Đọc truyện Liên Hoa Bảo Giám – Chương 437: Porter? Liya? Kinh hỉ đã tới
Len lén liếc nhìn bong lưng giãn ra của gia gia, Angus mới lớn gan hơn chút, nụ cười càng tăng thêm:
– Thấm Thủy Hồ rất mạnh, nhưng năm nhà Vẫn Thần chúng ta không giống với Hải Hoàng Sainz, là chân chính đồng minh công thủ. Một khi Thấm Thủy Hồ đối địch với chúng ta, ngũ gia tộc chúng ta sẽ gạt bỏ hết mọi ngăn cách, nắm tay kháng địch. Hơn nữa làm địch với Vẫn Thần ngũ gia, không phù hợp với lợi ích căn bản của Thấm Thủy Hồ! Cho nên, uy hiếp của Thấm Thủy Hồ trong hệ thống tình báo của nhà ta bị bình phẩm hai chữ “xa xôi”! Mà Đỗ Trần thần giáo… kém xa so với Thấm Thủy Hồ, nhưng hôm nay tôn nhi chú ý đến một điểm, đồ đệ của Francis, tiểu vương tử Goethe của đại tam giác hải vực đã không thấy nữa…
Junker cười ha ha:
– Angus, ngươi về nghỉ ngơi đi!
Angus kinh hãi, mình sai rồi sao?
Nửa câu sau của Junker lại là:
– Sáng mai, soái lĩnh một nghìn lôi đình quân tới vách núi mặt biển phương bắc, hiệp trợ tam thúc ngươi điều tra cái huyệt động kia!
Angus mừng như điên, quân quyền, hắc, mình thông qua khảo nghiệm của gia gia rồi, được giao phó quân quyền rồi!
Hắn nắm chặt tay, hưng phấn rời đi! Junker lại nhắc tới một cái tên,
– Anne, tiếp lời của tam ca con đi!
– Vâng, gia gia!
Trong lòng Anne căng thẳng, điều chỉnh ý nghĩ, cười nói:
– Goethe không thấy nữa, ngụ ý hải quân đại tam giác có thể có dị động! Càng thêm mấy ngày trước Sư Tâm vương tự mình soái lĩnh hạm đội Renault nam hạ, nhưng lại chỉ lưu lại hai phần hạm đội cho Arthur… cho nên uy hiếp của Đỗ Trần thần giáo đối chúng ta là, hải quân đại tam giác ở cửa nhà ta, còn có hạm đội Renault!
Nàng lặng lẽ cười:
– Gia gia, bây giờ Thấm Thủy Hồ là uy hiếp xa mà cường đại, cùng Đỗ Trần thần giáo nhỏ bé lại tồn tại uy hiếp hiện thực, nhà Tucker chúng ta thân ở trong đó, tình huống không rõ ràng, rất khó cân nhắc giúp đỡ bên nào mới phù hợp với lợi ích tối đa của gia tộc! Cho nên người hôm nay một mình kiểm tra Francis, hơn nữa đem sự việc né tránh tới khi Francis tỉnh lại mới đối chất, như vậy, chúng ta có đủ thời gian nhìn rõ tình thế!
Junker nở nụ cười, nụ cười phát ra từ chân tâm.
– Không sai, trong mắt gia gia, hai bên bọn họ là một cán cân thăng bằng, gia gia phải đợi cho khi cái cân bằng này xuất hiện nghiêng lệch, lại căn cứ vào góc độ nghiêng lệch của nó mà quyết định “quy củ” của gia tộc.
Lão xoay người vỗ vỗ đầu vai Anne, tràn ngập hiền từ của trưởng bối:
– Trận trước khi Sư Tâm vương đối quyết quân trấn hải, con đem cục thế hải vực phía thành nam Emerald khống chế phi thường tốt! Từ ngày mai, theo bên người gia gia, gia gia già rồi, chút việc nhỏ phải giao cho con đi làm!
Ở trong ánh mắt các thiếu niên cơ hồ sắp ghen tị phát điên, Anne cười nhu thuận nói:
– Gia gia không ra mặt, bây giờ Ma tộc tái hiện, người còn chưa sáng lập vĩ nghiệp xứng với tổ tiên, làm sao có thể nói già chứ?
