Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 13
Buổi sáng kết thúc với những điều không thể ngờ được, mọi thứ như khiến nó trở nên điên dại, trở về nó 1 năm trước. Jenny vẫn kể như mình là người vô tội. Hắn với cơn tức giận cực độ về ngay khách sạn, đập phá mọi thứ như hả cơn tức. Nó không về khách sạn mà đón taxi đi vòng thành phố 1 mình. 2 quản lí như điên lên vì sự hỗn loạn này.
Hàng loạt báo tung hình ảnh về nụ hôn giữa Jenny và Zun, bên cạnh là những cái chạm môi với nó khi hắn cứu nó lên bờ. Những bài viết gây “sốc” cho người đọc. Từ đâu đó những thông tin lâu năm chỉ bắt nguồn từ trường học được đồn thổi mạnh lên làng sóng báo chí, nó và hắn từng có quan hệ đặc biệt với nhau vào 1 năm trước. Những scandal được viết nên, giới teen ủng hộ Jenny và Zun, và cả ủng hộ Zun với nó. Dư luận thật tàn nhẫn, tàn nhẫn đến nổi trước cửa khách sạn đang có hàng trăm nhà báo vây lấy. Quản lí của hắn vừa ngăn cơn thịnh nộ của hắn vừa phải dàn xếp mọi chuyện ở cửa khách sạn.
Mọi thứ như hỗn độn…
Riêng nó lúc này …
______________
Chiếc taxi như biết rằng sẽ không có điểm dừng trong một khoảng thời gian dài cho nên chọn những con đường vắng vẻ và yên tĩnh nhất đáp ứng yêu cầu của khách hàng. Ánh mắt nó hướng nhìn về xa xăm, nước mắt rơi, nó đau khổ, sự đau khổ tột cùng của một đứa con gái mới lớn, đã thực sự biết yêu là gì và nếm trải được nổi đau mà tình yêu mang đến.
“ Làm thế nào đây, … làm thế nào đây hả. Em còn yêu anh, em không quên được, phải làm sao để gạt bỏ anh đây, nói cho em biết đi, em không thể nào chịu được khi phải nhìn anh cùng cô ấy. Zun à, Thiên Đàng của em bây giờ không phải là nơi có mỗi Chúa nữa, hình bóng anh đã hiện diện đâu đó rồi. AAAAaaa”…
Cơn đau như bóp nát trái tim nó, nó phải làm sao đây, vụt mất cơ hội giành một chiến thắng lớn, đem danh dự về cho đất nước và cả mang lại danh tiếng cho chính mình. Nhưng thay vào đó là những scandal đồn thổi, bôi đen sự thật và làm hoàn mĩ sự dối trá.
Nó khóc như chưa từng được khóc, tiếng gào thét trong tiếng khóc khiến bác tài xế lo sợ, nó xin lỗi và xin ông ấy hãy chịu đựng nó, nó không còn biết đi đâu để giải toả mọi thứ. Nằm dài trên ghế sau chiếc taxi, nó như một người điên, mất hết mọi thứ kể cả những thứ nó đạt được trong 1 năm. 1 năm trước giữa nó và hắn đã có quá nhiều trở ngại và khó khăn, giờ cũng vậy, nhưng lần này chỉ là sự khởi đầu của những sự khủng khiếp nhất mà nó phải trải qua. Nó đối đầu với mọi thứ thế nào đây, nó có thể giữ lấy chính mình không, nó có thể nào bỏ qua hắn trên đường đời của mình ? Vẫn là dấu chấm hỏi lớn ấy.
……………….
Đến giờ phút này, chợt nhật ra chỉ có “thời gian” mới giải quyết được tất cả mọi chuyện.
