàu mới nổi chẳng biết từ xó xỉnh nào chui ra là Quách Thanh Tâm với Thẩm Trọng Thành vào mắt, thế nhưbg bây giờ lại có chút hứng thú_____ nhất là có thể mượn tay Thẩm Trọng Thành để ngáng chân Vưu Dương.
Vì vậy Nhậm Văn Ký đưa ly rượu lên nhấp một ngụm, nói một cách kì lạ: “Ầy, vừa nãy Vưu tổng đang nói cậu ta vừa mới mua du thuyền, không hổ là Vưu tổng của chúng ta, thật sự là tiêu tiền như nước. Có du thuyền rồi, vậy sau này cũng không cần ngồi du thuyền khác ra biển ha?” ( ý ổng là vụ cháu Dê bảo phóng viên lên du thuyền của ổng chụp ảnh ấy)
“Chỉ là một cái du thuyền mà thôi, sao lại bảo là tiêu tiền như nước?” Vưu Dương cũng cười lạnh một tiếng, đáp trả Nhậm Văn Ký, “Nhưng mà du thuyền của tôi tuy rằng nhỏ hơn du thuyền lớn khác nhưng được cái riêng tư, không cần lo sẽ bị phóng viên đến chụp được mấy thứ ướt át nào đó.”
Tạ Dư An tuy rằng đứng trong góc lại cách bọn họ một đoạn khá xa, nhưng lại có thể nghe được rõ ràng cuộc nói chuyện của bọn họ, mà Nhậm Văn Ký là người của Thụy Phong, Tạ Dư An cũng là nghệ sĩ của Thụy Phong, làm tròn lên thì hai người cũng tính là cùng một mâm, mặc dù có chút mất nết nhưng Tạ Dư An nghe Vưu Dương nói xong vẫn là không nhịn được muốn cười___ dù sao cái câu chụp được những thứ ướt át này cũng thật ác.
Không nhắc còn tốt, vừa nhắc tới Tạ Dư An mới phát hiện phóng viên trên du thuyền Blue Goddess tuy rằng chụp được không ít người, thế nhưng bị lộ ra cũng chỉ là người giàu, những người cấp cao của Thụy Phong, hoặc là những người có quan hệ hợp tác với Nhậm Văn Ký, chỉ có một số ít người của Hằng Nhất cùng Nghệ Đông bị chụp được thôi____ tất nhiên vai chính chắc chắn phải là Nhậm Văn Ký.
Mà khi Tạ Dư An cười thì mấy người Hằng Nhất bên bàn tròn cũng đã sớm cười cùng với Vưu Dương.
Chỉ là bọn họ cười không được bao lâu thì Thẩm Trọng Thành đem thuốc dụi tắt, phì cười một tiếng, cong môi khinh thường nói: “Đúng thật chỉ là một chiếc du thuyền mà thôi, cho đó là thứ gì? lại còn bảo tiêu tiền như nước.”
“Hai chục triệu lận đó ba.” Quách Thanh Tâm theo phản xạ mà tiếp lời, sau khi anh ta phá sạch Ánh Quang thì ba anh ta không còn chu cấp tiền nữa, “Gần đây tôi chưa từng cầm nhiều tiền tiêu vặt như vậy.”
Quách Thanh Tâm không biết cách nói chuyện, việc này thì Thẩm Trọng Thành với Tạ Dư An lúc ở trên du thuyền đều đã được thấy qua, thế nhưng hiện giờ anh ta nói ra câu này lại giống như đang phối hợp với Thẩm Trọng Thành cùng nhau đá đểu Vưu Dương vậy.
Vưu Dương còn chưa lên tiếng, thì trên bàn tròn bên phía Hằng Nhất có một người đàn ông trung niên có chút biết ơn với gã đã đứng ra nói chen vào: “Vậy không biết ở trong mắt ngài Thẩm đây, cái gì mới được xem là “đồ vật?”
Thẩm Trọng Thành nhìn gã rồi nói: “Ông cũng tính là một cái đi, mặc dù có chút già.”
“Mày____” Người nọ trợn to hai mắt, tức giận nhìm chằm chằm vào Thẩm Trọng Thành.
Nhậm Văn Ký lúc này lại vô tay cười to: “Hay! thật là hay!”
