Ma Quỷ Lộ

Chương 84: Giao dịch


Đọc truyện Ma Quỷ Lộ – Chương 84: Giao dịch

Lê Hỏa nhìn Thiên Cơ, một cô gái với ánh mắt sắc sảo thông minh, đôi mắt làm cho Lê Hỏa không thể đoán được biểu cảm, tính cách, tâm tình của cô ta, điều đó làm tính cách kiêu ngạo trong cậu trỗi dậy, Lê Hỏa bốc phát ra khí thể vương giả kiêu ngạo, bễ nghễ như một vị vua nhìn đám dân đen ngu ngốc, nhưng dù cho khí thế của Lê Hỏa có kiêu có ngạo như thế nào đi chăng nữa thì Hồ Thiên Cơ vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh nhạt, đôi mắt vẫn như vậy lấp lóe ẩn hiện làm cho người khác không đoán được bất kí một tâm tình gì của cô ta, bầu không khí lúc này rất căng thẳng, một con hổ bất kì lúc nào cũng có thể nổi điên tấn công một con cáo trước mặt.

Một lúc sau khi bầu không khí căng thẳng giữa hai người được kéo lên đỉnh điểm thì bất ngờ một tiếng cười vang lên phá vỡ nó.

– Ha Ha Ha Ha Ha…

Lê Hỏa đột nhiên bật cười, tiếng cười của cậu không phải là một tiếng cười vui sướng mà là một tiếng cười thú vị, tán thưởng dành cho người đối diện, trong mắt Thiên Cơ lúc này mới lóe lên sự kinh dị nhưng ngay lập tức tắt đi đôi mắt đó lại trở lại bình thường.

Lê Hỏa ngừng cười, gương mặt cậu lạnh lùng, ánh mắt bình thản như không quan tâm tới mọi thứ.

– tôi biết cô luôn là một kẻ thông minh, một kẻ thông minh đến mức tôi phải về đến nhà mới nhận ra được điều đó, một gương mặt được đeo lên một chiếc mặt nạ, một chiếc mặt nạ quá hoàn hảo, hoàn hảo đến mức loại bỏ hoàn toàn con người thật của cô.

– ý của ngươi là gì ?


Thiên Cơ gương mặt lạnh nhạt như không thèm quan tâm đến điều mà Lê Hỏa vừa nói, nhưng thật ra không phải vậy, trong lòng cô ta đang sợ hãi, sợ hãi đến tột độ, ” tại sao cái vỏ bọc mà ta tạo cực kì hoàn mĩ đến mức cả chưởng quầy của Hoàng Long là một lão thương nhân giản sảo với mấy chục năm hành hề, loài người nào mà ông ta chưa gặp, nhưng cũng không thể phá vỡ được lớp mặt nạ của ta, không thể nhìn ra được con người của ta, thế tại sao tên nhóc này lại nhận ra được… bình tĩnh bình tĩnh tên đó chỉ dọa ta thôi, cứ bình tĩnh rồi mọi chuyện sẽ qua, chả nhẽ kể hoạch ấp ủ mười mấy năm nay của ta chưa bắt đầu mà đã kết thúc chỉ vì một tên nhóc con, không thể được ta không cho phép.”, Thiên Cơ cố trấn tĩnh lại trong lòng, ngoài mặt vẫn tỏ ra lạnh nhạt, nhưng đôi tay không tự chủ được nắm vào.

Lê Hỏa liếc thấy nhưng khuôn mặt vẫn bình thường, cậu không nói nữa mà chỉ lấy ra một tấm bùa không gian, ánh sáng lóe lên rồi tắt, lúc này trên bàn đã có thêm một đống bộ phận yêu thú cùng vài món pháp khí.

– đổi chỗ này ra nguyên thạch cho ta.

Thiên Cơ nhìn xuống đống bộ phận yêu thú thì không biết nói gì, cô ta ngửng lên nhìn Lê Hỏa bằng ánh mắt thâm thúy khó hiểu, nhưng nhanh chóng Thiên Cơ cúi xuống đếm đống bộ phận yêu thú đó.

