Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy

Chương 37


Đọc truyện Lạnh Lùng, Tôi Yêu Em Thật Đấy – Chương 37

Việc nó trả thù ba nó cũng đã biết nhưng vs tính cách của nó ông nghĩ ông không thể khuyên ngăn nó đc nên cần tìm thêm đồng minh mà người đó là …..hắn , ba mẹ hắn cũng đang muốn kiếm con dâu để chăm sóc và quản giáo hắn nhưng ông bà không ưa những người đó , đến khi hai ông bà Sơn-Diệp gặp lại người bạn cũ nên hai người mới nghĩ nên ghép cặp cho nó-hắn và rồi chuyện đi đúng theo kế hoạch mà 3 người bọn họ sắp đặt nên ai nấy cũng đã yên tâm phần nào
Chỗ nó và bà Diệp thì
– Con nhớ những gì mẹ dặn chưa ….
– Con nhớ rồi _nó nói
Bà Diệp nói cho nó những thứ hắn thích và không thích. Qua đó nó cũng hiểu đc một chút về con người hắn , bà Diệp có nói vs nó hắn dị ứng vs đậu phộng , phấn hoa và đặc biệt hơn là cá có lần hắn sốt cao , người nổi mẩn đỏ phải nhập viện vì dị ứng vs cá ….
– Trông thằng bé nó thế thôi chứ nó vẫn còn trẻ con lắm , nó cũng không biết chăm sóc tốt cho bản thân đâu con chăm sóc nó thay ba mẹ nhé, _mẹ hắn nói
– Vâng
– Con cũng phải chăm sóc tốt cho mình nữa đấy , mẹ thấy con có vẻ gầy hơn _bà Diệp nhìn nó từ trên xuống nói
– Con vẫn thế mà _nó cười trừ
Thấy ông Khang và đứa con trai của mình đi đến thì ông Sơn lên tiếng (ông này từ nãy đến giờ làm tượng phỗng hahaha)
– Nói chuyện xong cả rồi à ?

– Vâng
“ Qúy khách đi chuyến bay từ Việt Nam đến NewYork xin làm thủ tục , máy bay sẽ cất cánh sau 15 phút nữa , trân trọng thông báo”
– Ba mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe _hắn ôm ba mẹ nói
– Hai con cũng vậy
– Con gái à , công ty bên đó có chút chuyện nên ba cũng phải bay sang đó giải quyết vấn đề , con nhớ giữ gìn sức khỏe tốt nhé_ba nó nhìn nó nói
– Ba đi luôn bây giờ ?_nó hỏi
– Ừ
– Ba định đi bao lâu?
– Khi nào giải quyết xong công việc thì ba về , mọi chuyện bên này ba giao hết cho con rể làm rồi _ba nó nhìn nó
– Ba nhớ chăm sóc tốt cho bản thân

– Con cũng vậy _nói rồi ông ôm đứa con gái của mình coi như lời tạm biệt
Tất cả chào tạm biệt rồi 3 người bọn họ rời đi
Về đến nhà nó đi lên lầu luôn , nằm dài trên giường mà thở dài. Mai là bắt đầu đi học sau kì nghỉ một tuần và nó cũng không biết nên giải thích thế nào cho Nhi hiểu về vấn đề nó đang mắc phải,
*cốc, cốc*
Nó lặng lẽ đi ra mở cửa phòng thì thấy quản gia Hà
– Cô chủ tôi đến dọn phòng
– Bà đừng gọi cháu như thế cứ gọi cháu là Vy được rồi ạ _nó nhìn bà quản gia , vì bà cũng là quản gia lâu năm của nhà nó nên nó cũng hiểu tính bà và cũng rất tự nhiên khi nói chuyện vs bà
– Nhưng….
– Cháu không thích _ nó không để bà nó hết câu nói
– Phòng cháu dọn rồi , bà không cần dọn , chỉ cần chuẩn bị cơm nước thôi ạ _nó nói
Quản gia Hà cũng đã tầm 65 tuổi rồi cái tuổi nghỉ ngơi hưởng thụ tuổi già nên nó cũng không muốn làm ảnh hưởng đến sức khỏe của bà mà quyết định sẽ thuê một người giúp việc. Hắn từ lúc về đã đi biệt tích không nói vs ai câu nào làm nó có vẻ lo lắng “nhưng thôi mặc kệ anh ta đi đâu là quyền của anh ta “_ý nghĩ của nó, thực sự thì hắn đi điều tra về vụ việc mà ba nó kể cho hắn lúc ở sân bay
Nói là làm , chiều nó thuê một người giúp việc để giúp đỡ cho quản gia Hà. Trời cũng nhá nhem tối thì hắn mới về , vừa vào đến nhà đã thấy quản gia Hà đang nói những việc cần làm cho người giúp việc mới nói mới cũng không phải mới người này cũng là người giúp việc cho nhà nó là tên là Hồng , chị lớn tuổi hơn nó tính cách cũng rất hiền lành dễ mến nên nó cũng hay nói chuyện cùng chị hồi ở nhà nó . Quản gia Hà và chị Hồng khi mới tiếp xúc vs nó thì cũng có vẻ sợ hãi nhưng khi tiếp xúc nhiều hơn thì họ cũng hiểu ra nó k lạnh lùng như vẻ bề ngoài của mình
~


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.