Đọc truyện Ly Dị, Tuyệt Vọng Và Dễ Thương – Chương 17
Chase đã đi thẳng ra lối ra cửa thì mọi bản năng trong anh mới thét gào đòi anh đừng lại. Anh quay người, vùng vằng đi vào bếp và đặt khẩu súng cạnh điện thoại.
Lacy vẫn đứng bên bồn rửa chén, hai tay khoanh trước ngực, cặp mắt xanh lơ của nàng chất chứa bao hoang mang, đau đớn và cả nỗi sợ hãi vẫn đeo bám nàng không chịu rời.
“Jessie gặp mặt chồng cũ của cô ấy một tuần bốn ngày.” Chase thẳng thừng, quyết định phô ra hết sự thật xấu xí. “Cô ấy dự định sẽ tái hôn với anh ta vào tháng sau. Đến lúc ấy, anh sẽ mua quà cưới tặng Jessie. Biết đâu đấy cô ấy sẽ gởi cả thiệp mời cho anh mừng nữa. Cô ấy biết anh qua lại với nhiều cô khác nữa. Nhưng Jessie chẳng quan tâm. Trước giờ chẳng màng. Và những gì tụi anh có … chỉ thỏa mãn nhu cầu đơn thuần, thoải mái không câu nệ. Với lại, tất cả những chuyện đó cũng sắp kết thúc rồi.”
Anh lại vuốt mặt khi nhận ra rằng quan hệ giữa anh và Jessie mới lạnh lùng và nhạt nhẽo làm sao. Anh đã lợi dụng cô ta. Cô ta cũng lợi dụng anh. Mà anh chấp nhận mối quan hệ ấy chính xác như nó vốn thế – lạnh lùng và nhạt nhẽo. Và không chút thỏa mãn.
Việc dìu Lacy lên đỉnh khi mình còn mặc quần áo vẫn cứ sung sướng và hạnh phúc hơn là cả khi anh trần truồng chôn sâu trong Jessie. Trong hai ngày qua, anh đã chia sẻ với Lacy những điều anh chưa bây giờ thổ lộ cùng Jessie. Thậm chí anh còn tâm sự với nàng về mẹ và chị gái anh nữa.
Mày chưa kể về Sarah với nàng.
Suy nghĩ ấy chợt xoáy vào đầu anh như mũi khoan ác nghiệt. Nhưng rồi sau này tao sẽ nói thôi, anh thầm đáp trả.
Trời ạ, anh thậm chí còn kể nàng nghe về con chồn hôi nhà anh nữa. Và tuy chưa cùng nàng đi đến cùng, trong thâm tâm anh đã dán mác cho nàng là của anh rồi. Anh đã cảnh cáo Jason tránh xa và tay bác sĩ thú y cùng tên nhân viên FedEx cứ đi chết hết đi, bởi anh sẽ không nhường nàng cho ai mà không đổ máu cả.
“Anh biết sao không?” nàng hỏi, với tay lấy chiếc ly trong tủ bếp. “Chuyện đó cũng không quan trọng. Toàn bộ cuộc nói chuyện này chẳng có ý nghĩ gì sất. Em còn không biết tại sao em lại hỏi anh nữa là.”
“Không, anh biết rõ mà.” Lạy Chúa, anh đã có đủ can đảm nói thật lòng mình thì nhất định nàng cũng phải thú thật tình cảm của mình với anh chứ.
Chuông điện thoại reo và Lacy nhấc ống nghe bằng động tác nhanh nhẹn và dứt khoát. Nàng gần như gằn giọng khi trả lời. “Tôi nghe đây. À, như thế cũng được.”
Chase lắng tai nghe và bụng anh quặn thắt. Lại là Eric chăng? Phải chăng Lacy vừa nhận lời đi tận hưởng món tráng miệng tội lỗi cùng tay bác sĩ thú y thiếu kiên nhẫn ấy? Mới đi tới đi lui trong căn bếp nhỏ được một vòng, anh đã hạ quyết tâm không phải bàn cãi gì nữa là Lacy Maguire sẽ không được chia sẻ tội lỗi với ai trên đời, ngoại trừ anh.
