Luôn Có Tình Địch Muốn Công Lược Ta

Chương 55


Đọc truyện Luôn Có Tình Địch Muốn Công Lược Ta – Chương 55

“Hy vọng được như vậy, thứ đồ tốt này không thể phụ lòng chủ nhân của nó.” Lâm Mục cười lạnh phẩy phẩy lá bùa “Chẳng qua bây giờ Đồng gia canh phòng quá nghiêm mật như thùng sắt vậy, muốn lẻn vào e rằng còn khó hơn lên trời.”

“Vậy bây giờ nên làm thế nào?” Hệ thống cũng không hiểu thâm ý của gã.

“Đơn giản thôi, trước hết phải gặp vài người, dù gì thì biết địch biết ta trăm trận trăm thắng.” Lâm Mục tiện tay quẳng lá bùa vào trong không gian trò chơi, thay quần áo mà thành phố B phát cho rồi trèo qua cửa sổ lặng lẽ rời đi.

Thành phố B, hẻm Đồng La.

Hẻm Đồng La là một nơi có địa hình phức tạp nhất của thành phố B, quanh co nhỏ hẹp, nếu không cẩn thận thì lạc đường như chơi.

Trước tận thế, thành phố B còn là một nơi sầm uất thì hẻm Đồng La này vô cùng thanh tĩnh, là nơi hẹn hò lí tưởng của các cặp tình nhân.


Mà sau khi tận thế xảy ra, con hẻm này hiển nhiên biến thành nơi giao dịch tình báo bí mật.

Nơi này có nhiều thế gia và các tiểu đội dị năng độc lập, còn có vài người bình thường nhàn tản. Chỉ cần một viên tinh thạch đáng giá thì liền trở thành tiền tài có thể đổi lấy bất kì đồ vật nào ở đây.

Mà Lâm Mục muốn tìm chính là thông tin cơ mật nhất ở đây.

“Đúng như vậy, Đồng gia vốn là một thế gia quân đội. Khi tận thế ập đến, trong lúc mọi người còn hoảng loạn thì gia chủ của Đồng gia liền quả quyết khống chế quân đội của thành phố B, đồng thời dồn sức tiêu diệt thây ma. Mặc dù tài nguyên trong tay Đồng gia không tính là phong phú nhưng vũ khí đạn dược thì coi như đầy đủ nhất, con cháu trong nhà thì đông đảo, với lại còn có danh tiếng rất lớn trong quân đội, trực tiếp trở thành gia tộc đứng đầu thành phố B.”

“Vậy thì những thế gia khác đành chịu khuất phục?”

“Làm sao có thể chứ? Chẳng qua là đánh không lại thôi.” Người đàn ông lắc đầu, đưa tài liệu trong tay cho Lâm Mục “Đây là tất cả tình huống bao quát toàn bộ Đồng gia, thậm chí còn có vài thông tin đơn giản về vị đại thiếu gia Đồng Tử Thừa vừa mới trở về. Mặc dù nhìn có vẻ chi tiết nhưng đám cáo già Đồng gia đó vẫn che giấu ranh giới cuối cùng rất tốt, chúng tôi đã cố hết sức.”

“Quá tốt!” Lâm Mục nghe xong gật đầu một cái rồi nhận lấy túi da trâu kia, mở ra nhìn xấp giấy bên trong, Lâm Mục hài lòng nở nụ cười, sau đó đưa một viên tinh thạch màu xanh cho người đàn ông.

“Người anh em cậu thật hào phóng!” Người đàn ông nhận lấy rồi cẩn thận nhìn một chút. Viên tinh thạch hệ nước cấp hai, cái giá này quả thật không tệ.

Nhưng mà hắn ta còn chưa kịp vui vẻ gặp được khách sộp thì bỗng nhiên một trận đau đớn dữ dội ùa tới.

Một ngọn lửa màu xanh quỷ dị bốc lên từ dưới chân hắn ta, nháy mắt bao phủ toàn thân rồi hóa thành bãi tro trên mặt đất.


Người đàn ông chưa kịp phát ra một tiếng đau đớn cứ thế lìa đời, bên trong bãi tro có một viên ngọc màu đỏ diêm dúa.

Lâm Mục vươn tay nhặt lên rồi bỏ vào trong miệng.

“Cái mùi vị này. Xem ra giá trị nhan sắc có ảnh hưởng đến mùi vị của máu.” Giọng nói của gã tràn ngập sự khinh thường, lại hoàn toàn không để ý viên ngọc đó mới vừa nãy còn là một người sống sờ sờ.

“Hì hì, yêu cầu của kí chủ quá cao, có điều nếu như dung mạo quyết định mùi vị thì hai tên kia nhất định sẽ ăn rất ngon đây.”

“Tất nhiên.” Lâm Mục thấp giọng cười “Bỏ ra nhiều công sức như vậy thì nhất định phải lấy về món ngon sơn hào hải vị. Còn về tên Đồng Tử Thừa kia, ta sẽ khiến nó chết không nhắm mắt!”

Ha ha, thời điểm báo thù đã tới.

Lâm Mục sửa soạn lại quần áo một chút rồi vươn tay nhéo cái mũi mình một cái. Sau đó cúi đầu rời khỏi con hẻm.


Chờ đến khi gã ra khỏi con hẻm kia, khuôn mặt vốn đẹp trai nay lại biến thành một vị đại thúc trung niên có khuôn mặt thật thà phúc hậu.

Sau khi tận thế xảy ra, tia cực tím của trái đất dần trở nên hết sức mãnh liệt.

Vì sức khỏe, mọi người rối rít nghiên cứu chế tạo ra bộ quần áo bảo vệ.

Bây giờ ai ai cũng mặc một kiểu quần áo giống nhau, nên chỉ cần thay đổi khuôn mặt cùng với vóc dáng liền hoàn toàn biến thành người khác.

“Kí chủ, bây giờ chúng phải làm gì tiếp theo?”

“Đồ ngốc, với gương mặt tầm thường đại chúng này, còn ai có thể thích hợp hơn loại người có giá trị bình thường, lại thích quẩy đuôi làm kẻ khác cười này tiếp cận Đồng gia đâu chứ?” Tiện tay tháo nhẫn cưới trên ngón giáp út xuống, giọng nói của Lâm Mục cực kì ác liệt. (Móa, người ta đã có gia đình rồi, giờ vợ con bơ vơ không nơi nương tựa, cái đồ ác nhơn >w


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.