Lâm Thiếu, Em Sai Rồi!

Chương 25: Quyết Đấu


Đọc truyện Lâm Thiếu, Em Sai Rồi! – Chương 25: Quyết Đấu

Sáng Thứ Bảy

Vì xe của Anh Anh bị hỏng và đang trong tình trạng bảo trì nên đi nhờ xe của Vy Vy. Ngồi đằng sau, Anh Anh thở dài:

– “Nhật tiểu thư à…Cậu có thể nào đi nhanh hơn một chút nữa được không?”

Vy Vy vẫn giữ tốc độ, thản nhiên nói:

– “35km/h là nhanh rồi! Hồi nãy bảo cậu đi ô tô thì không chịu!”

Anh Anh dựa vào lưng Vy Vy vẻ mệt mỏi:

– “Oẹ! Chỉ cần nghĩ tới cái mùi đó thôi là mình muốn mắc ói rồi!”

Vy Vy khẽ cười:

– “Haha, không ngờ Đại tiểu thư Nguyệt gia không sợ trời không sợ đất mà lại đi thua một cái ô tô! À mà…”Ếch xai” của cậu bị gì vậy?”

Anh Anh như bị đâm xuyên tim:

– “Hừm, đã nói với cậu bao nhiêu lần rồi, không phải là “Ếch xai” mà là Exiter! Ờm…hôm qua cho An An mượn đi mua đồ thế là nghiến phải đinh, thủng lốp rồi!”

Vy Vy giật mình:

– “Chị An An về rồi à? Khi nào vậy? Mà sao lại về giữa chừng thế?”

Anh Anh kể lể:

– “Về chiều hôm qua! Mấy hôm trước mình có hẹn với Tiêu Nại là tối nay đánh Boss, nhưng mới sực nhớ ra là tối nay phải đi tiệc Tô Gia nên nhờ An An chơi hộ!”

Vy Vy thắc mắc: -“Chị ấy biết chơi Thiện Nữ á?”


Anh Anh gật đầu: -“Ừm…trình độ ngang ngửa Điệp Doanh Doanh!”

Đi được một đoạn nữa, Vy Vy nói:

– “Hình như tối nay “Người đó” cũng tới!”

Anh Anh ôm bụng Vy Vy, lại thở dài: -“Phải, cũng đã đến lúc gặp vị hôn phu tương lai của mình rồi!Không biết sao hắn lại đồng ý cuộc hôn nhân chính trị này không biết!”

Vy Vy cười: -“Hay hắn cũng thích cậu?”

Anh Anh “thụt” thêm phát nữa xuyên tim: -“Cậu sao vậy? Đến cả gặp nhau mà 2 đứa mình còn chưa gặp huống chi là thích. Chắc cũng bị ba mẹ ép thôi!”

Vy Vy thấy Anh Anh có vẻ căng thẳng nên cũng không hỏi gì thêm.

Tới Trường

Anh Anh và Vy Vy bước vào lớp, Tam Thần vội chạy tới với vẻ mặt tươi cười: -“Chào cậu!”

Anh Anh cười mỉm: -“Chào các cậu!”

Cận Hằng lại gần cô, thỏ thẻ:

– “Tối nay cậu rảnh không?”

Anh Anh giật mình, cô thầm nghĩ(Họ muốn làm gì đây? Không phải là…), cười nói:

– “Tối nay mình rảnh lắm! Có chuyện gì à?”

Thiên Phong nhanh nhảu:

– “Ờm…tối nay bọn mình tính rủ cậu tham gia tiệc của Tô Gia ý mà!”

Anh Anh nghe vậy ấp úng:

– “Hơ…ờm..mình..mình chợt nhó ra là tối nay chị An An lên chơi! Mình không đi được đâu…xin lỗi các cậu!”

Tam thần xịu mặt buồn bã, Anh Anh kéo tay Vy Vy về chỗ ngồi, cô lấy khăn lau mồ hôi(Hazzz, tí nữa là Tiêu! Đổ cả mồ hôi hột rồi này!)

Tô Diệu Linh nhìn Anh Anh nhếch miệng:

– “Ngô Thiếu à! Chuyện này cậu rủ Nhật Vy Vy thì còn nghe được chứ…Dân Thường thì làm sao mà biết Tiệc sang trọng như của Tô Gia là như thế nào chứ! Cậu hình như là xúc phạm Nguyệt Anh Anh rồi!”

Vy Vy nghe vậy siết chặt tay:

– “Tô Diệu Linh, cô quá đáng lắm rồi đấy!”

Tam thần cũng không chịu nổi, họ đang định qua chỗ Diệu Linh thì một cánh tay chặn ngang lại. Anh Anh nhau mày nhìn Tô Diệu Linh:

– “Cô…muốn gây chuyện à?”

Diệu Linh cười: -“Phải, tôi muốn gây sự với cô đấy! Rồi sao…?”