Anh lại đi ngang qua chỗ nàng, mong muốn được giật ống nghe khỏi tay nàng trong anh lớn dần lên nhưng vừa bị nàng nguýt dài, anh đã quyết không làm thế. Dù chưa bao giờ tự nhận mình rành tâm lý phụ nữ, nhưng có cái gì đó mách bảo anh rằng không chỉ mình anh đang khó nghĩ trong chuyện anh và nàng. Nếu anh ép nàng, nàng sẽ phản ứng lại. Và ngay lúc này, thứ duy nhất anh muốn ép phải làm cho bằng được là làm sao cho cả hai trần truồng nằm bên nhau.
Chase xoa bên vai đau, từ sau bữa sáng đến giờ vai anh nhức không thể tả. Đúng lúc ấy, Lacy bỏ ống nghe xuống và tì trán vào tủ lạnh rồi nàng chầm chậm quay lại đối mặt với anh, mở miệng định nói … và rồi ngừng lại.
“Đau hả anh?” nàng hỏi và chỉ vào bên vai anh đang xoa xoa cho đỡ đau.
“Ừ, cũng hơi đau.” Anh trông thấy nỗi giận dữ trong mắt nàng phai dần nhường chỗ cho vẻ lo lắng. Chase hiểu ra sự lo lắng sẽ lấn át cơn giận. Thế là anh nhăn nhó còn nhiều hơn lúc nãy một chút.
Nàng bậm môi dưới giây lát tỏ vẻ như đang cân nhắc từng lời cần thốt ra. “Thôi anh. Mình rửa lại và thay băng vết thương đi.”
Chase ngoan ngoãn theo nàng vào phòng tắm lớn. Cơn thịnh nộ giữa hai người khi nãy hình như đã ở lại trong bếp. Nàng ra hiệu cho anh ngồi trên nắp bồn cầu. Anh vừa lột áo vừa ngắm nàng đi lấy các vật dụng cần thiết. Khi lấy xong mọi thứ, nàng đứng giữa hai chân anh và cúi xuống đặt bông băng lên nắp bồn nước sau lưng anh.
Một bên ngực nàng chạm vào má anh khiến Chase phải cố kiềm chế để không quay mặt sang ngoạm lấy nó. May sao nàng lùi ra trước khi cơn cám dỗ làm mờ lý trí anh.
“Sẽ hơi đau đấy,” vừa nói, nàng vừa kéo tấm gạc cũ trên vết thương ra.
Anh vòng tay ngang hông nàng, hơi nhích xuống để cảm nhận xem nàng có mặc đồ lót hay không. Nàng nhìn xuống, Chase tưởng nàng sẽ biết anh phải buông ra. Nhưng nàng không nói gì: quả là một chiến thắng nho nhỏ cho anh. Bất chợt điều gì đó nảy ra trong đầu Chase, anh hiểu ra rằng đây thực sự là một cuộc chiến. Và kẻ thù của anh đang tiến đến rất gần. Có thể Hynky và Eric muốn có Lacy, nhưng kẻ thù thực sự lại là chồng cũ của nàng, người mà Chase cho rằng Lacy vẫn còn yêu lắm. Hắn là lý do duy nhất khiến nàng lưỡng lự không chịu ngủ với anh. Nàng vẫn còn yêu chồng cũ. Ý nghĩ đấy để lại một nếp nhăn chát đắng trong não Chase.
Vừa quan sát mặt anh, nàng vừa chấm thuốc mỡ từ tuýp thuốc màu vàng lên vết thương của anh.”Em làm anh đau à?”
Anh mỉm cười khi thấy nàng bặm môi như thể chính nàng cũng bị đau khi phải chăm sóc chữa trị cho anh.
“Anh chẳng cảm thấy đau gì cả.” Hai bàn tay anh bạo dạn trượt trên mông nàng. Không, không có quần lót. Chỉ có Lacy. Anh nhớ lại người nàng đã mềm mại đến dường nào trong vòng tay anh. Anh nhớ chính xác môi miệng mình đã đi những đâu và đang rất muốn quay lại chỗ nào. Quần anh lại co rút, và bây giờ không chỉ mình vết thương trên vai anh giần giật. Anh ngước lên ngắm môi nàng khi nàng mở miệng ra định nói; khát khao và thèm muốn vang vọng lên nét mặt nàng và Lacy không thể che đậy được điều đó. Có thể nàng vẫn yêu chồng cũ nhưng nàng đang ham muốn anh. Chase nghẹt thở. Anh sẽ chiếm lấy những gì mình có thể đoạt được. Phải chăng nàng sắp nhượng bộ anh rồi? Lacy nhích gần anh hơn và anh lại nhớ … họ vẫn chưa có bao cao su.