Junker phóng thanh cười dài, lúc này nhìn hắn mới giống một vị gia gia hiền từ.
Nhưng trong lòng Anne, lại từ từ chìm xuống…
Theo bên người gia gia… vậy phải luôn luôn cẩn thận, mình cuối cùng, cái tự do thiếu một cách đáng thương kia… cũng không còn nữa.
Nụ cười Junker tự nhiên biến mất, ngược lại hỏi:
– Anne, trong lòng con còn nghĩ đến Francis?
Anne cả kinh, vội vàng lắc đầu.
– Gia gia, người nói đùa gì đó? Anne hiện nay tinh thông tinh thần lực, cái ký ức bị người ta động chân tay kia đã sớm xử lý sạch sẽ rồi!
Junker trở nên mặt không biểu tình, tay đặt sau lưng hướng hành lang thông tới sảnh Linh Lung mà đi, nhàn nhạt bỏ lại một câu.
– Anne! Sáng sớm mai năm giờ tới thư phòng của ta báo cáo!
Trong phòng ngủ, sau khi Kiếm Nô và Junker đều rời đi Đỗ Trần cũng không hề “tỉnh lại” mà tiếp tục giả bệnh – hắn sẽ không ngu xuẩn tới mức lúc này “tỉnh lại”. Như vậy trên thời gian thật sự là quá xảo hợp, khó tránh khỏi làm ngươi ta lưu lại chút nghi vấn.
Thẳng đến giữa trưa ngày hôm sau, Kiếm Nô cách vách mới nghe được tiếng tiểu Bối Bối quá vui mà khóc:
– Ba ba cuối cùng tỉnh rồi, hu hu, Bối Bối sắp lo lắng tới chết rồi!
Kiếm Nô muốn đi tìm Francis, nhưng lại bị người của gia tộc Tucker ngăn cản, người ngăn cản là tướng lĩnh trong Lôi Đình quân không nói gì, ngay ở trước cửa Đỗ Trần lạnh lùng dựng trường kích trong tay. Kiếm Nô mặc dù phẫn nộ, nhưng hôm qua Junker đã đem biện pháp cùng thái độ đều nói rõ ràng, ả cũng không có cách nào.
Ai bảo gia tộc này không phải là hải quân đại tam giác mà ả có thể tùy ý hò hét chứ!
Biết được bộ dạng cam chịu của Kiếm Nô, Đỗ Trần một mặt buồn cười một mặt âm thầm kinh tâm về thực lực ẩn tàng của gia tộc Tucker, không ngờ khiến một Thấm Thủy Thần Sứ luôn luôn ngang ngược cũng cảm thấy kiêng kỵ…
Bất quá bây giờ mà nói, gia tộc Tucker càng mạnh đối với mình càng có lợi.
Đỗ Trần tỉnh lại sau khi “thân thụ trong thương, hành động bất tiện”, mãi đến khi bóng đêm phủ xuống, hắn điều tức nửa ngày, mới miễn cưỡng khôi phục được một chút tinh thần! Ngay sau đó, Đỗ Trần chủ động yêu cầu đối chất, tẩy sạch oan khuất không rõ của mình. Junker vốn muốn hoãn lại xem tình thế, nhưng Đỗ Trần và Kiếm Nô hai chủ sự này đều yêu cầu rồi, ông chỉ đành trong đêm đó mời hai bên tới đại sảnh Linh Lung!
Làm cho Đỗ Trần ngạc nhiên là Anne không ngờ đi theo bên người Junker!
Lễ tiết đơn giản qua đi, Đỗ Trần đầy mặt ủy khuất nhìn Kiếm Nô và Long Tước nói ra “lời nói thật”, nhưng vừa nghe thấy Tuyết Cơ thất tung rồi, trong lòng hắn chợt lạc đi một chút, biểu tình sắc mặt thiếu chút nữa trở nên biến sắc!
– …Junker thân vương, quá trình sự việc chính là như thế! Mà ngươi cũng hiểu dị năng của Long Tước, chẳng lẽ nó còn có thể sai sao?
Kiếm Nô rất nhanh nói toàn bộ quá trình, lạnh mắt nhìn chằm chằm Đỗ Trần.
