Đọc truyện Lam Nguyệt Quận Chúa – Chương 27
Buổi chiều Nguyệt viện
“Mai Nhi”
“Ngươi đi gọi ngũ muội tới đây”
“Vâng tiểu thư”
Sương các Trương Vân Khuê đang ngồi thêu thì có tiếng gõ cửa và tiếng gọi
“Ngũ tiểu thư, nô tì là Mai Nhi, nô tì có thể vào ko”
“Được vào đi”
“Ngũ tiểu thư tiểu thư mời người sang phòng của tiểu thư ạ”
“Nhị tỉ gọi ta sang phòng tỉ ấy sao”
“Vâng ngũ tiểu thư”
“Vậy chúng ta đi, đừng để tỉ tỉ đợi lâu” nhị tỉ đúng là một người tốt
“Ngũ tiểu thư người đang nghĩ gì ạ?”
“Ta đang nghĩ nhị tỉ đúng là một người tốt, Mai Nhi ngươi nói xem nhị tỉ thích gì?”
“Ngũ tiểu thư muốn tặng quà cho tiểu thư sa?”
“Đúng vậy chỉ là ta ko biết nên tặng cho tỉ ấy cái gì nên mới hỏi người” nói xong liền gãi đầu và cười
“Nô tì cũng ko biết tiểu thư thích gì nữa”
“Người ko biết sao, ngươi ở bên cảnh tỉ ấy được bao lâu rồi”
“Năm năm ạ”
“Ta cũng muốn ở bên cạnh tỉ ấy”
“Vậy ngũ tiểu thư thường xuyên đến thăm tiểu thư là được rồi”
“Ngươi nói đúng nha”
Hai người vừa đi vừa nói thì đến phòng Lam Nguyệt
“Tiểu thư ngũ tiểu thư đến rồi”
“Bảo muội ấy vào đi”
“Vâng, ngũ tiểu thư mời người”
“Cảm ơn ngươi”
Trong phòng
“Nhị tỉ” gọi xong liền ngó xung quanh phòng Lam Nguyệt rồi nói “phòng tỉ đẹp thật”
“Muội mau ngồi xuống đi”
“Vâng tỉ tỉ, a muội nghe nói tỉ bị ngã xuống hồ ko sao chứ?”
“Ta ko sao?”
“Tỉ gọi muội sang đây có việc gì sao”
“Trúc Nhi muội mang vào đi”
“Muội mang vào ngay ạ”
“Tỉ tỉ gì vậy ạ”
“Đợi đi rồi biết”
“Vâng ạ”
Hai người vừa nói xong thì cả mấy người mang vào mấy khay đồ và trang sức
“Nhị tỉ đẹp thât” mặt ỉu xìu
“Muội sao vậy?”
“A muội ko sao,những đồ này…”
“Đều là tỉ tìm người may cho muội”
“Nhưng…”
“Nhưng cái gì?”
“Tỉ giúp mẫu tử bọn muội nhiều như vậy muội ko dám nhận”
“Ngũ tiểu thư người hãy nhận đi ạ, lúc tiểu thư còn nhỏ đều là Lâm di nương chăm sóc người”
“Muội…”nói chưa xong thì bật khóc
“Nhị tỉ tỉ thật tốt chứ ko như bọn họ suốt ngày bắt nạt mẫu tử bọn muội”
“Ngoan đừng khóc từ giờ sẽ ko ai bất nạt mẫu tử muội nữa”
“Vâng tỉ tỉ”
“Trúc Nhi thay đồ cho ngũ tiểu thư, còn lại mang về Sương các”
“Vâng tiểu thư”
“Tỉ tỉ…”
“Tối đi thưởng hoa với tỉ, vài hôm nữa vào cung dự tiệc cùng ta và phụ thân” Lam Nguyệt nói xong thì dơ tay lên xoa đầu Vân Khuê
“Tỉ tỉ, tỉ thật tốt”
“Ta ko tốt như muội nghĩ đâu”
“Tỉ, tỉ làm gì muội cũng ủng hộ”
“Nếu tỉ làm chuyện xấu”
“Muội cũng ủng hộ tỉ. Nhưng muội tin tỉ sẽ ko làm chuyện xấu đâu”
“Nha đầu ngốc” nếu sau này muội biết những việc ta sắp làm bây giờ liệu muội có hối hận vì những lời muội nói hôm nay
