Đọc truyện Luận Kiếm Toàn Cầu – Chương 251: Ai giết Yêu Hoa của ta
Editor: Nguyetmai
Trong đêm nay, Vu Hồ, thôn Tiên Hồ và những thành thị lân cận đều nhìn thấy ánh sáng đỏ rực lóa mắt hiện lên ở hướng Đông Nam trên bầu trời, che đi hơn nửa tầng không, hệt như máu tươi không thể tan đi.
Thiên tượng này vừa xuất hiện, tất cả những người chơi Chu Dịch Sư đang bói toán gần đấy đều ngạc nhiên nhận thấy. Một ông lão vốn đang tập trung tinh thần, thong thả bấm năm đốt ngón tay bất chợt quăng hết mọi thứ, hốt hoảng đứng bật dậy! Ông hoảng sợ nhìn đám mây đỏ rực ở phía xa xăm, bờ môi run rẩy: “Hiện tượng huyết quang! Huyết quang xuất hiện! Tất có tai họa lớn!!”
“Sao lại…”
“Sao lại thế này!”
Ông ta cúi đầu bấm đốt ngón tay, hai hàng lông mày càng nhíu chặt hơn, sắc mặt ngày càng khó coi, khiến những người chơi trên đường khó hiểu và mông lung không thôi.
Một Chu Dịch Sư như thế thì không nói làm gì, nhưng Chu Dịch Sư ở khắp cả thành đều như thế. Ngay cả Chu Dịch Sư ở các tòa thành gần đó cũng đều từ chối những mối làm ăn hiện tại, đồng loạt chú ý tới việc này!
Rất nhanh, lời đồn lan ra khắp các tòa thành lớn!
Tất cả những người chơi đều mơ hồ đoán rằng, nhất định là có chuyện lớn xảy ra…
Sau khi cảm xúc của các Chu Dịch Sư ổn định lại, rất nhiều người nhận được nhiệm vụ diệt trừ yêu ma, bảo vệ chính đạo:
Yêu hồ hoành hành! Làm hại chúng sinh! Thiên hạ sắp có sát kiếp, hiệu triệu anh hùng trong thiên hạ tới Vu Hồ để diệt trừ yêu hồ đã nhập ma, minh chứng cho đại nghĩa!
“Yêu hồ?”
“Quả nhiên đã có chuyện lớn ở thôn Tiên Hồ rồi.”
Từ những tin tức đứt quãng mà các Chu Dịch Sư nói ra, ngày càng có nhiều người nhận ra rằng nguyên do mọi chuyện bắt nguồn từ Động Hồ Ly, hơn nữa rất có thể còn liên quan đến hành động của các bang phái lớn tối nay.
Cả tòa thành trở nên sôi trào, vô số người chơi dùng bồ câu gửi thư cho nhau, vừa thông báo tin tức này, vừa tụ tập người ngựa để xuất phát đến Động Hồ Ly ở thôn Tiên Hồ… Những đội ngũ ngoài thành kéo tới cuồn cuộn, người trong thành đổ xô ra đường, cảnh tượng rầm rộ chưa từng có!
Trong miếu Quan Công ở thôn Tiên Hồ, hơn một ngàn người chơi đã trở thành lượt người đầu tiên gặp xui xẻo, họ hầu hết đều là những người đi theo hồ mẫu có hành động lạ thường đến Động Hồ Ly. Họ vây quanh hồ mẫu và không ngừng tìm cách kích hoạt nhiệm vụ, thế nhưng…
Đúng là nhiệm vụ trong dự đoán đã được kích hoạt, tiếc rằng người kích hoạt không phải bọn họ!
Sau một tiếng gào thảm thương, hồ mẫu bỗng hóa thành một người phụ nữ có dáng người thướt tha. Ngay sau đó, hai mắt của hỗ mẫu hằn đỏ, khí ma màu đỏ bao phủ khắp người. Dưới ánh mắt hoảng sợ của vô số người chơi, hồ mẫu biến thành Cửu Vĩ Yêu Hồ đáng sợ, khí thế mạnh mẽ bộc phát bao trùm lên cả rừng cây. Áp lực ấy khiến những người chơi xung quanh không sao cử động được.
