Bạn đang đọc Làm Lại Từ Đầu Em Nhé: Chương 8
Sáng hôm sau……
– Cốc…….cốc……cốc……..
– guigui em dậy chưa??? [ giọng hebe vang lên trước cửa phòng ]
– Chị vào đi [ guigui đáp lời ]
– Em sao rồi, có thấy ko khỏe chỗ nào ko??? [ hebe mở cửa ước vào và bước lại bàn trang điểm ]
– EM ko sao [ guigui cười tươi ]
– Vậy thì tốt, em mau uống thuốc đi [ hebe đưa viên thuốc và ly nước ra trước mặt gui ]
– CHị làm như em là đứa trẻ lên ba ko bằng, em biết mình nên uống thuốc lúc nào, nghỉ ngơi lúc nào mà, mấy việc này chị bận tâm chi ệt sức vậy [ gui nhận lấy viên thuốc từ tay hebe ]
– Chcị thích làm thế màk, thôi em uống thuốc mau rồi còn đi học nữa, chị xuống nhà trước đây [ hebe xoa đầu gui cười hiền rồi bước ra khỏi phòng ]
– Em xin lỗi vì đã làm chị lo lắng [ Giọng gui buồn hẳn, nhìn theo hebe gui thầm nói ]
Gui mau chóng uống thuốc rồi ngồi vào bàn trang điểm dặm ít phấn nền để che đi gương mặt xanh xao của mình, cô chãi lại tóc và chỉnh chu y phục sau đó thì rời khỏi phòng và bước xuống nhà………….
– Chào anh chị [ gui mở cổng vẫy tay chào Arron và hebe đang đứng nói chuyện ]
– trông sắc mặt em ko tốt thì phải [ Arron nhìn mặt guigui nghi ngờ ]
– em vẫn vậy mà, thôi chúng ta mau đến trường đi sắp trễ giờ rồi đó [ gui cười gượng rồi mau chóng đẩy Arron và hebe vào xe ]
Trước cổng trường…….
– Thôi chào anh chị nha, em vào lớp trước [ chiếc xe của Arron vừa dừng lại thì guigui đã nhanh chóng chạy đi mất hút chẳng kịp cho Arron và hebe phản ứng ]
– Guigui rõ ràng là đang trốn tránh tụi mình mà, nó biết ông với tui sẽ lại hỏi về chuyện hôm qua nên mới thế này đây [ hebe bước xuống xe nhìn theo guigui chau mày ]
– Đã vậy thì pà đừng hỏi nữa, cứ để guigui tự nhiên đi, khi nào nó muốn nói thì tự khắc nó sẽ nói ra thôi mà [
– Nhưng cứ để nó như vậy mãi tui chẳng an tâm chút nào cả [ hebe ]
– Vậy chẳng lẽ pà muốn ép guigui về Mĩ àh [ Arron ]
– Ko phải vậy, nhưng dù sao tui cũng ko thể để nó như vầy được [ hebe nhăn nhó ]
– Thôi được rồi, có chuyện gì thì tính sau, giờ vào lớp học đi, pà cứ nói mãi cổng trường sắp đóng luôn rồi kìa [ Arron đẩy vai hebe ]
Tại lớp A…….guigui bước vào lớp và ngồi vào chỗ của mình một cách lặng lẽ, cô lấy trong cặp ra cái máy Ipod và đeo heaphone vào tai để khỏi phải nghe những tiếng ồn ào làm nhức cả đầu trong lớp, cô cúi gầm mặt xuống bàn và lắng nghe những giai điệu êm diệu, nghe lại những bài hát mà trước đây guigui chẳng thích chút nào nhưng những bài hát đó lại là bài mà wangzi thích nghe nhất………….
– Này guigui….. [ Nha Đầu đặt balô xuống chỗ ngồi rồi lay lay guigui ]
– ủa Nha Đầu, cậu mói đến àk [ guigui ngẩng đầu lên và tháo heaphone ra ]
– Ukm, cậu đang nghe nhạc àk [ Nha Đầu ngồi xuống mỉm cười nhìn guigui ]
– Uh. Mà sao hum nay cậu vào trễ thế, cũng sắp vào học rồi còn gì [ guigui nhìn vào đồng hồ ]
– Àk thì tại tối qua đi chơi về khuya quá nên mình ngủ dậy trễ, bây giờ mà mình còn thấy uể oải đây này [ Nha Đầu nhún vai rên rỉ ]
– A Vỹ đưa cậu về nhà tối qua đúng ko???? [ guigui ]
– Ùhm [ Nha Đầu gật đầu ]
– Sao rồi hai người có tiến triển gì chưa??? [ guigui tò mò ]
– Thì vẫn vậy. Tụi mình vẫn là bạn thôi [ Nha Đầu cười gượng ]
– Sao ko mạnh dạng lên, nói cho cậu ấy tình cảm của cậu đi [ guigui động viên Nha Đầu ]
– Nhưng như vậy có quá sớm ko??? Mình và A Vỹ cũng chỉ mới biết nhau thôi mà [ Nha Đầu e dè ]
– Có sao đâu, cậu nên nói ra đi trước khi quá muộn [ Guigui ]
– Quá muộn??? ý cậu là sao, hay là A Vỹ có bạn gái rồi [ Nha Đầu lo lắng ]