“Làm cho em nhớ ngón chân cái của bà ngoại em.”
“Hả?” Não bộ anh tích cực hoạt động quanh những lời nàng nói.”Cái gì khiến em nhớ ngón chân cái của bà ngoại em?” Chase khẽ bật cười, hai bàn tay anh vươn ra ôm lấy hai mông tròn trịa của nàng.
“Hượm đã! Em biết, em biết rồi.” Nàng quay ngoắt đi, bỏ hai bàn tay anh chơ vơ trống trải, còn nàng thì lục ngăn kéo trong nhà tắm.
Trong một giây Chase thả hồn mơ hão rằng nàng chợt nhớ ra bao cao su bị bỏ quên trong ngăn kéo ấy, nhưng anh không chắc làm sao mà Lacy lại có thể liên tưởng bao cao su với ngón chân của bà ngoại nàng. Nhưng thôi, anh cũng có hiểu ý tưởng nào có thể dẫn đến ngón chân của bà ngoại Lacy đâu.
“Đây rồi!” nàng hớn hở giở mẩu giấy bé xíu lên. “Bác sĩ có kê đơn cho bà ngoại em mua thuốc kháng sinh khi móng chân của bà mọc quặp vào trong và gây nhiễm trùng.”
“Anh vẫn chưa hiểu gì cả.” Chase áp một tay lên ngực mình.
“Ta có thể mua thuốc theo toa này và anh có thể dùng cho vết thương của anh.”
Đơn thuốc dẫn đến tiệc thuốc. Tiệm thuốc có bán bao cao su. Anh đứng bật dậy, đan tay vào tay của nàng.” Vậy mình đi ngay thôi.”
Lacy nhíu mày nhìn anh đăm đăm. “Anh không đi được đâu . Người ta sẽ phát hiện ra anh mất.”
“Không hẳn thế.” Anh nháy mắt. “Cho anh năm phút thôi.” Vừa trao cho nàng thêm một nụ cười, anh bỏ sang phòng tắm phụ, nơi mình đã giấu túi đồ Jason vừa mang đến tối qua.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Lacy đưa đơn thuốc cho ông Tien, dược sĩ đứng sau quầy thuốc trong siêu thị nhỏ gần nhà nàng. “Ngón chân đau lại làm phiền bà cô nữa à?”
Lacy vuốt sợi tóc vương trên má trái và nhìn lên đầu ông bán thuốc để khỏi nhìn vào mắt ông khi nàng nói dối. “Vâng ạ.”
“Tôi tưởng bà cô đến Floriada chơi vài tháng rồi chứ.” Ông ta đặt đơn thuốc lên quầy. “Hay khí hậu ở đó quá nóng với bà?”
Lacy hoảng hốt vì đã trót quên rằng nhà ông Tien chỉ cách căn hộ mới của bà ngoại nàng mấy dãy nhà và ông khá thân với bà ngoại của nàng. “À ừ, vâng. Nhiệt độ cao làm bà mệt.”
“Thế cô cho tôi gởi lời hỏi thăm bà nhé. Có khi thứ Bảy này, tôi sẽ gặp lại bà cô trong buổi sinh hoạt của người cao tuổi cũng nên.” Ông nhìn xuống tờ đơn thuốc nàng.” Soạn đơn này mất mười phút.”
“Cám ơn ông.” Lacy quay mặt đi và căng thẳng cắn môi. Một nhân viên an ninh của siêu thị đi ngang qua. Liệu nàng có bị kết tội vận chuyển ma túy khi đi mua thuốc kháng sinh theo đơn cho cảnh sát thuộc đội phòng chống ma túy của sở cảnh sát Houston không nhỉ?
