Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2

Chương 182


Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 182

…My princess…
………………
Có một câu chuyện mới, câu chuyện này chưa được kể cho bất cứ ai hay được viết thành sách. Câu chuyện được lưu trong bộ nhớ của một ai đó, nhưng chắc có lẽ chỉ có khi cái kết chạm mức đẹp, câu chuyện sẽ cùng kết thúc với câu chuyện thực…

Ngày xưa, trong một khu rừng, muôn thú sống cùng nhau rất vui vẻ, không loài nào, con nào tranh đấu nhau vì cái môi trường sống ở đây rất tốt.
Một ngày nọ, bọn thú rừng cùng nhau đi khám phá những thứ ở ngoài cái nơi chúng nó đang sống. Rồi thì con khỉ nhanh nhẹn đã hướng về phía Bắc, nó nhìn thấy một lâu đài to lớn. Thế rồi tất cả đầu đàn của từng loài cùng nhau đi đến khu vườn sau của lâu đài. Những ngày đầu, bọn thú lo sợ bị phát hiện nên thường núp sau những rậm cây to. Cũng vì như thế, bọn chúng nghe được câu chuyện tình sâu trong tâm của nàng công chúa.

Nàng công rất xinh đẹp, nàng có một người anh trai hết mực thương yêu mình, cha mẹ của nàng vô cùng chiều chuộng nàng. Phải nói rằng nàng là người hạnh phúc nhất trên đời. Nhưng chỉ có bọn thú rừng mới thật sự hiểu những gì nàng đang có không phải là hạnh phúc mà nàng muốn.
Nàng thường ra vườn để ngắm hoa, bắt bướm. Đối với cô công chúa nhỏ này, khu vườn này như là một khu vườn địa đàng, đẹp và mang những niềm hạnh phúc đến ình. Nàng thường hát những bài hát ngọt ngào cái mùi vị tình yêu, nhưng sau mỗi bài hát nàng lại đọng lại trên gương mặt mình những nỗi buồn nào đó. Chỉ có khu vườn mới thấy và nay thì bọn thú cũng cảm nhận được.
Một ngày kia, buổi tiệc của các vị vua được tổ chức long trọng, các hoàng tử đến rất đông. Nàng công chúa rất náo nức vì nàng sắp gặp được ai đó mà nàng rất mong muốn. Buổi tiệc diễn ra rất lâu, cho đến tận nữa khuya, nàng ra vườn với tâm trạng buồn bã. Nàng than thở:
-Cô người hầu, không phải là mình. Huhu, hoàng tử ấy không thích mình.
Cô công chúa bắt đầu vỡ oà. Bọn thú mới hiểu ra rằng là vì cái chàng hoàng tử mà cô công chúa thích đã có người yêu, người đó là người hầu của chàng ta. Nhưng rồi nàng lại càng khóc lớn hơn vì sự việc không đơn giản như thế. Anh trai của nàng, một người anh thật sự tốt với nàng lại đem lòng thích cô người hầu ấy. Nàng công chúa có một chút vui và một chút buồn. Vui vì anh mình đã bắt đầu rung động với một cô gái, trước đó, anh trai của nàng chẳng ưng được một nàng công chúa nào cả. Còn buồn vì tình bạn giữa anh nàng và chàng hoàng tử kia bắt đầu có những vấn đề lớn.

