Lọ Lem Hiện Đại

Chương 27


Đọc truyện Lọ Lem Hiện Đại – Chương 27

Nó đứng ngoài sân nhà Nam, e ngại, loay hoay quay đi quay lại, hồi hộp lo lắng.

– Tìm tôi có việc gì?

– À ừm cho này…

Cậu nheo mắt nhìn cái hộp được bọc ngoài màu hồng đẹp đẽ mà nó đưa ra, khoanh tay trước ngực, vẻ mặt khó hiểu

– Gì vậy?

– Hôm…hôm…nay…là ngày 14 tháng 2, tôi…tôi…thích…thích ông…

Dốc hết cả dũng khí trong người, nó khó khăn dặn ra từng chữ, đỏ mặt không dám nhìn cậu, tim nó đập thình thịch không ngờ tỏ tình lại có cảm giác các giác quan tê liệt, người không thể đứng vững như vậy.

Thật kinh khủng!

Nó lặng im chờ câu trả lời, cảm giác ngộp thở đến khó tả.

– Tôi không thích trẻ con!

Nó gật gù đầu

“Thì ra là vậy”

***

Tôi có ý này! mai 14 tháng 2 ngày valungtung, bà thử tỏ tình với ông Nam, xem phản xạ ông thế nào nếu không có gì khác thường thì chính xác 100% ổng là gay!

***

“Mà

Cái gì?”


Sững sờ vài giây, nó liền nhìn thẳng mặt cậu khó chịu.

– Ông nói ai trẻ con cơ?

– Ở đây có mỗi tôi và bà, bà nghĩ tôi nói tôi à?

– Tôi 15 tuổi, sinh trước ông một tháng đó!

Nó hất hàm dường như quên đi mục đích tỏ tình, phân bua với cậu. Cậu nhếch môi, liếc nó toàn diện

– Bà nói bà người lớn?

– Ừm!

Nó dõng dạc khẳng định, cậu nhìn thẳng vào mắt nó hỏi

-Có lẽ “người lớn” gì cũng biết! Vậy tôi chỉ hỏi bà vài câu thôi nhé?

– Ừm! Cứ hỏi!

– Bà biết porn, JAV là gì? Maria Ozawa là ai không?

Nó suy nghĩ một lúc, chỉ biết lũ con trai trong lớp hay nhắc cái này lắm nhưng không nhớ, đánh liều

– Là phim, game và diễn viên nổi tiếng chứ gì?

– Hahahaha

Cậu ôm bụng cười sau câu trả lời của nó khiến nó biết ngay mình đã bị lọt hố, chắc chắn mấy cái đó không tốt đẹp gì mà.

Đỏ mặt, nó quát lên

– TÔI KHÔNG BIẾT ĐƯỢC CHƯA?

Cậu nhịn cười xoa đầu nó

– Còn trẻ con lắm! Về nhà mà học đi, yêu đương gì!

– Ông làm như ông lớn lắm ý!!!

Nhìn vẻ hậm hực uất ức của nó mà Nam chỉ muốn khiêu khích

– Tôi chưa bao giờ nói tôi người lớn! Và không còn gì nữa thì tôi đi về vô nhà dọn dẹp!

Đang toan bước đi thì nó liền tóm cậu lại vẻ căm uẫn

– Ông giải thích mấy từ kia đi đã! Đừng cố tỏ vẻ bí ẩn! Giỏi cậu nói thử coi!

– Bà có chắc muốn biết không?

Nó gật đầu rụp cái

– Đây là do bà tò mò không phải do tôi?

Gật gật


– Maria Ozawa đúng là diễn viên nổi tiếng…

Câu nói của cậu khiến nó hơi chút vui mừng vì đã trả lời đúng, nhưng khi nhìn nụ cười nham hiểm trên môi cậu, nó lại thấy hơi sợ, rùng mình

-…nhưng nổi tiếng trong công nghiệp sex Nhật Bản…

“WTH?????”(what the hell?)

Đầu nó lặp đi lặp lại lời nói của cậu, thật sự quá choáng.

– Thế có muốn biết hai từ kia nữa không?

Nó day day hai thái dương, đứng cách xa cậu, giơ tay ám chỉ không cần, vì nó biết chắc chắn hai cái kia nghĩa cũng không kém.

– Đó là hậu quả giáo dục giới tính ở Việt Nam, một người 15 tuổi như bà còn như vậy khi nghe tới vấn đề giới tính.

Hơi sững sờ không hiểu sao cậu nói vậy, nó liền hỏi

– Là sao? Tôi không hiểu?

