Liệp Quang

Chương 76


Đọc truyện Liệp Quang – Chương 76

ủa cha xứ Ian nên nó mới đánh thức được Asura đó chứ.”

“Cái tên Ian Mitchell đó,” Gorcia suy tư, “Cậu ta có năng lực kêu gọi Thánh quang thật à?”

“Kêu gọi Thánh quang hoặc là năng lực gì khác đó, nói chung là cậu ta không đơn giản đâu.” Công tước nói, “Trước khi cậu ta xuất hiện ở Friel, mặc dù Leon cũng là một đứa nhỏ thông minh và khỏe mạnh nhưng nó lại chẳng đặc biệt hơn mấy Alpha khác cho mấy. Rồi từ khi Mitchell tới, Leon bắt đầu lột xác một cách nhanh chóng. Tinh thần của nó tập trung lại, trí khôn nâng cao, thể lực cũng phát triển cực nhanh. Có vẻ như nó đã được… kích hoạt vậy đó!”

Hai người cha nhìn nhau thật sâu và đều nhìn thấy suy nghĩ của minh trong mắt đối phương.

“Một câu nói của “hắn” đã có linh nghiệm rồi.” Gorcia nói, “Chiến sĩ vĩ đại nhất chưa từng phải bước đi một mình. Bạn lữ của hắn sẽ tìm được hắn và kích thích sự phát triển tiềm lực của nhau.”

“Khi họ kết hợp với nhau, họ sẽ trở thành nguồn lực hùng mạnh nhất trên đời, và nó cũng có thể thay đổi thế giới của cả loài người…” Công tước Oran nối lời của ông và lặp lại lời tiên đoán đó.

“Leon đã nhận ra điều gì rồi hả??” Gorcia hỏi.


“Nó có rất nhiều nghi vấn, chủ yếu là về sự mâu thuẫn giữa sứ mạng và tình cảm của nó thôi.” Công tước nói, “Như em đã thấy đó, Mitchell có lập trường riêng của mình, có vẻ hắn cũng là một người khá cố chấp đấy. Nếu Leon cứ đi tiếp như vậy thì kiểu nào nó cũng có xung đột với Mitchell thôi.”

“Em lại rất thích cá tính của Mitchell đấy. Cậu ta cũng khá độc lập và có chủ kiến. Đừng tưởng cậu ta là một tín đồ mù quáng nhé.” Gorcia nói, “Em cảm thấy cậu ta là một người có tấm lòng thương yêu bao la đó. Kiểu tín ngưỡng này có khi còn vượt qua cả tín ngưỡng của cậu ta đối với tôn giáo nữa cơ.”

*

Leon đang hớn hở giới thiệu Asura với Ian giữa lúc phi toa đang bay nhanh.

“Asura đã thay đổi rất nhiều phải không? Bọn ta đã thay đổi chất liệu từ trong ra ngoài thành hợp kim nhớ hình đa chiều và còn đổi mới cả hệ thống vũ khí của hắn nữa. Hiện giờ hắn không chỉ có đại bác lượng tử lẻ và súng quang tử mà còn có rất nhiều vũ khí lạnh chất lượng tốt.”

“Nhiêu đó là chưa bao gồm cả hai chiếc đao của tôi đâu nhé.” Asura chọt vô một câu, “Không có cây kiếm nào có thể sánh bằng bảo bối của tôi đâu, Leon.”

“Ta biết rồi.” Leon giải thích với Ian, “Nó giữ lại hai chiếc đao cũ của mình đó mà.”

Ian có ấn tượng rất sâu sắc với đôi đao kia. Trên sàn đấu ngày Quang Kỷ, cảnh tượng Asura quơ chiến đao đánh lộn với Crazy Shark vừa ngoạn mục vừa hùng vĩ, khiến tất cả mọi người phải bị chấn động trong lòng. Nhưng hai chiếc đao này cũng trở thành hình ảnh mang tính biểu tượng của Asura. Bây giờ ngoài đường chỗ nào cũng có bán mô hình Asura hết, toàn là tạo hình nó đeo đao hoặc cầm chúng trong tay không thôi.

“Đối với tôi, chúng không chỉ là một đôi chiến đao không gì sánh kịp mà còn là một thứ có ý nghĩa kỷ niệm lớn nhất trên người tôi nữa.” Asura nói, “Người tạo ra tôi, đại cơ giáp sư vĩ đại Dương Minh, đã tự tay chế tạo bốn chiếc binh khí và lắp riêng mỗi người một cái cho bốn anh chị em của tôi. Śakra chiếm được “Súng Mặt Trời Không Lặn”, tôi chiếm được “Đao Phá Đêm”, Yaksa thì có “Kiếm Sông Sương” còn Garuḍa là “Roi Đốt Trời”.”