Bọn thú rừng hiểu và đồng cảm, cả bọn mới quyết định sẽ giúp nàng chiếm lấy tình cảm của tên hoàng tử đấy. Rồi thì sau khi tiệc tan, sóc, rắn, chim, ba loài đại diện sẽ đi theo dõi chàng hoàng tử nước kia để có thể mật báo về cho bọn thú còn lại ở khu “vườn địa đàng”. Khỉ tạm thời đóng vai trò đầu não trong việc khiến nàng công chúa vui vẻ trở lại.
Mỗi ngày, khỉ vạch ra một kế hoạch, nào là gọi bướm đến rất nhiều trong khu vườn, nào là nhờ ong làm cho hoa có thể nở rộ thật đẹp, nào là nhờ heo rừng, bò rừng “tưới, tiêu” cho những cây con chưa có điều kiện để lớn mạnh. Nàng công chúa như đã bình thường trở lại, có đủ tinh thần để chuẩn bị cho cuộc chinh phục hoàng tử, nàng thu hoạch trái cây từng những cây to để có thể mang đến hoàng tử. Nàng gói gém những cây nhiều hoa đẹp còn nguyên gốc để mang đến cho hoàng tử những loài hoa đẹp của nước mình. Nàng còn mang cả mật ong nguyên chất từ tổ ong trong vườn nữa. Sau khi đã chuẩn bị xong tất cả, nàng đến khu vườn để chào tạm biệt cỏ cây. Lúc này, khỉ xuất hiện để ra mắt nàng.
Lúc đầu, nàng hốt hoảng nhưng rồi khỉ đầu đàn đã trấn an nàng bằng những lý lẽ thuyết phục. Nàng ngồi bên gốc gây và nghe khỉ đầu đàn giới thiệu về những con thú khác. Cho đến khi chim ưng về trước rắn và sóc, nó thông báo về những gì mình thu thập được. Rằng là cô người hầu đã đem lòng yêu anh trai của công chúa, chàng hoàng tử đau buồn nhưng cố vui vẻ và chúc hạnh phúc cho cô người hầu với anh trai của công chúa. Nàng công chúa nghe đến đoạn vô cùng xúc động, không ngờ rằng chàng hoàng tử lại có thể hy sinh vì tình yêu như vậy, nàng ước rằng giá như nàng có thể là cô người hầu ấy, nàng sẽ chẳng bao giờ bỏ qua chàng hoàng tử đẹp trai và tốt bụng này đâu.
Sau khi nàng nghe hết câu chuyện từ chim ưng, cả bọn thú rừng động viên nàng nên đi mang những gì nàng chuẩn bị sang cho hoàng tử và hãy nói ra lòng mình.
Thời gian trôi nhanh, mới đó đã được một tuần. Nàng đã bỏ trốn sang nước của hoàng tử và ở lại cùng hoàng tử để chăm sóc cho chàng khi cô người hầu đã tạm biệt và đến cùng anh trai của công chúa. Chàng hoàng tử như được an ủi đôi phần, chàng vô cùng biết ơn vì sự chăm lo chu đáo của công chúa. Chàng nhận ra công chúa vô cùng dễ thương và tốt bụng, đặc biệt hơn nữa là công chúa vô cùng yêu hoàng tử. Công chúa đã nói với hoàng tử rằng “ em yêu chàng rất nhiều dù tình yêu của chàng vẫn dành cho người khác”. Chàng hoàng tử vô cùng cảm thấy có lỗi, tại sao chàng lại không thể thích một người tuyệt vời như công chúa cơ chứ. Trong khi đất nước của công chúa đang rối bời vì sự mất tích của công chúa, thì hoàng tử vào công chúa đang hạnh phúc bên nhau, với những tháng ngày cùng nhau chơi đùa, cùng nhau trồng hoa, cùng nhau làm ra món rượu mật ong thật ngon. Nàng công chúa vô cùng hạnh phúc, hạnh phúc hơn cả những gì tốt đẹp mà khi ở lâu đài của nàng, nàng có được.