– Ở nước ta vẫn đặt nặng vấn đề về giới tính đến thầy cô giáo, bố mẹ còn ngại nói về vấn đề đó nênmột bộ phận giới trẻ luôn tiếp nhận nhiều suy nghĩ lệch lạc, còn một bộ phận khác thì…không biết nên nói gì nữa, bà được xếp vào loại đó.

Nó ngạc nhiên, thật sự chẳng hiểu gì. Mặt nó nghệt ra khiến cậu cũng không buồn giải thích

– Tốt nhất bà biết ít thôi!

– Vậy là ông từng lên mạng tìm kiếm thông tin hả?

Ánh mắt Nam trùng xuống, vẻ mặt cậu buồn rõ rệt, gật đầu

– Ông nói cho tôi biết được không?

– Tôi từng ước mơ làm bác sĩ nhưng có lẽ doanh nhân hợp với tôi hơn!

Nó nhìn cậu tò mò

– Sao vậy?

– Tôi sợ nói bà sẽ hối hận vì mình sinh ra làm con gái! Mà mọi thông tin bà tìm trên mạng, giải thích dài dòng với bà mệt lắm! Tôi đi về còn dọn dẹp nhà cửa.

Cậu trở về gương mặt lạnh băng ngay tức khắc, nói xong bỏ đi, Nam có vẻ trầm tư, nói nhiều hơn mọi khi. Nó chỉ biết sững người nhìn bóng cậu.


Về tới nhà là nó leo thẳng lên phòng, search google “Nỗi khổ của phụ nữ” thì thấy một tít “Hãy trân trọng”. Nó hý hửng ấn vào link

“Bạn có biết người phụ nữ không hề sung sướng như bạn nghĩ.

Được làm mẹ là điều bao nhiêu người mong muốn nhưng bạn có biết để tận hưởng cảm giác đó họ phải trải qua những gì?

Người phụ nữ khi sinh đã trải qua một quá trình vô cùng đau đớn, để bạn dễ hình dung quá trình đau đẻ thì bạn hãy nghĩ tới sự đau đớn việc bạn bị đau dạ dày là mức độ 1 thì đau đẻ lên gấp 1000 lần. Hiện nay, kỹ thuật tân tiến việc đau đẻ sẽ được giảm đi đôi phần, khoảng 10% sự đau đớn so với bình thường. Khi khoa học kỹ thuật không có thì sinh đẻ đối với người phụ nữ không khác gì đứng giữa bờ vực sống và chết. Và sau khi sinh, bạn cảm giác đau đớn vùng âm đ*o sẽ theo bạn, khiến bạn khó khăn trong mọi hoạt động.

Đừng vì vậy mà sợ nhé!

Vì khi bạn nhìn thấy thiên thần của bạn chào đời, cất tiếng khóc lòng bạn sẽ rất sung sướng, nhẹ nhõm, rơi những giọt nước mắt hạnh phúc, cảm giác đó mới tuyệt vời làm sao.

Có những người phụ nữ ao ước từng ngày, mong muốn tận hưởng cái cảm giác đau đớn ấy, được nghe tiếng khóc ấy nhưng có lẽ họ chẳng bao giờ được biết cảm giác hạnh phúc đó bởi bệnh vô sinh với vô vàn lý do.

Vậy mà vẫn có những người thường ngày vứt bỏ những đứa con của mình!

Vấn nạn phá thai vẫn đang nóng hổi trên toàn cầu, nhưng bạn có biết Việt Nam đứng thứ 5 thế giới và đứng đầu Đông Nam Á về nạo phá thai.

Điều này có lẽ không đáng nói khi mà thống kê cho thấy những người nạo phá thai đa phần là thanh niên, học sinh, sinh viên, những bạn trẻ- chủ nhân tương lai của đất nước, những người có học thức.

Vậy bạn có biết tại sao lại xảy ra tình trạng như vậy?

Đó chính là do vấn đề giáo dục giới tính chưa tới nơi tới chốn của ngành giáo dục…”

Đọc đến đây, nó suy nghĩ lời nói của Nam có lẽ nó đã hiểu phần nào những gì cậu nói. Tiếp tục xem tin, kéo chuột xuống nó thấy một video có tên “Quá trình đẻ thường”, phân vân, cuối cùng nó cũng xem.

Ban đầu hơi đỏ mặt vì cảnh tượng hiện ra, nhưng rồi nhìn đứa bé được lôi ra, nó thấy thật sự vô cùng đau đớn, tim nhói lên, tiếng la đau đớn, dặn của người phụ nữ xen lẫn tiếng y tá khiến nó không khỏi rùng mình, cảm xúc dâng lên. Nó nghĩ tới mẹ mình.

___________________________

P/s cái tít báo do mình tự nghĩ nên đừng tìm nhé


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.