Đọc truyện Lao Tù Ác Ma – Chương 338: Phiên ngoại 7: Lạc Tần Thiên – Nguyên Hướng 4
Vị thế của Thiết Lãng ở nước của gã gần như có thể sánh ngang được với tập đoàn thương mại của Lạc gia tộc, thế nên Lạc Tần Thiên mới tìm cách để làm vui lòng gã, lôi kéo gã hợp tác với mình.
Khẩu vị của Thiết Lãng Lạc Tần Thiên đã sớm điều tra qua, hắn biết Thiết Lãng là một tên nam nhân tính cách gian xảo, khẩu vị đặc biệt, thế nên nam nhân đưa đến giường gã, không thể quá mức kiều mị, cũng không thể quá mức cương nghị, kỹ thuật không được thể hiện ra quá thành thạo, như thế chỉ khiến gã cảm thấy nhàm chán, so với những nam kỹ tiếp rượu chuyên nghiệp, một chú chim non nhỏ bé ngây thơ, sẽ càng làm gã có hứng thú mãnh liệt hơn.
Tuýp nam nhân thế nào mới là ứng cử viên phù hợp? Có lẽ sau khi Lạc Tần Thiên nhìn thấy Nguyên Hướng thì mọi vấn đề ở trong lòng hắn, đã được giải quyết dễ dàng. (Jian: đù, nó bảo em Hướng đi theo nó là vì mục đích này đây, thằng này bao giờ cho hết tra =.=’)
Nguyên Hướng ở trong nhà vệ sinh dùng nước giội lên mặt, trong miệng lẩm bẩm tức tối mắng chửi Thiết Lãng.
Thiết Lãng Thiết Lãng cái gì, vốn là sắc lang!
Ra khỏi nhà vệ sinh, Nguyên Hướng đang do dự không biết có nên lập tức trở về hay không, thì thủ hạ của Lạc Tần Thiên đột nhiên đi tới trước mặt Nguyên Hướng, truyền đạt lại toàn bộ những lời mà Lạc Tần Thiên đã bàn giao cho mình đến Nguyên Hướng.
Nguyên Hướng cầm chìa khóa phòng người đàn ông kia đi, nhất thời ngây người như phỗng.
Bảo cậu đến gian phòng này chờ Lạc Tần Thiên, đây là ý gì? Lẽ nào….
Ngây ngốc một hồi, mặt Nguyên Hướng trướng đỏ như cà chua.
“Đến phòng nghỉ chờ Lạc tổng? Đây là ý gì? Lẽ nào, lẽ nào…” Nguyên Hướng tiếp tục bộ dạng ngơ ngẩn kinh ngạc, khó tin nhìn người đàn ông.
“Cứ theo như ngày lý giải.” Bảo tiêu khách khí đáp “Trời tối rồi, Lạc tổng cũng cần nghỉ ngơi, Lạc tổng để ngài cùng ở với ngài ấy một ngày, thuộc hạ cho rằng Nguyên tiên sinh đã sớm chuẩn bị.”
“Có thể…. nhưng mà không nhanh như vậy chứ! Tôi hôm nay mới quen biết được Lạc tổng a!” Nguyên Hướng cảm giác mặt mình đỏ sắp đến mức bốc khói luôn rồi, tâm cũng nhảy múa như điên loạn, không biết là căng thẳng hay sợ sệt, hay là…. hưng phấn đây?
“Nếu như Nguyên tiên sinh không muốn, thuộc hạ có thể chuyển cáo đến Lạc tổng, phiền Nguyên tiên sinh đem chìa khóa phòng trả lại thuộc hạ.”
“Không không không, tôi không phải có ý đó” Nguyên Hướng vội vã giấu cái chìa khóa đi “Tôi nghĩ tôi… ừm…. có… có thể a.”
“Vậy mời Nguyên tiên sinh lên phòng tắm rửa chờ Lạc tổng, Lạc tổng cùng Thiết Lãng tiên sinh dùng bữa xong liền sẽ đến.”
“Vâng…. vâng!” Nguyên Hướng ôm ngực, hoảng sợ xoay người, mỗi một bước đi cũng đều có cảm giác trái tim mình sắp từ lồng ngực bay ra ngoài.
Lẽ nào Lạc tổng đối với mình cũng là nhất kiến chung tình? Nhất định là như vậy! Đúng! Nhất định là như vậy rồi!
Làm sao bây giờ? Làm sao bây giờ? Cậu vẫn còn chưa chuẩn bị tâm lý gì cả a! Muốn điên rồi! Muốn điên rồi! Hiện tại cậu rất muốn cắn nắm tay nằm lăn lộn trên mặt đất a!
Nguyên Hướng dựa theo số phòng trên chìa khóa tìm đến gian phòng kia, sau khi đi vào, trước tiên tắm rửa thật sạch sẽ, không ngừng mà chà sạch thân thể, cuối cùng mặc vào đồ ngủ, ở trên thảm trải sàn đi tới đi lui, trong lòng sốt sắng không có cách nào yên lặng được.
Nguyên Hướng liều mạng tự nói với mình, phải nên hưng phấn mới đúng.
Người đàn ông mà cậu ngưỡng mộ yêu say đắm bao lâu nay, lại nguyện ý cùng cậu đi đến bước cuối cùng này, chuyện tốt như thế, quả thực giống như đang nằm mơ vậy!
Nhìn cái giường to lớn rộng rãi, Nguyên Hướng lại đột nhiên căng thẳng, sốt sắng lên, một người đàn ông ở vị trí cao như Lạc Tần Thiên, tất nhiên đã từng có nhiều kinh nghiệm giường chiếu, còn cậu chính là một tay mơ, lỡ như ở trên giường chọc giận anh ấy hay làm anh ấy không cao hứng thì biết làm sao bây giờ?
Nguyên Hướng đã chuẩn bị sẵn sàng để hiến thân, khi nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, lần thứ hai hoang mang, cậu vội vã rón ra rón rén trở lại trên giường, dùng chăn đắp kín người mình.
Nghĩ đến chuyện sắp phát sinh, Nguyên Hướng thực sự sắp quẫn bách đến chết luôn rồi!
Nghe tiếng bước chân từ từ đi đến gần giường, hai chân Nguyên Hướng căng thẳng run rẩy. Người đàn ông ngồi ở bên giường đưa tay cách tấm chăn xoa xoa Nguyên Hướng, không nhịn được khẽ cười lên “Đừng sợ bảo bối nhi ~ Chờ một lát nữa tiến vào, tôi sẽ rất ôn nhu ~~”
Nguyên Hướng đột nhiên kinh sợ! Thanh âm này…. là Thiết Lãng!