Liên Hoa Bảo Giám

Chương 436: Porter? Liya? Kinh hỉ đã tới


Đọc truyện Liên Hoa Bảo Giám – Chương 436: Porter? Liya? Kinh hỉ đã tới


Đỗ Trần hôn con gái thông minh cơ trí một cái:
– Arthur, bên ngoài chính là mã cẩu, ngươi lưu tâm thêm! 
Hai mắt Đỗ Trần nhắm lại, so với bộ dạng Đỗ Tư mấy ngày trước không hề khác biệt.

Trong mắt Arthur hiện lên quang mang oán độc, hay tay chắp sau lưng, mặt đầy ngạo khí đi ra ngoài, thấp giọng cả giận nói:
– Junker lão gia tử, hảo hữu của ta cần phải nghỉ ngơi! Chẳng lẽ kinh nhiễu người bị thương chính là đạo đãi khách của gia tộc Tucker sao? 

Ngoài cửa, Junker toàn thân vương bào tím bầm, sắc mặt tối tăm, mà Kiếm Nô đứng ở bên cạnh hắn khe khẽ cười lạnh, Kiếm Nô liếc mắt Arthur một cái:
– Ngươi là ai? 

– Renault vương tử, Arthur! 
Nói rồi, Arthur chính diện nghênh đón Kiếm Nô còn cao hơn hắn một cái đầu, nhưng hai tay sớm đặt ngược sau lưng lại thừa cơ Kiếm Nô và Junker bị che khuất, lặng lẽ ra dấu cho Dịch Cốt.

Kiếm Nô và Long Tước kinh ngạc nhìn nhau, nguyên lai tiểu tử này chính là đứa trẻ năm đó cùng Francis bị bắt cóc. Hừ, mấy năm gần đây cũng từng nghe qua lời đồn về ngươi, bất quá ngươi nếu không phá giải bí pháp của thần ta, mà có con đường riêng có được thành tựu hôm nay, vậy hôm nay không muốn so đo với ngươi.

Francis mới là mục tiêu của chúng ta!

Junker sâm nghiêm nói:
– Arthur vương tử, kinh nhiễu người bị thương không phải là đạo đãi khách của gia tộc Tucker chúng ta, nhưng lợi dụng đại điển ngàn năm của gia tộc chúng ta làm màn che, thừa cơ tiềm nhập đảo Borg hiệp trợ công quốc Mickey phục quốc chính là đạo làm khách sao? Còn nữa, hạm đội Renault ngay ở đại điển của ta, tập kích bất ngờ quân trấn hải minh hữu của ta, đây cũng là đạo làm khách sao? 

Arthur chắp tay nói:
– Lão gia tử, Ân oán giữa Renault chúng ta và quân trấn hải, gia gia của ta Sư Tâm vương tự nhiên sẽ cấp cho người một lời giải trình, việc này ta không làm chủ! 


Ý tứ của hắn chính là, có bản lĩnh đi tìm Sư Tâm vương bằng cấp với ngươi tính sổ, khi phụ tiểu bối còn tính bãn lĩnh gì? 

– Bất quá lời phía trước của lão gia tử ta nghe không hiểu, che giấu cái gì, phục quốc cái gì? Ta đã làm những việc này sao? 

Junker lạnh nhạt nói:
– Ngươi tự nhiên không làm, nhưng hai vị đây là đấu thần tùy tùng và thần sủng của nữ thần Margaret, bọn họ ngay… 

Lão nhìn sắc trời bên ngoài cửa sổ đã là rạng sáng.

– ..ngay trong buổi chiều hôm qua, chính mắt nhìn thấy Francis và một người khác dịch dung thành Hải Hoàng Sainz, xuất hiện ở trên không hải vực đảo Borg! Hai vị xuất thủ ngăn chặn tại chỗ, bất quá bị Francis chạy thoát, vì vậy bọn họ tới thành Emerald, thỉnh cầu ta hiệp trợ bọn họ! 

– Điều, điều này sao có thể? 
Arthur vẻ mặt bị phẫn:
– Lão gia tử, ngài chính là đại gia trưởng hiểu chuyện, tám ngày trước Francis vì cứu ta thân chịu trọng thương, đến hôm nay vẫn hôn mê bất tỉnh, việc này ít nhất vạn người chính mắt nhìn thấy, cả thành Emerald đều biết đó! 

Kiếm Nô thần sắc biến đổi. Cả giận nói:
– Ý của ngươi là, chúng ta đang nói lời vô nghĩa sao? 

Arthur lạnh mắt quét qua Kiếm Nô:
– Đây là lý giải của ngươi! 

Kiếm Nô thốt nhiên đại nộ!