Anh Anh cũng mỉm cười lại:

– “Quyết đấu đi! Nếu tôi thắng…thì từ nay trở đi cô không được xúc phạm đến danh dự và nhân phẩm của tôi nữa!”

Diệu Linh đứng dậy, một tay chống hông: -“Chấp nhận! Nhưng nếu…tôi thắng thì sao?”

Anh Anh không cần suy nghĩ, cô nói một cách thẳng thắn:

– “Nghe rõ nhé! Nếu tôi thua cô…thì tôi sẽ rút học bạ…Bắt đầu từ ngày mai sẽ không bước chân vào Quốc Khánh nửa bước!”

Tất cả mọi người đều nghe rõ mồn một từng câu từng chữ phát ra từ miệng của Anh Anh. Diệu Linh ngạc nhiên hỏi lại:-“Cô…cô nói thật đấy à?”

Anh Anh cười mỉm rồi gật đầu.

Những tiếng xì xào trong lớp bắt đầu nổi lên, Vy Vy hốt hoảng chạy tới chỗ cô:

– “Anh Anh! Cậu…!”

Tam thần tròn mắt nhìn, Cận Hằng lay lay người cô:

– “Tiểu Mỹ Nhân, cậu…cậu đang nói cái gì vậy?”

Thiên Phong ấp úng:

– “Nữ thần à…cậu là đang nói đùa phải không?”

Anh Anh nhìn họ nhau mày: -“Các cậu là đang không tin mình?”

Tam thần và Vy Vy đồng thanh: -“Không có!”

Anh Anh khẽ cười: -“Rồi rồi, yên tâm đi! Thua thì…sang trường khác học! Mấy cậu phải tin tưởng ở mình đi chứ!”(Nháy mắt)

Tam thần đỏ mặt: -“Tin…tụi mình sẽ tin cậu!”

Tô Diệu Linh nhìn Anh Anh thầm nghĩ(Không ngờ cô ta lại chơi lớn như vậy! Nếu mình thắng thì không sao nhưng nếu thua thì…Mình nhất định phải thắng), cô hỏi:

– “Sao! Muốn quyết đấu cái gì?”


Anh Anh cười: -“Nghe nói Tô đại tiểu thư rất giỏi thể thao!”

Diệu Linh nghe vậy ngạc nhiên(Thể thao? Bơi, Bóng chuyền, bóng rổ, tennis…trước giờ nữ mình luôn đứng nhất, cả nam và nữ thì thua mỗi Lâm Thiếu và Ngô Nam Kỳ…lần này thắng chắc rồi!) nhoẻn cười:

– “Cũng không giỏi lắm, thế cô muốn đấu môn nào?”

Anh Anh nhìn Diệu Linh chằm chằm:

– “Kiếm đạo!”

Diệu Linh giật mình(Kiếm đạo..mình…mình đâu có giỏi môn này đâu! Mà…Nguyệt Anh Anh là dân đen, chắc gì cô ta đã giỏi cái này…mình chém vào phát là thắng!), cô nhún vai:

– “Được thôi…học xong, gặp nhau tại nhà đa năng!”

Diệu Linh vừa dứt lời thì trống vào lớp vang lên, tất cả mọi người nhanh chân về chỗ ngồi. Ngó thấy giờ này mà Việt Anh còn chưa đi học, Vy Vy hỏi:

– “Tam thần, Lâm Thiếu nay không đi học à?”

Ba người lắc đầu: -“Không biết nữa!”

Trả lời không một chút suy nghĩ vì họ còn đang lo cho cuộc quyết đấu của Anh Anh với Diệu Linh, Thiên Phong quay xuống hỏi nhỏ:

– “Nè, Nhật Vy Vy! Liệu…Nữ thần có làm được không vậy?”

Vy Vy nhún vai: -“Không biết nữa, nhưng cậu cứ yên tâm đi!”

Câu trả lời vô cùng quyết đoán, y như phần thắng nằm chắc trong tay Anh Anh vậy. Đã 10 trôi qua mà cô Hoa vẫn chưa lên lớp, Vy Vy định đi hỏi thử thì thấy Thầy Hiệu Trưởng bước vào, cạnh thầy là Lăng Ngôn Hy của lớp 12A. Thầy đứng trên bục giảng, tay cầm tờ giấy có in hoa văn được dát vàng(đoán xem giả hay thật ^^), thầy trịnh trọng nói:

– “Chào cả lớp, bây giờ thầy đọc đến tên bạn nào thì bạn đấy đứng lên cho thầy nhé! Tô Diệu Linh, Ngô Hạo Thiên, Tư Cận Hằng, Hoàng Thiên Phong, Nhật Vy Vy! Những bạn này đi cùng Lăng Ngôn Hy của lớp 12A sang Royal School để họp…!”


Sử dụng phím mũi tên (hoặc A/D) để LÙI/SANG chương.