Cho đến một ngày nọ, món rượu mật ong đã được hoàn thành, cả hai cùng nhau mở tiệc để dùng thử món rượu ngon do cả hai tự tay làm. Vì rượu quá ngon, cả hai đã quá chén và đã đi quá giới hạn cho phép. Nàng công chúa không hối hận và chấp nhận dù chuyện gì có xảy ra. Những ngày sau đó, hoàng tử vô cùng quan tâm chăm sóc cho công chúa, chàng không muốn công chúa thiệt thòi. Cuộc sống vẫn thế trôi đi trong hạnh phúc. Muôn thú vô cùng vui sướng vì những gì mà bọn chúng đã làm được cho công chúa.
Rồi giông tố đến, đó là một ngày đẹp trời, nàng công chúa đang vui chơi bên sân vườn. Hoàng tử thức dậy và lén đến gặp riêng đức vua để nói về chuyện của công chúa. Có vẻ đức vua không ưng công chúa vì nàng đã bỏ đất nước của mình mà đến đây vì hoàng tử. Đứa vua đang bàn bạc cùng các tướng về việc ngoại xâm đang chuẩn bị tấn công dất nước của người. Khi thấy hoàng tử đến, đức vua tiện việc và nói về việc sắp xảy ra. Hoàng tử vô cùng lo lắng, chàng quên đi cả việc muốn lấy công chúa làm vợ, cho đến khi cái cuộc bàn luận kết thúc, hoàng tử mới đến và nói với đức vua chuyện cưới sinh.
Sau một hồi tâm sự giải bày, đức vua không thông cảm cho hoàng tử mà còn ra lệnh phải đuổi ngay công chúa về nước vì đã dám chung sống vợ chồng với hoàng tử. Chàng hoàng tử rối bời và cầu xin vua cha rút lại lệnh, nhưng vô tình thay, công chúa biết được chuyện đó, nàng đã khóc rất nhiều. Nàng ra vườn và tìm gặp bọn thú rừng đã hộ tống nàng, nàng mong nhận được lời khuyên, rồi khi con khỉ đầu đàn đã lên tiếng rằng “hãy đi với chúng tôi, chúng tôi sẽ lo lắng cho công chúa, và cả “baby” của công chúa nữa”. Nàng công chúa vẫn khóc, nàng không muốn xa hoàng tử nhưng nàng không còn cách nào khác, nàng không thể về nhà cũng không thể ở lại đây, nàng chỉ có thể ra đi cùng bọn thú rừng thì may ra nàng mới có thể giữ lại đứa con của hoàng tử mà thôi.
Rồi nàng quyết định ra đi lặng lẽ và để lại cho hoàng tử một lá thư rằng đừng tìm kiếm công chúa, hãy lo việc đất nước thật tốt, nếu có duyên thì cả hai sẽ có ngày gặp lại. Hoàng tử lo lắng và bắt đầu cử quân đi tìm công chúa nhưng đức vua lại ngăn cấm điều đó. Hoàng tử bất lực trước chuyện này và chỉ biết khóc bên khu vườn, chàng khóc vì mình không thể bảo vệ người đã thuộc về chàng, người yêu chàng thật lòng và cũng là người chàng bắt đầu đem lòng yêu thương.
Vào thời gian đó, bọn thú rừng vô cùng tốt với công chúa. Bọn chúng xây nhà cho công chúa ở, đi tìm thức ăn và nấu chín như những gì bọn chúng học được khi nhìn lén các đầu bếp nhà công chúa đã làm. Ngày qua ngày, cái bụng của công chúa ngày càng lớn, bọn sóc rừng tinh nghịch hay đến thăm và vuốt ve cái bụng của công chúa, bọn chúng còn đánh cắp quần áo của hoàng tử để mang đến cho công chúa. Nàng công chúa vô cùng cảm động vì điều đó, nàng may vá những bộ đồ cho bọn thú rừng theo sở thích của bọn chúng.
Nàng may mãi, may mãi cho đến một ngày, nàng không thể may được nữa, nàng bắt đầu đau đớn và chuẩn bị hạ sinh đứa con đầu lòng của nàng và hoàng tử. Bọn thú rừng náo loạn cả lên, bọn chó sói không còn tru hú vào đêm hôm đó nữa, trăng vẫn sáng và công chúa không thể sinh được, nàng đau nhưng nàng lại không thể đưa em bé ra sớm được. Khỉ đầu đàn lo lắng nên quyết định trước khi mọi việc thêm tệ hại, nó đi tìm hoàng tử và thông báo về tình trạng của công chúa.

Hoàng tử đã đánh bại quân xâm lược, chàng nhận được sự tin tưởng của vua cha. Rồi thì chàng gặp được khỉ đầu đàn, nghe lại câu chuyện, chàng rưng rưng và quyết định trốn đi tìm công chúa.
Đến tối hôm sau, hoàng tử và khỉ đầu đàn đã đến nơi, công chúa đang ngủ sau cơn đau. Nay trăng vẫn sáng và công chúa vẫn chưa thể hạ sinh đứa con của hoàng tử. Hoàng tử đến bên cái hang mà công chúa đang nằm ngủ ngon giấc, hoàng tử hôn nhẹ lên trán công chúa và nói khẽ:
-Ta yêu nàng, ta sẽ yêu nàng đến suốt cuộc đời ta.
Công chúa tĩnh giấc và nhìn thấy hoàng tử. Công chúa ngỡ ngàng và không tin đây là sự thật. Nàng chỉ kịp nhìn hoàng tử được vài giây thì cơn đau lại hoành hành nàng…
Nàng chuẩn bị sinh đứa trẻ, đứa trẻ linh thiêng nhất mà đối với muôn thú, đó sẽ là một vì sao sáng trên bầu trời. Đêm trăng với đầy ngôi sao, sẽ có một ngôi sao sáng nữa xuất hiện. Ngôi sao mở lối ột tình yêu đẹp và là ngôi sao đã vượt qua rất nhiều giông tố để có thể sáng trên bầu trời đêm…


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.