Luận Kiếm Toàn Cầu

Chương 252: Ma đạo yêu hồ! Tàn sát cả thành!


Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 252: Ma đạo yêu hồ! Tàn sát cả thành!

Editor: Nguyetmai

Uỳnh!!

Cách hướng Đông Nam của Động Hồ Ly hai dặm, Khai Tâm, Lôi Chiến, Tiểu Bắc và Dược Thạch Vạn Năng đồng thời nghe thấy tiếng sét đánh vang trời, cùng tiếng gào thét thảm thương, tuyệt vọng của Cửu Vĩ Hồ. Ai nấy đều giật mình nắm chặt dây cương, quay đầu nhìn lên bầu trời đã bị nhuộm màu máu. Họ dừng lại, đôi mắt hiện lên vẻ chấn động.

“Đây là…”

Ánh mắt của Dược Thạch Vạn Năng sáng lên, hắn ta nghiêng tai lắng nghe, lông mày dần dần nhíu chặt: “Yêu Hoa chết rồi!”

“Không biết là rơi vào tay ai.” Tiểu Bắc lẩm bẩm một câu không cam lòng, nghĩ có người chiếm được thần khí ở ngay gần đây như thế, cậu ta không khỏi cảm thấy hụt hẫng và khó chịu, tất cả đều viết rõ trên mặt.

“Nghe nói Yêu Hoa bị thương nặng, nhưng hình như thê tử của Yêu Hoa chỉ tẩu hỏa nhập ma, liệu có phải cuộc chiến chỉ vừa mới bắt đầu thôi không?”

Lời suy đoán của Lôi Chiến khiến Khai Tâm phải đưa mắt qua.

Mặc dù không được chứng kiến tình hình cặn kẽ ở Động Hồ Ly, nhưng đúng là hắn ta đã đoán đúng tám chín phần rồi. Lôi đại ca quả nhiên là một người tỉ mỉ dưới vẻ ngoài thô kệch, có cách nhìn hơn người. Nhưng tại sao một người như vậy lại chẳng hề có tiếng tăm gì trong kiếp trước nhỉ?

Khai Tâm thầm cảm thấy kỳ lạ.

Đúng lúc này, một lời nhắc nhở bất ngờ của hệ thống vọng vào đầu bốn người:

“Thê tử của Yêu Hoa rơi vào ma đạo, hóa thân thành Cửu Vĩ Hồ, làm hại chúng sinh, sắp tấn công vào thành thị xung quanh Vu Hồ. Để tránh muôn dân lầm than, tất cả các nhân sĩ võ lâm phải chủ động gánh vác trách nhiệm diệt trừ yêu ma, bảo vệ chính nghĩa!”

Bíp!!


Tiếng vang lanh lảnh khiến bốn người sực tỉnh:

“Nhận nhiệm vụ trừ ma vệ đạo, giết chết Cửu Vĩ Yêu Hồ cảnh giới Vô Vi thì sẽ nhận được thần khí của Yêu Hoa trên người Cửu Vĩ Hồ, cùng với ma khí Hồ Ly Cầu và cả Cửu Vĩ Yêu Hồ Bí Pháp.”

“…”

Ngay khi lời nhắc của hệ thống chấm dứt, bốn người quay sang nhìn nhau!

Một thần khí, một ma khí và hình như còn có cả một bộ võ công tuyệt thế, chắc chắn đây là nhiệm vụ kinh khủng và có phần thưởng hấp dẫn nhất kể từ khi “Giang hồ” ra mắt đến nay.

Thế nhưng, độ khó của nhiệm vụ này lại càng kinh khủng hơn!

Cảnh giới của Cửu Vĩ Yêu Hồ đã lên đến Vô Vi…

Đây là khái niệm gì chứ?

Khai Tâm đã biết từ trước rồi, đương nhiên không lấy làm lạ, nhưng ba người Lôi Chiến lại cảm nhận được áp lực như Thái Sơn ập vào mặt, bất lực vô cùng.