Chờ mọi người dời mắt về phía gã thì Nhậm Văn Ký lại cầm di dộng lên giả vờ nói: “Ngại quá, mọi người hẳn đều biết cổ phiếu của Thụy Phong đang giảm, thế nhưng tôi vừa phát hiện đang tăng lên lại nên có chút vui vẻ không kiềm chế được, xin lỗi ha.”
Gã luôn mồm nói xin lỗi nhưng vẻ mặt lại chả nhìn ra chút có lỗi nào, những người khác của Thụy Phong cũng theo đó chúc rượu Nhậm Văn Ký, gật đầu cười hùa theo.
Tạ Dư An hóng chuyện một bên cũng là lần đầu tiên phát hiện, mấy lão già này ăn có bữa cơm thôi mà cũng đặc sắc như vậy.
“Ngài Thẩm đây Quách tổng đều như nhau, tuyệt đối không để hai chục triệu vào mắt, xem ra hoàn cảnh gia đình hẳn là cực tốt nhỉ.” Vưu Dương xem như đã phát hiện Thẩm Trong Thành tối nay rõ ràng đối địch với mình, gã nhìn thoáng qua Quách Thanh Tâm rồi nói: “Chẳng hay có thể so sánh được với Quách tổng hay không?”
Quách Thanh Tâm có thể hời hợt đem hai chục triệu là tiền tiêu vặt treo trên mép là bởi vì nhà anh ta ở Vân Nam có một cái mỏ khoáng sản khổng lồ, ở Myanmar còn có mấy mỏ ngọc thạch đang khai thác nữa, mà anh ta lại là con trai độc đinh nên liền tùy ý tiêu xài.
Thế nhưng Thẩm Trọng Thành sinh ra tại nhà họ Thẩm không có danh tiếng gì, ở trong giới cũng có vài người mang họ Thẩm nhưng đều không thân thuộc với nhà họ Quách.
Vậy mà Thẩm Trọng Thành lại nhếch môi nói: “Dĩ nhiên là không so được, tôi cùng lắm chỉ có hơn mười cái dây cap sạc Iphone, dù đi đến đâu cũng có thể sạc điện được mà thôi, làm sao có thể so được với Quách tổng đây?”
Quách Thanh Tâm nghe Thẩm Trọng Thành nói xong thì suýt chút nữa đã phun ra ngụm rượu, sau cái vụ trên du thuyền Blue Goddess thì anh ta làm sao còn không biết lão đại nhà mình thích nói ngược? Vì vậy mà anh liền mở miệng liên thanh: “Không Không Không, anh Thẩm, so được so được mà, bây giờ anh là to nhất.
Chỉ là thanh âm của anh ta bị tiếng cười của đám Hằng Nhất lấn át mất, nhất là người đàn ông trung niên bị Thẩm Trọng Thành mắng “là già” kia đang cười đến rung người, gã chỉ vào Thẩm Trọng Thành sau đó cười với bên đám Vưu Dương mà nói: “Ai mà không mua nổi mười mấy cái dây cap sạc chứ? thế mà cũng không biết xấu hổ còn dám nói ra?”
Vưu Dương cũng cười, anh ta nhìn Thẩm Trọng Thành rồi chậm rãi nói: “Thưa anh Thẩm, dù cho anh đối với tôi có thành kiến thì cũng không cần thiết mang bản thân mình ra làm trò đùa như vậy, mọi người nhìn vào lại chê cười.”
Mà Thẩm Trọng Thành sau khi nghe Vưu Dương nói xong liền từ trên ghế đứng dậy, nhìn mọi người xung quanh một vòng cuối cùng dừng lại trên người Vưu Dương, cong môi nói: “Tôi cũng không phải chỉ đối với một mình anh, mà là có thành kiến hết với tất cả dân nghèo đang ngồi ở đây.”
Thẩm Trọng Thành vừa nói xong, xung quanh lập tức yên tĩnh đến mức cây kim rơi xuống cũng có thể nghe được tiếng, tất cả mọi người đều ngừng động tác trên tay mà nhìn thẳng về phía Thẩm Trọng Thành.
Nhưng Thẩm Trọng Thành lại nhìn về phía Nhậm Văn Ký, nhướn mày tiếp tục cà khịa: “Ông chủ Nhậm, hiện tại ông có thể tiếp tục vỗ tay.”