Khi nàng lùi một bước tránh xa quầy thuốc, Lacy thấy một anh chàng tóc vàng, đội mũ lưỡi trai kiểu của các vận động viên bóng chày đang đứng cách nàng vài dãy kệ trưng bày hàng. Anh ta ngước lên nhìn nàng qua những dãy kệ chất băng vệ sinh và bao cao su. Bối rối cắn môi một lát, nàng nhận thấy người này mắt màu nâu và hàng ria mép màu vàng hơi sậm hơn màu tóc một chút. Anh ta mỉm cười, nụ cười dịu dàng rất quen thuộc đạt đến 10 độ rích-te trên thang mức quyến rũ gợi tình. Tim nàng xao xuyến – nỗi xao xuyến xen lẫn hoang mang. Nàng nên hay không nên lên giường với anh nhỉ?
Khi Chase bảo anh sẽ đi cùng nàng đến tiệm thuốc, nàng tưởng anh mất trí thật rồi. Tại sao chứ, hai ngày qua mặt của anh đã được phát hình khắp cách kênh TV rồi cơ mà? Anh chẳng có cách nào mà đi lang thang ra ngoài được.
Khi anh bước ra khỏi phòng tắm với tóc giả vàng hoe, cùng ria mép, kính sát tròng màu nâu và mũ lưỡi trai, nàng lặng người đi. “Anh nghe nói làm người tóc vàng vui hơn,” anh trêu nàng. Rồi anh vội kéo tay nàng và giục nàng ra xe.
Khi lái xe từ nhà đến nửa đường ra tiệm thuốc, nàng vẫn tưởng anh vội đến tiệm thuốc vì vai anh rất đau hơn những gì anh thể hiện ra mặt, nhưng sau đó, nàng thấy ánh nhìn tinh quái trong cặp mắt nâu mới lạ. Và lập tức mọi đầu giây thần kinh của nàng náo động hẳn lên; hóa ra việc anh hăng hái đến tiệm thuốc chẳng liên quan gì đến cái vai đau, mà chỉ liên quan mật thiết đến một bộ phận cơ thể hoàn toàn khác của anh.
Và cầu thủ kế tiếp tiến lên vụt bóng là … Chase Kelly. Câu tường thuật tưởng tượng ấy vang lên trong đầu nàng khi nàng đến gần anh chàng Chase tóc vàng. Khi đến gần hơn thì mồ hôi tay nàng bắt đầu rịn ra. Cần giây phút tự trấn tĩnh, nàng dừng lại vờ xem mấy cái túi chườm bày trên kệ.
Nàng tin anh trong câu chuyện về Jessie. Chase Kelly đúng là tên vô lại xấu xa vừa ngủ với người định tái hôn với chồng cũ xong lại còn định đến dự đám cưới củ người ta nữa. Anh chỉ quan tâm đến quan hệ xác thịt, không gắn kết với ai cả.
Không gắn bó ràng buộc.
Chỉ là dục vọng đơn thuần.
Anh gọi đó là quan hệ ngẫu hứng.
Và đấy chẳng phải là cách nàng cần phải thấy về tình dục như nàng đã tự nhủ đó sao? Chẳng phải anh sẽ là đối tượng hoàn hảo để chỉ vẽ cho nàng về tình dục không ràng buộc sao? Thậm chí nếu nàng có nhầm, thậm chí khi điều tồi tệ nhất xảy đến là nàng lại bắt đầu tính chuyện cưới xin, Chase Kelly cũng không bao giờ đồng ý. Đồng ý làm chi, sau khi chuyện lộn xộn với Zeke kết thúc, Chase sẽ ra đi và không bao giờ quay đầu nhìn lại. Ngoài kia có rất nhiều cô hầu bàn dễ thương với cặp mông xinh xắn, cùng quá nhiều món ngon như Jessie nên Chase sẽ không phí thời gian ở bên bánh xốp hương vani nhạt nhẽo.
Lacy hít một hơi thật sâu. Nàng có thể làm được chuyện này. Bây giờ đã là thế kỷ 21. Nàng là một phụ nữ hiện đại, một người đàn bà trần tục, và đàn bà trần tục thỏa mãn sinh lý an toàn luôn ấy mà. Tất cả nhìn gì nàng cần là vài bao cao su và một bạn tình sẳn sàng lên giường với mình mà thôi. Chase có vẻ rất sẳn sàng rồi. Nên giờ nàng chỉ cần ít bao cao su và nhiều lòng can đảm để làm cho trót.