Chín cái đuôi quật mạnh xuống mặt đất…
Mặt đất như nổ tung, đất đá bắn lên tung tóe, tảng đá đã được bổ sung thêm sức mạnh bắn ra bốn phía, đâm thủng vào những người chơi trong một diện tích lớn, cơ thể chảy máu như một cái sàng lỗ.
Cửu Vĩ Hồ hoàn toàn nổi điên rồi!
Chỉ cần có người ở xung quanh là nó đánh giết thẳng thừng, ngay cả những người ở sát bìa rừng cũng không buông tha, tốc độ nhanh đến rợn cả người. Chỉ nháy mắt là nó đã tới sau lưng, móng vuốt của nó chiến thắng hầu hết mọi loại vũ khí, chỉ cần va vào là cơ thể của người chơi bị xé nát dễ dàng như một trang giấy, máu tươi văng ra đầy đất. Nguồn lực Phong Linh kèm theo trên móng vuốt quét ngang bốn phương tám hướng, cứ mỗi một lần là có một mảng người ngã xuống, chứ không phải chỉ một, hai người…
Tốc độ của Cửu Vĩ Hồ vừa nhanh vừa tàn nhẫn!
Nó nhảy vào khu vực có nhiều người và công kích một cách điên cuồng, không hề dừng lại ở những nơi đi qua. Cứ thế, dù là trong hay ngoài rừng cây, chỉ cần là nơi mà Cửu Vĩ Hồ tới gần thì người chơi đều như những cây lúa mạch, chưa gặt đã ngã gục.
Trong khoảnh khắc, hơn một ngàn người kẻ chết kẻ chạy, chỉ có rất ít người may mắn thoát khỏi địa ngục trần gian này… Ai nấy đều đứng xa xa, run rẩy không dám tời gần một dặm xung quanh rừng cây.
…
Thế nhưng, sau khi Động Hồ Ly được tạo thành từ Huyễn Thuật sụp đổ, hiệu lực của Huyễn Thuật mất đi, cảnh tượng thay đổi hoàn toàn. Một lượng người chơi lớn trong Động Hồ Ly trở về với hiện thực, đồng thời dẫn đến đợt giết chóc thứ hai!
“Trốn mau!!”
Thấy những người chơi ngấp nghé đến gần thi thể của Yêu Hoa, Cửu Vĩ Hồ tàn bạo và vô tình đó nổi lên sát ý, Mộng Vân, Mạc Phong và Cầm Vận đều nhận ra rằng tình hình không ổn, tất cả đều hô rút lui không hề do dự, thân hình nhanh như điện.
Ba bang phái lớn vừa rút, những người đang bay về phía thi thể Yêu Hoa từ đằng sau và hai bên cạnh trở thành mục tiêu của Cửu Vĩ Hồ…
Vút!
Con ngươi đỏ rực, tàn bạo và vô tình lóe lên, Cửu Vĩ Hồ bay lên không trung, lao về phía thi thể của Yêu Hoa như một dòng điện, sát ý trên người đột nhiên nhạt đi rất nhiều.
Nửa giây sau…
Mười mấy người chơi khựng lại trên không trung và vỡ ra thành vô số mảnh nhỏ trong tiếng la hét chói tai của những người chơi khác!
“Hộc!”
Sau khi rời khỏi nơi nguy hiểm, đám Mộng Vân đồng loạt hít vào một hơi khí lạnh, cảm thấy sợ hãi như vừa lướt qua tử thần, không dám dừng lại dù chỉ nửa bước.
Họ biết, mọi chuyện vẫn chưa kết thúc!