Đỗ Trần ngồi trên ghế bệnh, lòng còn vương vấn tới Tuyết Cơ nhưng miệng lại ủy khất nói:
– Junker lão gia tử, tám ngày trước ta vì cứu Arthur thân chịu trọng thương, hôn mê tới nay, điều này ngài chính mắt nhìn thấy! Mà Thấm Thủy Hồ thần sứ cùng ta có oán cứu, ắt rằng với hệ thống tình báo của ngài cũng có giải thích… ta lấy vinh dự của thần ta lập lời thề đấu thần, Francis ta tuyệt không làm việc Kiếm Nô tiền bối nói. Nếu ta đã làm, khiến ta đường đường là công tước thần sứ tức khắc bị lưu lạc đầu đường, luân lạc làm hạng trộm chó bắt gà!
Lời thề thật ác độc a! Dùng lời thề đấu thần là tâm tưởng những đấu thần tin tưởng vào tín điều chí cao. Công tước thần sứ luân lạc dựa vào trộm cắp mà sống, đây là sỉ nhục lớn lao rồi.
Tiểu thâu này đại nghĩa lẫm nhiên, đầy mặt bi phẫn.
Brook vẻ mặt âm lãnh, không vui nói:
– Thiếu gia, người cần gì lập lời thề “ác độc” như thế chứ? Người thân mang trọng thương hôn mê bất tỉnh, căn bản không thể làm ra những việc đó – việc này có vạn nhân chứng! Nhưng lời nói của các Thấm Thủy Thần Sứ… có mấy nhân chứng?
Long Tước thốt nhiên biến sắc:
– Ý tứ của hai người các ngươi, là ta ngại quy củ của gia tộc Tucker, vì để bắt được các ngươi, cho nên cố ý thêu dệt trước Junker thân vương sao?
Arthur thản nhiên nói:
– Đa tạ các ngươi nhắc nhở, chúng thật sự còn chưa nghĩ đến loại khả năng này!
– Ngươi!!!
Long Tước giận dữ, cánh lập tức giương ra!
Hai phía vừa tiến tới, hỏa khí đều không nhỏ!
Lúc này Junker cười nói:
– Hôm nay chỉ giảng đạo lý, không phải là đến so võ lực! Kiếm Nô tiền bối, nếu Francis đề xuất chứng cứ, lại lập lời thề ác độc như thế, tình huống vương tử Arthur nói ra càng là điều trên lý thuyết có khả năng phát sinh ra, ngài biện giải như thế nào đây?
Kiếm Nô sửng sốt, “Đúng vậy, nơi này Francis có rất nhiều nhân chứng, nhưng việc hôm qua mình làm đều phát sinh trên thiên không, chỉ có Hải tộc mơ hồ nhìn thấy một cái bóng…”
Trong lòng ả máy động, vội nói:
– Một chi biên đội trong hải quân đại tam giác, chính mắt nhìn thấy hộ thủ thần giáo thần thú Pamir xuất hiện tại thiên không!
Đỗ Trần nâng tay lên:
– Ai nhìn thấy Pamir, gọi hắn ra đây làm chứng, đáng chết, thần sủng của thần ta rõ ràng ở trong Sinh Mệnh mê cung vì nhân loại chống lại Ma tộc! Trời ạ, chẳng lẽ ngươi vu hãm ta còn chưa đủ, còn muốn vu hãm thần của ta sao?
Dịch Cốt lập tức biến sắc:
– Tên hải quân đại tam giác kia đâu? Gọi hắn ra đây! Hừ, chỉ là hi vọng hai vị thần sứ lấy ra mấy nhân chứng đủ phân lượng. Nếu chỉ là mấy tiểu binh nhỏ nhoi, vậy chúng ta có thể tùy ý tìm ra mấy tiểu binh, chỉ ra các ngươi đang cùng Ma tộc câu kết!
Tiểu binh không đủ tư cách làm nhân chứng, các tướng quân đủ tư cách… Ai dám ra làm chứng? Francis là sư phụ hoàng đế tương lai của họ a!
Hôm nay Anne phát hiện Goethe mất tích, một trong những việc tiểu vương tử đi làm, chính là cấp cho Đỗ Trần sự bổ khuyết, vì lo lắng cho Tuyết Cơ mà sinh kẽ hở!