——————-
Buổi tiệc lớn, thay vì sẽ có nhà báo phóng viên cùng tham gia nhưng ban tổ chức đã ngăn lại để tạo không khí vui vẻ cho các tuyển thủ. Chắc chắn ai cũng thừa biết rằng nếu có sự hiện diện của nhà báo thì buổi tiệc này sẽ trở thành buổi phỏng vấn lớn. Ban tổ chức yêu cầu tất cả các thí sinh tham gia phải có mặt, đây là sự kiện lớn nên việc để chuyện cá nhân ảnh hưởng đến sẽ làm mất đi tính trang nghiêm trong lần đầu tổ chức thế này, lại là chuyện scandal của những học sinh dưới mái trường cấp 3. Các quản lí đang cùng các tuyển thủ từng nước vào trong khuôn viên, buổi tiệc ngoài trời trông khá lãng mạn. Hắn cững được đưa đến với sự ép buộc, vẫn chưa hả cơn giận từ nó, hắn trông cáu gắt hơn, lại cũng 2 anh em nhà hắn ngày càng nóng tính hẳn ra.
Riêng nó bây giờ vẫn chưa ai tìm ra, anh quản lí của nó lo lắng chạy khắp nơi tìm kiếm cho đến tìm thấy nó bên trạm xe buýt, ngồi 1 mình với đôi mắt sưng húp lên.
-Đi thôi Ly Ly, đã trễ lắm rồi, chúng ta phải hoàn thành nghĩa vụ với đất nước chứ, đừng để bị chỉ trích.
-…
-Đi thôi.
Anh quản lí lôi ngay nó lên chiếc xe hơi, trông nó rủ rượi, nói đơn giản nữa là “xác không hồn”.
Chuông điện thoại nó reng liên tục nhưng không nó không buồn tĩnh mà bắt máy, đến khi chuông điện thoại anh quản lí reo lên.
-Hello… I has found her, ok… I’m gonna e now…
Quả thật nó bây giờ có lẽ không nên xuất hiện trong buổi tiệc này, ai cũng trông sang trọng, phải thay gấp cho nó bộ đồ mới ổn được. Nhưng nó lúc này thì thay được nổi gì, anh quản lí nhanh chóng tống nó vào cửa hàng bán quần áo gần đó và nhờ nhân viên giúp hộ nó luôn phần thay đồ. Thật là nó chẳng còn như nó ngày trước, thay đổi quá nhiều, cứ ngỡ sẽ tốt nhưng thật sự thì là ngược lại.
_______________________
Buổi tiệc chính thức bắt đầu khi đông đủ và đèn đêm đã sáng rực khuôn viên rộng, an ninh vòng ngoài chắc chắn. Nó được đưa đến, có phần đã ổn hơn vì nó không thể chìm mãi vào những suy nghĩ ấy, cố gắng mỉm cười với mọi người, cho rằng mình vẫn ổn nhưng chẳng chuyện gì ổn cả.
Mọi người hát ca và dự tiệc buffet trông rất vui và hoành tráng. Phải nói nếu là người không biết cảm nhận thì cũng khó quên được cái không gian này, tựa như thiên đàng vậy.
Hắn đưa ánh mắt tìm kiếm nó khi danh sách tên đại diện cuối cùng của Việt Nam đã hiện trên bảng điểm danh, nó đã đến. Bên hắn lúc này Jenny trông như mọi chuyện vẫn ổn và mình thì không dính dán đến. Con nhỏ nhanh chóng lôi hắn ra sân sau, nơi không bóng người và khuất bóng.
______________________
Nó lúc này thả bộ một mình quanh vườn cây, dẫn lối vào một mê cung nhỏ được thiết kế độc đáo và khá đẹp mắt. Những ánh đèn nhỏ nằm sâu bên trong khiến lá cây trở nên lập lờ màu sắc, ánh sáng duy nhất tạo lối mò để tìm đường đi trong nơi tối thế này.
Gió “rít” từng cơn nghe lạnh người, phải tả làm sao khung cảnh lúc này mới đúng đây, chỉ có thể nói rằng nó đang đưa mình vào nơi cô đơn nhất, biến mình trở thành người cô độc, suy nghĩ mơ hồ, nó rợn cả da gà mỗi khi một đợt gió thổi quá.