Chỉ vì nhìn thấy thi thể của Yêu Hoa nên Cửu Vĩ Hồ mới thoáng dừng lại, một khi nhận ra Yêu Hoa không thể sống lại được nữa thì cuộc giết chóc vừa rồi chỉ là một tấm màn che chẳng đáng để tâm mà thôi…
Quả nhiên, vừa rời khỏi rừng cây chưa tới một trăm mét!
Rầm!!!
Một tia sét hiện lên cuối chân trời, trời đất đều phải thay đổi màu sắc!
“Kẻ nào đã giết Yêu Hoa của ta!!!”
Tiếng gào thét điên cuồng, giận dữ và thảm thương xé tan bầu trời! Sóng âm sắc bén khiến mặt đất rung chuyển, tiếng kêu thảm thiết vang lên liên tục trong rừng cây, nhưng chỉ mấy giây là trở nên yên tĩnh.
“Chạy mau!!
Đám người đang bay thật nhanh đồng loạt biến sắc! Họ cảm nhận được mối nguy chết chóc đang theo sát mình trong sự yên lặng nơi đây. Một lực hút mạnh mẽ làm ảnh hưởng đến tốc độ của họ, ngay sau đó, sát khí dày đặc ập tới từ đằng sau.
Chín cái đuôi hồ ly đỏ rực vung lên tận trời, lay động điên cuồng, trên khuôn mặt hung dữ của yêu hồ là một đôi ngươi đỏ rực, chứa đầy hận thù và lửa giận!!!
“Nhanh quá!”
“Chia ra chạy đi!”
Không biết là ai đề nghị, vừa dứt lời, người của ba bang phái vội vàng chia ra làm ba, chạy về ba hướng khác nhau. Răng nanh của Cửu Vĩ Hồ nhe ra, nó quyết định đuổi theo một nhóm không chút do dự.
“Đáng chết!”
Mặc dù chỉ chia đội trong lúc vội vàng, nhưng Mộng Vân, Mạc Phong và Cầm Vận đều chọn tổ có tỷ lệ trốn thoát cao nhất, không bị Cửu Vĩ Hồ để mắt tới. Tất cả đều lấy vật cưỡi của mình ra, vung roi quất như điên! Khuôn mặt ai nấy vẫn tràn ngập sự căng thẳng và nặng nề – cho dù đã có người dụ Cửu Vĩ Hồ đi, nhưng họ vẫn không dám chắc làm vậy có thể thoát khỏi tay của Cửu Vĩ Hồ hay chăng.
“Rốt cuộc nó tới cảnh giới gì rồi mà lại lợi hại như thế!”
“Khốn kiếp! Chết ba mươi mấy huynh đệ rồi!”
Đám người trên lưng ngựa đều tức giận mắng mỏ, nhờ những tin tức mà hệ thống báo lại, họ nhanh chóng biết rằng những người bên kia đã bị Cửu Vĩ Hồ giết sạch rồi.
Nhóm nào cũng có người của cả ba bang phái, nhưng người của Nhất Phẩm Đường và Hiệp Nghĩa Môn là nhiều nhất, cũng là bên bị tổn thất nghiêm trọng nhất. Lăng Tiêu Cung may mắn hơn, chỉ tổn thất chưa tới mười lăm người.
Thế nhưng, không ai muốn nhiều tinh anh trong bang phái bị tổn thất như thế cả.
“Các người ai thích thần khí của Yêu Hoa thì cứ đi mà lấy, Hiệp Nghĩa Môn bọn ta từ bỏ! Đi!”
Sắc mặt của Mạc Phong sa sầm, nàng ta nói một câu, ngựa không dừng vó, người của Hiệp Nghĩa Môn chẳng hề nán lại rời đi.
Mộng Vân và Cầm Vận vẫn phi nhanh trên lưng ngựa, cả hai quay đầu nhìn về phía cánh rừng đã trở lại yên tĩnh, đôi mắt hiện lên phức tạp và không cam lòng.