– hai đôi vuốt của thanh mao sói giá 53 nguyên thạch, một bộ da nguyên ven của hắc sơn trư cùng một đôi răng năng giá 117 nguyên thạch, răng của hoàng mao hổ cùng bốn cái vuốt, một xương sống giá 146 nguyên thạch… hai thanh kiếm ba phù văn giá 293 nguyên thạch… một cây thương năm phù văn giá 210 nguyên thạch, một cây quạt sáu phù văn giá 320 nguyên thạch, tổng tất cả là 13,614 sau khi trừ đi một số phí thì còn 13,500 nguyên thạch, không biết quý khách muốn đổi hết ra nguyên thạch hay mua một vài thứ gì trước.

Thiên Cơ lạnh nhạt với Lê Hỏa, nếu mà hắn đã biết bản chất của cô thì cũng không cần phải ẩn dấu nữa làm gì, càng cố dấu càng làm cho kẻ đối diện phản cảm.

Lê Hỏa không quan tâm lắm đến lời của Thiên Cơ, Lê Hỏa nghĩ nghĩ một chút rồi nói.


– ta cần một túi không gian ba ô vuông, một thanh pháp khí dạng đao ít nhất là thượng phẩm , và phải là hỏa, là âm hỏa càng tốt và năng ít nhất cũng phải trên 3000 kg. Ngoài ra ta cũng cần thêm khoảng 2000 nguyện thạch loại đan luyện thể thượng phẩm phù hợp cho yêu thú tu luyện, tầm 500 nguyên thạch loại đan luyện khí thượng phẩm phù hợp với yêu thú, tầm 500 nguyên thạch loại âm đan phù hợp với âm thú tu luyện, 300 nguyên thạch các dạng thuốc pha nước thanh lọc cơ thể và một quyển sách võ học cơ sở về đại đao.

Thiên Cơ nghe thế thì gật nhẹ đầu, trong lòng cô ta có chút không thể tin và một niềm vui bất ngờ, nhưng bên ngoài cô ta rất bình thường, Thiên Cơ lạnh nhạt thu hết đống đồ trước mặt vào, nhanh chóng đi ra ngoài để mặc Lê Hỏa một mình trong phòng mà không them một tiếng chào , vậy mà lần trước cô ta vẫn còn dùng cái giọng ngọt xớt nói với Lê Hỏa, nghĩ đến đây Lê Hỏa lại nở một nụ cười nhẹ, nụ cười rất chi là âm tà, Thiên Cơ không xong rồi.

Một lúc sau Thiên Cơ bước vào, trên tay cô chỉ có một cái túi vải đựng tiền bé, cô ta vứt cho Lê Hỏa cái túi đó và tự nhiên ngồi xuống và nói.

– tất cả đồ của ngươi trong đó, xem đi.

Lê Hỏa sờ sờ cái túi rồi truyền chân khí vào mở miệng túi rồi mới đưa tinh thần vào trong túi để xem sét, lúc này Lê Hỏa có thể thấy bên trong cái túi, diện tích không gian của túi rộng 3m2, chứa một thanh đao to màu cam rất nhạt, một đống chai lọ đủ màu và một quyển sách bìa đỏ, Lê Hỏa lấy hết đồ ra để lên bàn, cậu liếc nhìn một chút thanh đao màu hơi cam với các đường vân màu lam nhạt để trên bàn một lúc rồi cầm lên xem sét kĩ, một sức nặng nhẹ truyền vào tay Lê Hỏa, cậu ngắm nghía kĩ một chút thanh đao, thân đao được làm bằng một loại kim nào đó tỏa ra sức nóng khá lớn, trên thân đao màu cam nhạt có các đường phù văn màu lam nhạt chải dài trên thân đao, cấu tạo thành chín loại phù vằn khác nhau, Lê Hỏa cầm thanh đao vung vậy một chút thì gật đầu vừa lòng, ít nhất nó cũng nặng khỏang 3000 kg.

Lúc này Thiên Cơ mới lên tiếng giải thích.