– Ko, ko phải chuyện đó. Nhưng mà mình khuyên cậu nên thành thật với tình cảm của mình, chứ đừng có việc gì cũng dấu diếm, sẽ đau khổ lắm đấy [ guigui cười gượng ]
– Cậu…….cậu nói nghe sao mà hay ghê, hình như cậu đã từng trải qua rồi thì phải [ Nha Đầu nhìn guigui bằng ánh mắt dò xét ]
– vậy sao, mình giống người tứng trải lắm àk [ gui cười nhạt ]
– Nhưng mà dù gì thì mình vẫn rất lo, lỡ mà A Vỹ ko thích mình thì sao??? [ Nha Đầu xịu mặt xuống ]
– Cậu yên tâm đi, mình là bạn của A Vỹ từ rất lâu rồi, tính cậu ấy mình hiểu lắm, cậu ấy ko từ chối cậu đâu [ guigui vỗ vai Nha Đầu ] má khuyên người ta hay ghê mà chuyện của mình thì chẳng đâu vô đâu hết
– HÌnh như tui vừa nghe có ai đó nhắc tên tuithì phải hen [ A vỹ từ đâu xuất hiện đứng trước mặt gui và Nha Đầu ]
– ủa…..A……A Vỹ…….sao…..sao cậu ở đây [ Nha Đầu lúng túng nói lắp ba lắp bắp, hai má thì đỏ cả lên ]
– Cậu hỏi lạ, mình ko ở đây chứ ở đâu, sắp đến giờ học rồi còn gì. Mà sao má cậu đỏ vậy, bị sốt àk [ A Vỹ sờ trán Nha Đầu làm cô ngượng ngùng co người lại ]
– Còn pà gui này nữa [ A Vỹ quay qua nhìn guigui chăm chăm ]
– Tui sao???? [ gui hỏi tỉnh bơ ]
– Còn sao với trăng gì. Hum qua bà uống gần nửa chai rượu mạnh luôn đấy, ko bị gì đó chứ [ A Vỹ ]
– Hjhj, cảm ơn ông, tui hem sao cả. rất khỏe nữa là khác [ guigui cười tươi ]
– thật ko đó. Àk mà tui nhớ pà có biết uốg rượ đâu sao tự dưng hum qua uống nhiều vậy [ A Vỹ chống cằm suy nghĩ ]
– Thì con người phải có lúc thay đổi chứ [ guigui nhún vai ]
– Giống thiệt [ A Vỹ nhìn guigui gật gù ]
– Giống gì???? [ Guigui ngu ngơ ]
– Hum qua Wangzi cũng nói câu y chan bà luôn đó. [ A Vỹ ]
– Vậy sao??? Wangzi đã nói thế àk [ guigui cười nhạt ]
– Tui gạt pà làm gì, ko tin thì hỏi Nha Đầu đi, cậu ấy cũng có nghe mà, phải ko Nha Đầu??[ A Vỹ ]
– Uh, đúng là hum qua wangzi đã nói như vậy đấy, mà lúc nói ra câu đó hình như trông cậu ấy có vẻ hơi buồn [ Nha Đầu ]
– ủa mà cậu với wangzi có quan hệ gì vậy???? [ Nha Đầu hỏi ngây thơ làm guigui lúng túng ]
– Chỉ là bạn thuở nhỏ thôi, mà tính chuyện của cậu đi, đừng quan tâm đến chuyện của mình [ guigui nói lảng sang chuyện khác ]
– Ủa Nha Đầu có chuyện gì àk??? [ A Vỹ lanh chanh nhảy chọt vô ]
– Ùk, chuyện này cũng có liên quan đến cậu đó [ guigui gật gù ]
– Liên quan đến tui ák [ A Vỹ ]
– Ùh, Nha Đầu hẹn cậu giờ chơi lên sân thượng gặp cậu ấy đấy [ guigui ]
– Nèk gui, cậu nói gì vậy, mình đâu có…… [ Nha Đậu đang nói thì bị gui chặn họng lại ]
– Nhớ lên đó nha, ông mà ko lên thì biết tay tui [ guigui một tay bụm miệng Nha Đầu, một tay thì dơ nắm đấm hù dọa A vỹ ]
– Nha Đầu, cậu có chuyện gì cần mình giúp sao??? [ A vỹ nhìn Nha Đầu chăm chăm ]
– Um..um….. [ Nha Đầu ko nói được gì vì vẫn đang bị guigui bụm miệng lại ]
– Hỏi nhiều quá, nhớ là ra chơi phải lên sân thượng đó [ guigui nhảy vào ko cho Nha Đầu kịp phản hồi ]
Reng………..reng…….
– Thôi đến giờ học rồi, về chỗ ngồi đi [ guigui đẩy A Vỹ ra khỏi chỗ mình ]
– Ủa wangzi sao đến trễ vậy??? [ A Vỹ vừa đứng dậy thì đụng trúng ngay wangzi, bên cạnh là pà chằn Tiểu Huân ]
– ……….. [ wangzi ko nói gì chỉ lẳng lặng bỏ về chỗ ngồi, tiểu Huân nhìn guigui mà nghênh nghênh cái mặt lên trông rất đáng ghét rồi cũng nhanh chóng đi về phía wangzi ]
– Cái thằng này, bạn bè hỏi mà cố tình làm ngơ, lạnh lùng cũng vừa thôi chớ [ A Vỹ chau mày nhíu mặt nhìn wangzi ]
– mà cái cô tiểu Huân này tui thấy sao sao ấy, trông chẳng hiền lành chút nào [ A Vỹ nhìn Tiểu Huân đăm chiêu ]
– Thuj đi ông, mau về chỗ ngồi đi kìa, thầy sắp vào rồi đó, ờh đó mà nói nhăn nói cụi [ guigui đẩy A Vỹ về chỗ và tiết học bắt đầu khi thầy giáo vào lớp ]