Bạn đang đọc Lên Kế Hoạch Rước Papa Về Nhà! FULL – Chương 165: Phóng Đại Sự Thật
Tuy nói vậy nhưng Trương Tuyết Y vẫn cảm thấy vô cùng bất an.
Thực sự không hiểu tại sao cộng đồng mạng lại quan tâm tới cuộc sống của Dương Nhất Thiên như vậy, đúng thật là phiền phức.
Dù các bài đăng có được gỡ xuống nhưng chắc chắn hình ảnh của cô vẫn sẽ được lan truyền trên mạng.
Chắc chắn có kẻ đứng sau vụ này, chứ không thì ai là người theo dõi cô và đăng tải lên mạng cơ chứ…!Theo như cô đoán thì chắc hẳn trong vài ngày tới sẽ xuất hiện thêm một vài bài báo nữa, tính tới thời điểm bây giờ thì ba chữ “Trần Tuyết Y” đã đứng đầu trong bảng hotsearch rồi.
“Haiz, mệt mỏi thật đó…”
Trương Tuyết Y thở dài, cả ngày hôm nay cô chỉ ngồi trong phòng để theo dõi tin tức và đọc các bình luận về mình, đa số là chửi rủa, vì họ nghĩ cô vào được Dương Thị là do đi cửa sau.
Trong kịch bản của những anh hùng bàn phím đó, Trương Tuyết Y chính là một người phụ nữ xinh đẹp có lòng dạ xấu xa, hiểm ác, dùng nhan sắc của mình để quyến rũ Tổng Giám đốc tập đoàn Dương Thị – Dương Nhất Thiên, nhằm chen chân vào công ty, loại bỏ những người phụ nữ bên cạnh anh ấy, sau đó từ từ bước chân vô nhà họ Dương và chiếm đoạt tài sản.
“Ôi trời ơi, cái quái gì đây…”
Đúng thật là cạn lời mà, những người đó suy diễn ghê thật.
Cô quyết định tắt điện thoại đi, nằm trên giường ngẫm nghĩ một hồi lâu, cố gắng nhớ xem mình đã từng đắc tội với những ai.
Hình như là…!rất nhiều người…!
Trương Tuyết Y vò đầu bứt tóc, sắp xếp từng sự việc lại với nhau, hình như mọi chuyện đáng nghi xảy ra kể từ lúc Lê Nhật Hạ vượt ngục.
Đúng vậy! Từ khi nghe tin cô ta trốn thoát khỏi tù, Trương Tuyết Y có cảm giác ai đó theo dõi mình.
Lê Nhật Hạ chính là người đáng nghi nhất.
Cứ đà này thì chắc chắn cô ta hoặc ai đó sẽ tiếp tục đăng tiếp những tin bất lợi cho Trương Tuyết Y.
Vậy thì chi bằng cô phản công trước?
Trương Tuyết Y lập tức bật dậy, tạo một tài khoản tên là Hồ Thái Bình rồi viết một bài báo về bản thân mình, sau đó gửi cho Huyết Tư Vũ hỏi cậu cách đăng.
“Đăng cái đó làm chi vậy?”
“Để người ta nói xấu mình thì chi bằng tự đăng trước, mau mau chỉ tôi đi.”
Sau khi biết được cách đăng bài, cô liền thực hiện theo, chỉ sau ba mươi phút mày mò cuối cùng cũng thành công.
Trương Tuyết Y cười thầm, cất máy tính đi rồi ngồi chờ kết quả.
Phải đến tối khi Dương Nhất Thiên trở về cô mới mở ra xem lại.
Nào ngờ đâu kết quả lại ngoài dự kiến.
Bài đăng của Trương Tuyết Y là nói tốt về bản thân mình, nội dung là “bạn gái của Tổng Giám đốc Dương Thị là một người tài sắc vẹn toàn, vừa tốt nghiệp đại học loại giỏi, vào công ty bằng thực lực của mình, vừa quen được một anh người yêu đẹp trai, giàu có…”
Nhưng khoảng hai ba tiếng sau đó một bài báo về Trương Tuyết Y cũng được đăng lên, nội dung trái ngược hoàn toàn với bài của cô.
Và tất nhiên vẫn là tên nhà báo Hồ Thái Bình kia đăng, đại loại như cô chính là một người bắt cá hai tay, lúc ở trường đại học thường xuyên nghỉ học, có được bằng loại giỏi là nhờ vào quan hệ cá nhân, đã thế còn chửa hoang, có con ngay khi còn đang ngồi trên ghế nhà trường.
Lúc còn học đã quen một lúc hai ba người, hay đi đánh nhau và còn quen cả xã hội đen nữa.
Bên dưới còn có ảnh Trương Tuyết Y lúc còn ở trưởng đại học nữa, không biết ai rảnh rỗi mà đi đào lại những bức ảnh đó nữa, nhưng may mắn hình ảnh của Cherry và Dưa Hấu vẫn chưa được đăng lên.
Đúng là khi đi học cô cũng có bạn trai, nhưng làm gì có lúc nào mà yêu hai ba người cùng lúc.
Toàn là những tin phóng đại.
Cả hai bài báo này đều có lượt xem rất cao, hơn hai trăm ngàn like, một trăm ngàn bình luận và năm ngàn share.
Dương Nhất Thiên ngồi kế bên đọc vô cùng chăm chú, lo lắng hỏi cô.
“Để anh kêu người xoá bài nhé?”
“Không cần đâu, cứ để thêm tí nữa xem thế nào.”
Sợ Dương Nhất Thiên tin vào những tin vịt đó, cô vội nói.
“Anh tuyệt đối đừng tin vào những tin vịt đó nhé, em không hư hỏng như vậy đâu.”
Anh phì cười, xoa đầu trấn an cô.
“Ừm, anh tin em.”
Hai người lại lướt xuống dưới đọc bình luận, thấy mọi người ai cũng hoang mang hết cả.
“Rốt cuộc bài nào mới là thật vậy?”
“Hình như đều cùng một người đăng phải không? Thấy tên giống nhau kìa?”
“Cùng một người đăng mà sao lại khác nhau vậy?”
“Một bên bôi đen, một bên tẩy trắng, đúng là kì lạ thật.”
“Nhìn rối quá, đâu mới là sự thật đây?”
“Tôi nghĩ bài báo thứ hai đúng hơn đấy.
Nhìn cô ta không giống loại con gái hiền lành gì cả.”
“Tôi cũng thấy vậy, nhìn cứ xảo trá kiểu gì.”
“Cái mặt đó chắc cũng thẩm mỹ trên dưới năm lần rồi.”
“…”
Trương Tuyết Y đọc rất nhiều, nhưng thấy người chê nhiều hơn người khen, toàn các anh hùng bàn phím chuyên đi sân si cuộc sống của người khác.
Cô thoát ra, bỗng lúc này lại thấy ở hộp thư trong tài khoản mới xuất hiện một tin nhắn lạ từ hơn một tiếng trước.
“Sao anh lại đăng hai bài trái ngược nhau vậy? Mau xoá bài đầu tiên ngay cho tôi! Còn bài báo ngày hôm qua nữa, đâu mất rồi hả? Tôi bảo không được xoá cơ mà!”
Quả nhiên là có người đứng sau chuyện này…!
Trương Tuyết Y quay sang Dương Nhất Thiên, nghi hoặc hỏi.
“Anh hack vào hệ thống rồi xoá bài à?”
“Ừm.”
“Giỏi thật nha! Vậy mà em không nghĩ ra chuyện này.”
Cô nhe răng cười, giơ ngón tay cái ra tỏ ý “good, good, good”..