– đây là thanh hỏa sát đao, được rèn từ hỏa đồng khai thác từ ven các miệng núi lửa lớn, kém theo là huyết sát sắt ẩn trong những binh khí đã được nhuộm máu cùng sát khí ở những khu vực có chiến tranh, gia cố thêm vào là trọng thạch bột gia tắng sức năng cùng độ cứng của thanh đao, thanh đao này nặng 3200 kg, có tổng chín phù văn, trong đó có năm phù văn hoạt động được bao gồm, hỏa trận, huyết sát trận, huyết hỏa sát trận, ẩn phù trận, phù trận cuối cùng thì cần phải lên khí cương cảnh mới dùng được là huyết hỏa sát long trận, do có ẩn phù trận lên khỏi cần phải lo bị kẻ khác phát hiện là pháp khí thượng phẩm, trừ khi kẻ đó là ngưng dịch cảnh hoặc có pháp thuật hay pháp khí đặc thù, thanh đao có giá là 800 nguyên thạch.

Lê Hỏa truyền chút trân khí vào bên trong xem sét một chút rồi gật đầu, cậu cất nó vào túi không gian, Lê Hỏa lại cầm lên vài lọ đan dược lên xem ngửi ngửi một chút, Thiên Cơ lại lên tiếng giải thích.

– lọ màu đỏ là tôi thể đan loại nặng, loại này chỉ chú tâm vào dược lực

mạnh và tàn bạo nên có một lượng tạp chất khá lớn so với loại đan bình thường, loại tôi thể đan( nặng) không phù hợp với thể chất của loài người nhưng lại cực kì thích hợp với yêu thú, kẻ có tiền thường hay mua mấy loại đan này về cho thú nuôi của mình ăn tu luyện, mỗi lọ đan này là mười viên giá 45 nguyên thạch, chỗ này có 45 lọ tổng là 2025 nguyên thạch. Lọ màu lam kia chưa âm nguyên thạch được luyện từ hoa âm mai, âm lam diệp… có tác dụng như chân nguyên đan ngoại trừ nó là âm đan cung cấp âm khí cho âm thú, cương thi… tu luyện, mỗi lọ có 10 viên giá 55 nguyên thạch, ở đây có mười bình tổng 550 nguyên thạch. Lọ màu tím kia là yêu nguyên đan có tác dụng giống như âm nguyên đan hay chân nguyên đan ngoại trừ nó là cung cấp yêu khí cho yêu thú, mỗi lọ mười viên có giá 50 nguyên thạch, ở đây có mười bình tổng là 500 nguyên thạch. Lọ màu lục là thanh lọc tán có tác dụng thanh lọc cơ thể, có giá 30 nguyên thạch một lọ, mỗi lọ chỉ dùng được một lần, ở đây có mười lọ tổng là 300 nguyên thạch. Tổng cộng tất cả là 4,175 nguyên thạch, còn quyển võ học chiến trường đại đao pháp là của cửa hàng tặng.

Lê Hỏa xem sét vài lọ đan dược và lật qua hết mấy đồ thì gật đầu thu hết vào túi không gian, lúc này Thiên Cơ lại nói.

– tính cả cái túi không gian có diện tích 3m2 tổng tất cả là 7,175 nguyên thạch, vậy ngươi còn 6,325 nguyên thạch.

Thiên Cơ lấy ra một đống nguyên thạch xếp chồng lên nhau, Lê Hỏa không nói hai lời đứng dậy, đi lại phía của Thiên Cơ.

Thiên Cơ thấy thế thì đứng dậy, quay ra nhìn đôi diện với Lê Hỏa nhưng mà do cô thấp hơn Lê Hỏa một cái đầu lên phải ngửng lên nhìn, mà hai người lại đứng rất sát nhau, tình cảnh này làm cho người khác cảm thấy mập mờ à nha.