Kiếm Nô cũng là người thành tinh sống ngàn năm rồi, mặc dù không tính là quá thông minh, nhưng kinh nghiệm tích lũy bao lâu nói cho nàng không thể dây dưa ở trên chuyện Pamir, nếu không cuối cùng khẳng định chính mình sẽ gặp xui xẻo.
Nghĩ tới đây, Kiếm Nô lại nói:
– Junker thân vương! Còn có một loại khả năng nữa, là Francis tìm một cao thủ dịch dung, giả mạo hắn ở thành Emerald! Mà hắn cùng một cao thủ dịch dung khác đi giả mạo Hải Hoàng, giúp Mickey phục quốc – loại khả năng này ta không có chứng cứ trực tiếp, nhưng có chứng cứ phụ, đó chính là ngày mùng bảy mà Sainz tử chiến, nhưng ngày 14 lại xuất hiện ở đảo Borg, hơn nữa chỉ huy hồ đồ, hại chết tuyệt đại đa số phần còn lại của quân trấn hải!
Đích xác, không thể so sánh việc phát sinh ở trên thiên không, Hải Hoàng tái hiện, hơn nữa chỉ huy đại quân chiến bại, chuyện này hơn mười vạn người chứng kiến, mạng lưới tình báo của gia tộc Tucker đã có được, Đỗ Trần không có cách nào xóa đi!
Junker gật dầu:
– Chính thế! Hải Hoàng tái hiện đích xác là việc kì lạ, mà Hải Hoàng tại hiện trên thiên không bị Thấm Thủy Thần Sứ ngăn lại, sau đó mất tích… đáng tiếc không có ai nhìn rõ trên không phát sinh cái gì, Francis, ngươi nói thế nào?
Đỗ Trần vô tội nói:
– Ta vẫn luôn hôn mê, đâu biết việc xuất hiện một Hải Hoàng? Đây cũng chỉ là ngươi phỏng đoán, không thể lấy định tội cho ta!
– Nhưng tuyệt đối có loại khả năng này, dưới loại khả năng này, ngươi tuyệt đối có thể lừa gạt mọi người thành Emerald…
– Chứng cứ đâu?
Hai bên tranh luận trở nên kịch liệt, Junker phất phất tay:
– Bình tĩnh một chút, hôm nay là tới giảng đạo lý, không phải là tới tranh cãi!
– Kiếm Nô tiền bối, bây giờ ngươi chỉ trích Francis sắp đặt lừa dối tất cả chúng ta, chứng cớ phụ là Hải Hoàng tái hiện! Francis, ngươi nói Thấm Thủy Thấn Sứ vướng phải quy củ của ta, cố ý vu hãm các ngươi, chứng cớ là ta chính mắt nhìn thấy, mấy ngày trước đó ngươi luôn hôn mê trên giường!
Junker chậm rãi nói, nhưng Anne ở một bên lại cười khổ trong lòng.
Chứng cớ, giải thích, tranh luận… tất cả đều là diễn trò, gia gia chậm rãi tách giảng đạo lý, cũng là đang diễn trò!
Ài! Không có hứng thú nghe nữa, trước khi cái “cân” thăng bằng trong lòng gia gia lệch đi, ông sẽ không làm cái phân xử “công chính”…
Anne đang nghĩ ngợi, di mẫu của nàng – Betty hấp tấp từ bên ngoài lao vào:
– Phụ thân, hải quân đại tam giác phái người đưa tới một lời mời…
Junker không vui nói:
– Hừ, không thấy ta đang xử lý việc sao? Việc mời khách tặng lễ ngươi tự đưa chủ ý!
Betty rụt cổ nói:
– Nhưng… kèm theo còn có một phần kế hoạch luyện quân, đại tam giác hải quân, hạm đội Renault, còn có công quốc Mickey mới lập nước, ở cửa nhà chúng ta cử hành luyện quân!
– Cái gì?
Junker “bốp” vỗ bàn đứng lên, con mắt như ưng cắt lóe lên tinh quang nhìn chằm chằm vào Arthur:
– Vương tử điện hạ, hải quân quý quốc cùng quân trấn hải xung đột ở trước cửa nhà ta, việc này ta sẽ tìm Sư Tâm vương thảo luận! Nhưng bây giờ các ngươi liên hợp hai nhà khác, ở cửa nhà chúng ta diễn quân là ý tứ gì? Thị uy sao?