“Về đi.”

“Ta không làm được nhiệm vụ này đâu, đừng lãng phí thời gian.”

Sau một hồi dừng lại ngắn ngủi, tất cả đều có cùng quan điểm.


Mặc dù sức hấp dẫn của thần khí và võ công tuyệt thế rất lớn, nhưng sự chênh lệch giữa ba cảnh giới thì bù đắp dựa vào số người được. Giống như du côn đầu đường đi đọ sức với cao thủ tuyệt thế vậy, nhiều người thì cũng có tác dụng gì chứ?

Họ hiểu điều này hơn bất cứ ai, vì thế đều kiềm chế khát khao trong lòng. Tất cả cùng kéo lấy dây cương, Đề Ảnh lại cất vó một lần nữa, lao vun vút về phía Bạch Hổ Lâm.

Trên đường đi, Khai Tâm nhận được lá thư gửi bằng bồ câu từ phó môn chủ Lâm Tiêu của Hiệp Nghĩa Môn. Trong thư chỉ có hai câu hết sức đơn giản:

“Đa tạ chuyện của Lạc Vũ Môn! Ngoài ra, Cửu Vĩ Yêu Hồ không thể địch lại được! Ba bang phái lớn đã rút lui rồi!”

Khai Tâm mỉm cười, viết hai chữ “Đã rõ” rồi thả bồ câu đi.

Đám Khai Tâm tiêu diệt Lạc Vũ Môn xong thì dứt khoát bỏ đi, việc này khiến Lâm Tiêu đoán rằng sự xuất hiện của Lạc Vũ Môn rất có thể là nhằm vào Hiệp Nghĩa Môn. Đồng thời hắn ta loáng thoáng đoán ra được, mấy người Khai Tâm xuất hiện cũng có thể là để giảm bớt áp lực cho họ, vậy nên mới gửi thư cảm ơn.

Khai Tâm không suy nghĩ nhiều, cũng chẳng định bắt chuyện thêm.

Việc Cửu Vĩ Yêu Hồ xuất hiện trên thế gian đồng nghĩa với việc xung quanh Vu Hồ rơi vào tình cảnh u ám và hỗn loạn trước nay chưa từng có. Số tiền rơi ra từ người chơi lên đến hàng ngàn vạn, cộng với những trang bị rơi ra từ những người chơi xấu số, tất cả đã là một kho báu không thua kém gì thần khí của Yêu Hoa rồi. Người chơi ở Vu Hồ chịu được cám dỗ ấy mới là lạ.

Với những cao thủ như Lâm Tiêu, có thể hắn ta sẽ trân trọng những thứ đang có, không đi mạo hiểm. Nhưng rất nhiều người chơi vừa mới bước vào cảnh giới, hoặc là chưa có cảnh giới thì thường xem nhẹ cái chết, chỉ cần may mắn kiếm được chút chiến lợi phẩm thì thu hoạch sẽ không kém gì việc giết Boss ẩn.

Tất cả những điều này dẫn đến việc báo thù trong “Giang hồ”, cùng những tai họa ngầm trong việc săn giết Cửu Vĩ Hồ sau đó…

Khai Tâm không muốn nhảy vào vũng bùn lần này.


Lúc Cửu Vĩ Yêu Hồ rời xa Động Hồ Ly, một nhóm người lẳng lặng quay lại từ xa, nhanh chóng phi về phía Động Hồ Ly, họ là những người may mắn còn sống sót của ba bang phái lớn.

Dù sao sức hấp dẫn của thần khí cũng không nhỏ, với họ thì như phung phí của trời, hơn nữa chiến lợi phẩm rơi ra từ mấy ngàn cao thủ cũng đủ để Nhất Phẩm Đường và Lăng Tiêu Cung mạo hiểm cử người đến thăm dò mộ của Yêu Hoa rồi!