Bản năng phụ nữ mách bảo nàng răng Chase định mua bao bảo vệ. Nhưng vì nàng là đàn bà trần tục, nên nàng cương quyết sẽ tự mình mua lấy với lại, nếu nàng chịu khó đầu tư ít tiền vào dự án này, thì khả năng nàng bỏ dở dự án sẽ giảm đi ít nhiều.
Lacy nhìn quanh quầy thuốc để tìm xem họ giấu bao cao su ở đâu. Nếu nàng có gặp may thì người ta sẽ trưng bày ngay trước quầy nơi ông Tien đang đựng lấy thuốc theo toa kê cho ngón chân nhiễm trùng của bà ngoại nàng.
Ưỡn hai vai thật thẳng, nàng hiên ngang đi theo hướng đó, nhưng khi chỉ còn cách đống hộp bao cao su hai bước, bao nhiêu can đảm của nàng tan biến hết. Nàng ngần ngừ đứng nhìn xuống dãy kệ các loại thuốc không cần toa và giả vờ đang đặc biệt quan tâm đến chúng.
“Đang tìm gì hả người đẹp?” Lời thì thào của Chase làm tai nàng nhồn nhột. Hay đấy là do bộ ria mép giả của anh chăng?
“À, em cần …” Lacy liếc quanh khu vực loại thuốc mình đã chọn để đứng gần: hoá ra nàng đang đứng trong khu vực bán thuốc trị bệnh trĩ.
Nàng nghe tiếng Chase tặc lưỡi sau lưng như thể anh đã biết được ý định của nàng.
“Em có thể nghĩ ra thêm thứ gì khác mà bọn mình có thể cần đến chăng?” Giọng anh đặc vẻ khôi hài. “Ngoài sữa với thuốc chữa bệnh trĩ hiệu Preparation H ấy?”
Nàng huých khủy tay ra thúch đúng vào mạng sườn anh. Anh rên lên vì đau thật chứ không còn là đùa nữa. Chợt nhớ anh đang bị thương nhiều chỗ, nàng cuống cuồng quay lại. “Em xin lỗi, em quên mất.”
Anh ấn một tay lên mạng sườn. “Anh không sao.” Anh gượng cười nhưng nàng thấy rõ mình đã thực sự làm anh đau.
“Thiệt tình, em quên mất.” Nàng chạm vào bên sườn anh.
Anh ghé sát lại. Bộ ria giả cọ vào môi trên của nàng, và rồi anh hôn nàng. Không phải chiếc hôn cùng lưỡi và hừng hực lửa tình, mà là nụ hôn ngọt ngào mềm mại hứa hẹn một trời môi lưỡi và lửa tình mà chốc nửa thôi nàng sẽ sớm nhận được.
“Anh không sao.” Anh đặt một ngón tay lên môi nàng. “Giờ ý em thế nào? Tụi mình cần mua thêm gì nữa không?” Anh chuyển mình về phía kệ bày bán bao cao su ngay gần đó.
Nàng nhìn chồng hộp sặc sỡ bày trong tủ kính. “À, em cũng định… mua vài hộp ngay bây giờ đây.” À đấy. Nàng vừa nghe thật hiện đại như bất cứ người phụ nữ nào. Phải không nhỉ?
“Để anh mua cho.” Mắt anh lấnh lánh và nụ cười của anh rạng rỡ.
“Không, em mua được mà.” Nàng nhớ đến bài diễn văn về đàn bà trần tục mà nàng mới tự thuyết giáo cho mình cách đây mấy phút.
“Anh có tiền đây,” Anh nói.
“Em cũng có vậy. Để em mua.”
“Em có biết anh dùng cỡ nào không?” Một bên chân mày anh nhướng lên, ánh tinh nghịch lấp lánh trong mắt.
Nàng chớp mắt rồi bất giác nhìn xuống ngang người anh trước khi kịp tự ngăn mình lại. “Cỡ … em tưởng là …” nàng ngước mắt lên.”Anh nói đùa em chứ gì. Bao cao su chỉ có một cỡ thôi mà.”