Hoàng cung- trong ngự thư phòng hoàng thượng đang phê tấu chương thì Trần công công vaaof bẩm báo về chuyện tướng phủ
“bệ hạ, nô tài vừa nghe nói tối nay tướng phủ sẽ tổ chức thưởng hoa để mừng nhị tiểu thư trở về”
“tối nay chúng ta đến tướng phủ, trẫm nghĩ tam đệ cũng sẽ đến đấy”
“nô tài nghe nói Hạ di nương của Tướng phủ mời rất nhiều công tử và tiểu thư của các vị đại nhân từ tứ phẩm trở lên,hình như có đưa thiệp mời đến phủ Tĩnh vương nữa ạ”
“tối nay chúng ta cũng đến đấy góp vui, a mẫu hậu có biết chuyện này ko”
“nô tài cũng ko rõ ạ”
“ngươi lui ra ngoài đi”
“vâng nô tài cáo lui”
Lúc Trần công công lui ra ngoài thì hoàng thượng suy nghĩ chắc tối nay phong nàng ta làm quận chúa luôn nghĩ xong thì tiếp tục phê tấu chương
Trúc Ninh cung
Thái đang nghỉ ngơi thì Tống mama bước vào
“nô tì thỉnh an thái hậu”
“có chuyện gì sao”
“bẩm thái hậu tối nay tướng phủ tổ chức hội thưởng hoa mừng nhị tiểu thư trở về”
“vậy sao, ngươi ra ngoài đi”
“vâng thái hậu”
Tống mama ra ngoài thì bà suy nghĩ: Uyển Nhi muội hãy phù hộ cho Nguyệt NHi tối nay đừng có chuyện gì, ả ta đâu phải là người hiền lành gì đâu,ả ta luôn hận muội chắc chắn ả ta sẽ nghĩ cách hại Nguyệt Nhi muội nói tỉ nên làm gì mới tốt cho Nguyệt Nhi đây. suy nghĩ xong thì cất tiếng gọi ” Xuân Hoa”
“thái hậu cho gọi nô tì”
“Ngươi đến tướng phủ chăm sóc nhị tiểu thư đừng để nàng xảy ra chuyện gì”
“vâng thái hậu nô tì đang định xin người cho nô tì đến tướng phủ để chăm sóc nàng, dù gì nàng cũng là con gái của ân nhân nô tì”
“ngươi chuẩn bị đi,ta bảo Tống mama đưa ngươi xuất cung”
“vâng thái hậu nô tì cáo lui”
Một lát sau tại cổng hoàng cung
“Xuân Hoa ngươi đến tướng phủ chăm sóc nhị tiểu thư cho tốt”
“Xuân Hoa sẽ chăm sóc nàng ấy thật tốt, cho dù dùng tính mạng của Xuân Hoa để bảo vệ cho nàng cũng được”
“thôi ngươi đi đi, à khoan đã đây là lệnh bài của thái hậu ngươi cầm lấy nếu có việc gì cấp bách thì dùng nó”
“Xuân Hoa đi đây, tạ ơn mama”
“ngươi đi đi”
Tướng phủ tại Nguyệt viện Vân KHUê và Lam Nguyệt đang trò chuyện thì Cầm Nhi vÀO ” tiểu thư có Xuân Hoa bên cạnh thái hậu tới”
“Mời nàng ta vào”
“vâng tiểu thư”
“tỉ tỉ sao thái hậu lại bảo nàng ta tới đây”
“tỉ cũng ko biết đợi nàng ta vào đây rồi hỏi nàng ta là được thôi”
“vâng tỉ tỉ”
Hai người vừa nói xong thì Xuân Hoa vào
“Nô tì Xuân hoa tham kiến nhị tiểu thư”
“Xuân Hoa sao ngươi tới đây”
“thái hậu bảo nô tì tới chăm sóc cho nhị tiểu thư ạ”
“vậy sao, Cầm Nhi ngươi đưa nàng ta về phòng”
“vâng tiểu thư”
“Khuê Nhi muội cùng ta trở về phòng chuẩn bị”
“vâng tỉ tỉ”