Bạn đang đọc Lễ Cưới Trên Thiên Đàng Phần 2 – Chương 12
Tại cửa ra vào từ tầng hầm ra khu thi đấu, các thí sinh lọt vào vòng chung kết bơi lội nữ bước ra đầy tự tin. Khoảnh khắc ấy, hắn cũng vừa đi vào sau khi về nhất và trong lòng đầy niềm hy vọng với cái chiến thắng này.
-Này honey…
Cái níu tay của Jenny khi chạm mặt Zun, con nhỏ kéo hắn lại và nói những lời ngọt ngào trước sự quan tâm của máy quay. Lại có thể là một scandal, …
Nó từ trong đi ra, cho đến khi ánh nhìn đầu tiên ấy nhìn thẳng ra cánh cửa ngay lối ra khu thi đấu, cái hôn nhẹ lên môi hắn từ Jenny khiến nó như dừng bước. Mọi tiếng la hét từ khán đài khiến nó như ù tai và không nghe thấy gì nữa…
………………….
Bờ môi ấy,…
Từng là của nó …
Nhưng giờ …
Đã có sự thay thế …
Lối sống hiện đại …
Nó sẽ ra sao khi thấy cảnh ấy một lần nữa …
……………………
-Cùng ra xem nhé, đừng vội vào, nhìn thấy anh thì em sẽ có thêm sức mạnh đấy…
Hắn nhìn thấy nó bước ra rồi chợt nhìn về phía khác không đáp lại Jenny…
-Hay là anh muốn người cùng đất nước chiến thắng hơn là người yêu của anh ?
-…
-Sao nào ?
-Không, luôn là em cơ mà.
Hắn trả lời nhanh chóng và cùng Jenny đi về hướng ngược lại với tầng hầm. Nó như đánh mất linh hồn của mình, chiếc áo khoát to trên người nó cởi ra …
Tất cả đang khởi động trên làng bơi của mình, nó cũng thế… Cái hôn ấy khiến nó như bị ám ảnh, nó đưa mắt nhìn về phía hắn nhưng rồi khi bắt gặp, ánh mắt hắn bối rối và chuyển hướng về phái Jenny… Chút gì đó khó hiểu nhưng suy nghĩ ấy vội tắt đi khi mọi thứ chuẩn bị bắt đầu và nhanh chóng kết thúc.
_________________
@@ “ Bụp” @@.. Tiếng súng nổ đưa trận thi đấu cuối cùng chính thức bắt đầu…
“Tình cảm, toàn là dối trá, toàn là những thứ dơ bẩn. Nụ hôn, những thứ kinh tởm nhất trên thế gian. Yêu anh à, ừ. Tôi chấp nhận, tôi đã yêu anh rồi, tôi không thể thoát khỏi những suy nghĩ về anh, thật là bẩn. Tôi sẽ nói với anh cái từ mà anh đã dùng với tôi hơn 1 năm trước, những nụ hôn đều dơ bẩn cả nhất là nụ hôn của anh. Tự tiện chấp nhận như thế, anh đã chẳng bảo bẩn mà còn hôn cô ta sao. Chấm dứt đi Quậy ơi, mày sẽ sớm chết vì ghen đấy, nhưng … aaa”…
Những suy nghĩ dồn dập trong tâm trí nó, rồi mọi thứ bị chặn lại khi nó không thể bơi được, cơn đau bắt nguồn từ chân, tay nó giẫy giụa và không còn định hướng được nữa. Vẫn đang dẫn đầu với sự căm thù tột độ, nhưng bất chợt về chót sau khi bị những suy nghĩ đó gây mất tập trung. Mắt nó nhắm dần…
Cơ thể buông lỏng và nó chìm vào cái lạnh, ngạt thở, và bóng tối tìm đến …
__________________________
Đôi môi ấy…
Một lần nữa,…
Trên bờ …
Trả lại mọi thứ…
Kể cả cái nụ hôn tàn bạo ấy …
Hắn đang cứu sống nó …
___________________________
Nhân viên cứu hộ trực chờ sẳn ở đấy không phải là người về nhất trong giải bơi lội này, có lẽ người cứu nó đầu tiên chỉ có thể là hắn mà thôi.
Mắt nó mở dần và nó thấy hắn trước mặt mình, những hơi thở gấp gáp từ hắn giúp nó biết mình vừa được cứu sống bởi hành động gì.
-Bẩn.
-Cái gì ?
-Anh điếc à, từ ngữ anh từng dùng với tôi đấy.
-Cô nói cái gì ?
-Hơ, cần nhắc lại à. Tất cả những nụ hôn đều là bẩu thỉu, cả cái chạm môi của anh. Huề nhé, coi như anh và tôi hết nợ, có thể trao nụ hôn cho bất cứ ai như thế thì chẳng gọi là bẩn thì tiếc lắm đấy.
Nó cố ngồi dậy và đi vào tầng hầm, hắn nổi giận vì đi theo, cả khán đài như trở nên náo loạn, hàng loạt thông tin được update lên mạng và dường như cả nước đều trông thấy.
-Đứng lại…
-Buông ra.
Nó thét lớn và vung mạnh tay, nó dùng con mắt căm thù ấy mà nhìn hắn.
-Không do tôi chủ động, Jenny, cô ấy …
-Hơ, đừng nguỵ biện nữa, chẳng cần giải thích vì tôi và anh chẳng là gì cả, một chút cũng không, dù là bạn cũng KHÔNG. Tránh xa tôi ra.
Nó quát lớn, sự lớn tiếng này đã lâu không trải qua, giờ thì nó cảm thấy thoải mái hẳn ra.