Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Chương 8


Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 8

Nó nhìn xung quanh và đứng lặng, hắn đi lại gần hồ bơi và cười nhạt …
-Nhiều kỉ niệm…
-…
-Giữa tôi và cô …
-…
Hắn cười với sự ngạo mạn tột cùng mà nó từng thấy, hắn cố gắng tạo khoảng cách với nó, để nó không bận tâm về hắn nữa nhưng đâu đó trong hắn vẫn đang nghĩ nó còn cần hắn như 1 năm trước không ?
-Cô vẫn sống tốt chứ ?
-Ừm, Zu vẫn ổn chứ ?
-Sao lại không hỏi tôi thế nào mà lại là Zu ?
-Anh đã còn sống mà đứng đây, tôi còn hỏi làm gì?
-Haha, vẫn như trước nhỉ, tuy có… chút thay đổi, nhưng trông vẫn bướng như ngày nào.
-Anh cũng không khác.

Tưởng chừng như sự im lặng được kéo dài, nhưng rồi cãi nhau lại đưa cuộc nói chuyện trở nên xôm tụ hơn. Hắn ra chỗ hàng ghế gần hồ bơi ngồi và nhìn nó …
-Không ngồi sao ?
-…
Nó gần như lúng túng và đi lại gần chỗ hàng ghế hơn. Bên ngoài lúc này khá ồn ào với nhiều ngôn ngữ khác nhau, khu bên cạnh mọi người như đang sôi nổi, chỉ có hắn và nó thì vẫn không gây ồn ào mấy.
-Cô gái lúc nảy là ai vậy ?
-Chưa gì đã ghen à ? Còn thích tôi sao ?
-Không ! – Nó trả lời như một phản xạ, như muốn nhấn mạnh rằng 1 năm qua, nó quên được hắn, nó đã quên được hắn.
-Bạn gái… Cô ấy là người tôi đang qua lại.
Nó như ngừng thở và nghẹn lời, nhưng rồi cố gắng để không bị ảnh hưởng, nó cười nhẹ …
-Đẹp nhỉ, anh quả thật may mắn.
-Phải là cô ta may mắn chứ ? Người như tôi, sao lại gọi là may mắn khi có bạn gái chứ.
Nó như cảm thấy bực bội khi nghe câu nói ấy nhưng rồi một giọng nói cất lên.
-Honey, I’m here.
Người thứ 3 trong câu chuyện vừa được nhắc tới đang đứng trước cửa khu tập luyện của hắn và nó. Chạy nhanh lại, cô ấy chạy sang cạnh hắn và cười với nó…
-Hello, nice to meet you !
-Nice to meet you too !
-What your name ?
-Ly Ly, and you ? Jenny ?
-Yes, You know ?
-Yes, your name on the list.

-Oh, really.
Cả 2 chào hỏi vui vẻ dù thừa biết đối phương là người Việt Nam như mình.
-Honey à, anh quen Ly Ly chứ, bạn ấy trông dễ thương nhỉ ? Hihi.
-… Ừm, nhưng không bằng em.
Câu nói khiến nó tan nát, nó quay mặt về hướng ngược lại để nuốt nghẹn và không để mình rơi thêm giọt nước mắt nào vì hắn.
-Really ? You sure ? Aaaa, Loving you. *moaz*…
Nụ hôn lên má của hắn, nó như không kiềm chế được nữa, cô ấy quả quen với lối sống phương Tây, nó không có quyền ý kiến dù nó là ai đi nữa. Vội lui trước để không phải chứng kiến mọi thứ nơi này nữa.
-Có lẽ tôi phải về trước, 2 người ở lại vui vẻ với nhau nhé. Tạm biệt.
Nó bước vội và chạy về phía cửa ra khỏi khu tập luyện, ánh mắt trông không cảm xúc từ hắn nhìn theo. Jenny cũng từ đó mà hiểu đôi phần.
-Anh và cô ấy đã từng quen biết nhau.
-Ừm.
-Quan hệ đặc biệt.
-…
-Anh dùng em để cô ấy…
-Đủ rồi, biết hết như thế thì cô nên ít nói lại.

-Thế mượn em trong 2 tuần thì phải trả công chứ?
-Thế thích gì ?
-Em muốn gì thì anh chiều như thế, ok ?
-…
-Trả lời đi chứ ?
-Sao cũng được.
Hắn bỏ đi về hướng cánh cửa nhanh chóng, thoát khỏi vòng tay của Jenny, hắn biết mình không còn cách nào khác. Ở 2 thế giới khác nhau, hắn không dành cho nó và nó cũng vậy, thôi thì nó không thể cắt đứt mọi thứ thì để hắn vậy.
______________
Một buổi tối dài, với 2 chiếc giường đơn cách nhau không quá 4 mét, nó quay mặt vào tường, hắn thì hướng mặt về phía cửa sổ. Cả 2 im lặng từ khi trở về khu khách sạn chung thế này.
Nó nắm chặt sợi dây chuyền mà Seur lớn tặng cho nó trước khi nó sang đây. Điều đấy nhắc cho nó nhớ, nó không thể nào quay đầu lại, nó đã quyết định theo con đường về với Chúa nhanh nhất, nó không được nhìn lại và nuối tiếc. Và có lẽ như nó đã thành công, hắn đã dứt khoát khiến nó không còn một con đường nào lựa chọn. Cố gắng nhắm mắt, vô tình rơi, giọt nước mắt đưa nó về nó trong 1 năm qua, không còn mang hình bóng hắn.


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.