Thiên Cơ lúc này có thể cảm nhận được những hơi thở ấm nóng của kẻ trước mặt, đây là lần đâu tiên cô đứng gần một người đàn ông đến như vậy, trong lòng cô cũng sấu hổ căng thẳng lắm chứ nhưng không giám thể hiện ra ngoài, cô chỉ có thể âm thầm nắm chặt tay trấn định tinh thần, điều này làm sao thoát khỏi đôi mắt của Lê Hỏa được, cậu nở một nụ cười tà ác làm cho trái tim của Thiên Cơ đập thót liên tục nhưng ngoài mặt vẫn tỏ ra cứng rắn.

Lê Hỏa cúi đầu xuống miệng kề sát tai của Thiên Cơ thì thầm vào đôi tai ngọc đó ” ta biết cô sẽ không chịu yên phận ở đây, nếu cần giúp đỡ hãy tìm ta, Lê Hỏa đệ tử của Man Quỷ Tông, nhưng cái giá thì cô biết rồi đấy… mỗi lần cần sự giúp đỡ hãy suy nghĩ thật kĩ ” Thiên Cơ nghe câu đó thì rùng mình, cách nói của Lê Hỏa quá âm tà, nó làm cho cô cảm tưởng như đang làm một cuộc giao dịch với quỷ, dù biết là cái giá phải trả là rất đắt nhưng vẫn phải giao dịch, trong lúc đang liên miên suy nghĩ thì đột nhiên Thiên Cơ cảm giác tai mình thật ấm nóng ẩm ướt,một hầm răng đang cắn vào vái tai ngọc đó, một chiếc lưỡi quyét hết vòng tai làm cho cô có cảm giác rùng mình rên lên một tiếng a ngay lập tức Thiên Cơ cảm giác không ổn, cô ta lấy tay đẩy Lê Hỏa ra nhưng không được, Thiên Cơ mới là chân khí cảnh, luyện thể cũng chỉ là luyện thể thất trọng làm sao đẩy được Lê Hỏa, kẻ đã chân khí ngoại phóng, luyện thể cửu trọng cơ chứ, Lê Hỏa ngay lập tức ôm vòng lấy Thiên cơ không cho cô ta dãy dụa, cậu tiếp tục thưởng thức cái tai ngọc đó.

Thiên Cơ bị ôm chặt không di truyển được thì khoảng sợ dãy dụa, nhưng không được sức của Lê Hỏa quá lớn mà cái lưỡi của Lê Hỏa như có ma thuật mỗi lần liếm là một lần làm cô rùng mình muốn hét, bên dưới háng đã bốc lên nhiệt, cuống quá Thiên Cơ liền cắn vào vai Lê Hỏa, dù cho cậu có là luyện thể cửu trọng đi nữa cũng không đỡ được, máu bắt đầu thấm ra một cơn đau truyền từ vai lên não nhưng Lê Hảo mặc kệ, tiếp tục thưởng thúc cái tai ngọc đó.

Một lúc sau Lê Hỏa buôn lỏng Thiên Cơ ra, lúc này cái tai đã đỏ chót, ướt nhẹp để lại vài dấu răng mờ, Thiên Cơ lúc này đã mệt lử, thở những hơi gấp gáp, đôi chân chụp lại run run, cô ta lúc này cũng bỏ cắn Lê Hỏa ra, ở vai của Lê Hỏa lúc này đã thấm ra một vùng máu đỏ, Lê Hỏa mặc kệ cậu cúi xuống nhìn thẳng vào mặt của Thiên Cở, cô ta sợ hãi lùi ra sau, Lê Hỏa không cho cơ hội, cậu túm lấy tay cô ta kéo lại ôm thẳng vào lòng nói.

– tôi mong chờ lời thỉnh cầu từ cô, sớm sớm một chút.

Lê Hỏa ngay lập tực bỏ Thiên Cơ ra bước đi ra ngoài để mặc Thiên Cơ đang đơ đơ vì chuyện vừa nãy, lúc này coi như chính thức Thiên Cơ đã bán mình cho quỷ dữ, cuộc đời cô sẽ đi về đâu thì khó nói.

( đừng chê tác giả viết đoạn này dở, tác giả chỉ mới 17 tuổi thôi, yêu còn chưa biết chứ đừng nói đến mấy chuyện này.)

——-


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.