Nhậm Văn Ký vốn đang sững sờ, sau khi nghe lời này của Thẩm Trọng Thành thì bỗng phục hồi lại, gã lập nghiệp từ mỏ than đá, mà trong người đa số ông chủ mỏ than đều có máu thích người đẹp, tính cách hào phóng, thái độ làm người lại vô cùng tốt, so với chuyện Thẩm Trọng Thành nói gã là dân nghèo thì đêm nay Thẩm Trọng Thành với Vưu Dương đối đầu còn mình được lợi mới là chuyện gã để ý nhất.
Kẻ thù của kẻ thù, lại chính là bạn bè.
Cho nên Nhậm Văn Ký lúc đó liền quyết định kết tình anh em với Thẩm Trọng Thành! bạn yêu Thẩm muốn gã vỗ tay, người bị chê cười còn là Vưu Dương, ngại gì mà không vỗ?
“Hay! nói hay lắm!” Vì vậy Nhậm Văn Ký cũng đứng dậy mà vỗ tay bộp bộp, còn kéo quản lí nào đó của Thụy Phong đang ngồi cạnh gã cùng nhau vỗ, nói “Chúng ta ngay cả hai chục triệu mua du thuyền cũng không mua nổi, vậy không phải dân nghèo chứ là gì?”
Uầy, này cũng là đối nghịch với Vưu Dương luôn nè.
Mấy người của Thụy Phong đang ngồi trên bàn bên kia vừa nghe lời này cũng đều đồng loạt đứng dậy vỗ tay, gật đầu cười nói: “Đúng vậy, đúng vậy, chúng ta đều quá nghèo, thời gian tới chắc chỉ có mỗi Nhậm tổng có hi vọng thoát nghèo thôi, ha ha ha.”
Sau đó mọi người cùng nhau nâng ly chúc rượu Thẩm Trọng Thành: “Ông chủ Thẩm vừa mới tiếp nhận Ánh Quang nhỉ, Thụy Phong bên này sang năm có kế hoạch sản xuất một show giải trí, không biết ông chủ Thẩm có hứng thú hợp tác hay không, cùng nhau làm giàu thoát khỏi nghèo khó được chứ?”
Thẩm Trọng Thành: “…..”
Kết cục này có chút bất ngờ…. Tạ Dư An đang đứng một bên cũng nhịn không được mà mím môi cười nhẹ. Lúc cậu nghe Thẩm Trọng Thành nói mấy câu như vậy thì hô hấp dường như nghẹn lại, chỉ sợ mấy lời của Thẩm Trọng Thành làm mích lòng quá nhiều người_____ dù cho Thẩm Trọng Thành không gây được ảnh hưởng gì với những người này nhưng nếu thành bạn thì cũng không phải chuyện xấu.
Mà Thẩm Trọng Thành đối với việc Nhậm Văn Ký mời rượu mình thì chỉ dừng trong chốc lát, vùng giữa hai bên lông mày bỗng giãn ra, không biết đang suy nghĩ cái gì, ánh mắt sâu thẳm nhìn thoáng qua Nhậm Văn Ký, đưa môi chạm vào ly____ lần này anh ta uống thật, cùng với lúc trước vờ chạm ly với Vưu Dương không giống nhau.
Sự khác biệt như vậy khiến Nhậm Văn Ký càng vui vẻ, lập tức muốn rời khỏi chỗ ngồi mà tới gần Thẩm Trọng Thành kề vai sát sánh xưng anh gọi em.
Nhưng Thẩm Trọng Thành lần nào cũng chỉ quay đầu lại liếc nhìn Tạ Dư An, anh ta thấy cậu cũng đang mím môi len lén cười thì nụ cười trên mặt anh ta lập tức biến mất, Tạ Dư An cũng mau chóng điều chỉnh sắc mặt, bày ra vẻ vô tội mà nhìn anh ta.
Thẩm Trọng Thành để ly rượu xuống, lạnh lùng nói một tiếng: “Tôi đi tắm.” Nói xong anh ta liền rời khỏi chỗ ngồi, hướng thẳng đến WC.
Tạ Dư An còn không hiểu động tác của Thẩm Trọng Thành là có ý gì hay sao, cậu vội chạy theo nhưng chưa đi được vài bước đã bị Vưu Dương ngăn lại.