Thế nhưng, họ chỉ nhìn thấy một cánh rừng đang bốc lên ánh lửa ngùn ngụt!

Cháy rồi!

Trước khi đi, Cửu Vĩ Yêu Hồ đã đốt cháy cả khu rừng…

Lúc những người chơi đó tới nơi, cảnh tượng trước mắt hoang tàn, đất đai cằn cỗi. Thi thể của Yêu Hoa không cánh mà bay, thậm chí thi thể của những người chơi trong rừng cây cũng bị đốt cháy, chiến lợi phẩm thì làm mồi cho lửa.

“Đù!”

“Thu thập chiến lợi phẩm xung quanh trước đi đã.”

Mấy người của hai bang phái lớn đành phải dời mắt sang đống thi thể thưa thớt của người chơi ngoài rừng cây, trong lòng như được an ủi: Cuối cùng cũng có chút thu hoạch.

Cùng lúc đó, khu vực cách Vu Hồ khoảng hai mươi dặm đã trở thành địa ngục trên trần gian – Cửu Vĩ Yêu Hồ tràn ngập giận dữ đã chạy tới thôn Tiên Hồ, đi đến đâu là cảnh tượng ở đó trở nên tiêu điều, thây phơi đầy đường, máu chảy thành sông!

Những người chơi còn chưa bình phục ở thôn Tiên Hồ, không biết là đen đủi hay may mắn, thấy Cửu Vĩ Hồ xuất hiện ngoài thôn, sắc mặt ai nấy đều thay đổi, trực tiếp offline luôn. Đã được chứng kiến sự lợi hại của Cửu Vĩ Hồ rồi, họ không dám xuất hiện trước mặt tên diêm vương đó dù chỉ một giây.

Những người chơi không rõ tình hình lập tức gặp nạn.

Vừa nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ, họ đã bị bóng dáng đỏ rực ấy đánh về phía mình như một tia chớp. Suốt dọc đường đi, nó cứ điên cuồng trút cơn giận dữ do cái chết của Yêu Hoa mang tới như thế.

Uỳnh!


Đám người ở phía xa đang định xoay người thì một sức mạnh đáng sợ bỗng chốc bùng lên dưới chân, vô số những hòn đá vụn bay tới, biến những người phía này thành những cái sàng lỗ.

Những căn nhà sụp đổ hơn nửa, phô bày ra những người chơi đang vô cùng sợ hãi bên trong…

Vút!

Lưỡi đao màu xanh đậm chém vào cửa hàng như sét đánh…

Rầm rầm!

Mấy người chơi bị đánh bay vào đống gạch ngói bừa bộn, máu me khắp người, không thể bò lên được nữa.

Thôn Tiên Hồ bị hành hạ từ đầu đến cuối.

Người ở miếu Quan Công chạy đi rất nhanh, đến khi Cửu Vĩ Hồ xông tới, chỉ còn lại cơn gió phần phật thổi qua bãi đất trống ngoài miếu Quan Công.

Cửu Vĩ Yêu Hồ dữ tợn, tàn bạo đó bay vút qua, đi về phía con đường của Vu Hồ.

Đúng lúc ấy, một đám đông nghìn nghịt xuất hiện ở phía xa, đi về thôn Tiên Hồ với tốc độ không chậm. Không ai biết tử thần đang tới gần, họ vẫn đang đắm chìm trong tâm trạng kích động muốn nhìn thấy Cửu Vĩ Hồ và sự hăng hái khi đi vây giết nó.

Gào!

Cửu Vĩ Yêu Hồ xẹt đi như một dòng điện, mang theo cơn phẫn nộ muốn trả thù cả thế giới, trút mọi sức mạnh xuống dòng người kéo dài bất tận trên đường đi.

Tiếng gầm thét cứ quanh quẩn không dứt dưới bầu trời đỏ rực…

Máu tươi nhuộm khắp mặt đất, dọc theo con đường và kéo dài về phía Vu Hồ.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.