Trông anh có vẻ rất ngạc nhiên. “Em chưa từng bây giờ mua bao bảo vệ hết phải không?”
Nàng lại đỏ hết cả mặt.
Anh bật cười đứng sát vào nàng đến nỗi hơi ấm từ cơ thể anh làm nàng rạo rực. “Chúng có kích cỡ hẳn hoi đấy, em ạ,” anh thì thầm. “Mà chưa hết đâu. Còn có cả loại có lông, có loại phát quang, và có loại đủ mùi vị nữa kìa.” Môi anh chỉ thoáng chạm vào môi nàng. “Mùi dâu tây này.” Hơi thở của anh phả lên khuôn miệng mềm ướt của nàng. “Mùi sô cô la này.” Rồi anh hôn nàng âu yếm. “Cả mùi vani nữa này.”
Nàng hít một hơi thật sâu để chế ngự sức nóng đang dâng lên cổ. “À, nếu bao có kích cỡ thật thì anh sẽ là cỡ lớn vậy.”
Anh cười toe và vòng tay ôm ngang eo nàng, mấy đầu ngón tay luồn vào cạp quần jean của nàng. “Mà anh lại không nghĩ em có để ý đến nó cơ đấy.”
Nàng lắc đầu. “Em có để ý đâu. Em chỉ nghĩ là nếu bao cao su có kích cỡ, có người đàn ông nào chịu nhận mình dùng loại nào khác hơn loại lớn đâu.”
Tiếng anh cười vang vang trong tai nàng lúc anh kéo nàng đến gần và hôn nàng lần nữa. Rồi, với một tay quàng quanh eo nàng, anh từ tốn đẩy nàng đến sát quầy trưng bày. Lacy nhìn lên và thở phào nhẹ nhõm khi thấy ông Tien đang bận rộn tiếp khách đến mua hàng.
Chase vươn tay ra chọn một hộp. Lacy nhìn theo tay anh lấy nó từ trên kệ xuống.
“Chờ đã.” Nàng chạm vào cánh tay anh.”Hộp này những mười hai cái.” Họ đâu cần mười hai cái đâu. “Thế người ta không có bán …”
“Khỏi lo đi em.” Anh với tay lấy thêm hộp nữa.”Anh mua cả hai hộp.”
~~~~~~~~~~~~~~
Trên đường về, Chase đề nghị cầm lái chiếc Saturn xanh dương và nàng đồng ý; nàng e mình không thể tập trung vào con đường trước mặt trong khi số hai mươi bốn cứ quẩn quẩn trong óc nàng. Chẳng lẽ Chase Kelly thực lòng muốn làm tình với nàng những hai mươi bốn lần ?
Trời ạ! Một lần, được rồi, có lẽ là hai lần, thì nàng còn tránh được lời nguyền cưới-nhau-đi-thôi, nhưng đến những hai mươi bốn lần thì chắc nàng phải trói chân tay anh rồi nhét anh vào cốp xe hơi chạy ngay đến tiệm cho thuê đồ cưới Grooms-R-Us và bắt anh thử bộ tuxedo mất.
Nàng cúi gằm nhìn hai bàn chân xỏ trong đôi xăng đan, chăm chú vào mười đầu ngón chân sơn đỏ chót. Chase lái xe hơi nhanh, và căn cứ vào cách xe quành vào con đường, nàng biết anh vừa cho xe chạy vào con đường đất dẫn đến nhà nàng. Anh dường hư quá háo hức … chơi một trận bóng chày nhỉ.
Hai mươi tư lần! Chẳng còn tình huống nào có thể tệ hơn được nữa. Nhưng khi anh cho xe chạy vào ngõ, nàng nghe thấy anh lầm bầm gì đó. Nàng liếc sang anh, mạch đập dồn khi nàng mới chỉ nhìn thấy anh. Nỗi thèm muốn và khát khao được kết thúc những gì họ đã khơi mào lúc trước như hào quanh tỏa sáng từ từng li từng tí cơ thể đẹp đẽ của anh.
“Em có quen ai đang lái chiếc Cadillac màu tía không?” Anh hỏi.
Lacy ngẩng phắt đầu lên và chợt nhận ra mình đã lầm. Tình cảnh này không chỉ tệ hơn, mà là đi thẳng một lèo xuống địa ngục.