Arthur có chút sững sờ, việc này hắn vương tử còn chưa biết – sau khi Đỗ Trần trở lại hắn một mực bên người Đỗ Trần!
– Lão gia tử, chuyện này ta không biết chút nào! Betty phu nhân, người phát ra luyện quân là ai? Không có mệnh lệnh của ta, bọn chúng ăn gan báo cũng không dám đột nhiên luyện quân?
Betty nói:
– Là hải quân đại tam giác đưa ra!
Trong lòng Junker chợt hiểu, ồ, nguyên lai là Francis lợi dụng đồ đệ Goethe, lại đặt trên cái cân của mình một cái giá.
Nhưng Francis ngươi sai rồi, giá cả không phải là tăng lên như vậy! Hừ, gia tộc Tucker ta nếu là dễ dàng tha thứ có người ở trước cửa nhà luyện quân, sau này chẳng phải là mất hết uy tín?
Nghĩ tới đây, ánh mắt âm lãnh của Junker chuyển hướng tới Đỗ Trần, muốn bắt đầu trợ giúp Thấm Thủy Hồ…
Cảm giác được ánh mắt biến hóa của lão gia tử, trong lòng Đỗ Trần kêu oan? Ai làm? Đây không phải là kích thích lão lừa bướng, cấp thêm phiền toái cho lão tử sao?
Chính tại lúc này, bên ngoài tiến vào một người trung niên cao gầy rất lễ phép, gõ gõ cửa, đợi sau khi Junker cho phép mới nói:
– Phụ thân, nữ vương Liya của công quốc Mickey gửi tới thư ngoại giao, thỉnh cầu bái kiến người! Bây giờ nàng đã tới bến tàu!
Nữ vương, dùng từ “bái kiến” này…
Trong lòng Junker lửa giận bừng lên chợt giảm đi, theo đó lão đầu tử đột nhiên cả kinh!
Hừ! Tâm tình của mình bị người vỗ tay đùa bỡn rồi!
Trước tiên dùng luyện quân bỏ thêm giá cho Francis, cũng kích lên lửa giận của mình! Tiếp đó lại xuất ra “bình cứu hỏa” cơn giận của mình. Tự mình bớt giận, nhưng giá Francis xác thật tăng lên rồi…
Chẳng lẽ hết thảy đều là xuất phát từ cách giải quyết của nữ vương Liya kia?
Trong đầu Junker hiện ra một đoạn tình báo năm năm trước, công quốc Mickey còn chưa vong quốc: Hill Mei Liya, tiểu công chúa của công quốc Mickey, 7 tuổi tham chính, 14 tuổi nắm trong tay đại quyền hải vực phương bắc Mickey, là thiên tài hiếm thấy trong hậu duệ ngàn năm của nữ thần Mickey, khả năng kế thừa vương vị trong tương lai rất cao, giờ đây kiến nghĩ nên sớm kết giao!
Junker trong lòng cười lạnh lùng, tiểu nha đầu này là kình địch!
– Chư vị, có nữ vương tới thăm thành Emerald, lão đầu tử ta thật sự không thể không tự mình ra nghênh tiếp, chư vị thứ lỗi, việc hôm nay trước tiên dừng lại một đoạn đã!
Kiếm Nô có vài phần không tình nguyện, nhưng cũng bằng lòng, đây là việc không có cách nào, dù sao gia tộc Tucker không thể thất lễ trước mặt một vị nữ vương – nhà bọn họ chú trọng nhất chính là lễ tiết.
Bất quá Kiếm Nô vẫn nói:
– Thân vương Junker, chúng ta hoài nghi nữ vương Mickey và Francis là một bọn, yêu cầu cùng người ra nghênh tiếp, chính mắt nhìn một lần.
– Hừ, nếu các thần sứ không yên lòng, vậy ta nguyện ý phụng bồi!
Đỗ Trần trong miệng đáp ứng, trong lòng lại nghĩ… Liya? Còn nữ vương?
Chẳng lẽ kế vị không phải là Porter sao?
Liên Hoa Bảo Giám