Lúc này Junker khoát tay nói:
– Bỏ đi, đều bớt tranh cãi đi! Kiếm Nô tiền bối, Arthur vương tử! Đây là thành Emerald, các ngươi đều nghe lão đầu tử này đã! 

Nói xong, hắn xoay người chắp tay với Kiếm Nô nói:
– Kiếm Nô tiền bối, ngài và tiên tổ là chiến hữu kề vai, ta kính ngài một câu, xưng ngài một tiếng tiền bối! Nhưng… đây là thành Emerald do ta định quy củ! 

Lão xoay người lại nói với Arthur và Brook:
– Mặc dù Thấm Thủy Thần Sứ tới cửa tìm lão đầu tử ta, muốn ta hiệp trợ họ giết Francis! Nhưng trước khi chân tướng việc Francis được tra rõ vẫn là khách của Junker ta, quy định của thành Emerald ta không được động võ! 

Hai tay chắp sau lưng, giọng lão lạnh nhạt nói:
– Cho nên Brook giáo chủ, Kiếm Nô tiền bối! Các ngươi đều nghe rồi! Thái độ của gia tộc Tucker với việc này là -Francis nếu đích xác là lợi dụng đại điển của nhà ta, vậy không cần nữ thần Margaret động thủ, Lôi Đình quân của ta tức khắc bắt hắn! Nhưng nếu sự thật chứng minh Francis thanh bạch, vậy còn xin Kiếm Nô tiền bố tuân thủ quy củ thành Emerald ta, chớ đem ân oán cả các ngươi tới thành Emerald! Nếu đánh muốn giết, đợi các ngươi rời khỏi thành Emerald hãy nói! 

Ý tứ là, chỉ cần Francis thanh bạch, lão đầu tử này che trở cho hắn!

Thanh âm của lão đầu tử phi thường to, Đỗ Trần ở trên giường nghe được cười thầm, thầm nhủ, lão lừa bướng này quả nhiên là tỳ khí ma vương, tin chắc ngay cả thể diện Thấm Thủy Hồ cũng không nể, ha ha!

Xong rồi, Junker lão gia tử nói trầm trọng:
– Đây là thành Emerald, quy củ do ta định ra, hiểu rõ chứ? Không hiểu rõ, tức khắc lăn ra khỏi thành Emerald cho ta
Lão lừa bướng này quả nhiên bá đạo!

Với quy củ này phía Đỗ Trần tự nhiên là vui vẻ tiếp thụ, mà Kiếm Nô nghĩ một chút, cũng dậm chân không hề nói thừa.


Thấm Thủy Hồ không sợ thành Emerald, thậm chí còn mạnh mẽ hơn xa thành Emerald, nhưng Vẫn Thần ngũ gia cùng chung cội nguồn, đối đầu một nhà chẳng khác khai chiến với cả năm nhà. Vẫn Thần ngũ gia liên hợp lại chắc chắn Kiếm Nô không dám phát tiết tỳ khí như với hải quân đại tam giác, điểm này Kiếm Nô không thể không suy nghĩ! Hơn nữa mặc kệ thế nào, tổ tiên người ta có ơn cứu mạng với Kiếm Nô, nàng không thể nể chút thể diện.

Tỏ rõ thái độ, Junker lúc này mới sắc mặt hòa hoãn nói:
– Muốn đem việc này nói rõ, phải có Francis tự thân đối chất. Nhưng hắn bây giờ vẫn hôn mê bất tỉnh, vì công chính, xin Brook giáo chủ để lão đầu tử ta một mình vào xem tình hình chân thực của thiếu gia ngươi – mấy ngày này, Bối Bối tiểu công chúa không cho bất kỳ người nào thăm Francis, đich xác làm người sinh nghi! 

Đã thấy Arthur ra dấu, Dịch Cốt hừ một tiếng: 
– Lão gia tử, vì thanh danh của Đỗ Trần thần giáo chúng ta, mời! Chúng ta tín nhiệm ngài, tin tưởng quy củ thành Emerald của ngài! 

Junker mỉm cười gật đầu, “két”, đẩy cửa gỗ phòng bệnh màu đỏ… đập vào mắt là một khung cảnh đau thương…

Đỗ Trần nằm ở trên giường, sắc mặt trắng bệch, cơ hồ không có một tia huyết sắc – cái này căn bản là không phải giả trang, hắn vốn bị thương thành bộ dạng này. Còn tiểu Bối Bối rơi lệ ở bên giường, cầm một cái khăn bông thấm nước sạch, thấm ướt môi cho ba ba, mà Andy gục đầu ủ rũ ở một bên, chỉ có Alex phô bày bộ dạng lãnh khốc không hề thay đổi…

Một mình đi vào, không còn cách nào vứt bỏ Kiếm Nô và Long Tước, một lát sau, Junker thong thả đi ra, mặt không biểu tình.