Ian nói: “Nhất định là ngươi và chủ nhân đầu tiên của ngươi, Bled đại đế, đã tạo nên rất nhiều ký ức kề vai chiến đấu với nhau. Đó là lý do tại sao chiến đao này rất có ý nghĩa đối với ngươi.”


“Đúng vậy thưa cha xứ. Nhưng chủ nhân đầu tiên của tôi không phải là Bled đại đế đâu.” Asura nói, “Chủ nhân đầu tiên của tôi là đại sư Dương Minh. Nhưng ngài ấy cũng chẳng điều khiển tôi bao lâu rồi cũng biếu tôi cho Bled —— đứa học trò mà ngài ấy thích nhất ạ.”

“Bled đại đế là học trò của đại sư Dương Minh hả” Ian học thuộc luôn cả lịch sử nhưng lại không biết gì về vụ này.

“Chẳng ai biết được chút chuyện xưa này cả.” Asura bùi ngùi, “Bled cũng chỉ tôn trọng nguyện vọng của đại sư thôi. Đại sư là một vị ẩn sĩ. Nói tóm lại, đôi chiến đâu này là linh kiện chính gốc và đáng giá nhất trên người tôi. Đại sư thậm chí còn ký tên lên thân đao nữa mà. Lỡ một ngày nào đó Leon phá sản, bị bắt cóc hay làm lớn bụng Omega nào đó và phải ói tiền nuôi cơm các kiểu nè —— đây toàn là những chuyện hư hỏng thường xảy ra trên người mấy đứa con em quyền quý thời hiện đại thôi —— cậu ấy cứ treo bảo bối của tôi lên hàng cá mắm…”

“Ta sẽ không phá sản đâu, cảm ơn!” Leon nói giọng khô khan, “Ta cũng sẽ không bị bắt cóc, chứ đừng nói gì tới chuyện…”

Anh liếc nhìn Ian qua khóe mắt theo bản năng rồi nói rõ một cách khá nghiêm túc, “Chỉ cần ta có thể làm lớn bụng Omega thì ta tin 100% rằng mình sẽ chăm sóc tốt mẹ con họ! Chiến đao của ngươi sẽ rất an toàn, Asura!”

Asura thấy rất là vui, nó huýt sao một tiếng đầy vang dội: “Xin lỗi nha người anh em. Dù sao bọn tôi làm cơ giáp nên cũng thân bất do kỷ dữ lắm, chẳng biết mình sẽ đụng trúng một chủ nhân ra sao nữa. Tôi có một cậu bạn tốt cũng là cơ giáp, cậu ấy có một vị chủ nhân cực thích để cơ giáp làm trò phun sương. Mấy ông con trai đang yen đang lành tự nhiên bị phun bột huỳnh quang thành thiến nữ, còn đeo thêm cài lỗ tai mèo nữa chứ —— thứ quỷ gì á; còn một thằng bạn khác, chủ nhân của cậu ta rất chuộng làm chuyện đó trên cơ giáp, cứ ba ngày là lái nó ra ngoài đánh dã chiến với một nhóm Omega khác nhau, 3P nè, 4P nè, có luôn cả NP luôn…”

Ian và Leon: “…”

Asura nói riết rồi bắt đầu chửi thề, nó mắng to bằng cái giọng miền Tây: “Còn một thằng nữa, cậu ta gặp trúng ông biến thái nhất. Chủ nhân của cậu ta có đam mê làm chuyện đó VỚI CƠ GIÁP, ổng cứ quấy rối tình dục nó suốt ngày, ổng còn bò lên người nó rồi cọ cọ con chim nhỏ như con tằm của mình khắp nơi nữa chứ! Nhưng vì bị giới hạn bởi công ước cơ giáp AI nên bạn của tôi chẳng thể cho thằng “chó chết” này một đấm! Mấy cái luật này đúng là đang kỳ thị đám… cơ sĩ như bọn tôi rồi!”


Ian: “Cơ sĩ?”

“Biến dạng của từ nhân sĩ đó mà.” Asura giải thích, “Còn có từ sánh đôi với nhân sĩ nữa cơ, nó được gọi là cơ quyền, quyền lợi của cơ giáp trí năng, gọi tắt là shitR…”

“Ta rất tiếc khi mấy cậu bạn cơ giáp của ngươi đã gặp phải chuyện đó nhé.” Leon ngắt lời Asura với một khuôn mặt đầy nếp gấp trên trán, “Nhưng ngươi có thể đổi sang một đề tài vui vẻ khác không vậy? Ta đang bắt đầu cảm thấy đám người của hoàng thất không dám khởi động ngươi suốt bốn nghìn năm qua hoàn toàn vì cái mồm lắm lời của ngươi đó!”

“Há, vui vẻ hả, không thành vấn đề nghen!” Asura nói, “Để tôi mở chương trình talkshow mà tôi rất cực thích gần đây cho hai người nghe nhé…”

Sau đó nó bắt đầu mở talkshow thật luôn chứ!

Leon ôm trán.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.