– Lão đầu tử ta tận mắt nhìn thấy, Francis đích xác là thân bị thương nặng, nội phủ chấn động, thất khiếu chảy máu, tuyệt không phải là giả bộ bệnh! Một điểm này đã khẳng định! Còn nữa, đợi sau khi tỉnh lại, Francis cùng chúng ta ở đối chất tại tháp Linh Lung, trước đó người của Đỗ Trần thần giáo không được rời khỏi thành Emerald, nhưng người của Thấm Thủy Hồ cũng không được làm việc xúc phạm đến quy củ của thành Emerald ta, hiểu rõ chưa? 

Nói xong, lão gia tử xoay người đi, Brook và Arthur nhìn Kiếm Nô và Long Tước giận bừng bừng ở cách vách với bọn họ, liên tục cười lạnh.

Junker ở trong hành lang đi mấy vòng, đột nhiên phất tay quát lui tùy tùng của mình, theo đó, trong mỗi phòng đi ra hơn mười người trẻ tuổi của gia tộc Tucker, Anne cũng ở đó:
– Còn nhớ phương pháp khảo nghiệm đời sau của gia tộc Tucker không? Đây lại là một lần khảo nghiệm khác.

Anne dường như gầy đi, thần sắc cũng hơi chút tiều tụy, nhưng sau khi đến bên người gia gia lại là bộ dạng tinh thần sáng láng của nữ nhân mạnh mẽ, nụ cười ưu nhã tràn ngập tự tin.

Junker dẫn các tôn tử chậm bước đi đến đỉnh tháp Linh Lung, 
– Nói đi, việc Thấm Thủy Hồ và Đỗ Trần thần giáo, các ngươi có cách nhìn thế nào? 


Lập tức có một thiếu niên nói:
– Gia gia, người đã nói, quy củ của thành Emerald là căn nguyên gia tộc Tucker đứng ngạo nghễ ngàn năm! Cho nên tôn nhi cho rằng, việc này phải tra rõ, nếu quả thật Francis lợi dụng đại điển của nhà ta, phải chịu trừng phạt! Ngược lại, nếu là Thấm Thủy Hồ nói dối, muốn lợi dụng chúng ta đối phó với Francis, vậy chúng ta phải kháng nghị! 

Lời vừa nói ra, kể cả Anne ở bên trong, vài người cho hắn một anh mắt quái dị.

Junker chậm rãi nói:
– Angola, ngươi có thể đi nghỉ ngơi rồi! Ngày mai lễ nghi hoạt động trên đại điển giao cho ngươi phụ trách, bồi dưỡng tinh thần, chuẩn bị công tác đi! 

Angola nhất thời ngớ ra, ý tứ của gia gia rất rõ ràng, ngươi sau này chỉ xứng làm chút việc lễ nghi, đại sự… không liên quan đến ngươi nữa!

Hắn sửng sốt hồi lâu, chán nản cáo lui! Các thiếu niên hoặc vui mừng hoặc buồn cười nhìn bóng lưng của hắn. Nhưng không một ai đồng tình – kẻ thất bại, kẻ bị đào thải trong cạnh tranh, cho tới nay ở nhà Tucker không được đồng tình!

Chỉ có Anne có chút thở dài, Angola đệ đệ, ngươi được giải thoát rồi… tỷ tỷ ra khi nào mới có thể giải thoát đây?

Đáng tiếc gia gia tuệ nhãn như đuốc, trừng phạt nghiêm khắc, tỷ tỷ không dám nói dối, nếu không…

Junker im lặng đi ở phía trước, trong hành lang tĩnh lặng, chỉ có tiếng “thình thịch”, áp lực không tên khiến các thiếu niên không ai dám bước lên trước. Junker nhướng mày, điểm danh nói:
– Angus, biết thất đệ sai ở chỗ nào không? 

Angus tam ca của Anne vội vàng đáp:
– Gia gia, thất đệ không hiểu rõ quy củ chân chính của thành Emerald là chỉ cái gì? 

Junker hơi chút gật đầu, trên ngực Angus như được trút bỏ sức nặng ngàn cân, lúc này mới dám lớn tiếng nói:
– Kỳ thực nghìn năm nay, nhà chúng ta đặt ra không ít hơn mấy trăm quy củ, bây giờ quy củ là thành Emerald không được động võ, nhưng cốt lõi của những quy củ này chỉ có một, hoặc có thể nói, thành Emerald ngàn ngăn nay quy củ bất biến của chỉ có một cái – lợi ích lớn nhất của gia tộc!
Liên Hoa Bảo Giám


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.